Chín Tháng Mười Ngày Được Soái Tỷ Bao Nuôi
-
Chương 51: Em bị tỷ tỷ hành đến òa khóc
" Hôm nay dám dụ dỗ tôi! Em không muốn đi nữa rồi chứ gì "
Hân Nghiên bốp vào mông em một cái
" Tỷ tỷ đừng giận em nha! "
Em lấy tay mình áp lên mặt cô
" Còn phải xem biểu hiện của em thế nào nữa "
Cô bắt đầu thò tay vào lưng quần của em rồi xoa nắng cặp mông trắng trẻo mịn màng
" Tỷ tỷ hôn em!! "
Em dùng tay mân mê chiếc môi xinh đẹp của cô
" Em muốn tôi không giận thì phải tự chủ động đi chứ "
một tay cô đùa nghịch phía dưới tay còn lại cũng không yên từ từ thò lên trên háo mắc cài áo ngực của em ra
" Như..ng...nhưng...m.à!! "
Cô cũng biết là em ngại như cô vẫn cứ thích trêu chọc em
" Thật là phiền phức chết được "
Cô tiến đến hôn em một cái thật sâu
Bên ngoài
" Yeah! Thiếu phu nhân giỏi quá "
Những bé hầu gái cứ đứng bên ngoài mà nghe trộm
" Đương nhiên rồi! Chị Tinh Tinh nhà mình đáng yêu như thế mà! Tôi là beta còn thích chị ấy nữa là "
" Hahhh! Tiểu Linh ơi Tiểu Linh cậu nghĩ là cậu giành lại cô chủ sao? "
Tiểu Linh đương nhiên là không giành lại rồi bọn họ đang nói chuyện vui vẻ thì một cô gái cất giọng vô cùng đanh đá
" Hay ho lắm sao cô ta cũng chỉ như các người thôi! THẤP HÈN "
Nghe cô ta nói như thế khung cảnh vui vẻ liền dập tắt Tiểu Linh liền tức giận
" Cô thì sao chẳng phải cũng là người hầu giống chúng tôi sao! Lên mặt cái gì! chứ "
Tiểu Linh mắng lại cô ta với vẻ vô cùng khó chịu
" Tôi sao? Tôi là người được cô chủ dẫn về đây cho tôi sống ở đây đến cuối đời còn các người có thể bị đuổi việc bất cứ lúc nào "
" Cô!!!! "
" Tiểu Linh thôi đi "
hai người đang tranh cãi thì bỏng cô quản gia đi đến
" Các người đang làm cái gì vậy? Còn không mau đi làm việc! Không muốn nghỉ ngơi à "
Mọi người bị la liền giải tán Tiểu Linh Mặc dù khó chịu nhưng cũng phải rời đi
" Còn cô không mau về phòng đi!! "
Cũng may là cô ta còn biết nghe lời cô quản gia Nhưng trước khi rời đi cô ta quay lại nói một câu
" Chăm chăm cho tốt cái thai kẻo mất rồi thì cô chủ cũng sẽ vứt bỏ cô ta như tôi mà thôi "
Cô quản gia cũng chỉ biết thở dài rồi thôi
( Xem ra phải cẩn thận hơn rồi )
1:00 sáng
Em giật mình thức dậy với đôi mắt nặng trĩu Hai hàng nước mắt vẫn còn ấm nóng
" Dậy rồi sao! tôi mỏi rồi em mau nhún cho tôi đi "
Em vừa nghe cô nói xong liền à khóc
" Hứ.c...tỷ..tỷ dừn.g...dừng lại đi mà..huhu...không...muốn...nữa hức "
Cô thấy em khóc nức nở nhưng mắc không con giọt nước mắt nào để chảy ra được
" Ngoan đừng khóc! Một lần thôi một lần cuối mà "
Em chở mình quay mặt sang một bên né đi cái nhìn của cô
" Hức...năm năm...lần trước....hức...tỷ tỷ...cũng nói như...hức thế "
Thân thể nhỏ chi chít những vết hôn vết cắn của Hưng Yên để lại, tóc bị mồ hôi Làm cho tết hết cả lên
" Tỷ tỷ...lú..c nào cũng như thế! Lần....sau..sẽ không cho tỷ tỷ...làm nữa đâu...huhu "
Em vừa khóc vừa dùng tay đẩy người cô ra thấy em phản ứng như thế nên cô cũng phải đành dừng lại
Hân Nghiên lấy tay vuốt máy tóc của mình ra sau mặt hơi nhăn lại
" Em khiến tôi điên mất thôi! "
Cô đỡ em ngồi dậy rồi dỗ dành
" Ngoan! Ngoan nào dừng lại dừng lại rồi! Tôi đưa em đi tắm nhá! Ngoan đừng khóc "
Hân Nghiên từ từ rút cái thứ to lớn đó ra, mặt em nhíu lại, nó vừa nóng lại còn rất cứng nhưng cô cũng phải chịu ý em
" Hay một hiệp nữa nhé "
Em nghe được cô nói muốn làm thêm một trận nữa thì mặc em tái mét không còn một giọt máu
Hân Nghiên bốp vào mông em một cái
" Tỷ tỷ đừng giận em nha! "
Em lấy tay mình áp lên mặt cô
" Còn phải xem biểu hiện của em thế nào nữa "
Cô bắt đầu thò tay vào lưng quần của em rồi xoa nắng cặp mông trắng trẻo mịn màng
" Tỷ tỷ hôn em!! "
Em dùng tay mân mê chiếc môi xinh đẹp của cô
" Em muốn tôi không giận thì phải tự chủ động đi chứ "
một tay cô đùa nghịch phía dưới tay còn lại cũng không yên từ từ thò lên trên háo mắc cài áo ngực của em ra
" Như..ng...nhưng...m.à!! "
Cô cũng biết là em ngại như cô vẫn cứ thích trêu chọc em
" Thật là phiền phức chết được "
Cô tiến đến hôn em một cái thật sâu
Bên ngoài
" Yeah! Thiếu phu nhân giỏi quá "
Những bé hầu gái cứ đứng bên ngoài mà nghe trộm
" Đương nhiên rồi! Chị Tinh Tinh nhà mình đáng yêu như thế mà! Tôi là beta còn thích chị ấy nữa là "
" Hahhh! Tiểu Linh ơi Tiểu Linh cậu nghĩ là cậu giành lại cô chủ sao? "
Tiểu Linh đương nhiên là không giành lại rồi bọn họ đang nói chuyện vui vẻ thì một cô gái cất giọng vô cùng đanh đá
" Hay ho lắm sao cô ta cũng chỉ như các người thôi! THẤP HÈN "
Nghe cô ta nói như thế khung cảnh vui vẻ liền dập tắt Tiểu Linh liền tức giận
" Cô thì sao chẳng phải cũng là người hầu giống chúng tôi sao! Lên mặt cái gì! chứ "
Tiểu Linh mắng lại cô ta với vẻ vô cùng khó chịu
" Tôi sao? Tôi là người được cô chủ dẫn về đây cho tôi sống ở đây đến cuối đời còn các người có thể bị đuổi việc bất cứ lúc nào "
" Cô!!!! "
" Tiểu Linh thôi đi "
hai người đang tranh cãi thì bỏng cô quản gia đi đến
" Các người đang làm cái gì vậy? Còn không mau đi làm việc! Không muốn nghỉ ngơi à "
Mọi người bị la liền giải tán Tiểu Linh Mặc dù khó chịu nhưng cũng phải rời đi
" Còn cô không mau về phòng đi!! "
Cũng may là cô ta còn biết nghe lời cô quản gia Nhưng trước khi rời đi cô ta quay lại nói một câu
" Chăm chăm cho tốt cái thai kẻo mất rồi thì cô chủ cũng sẽ vứt bỏ cô ta như tôi mà thôi "
Cô quản gia cũng chỉ biết thở dài rồi thôi
( Xem ra phải cẩn thận hơn rồi )
1:00 sáng
Em giật mình thức dậy với đôi mắt nặng trĩu Hai hàng nước mắt vẫn còn ấm nóng
" Dậy rồi sao! tôi mỏi rồi em mau nhún cho tôi đi "
Em vừa nghe cô nói xong liền à khóc
" Hứ.c...tỷ..tỷ dừn.g...dừng lại đi mà..huhu...không...muốn...nữa hức "
Cô thấy em khóc nức nở nhưng mắc không con giọt nước mắt nào để chảy ra được
" Ngoan đừng khóc! Một lần thôi một lần cuối mà "
Em chở mình quay mặt sang một bên né đi cái nhìn của cô
" Hức...năm năm...lần trước....hức...tỷ tỷ...cũng nói như...hức thế "
Thân thể nhỏ chi chít những vết hôn vết cắn của Hưng Yên để lại, tóc bị mồ hôi Làm cho tết hết cả lên
" Tỷ tỷ...lú..c nào cũng như thế! Lần....sau..sẽ không cho tỷ tỷ...làm nữa đâu...huhu "
Em vừa khóc vừa dùng tay đẩy người cô ra thấy em phản ứng như thế nên cô cũng phải đành dừng lại
Hân Nghiên lấy tay vuốt máy tóc của mình ra sau mặt hơi nhăn lại
" Em khiến tôi điên mất thôi! "
Cô đỡ em ngồi dậy rồi dỗ dành
" Ngoan! Ngoan nào dừng lại dừng lại rồi! Tôi đưa em đi tắm nhá! Ngoan đừng khóc "
Hân Nghiên từ từ rút cái thứ to lớn đó ra, mặt em nhíu lại, nó vừa nóng lại còn rất cứng nhưng cô cũng phải chịu ý em
" Hay một hiệp nữa nhé "
Em nghe được cô nói muốn làm thêm một trận nữa thì mặc em tái mét không còn một giọt máu
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook