Chim Công Trắng
-
Chương 46: Tình nhân
Sau khi Lý Mậu tiếp nhận công ty đầu tư, anh càng bận rộn hơn, lần đầu tiên Kỷ Nguyên phát hiện, anh hóa ra là cuồng làm việc.
Chủ nhật, anh làm việc ở phòng sách, cô đi qua đi lại, định thu hút sự chú ý của anh.
Lý Mậu nở nụ cười, nói: “Qua đây.”
Kỷ Nguyên đi qua, đứng bên cạnh anh.
Anh vươn tay kéo eo cô, ôm cô ngồi trong lòng, hỏi: “Nhóc Nguyên, em muốn cái gì?”
Cô nói: “Muốn anh chơi với em.”
Anh nhoẻn miệng cười, tiếp tục lật xem tài liệu trên bàn.
Cô buồn rầu, muốn đi, nhưng bị anh ôm lấy.
Anh nói: “Đừng lộn xộn.”
Bây giờ cô là gối ôm của anh sao?
Cô dứt khoát gối đầu lên vai anh, lấy di động chơi game, anh là sofa đơn của cô.
Huề nhau.
Anh nói: “Nhóc Nguyên, trên người em rất dễ chịu.”
Cô nói: “Trên người anh cũng rất dễ chịu.”
“Em chơi trò gì thế?”
“Monument Valley.”
“Chơi tới đâu rồi?”
“Cái cửa công chúa sử dụng hơi nước lò hơi, lấy lại cái mũ nhỏ.”
Anh khẽ khàng kéo người cô về, nói: “Anh xem xem.”
Cô cho anh nhìn, anh cười hỏi: “Em dùng di động của anh tải xuống bao nhiêu trò chơi thế?”
Cô nói: “Không bao nhiêu, chừng mười trò.”
Anh cười nói: “Thừa lúc anh ngủ, ngay cả hình nền di động của anh cũng đổi luôn.”
Cô liếc nhìn anh một cái, nói: “Người anh là của em, di động cũng là của em.”
Anh buồn cười, nói: “Buổi chiều anh chơi với em được không.”
Cô nói được.
Anh hôn má cô một cái, ôm cô đứng dậy.
Từ giá sách anh chọn quyển “Người xa lạ” bản gốc của Camus, cười nói: “Đọc sách tiếng Anh, mệt thì ngủ trưa.”
Cô lật trang giấy, quyển sách rất mỏng, có thể đọc thử.
Anh tiếp tục làm việc.
Buổi chiều, anh nghỉ ngơi, cùng cô ngồi trên sofa xem phim điện ảnh, phim tội phạm nước ngoài.
Anh nói: “Logic thống nhất của phim tội phạm, hồi nhỏ hung thủ rất bất hạnh, sau khi thành niên dựa vào việc giết người để giải quyết.”
Cô nói: “Mậu, chúng ta hợp sức đi làm sát thủ liên hoàn thế nào?”
Anh nở nụ cười, nói: “Nếu sau khi trưởng thành được hạnh phúc thì còn có thể xoay chuyển.”
Cô à một tiếng, nói: “Anh không tăng ca, em liền cảm thấy hạnh phúc.”
Anh nói: “Mang em đặt bên người, được không?”
Cô nói được.
Xem phim xong, anh mở âm nhạc, là một bài hát tiếng Anh xuôi tai.
Nữ ca sĩ đang hát, em cảm nhận được mùi vị của nắng hè vào mỗi khi anh bước vào cửa nhà em.
Anh nói: “Bài hát này rất thích hợp dùng để thổ lộ.”
Cô nở nụ cười.
Thứ hai, công ty đầu tư mở cuộc họp.
Lý Mậu đã tiếp nhận công ty từ tay Thượng Phi, bên cạnh Thượng Phi thiếu người, anh mang nhân viên qua bên này.
Lý Mậu thành lập nhóm dự án mới, nhân vật nòng cốt là cấp dưới hồi trước của anh, trực tiếp lấy qua từ tập đoàn nhà họ Liêu.
Kỷ Nguyên không có kinh nghiệm, rất tự giác, ngồi họp ở hàng ghế cuối, giống như nghe giảng bài.
Cô nhận biết con người, phong cách của một vị tên là Tần Nhạc khá cấp tiến, tại cuộc họp anh ta nói: “Lợi thế trong tay chúng ta quá ít, nên mua trước một công ty vỏ bọc để chơi. Có công ty niêm yết địa phương làm dược phẩm, năm nay lỗ lã nữa thì sẽ hủy niêm yết, đúng lúc thích hợp.”
Ngồi bên cạnh Tần Nhạc là Hòa Hiểu Tịnh, chủ yếu kiểm toán chính sách pháp luật, nói: “Cái vỏ bọc nào chẳng phải là tâm can bảo bối, anh muốn thì lấy được sao? Không có nhân mạch tư bản giao thiệp với địa phương, có tiền cũng không nhất định mang cho anh chơi.”
Tần Nhạc nở nụ cười, nói: “Không giống hồi trước rồi, nhà họ Liêu cây to có chỗ dựa bóng mát, bao nhiêu quan hệ nhân mạch tùy tiện dùng. Chúng ta hiện tại dời binh phân tán lực lượng.”
Đối với than phiền của cấp dưới, Lý Mậu coi như không nghe thấy, bình tĩnh hỏi: “Giả dụ, có công ty vỏ bọc rồi, các cậu định bỏ tài sản nào vào trong đó?”
Công ty đầu tư mua cái vỏ bọc của công ty niêm yết, rót vào tài sản tốt, làm tốt tuyên truyền tin tức tài chính kinh tế, làm tốt quản lý giá trị thị thường, thường xuyên thu hút rất nhiều tài chính trên thị trường chứng khoán.
Dù sao, người đầu tư nhỏ chỉ quan tâm cổ phiếu có tin tốt hay không, giá cả cổ phần có nghịch chuyển hay không, cũng không quan tâm cổ phiếu này có thiếu sự chống đỡ của ngành công nghiệp hay không, liệu có tiến hành chiến dịch quảng cáo.
Kỷ Nguyên cho rằng cách làm này không đúng đắn, nhưng thành công thì có hiệu quả, có thể nhanh chóng thu hút lợi thế.
Tần Nhạc nói: “Tôi chọn ra ba công ty, đều trong ngành công nghiệp mạng, một cái ở Thượng Hải, một cái ở Hàng Châu, cái còn lại ở Thành Đô. Nếu muốn thu mua, tôi đề nghị đánh nhanh thắng nhanh. Một ngành nghề đầu tư đang phổ biến thường hay bị giám sát, tôi lo chính sách năm sau sẽ buộc chặt.”
Lý Mậu hỏi: “Nói một chút về việc kinh doanh chính của ba công ty này, cộng thêm các hạng mục tài vụ chỉ tiêu.”
Tần Nhạc đã chuẩn bị trước, dùng phim đèn chiếu đưa ra chi tiết, Kỷ Nguyên nghe xong sơ lược, công ty Thượng Hải kia phát triển trò chơi mạng, phía Thành Đô chủ yếu là về số liệu tài chính, công ty Hàng Châu liên quan tới lĩnh vực chi tiêu tài chính.
Tần Nhạc nói: “Công ty Hàng Châu kia ra giá cao, định giá với chúng ta có phân kỳ. Hai công ty còn lại, so với phía Thành Đô thì Thượng Hải là thành phố hạng nhất, tôi ưu tiên chọn công ty Thượng Hải này.”
Lý Mậu rất hiểu rõ Tần Nhạc, theo đuổi tốc độ, chi tiết lại xảy ra vấn đề.
Lý Mậu hỏi ý kiến của Hòa Hiểu Tịnh.
Hòa Hiểu Tịnh nói: “Công ty Thượng Hải kia còn chưa hoàn thành việc
đăng ký lại giấy phép kinh doanh văn hóa mạng, bên Thành Đô làm kiểm toán, lượng công việc công chứng khách hàng rất lớn. Chỉ có công ty Hàng Châu, tuy rằng chúng ta phải dùng nhiều tiền mua vào, nhưng có thể nhanh chóng tái cơ cấu, tiết kiệm thời gian sức lực. Tôi tin, sẽ mau chóng nhận được hồi báo ở thị trường tư bản.” Lý Mậu nói: “Vậy thì công ty Hàng Châu này.”
Lý Mậu bảo Tần Nhạc cùng Hòa Hiểu Tịnh đi công tác, phụ trách bàn bạc ổn thỏa việc thu mua.
Sau khi tan họp, Tần Nhạc lo lắng trong lòng, hỏi Hòa Hiểu Tịnh: “Hôm nay ngồi phía sau cùng buổi họp là ai thế? Cái cô nàng trông xinh xắn đấy.”
Hòa Hiểu Tịnh nở nụ cười, nói: “Cô ấy à, chính là hồng nhan họa thủy hại sếp chúng ta bị tập đoàn giải trừ chức vụ, là nữ viên chức cung cấp dịch vụ đặc biệt của công ty cung ứng đó.”
Tần Nhạc nhiều chuyện thốt ra: “Cái này cũng chiều chuộng quá mức rồi? Sao sếp còn mang theo tình nhân bé nhỏ tới phòng họp chứ?”
Hòa Hiểu Tịnh cười nói: “Còn có quá đáng hơn đấy! Nghe nói hai người mới kết hôn!”
Tần Nhạc líu lưỡi, nói: “Kết hôn? Sếp thực sự bị nữ sắc làm hồ đồ rồi!”
Hòa Hiểu Tịnh cười không nói.
Buổi chiều, Lý Mậu phải đi Hương thành công tác, anh dẫn theo Kỷ Nguyên.
Tài xế lái xe, có trợ lý đi cùng, có hai vị cấp dưới, một vị lão Thái, một vị lão Chu, đều có thâm niên trong nghề.
Lão Thái cân nhắc, nói: “Tái cơ cấu ngoài mặt là chuyện tốt một cộng một hơn hai, rất nhiều người đều muốn làm, nhưng nếu xử lý cẩu thả thì sẽ rất dễ thất bại, mang nợ nần.”
Tái cơ cấu liên lụy tới rất nhiều cổ đông, một khi xảy ra tranh chấp, kéo dài ra tình thế sẽ thay đổi, không thể khôi phục chi phí.
Lão Chu cũng nói: “Phải nói tới thiên thời địa lợi nhân hòa, thị trường chứng khoán ổn định, giám sát buông lỏng, các cổ đông đều sẵn lòng thúc đẩy hợp tác, cuối cùng mới có thể hoàn thành.”
Lý Mậu nói: “Tôi hiểu ý của hai vị, tái cơ cấu kiêng kị nhất là kéo hai đầu chiến tuyến. Đã tốn công sức vào công ty vỏ bọc, lại rót vào tài sản để đó qua thời gian.”
Lão Chu nói: “Tôi chính là có ý này.”
Lão Thái nói: “Ngành y coi như khởi sắc, vỏ bọc tài nguyên rất có khả năng rao giá cao.”
Lão Thái không tán thành ý nghĩ của Tần Nhạc, ngành y đều rất tốt.
Lý Mậu nói: “Thế nên lần này chúng ta chọn một ngành nghề tệ hơn hợp tác, ví dụ như ngành công nghiệp phim ảnh truyền hình.”
Lão Chu và lão Thái nở nụ cười, yên tâm một chút, bọn họ ở nhà họ Liêu mấy chục năm, so với Liêu Tuấn thì càng xem trọng Lý Mậu hơn.
Lúc này mới bằng lòng đổi nơi làm việc đến công ty đầu tư thành lập chưa đến một năm.
Nghe nói vốn liếng của công ty này bắt nguồn từ một tập đoàn tỉnh khác, chuyện này cũng hơi ngạc nhiên, không biết cậu hai đi đường lối gì.
Bàn xong việc chính, ngồi trên xe buồn chán, Lý Mậu nói nhỏ bên tai Kỷ Nguyên.
“Bất cứ loại quan hệ nào, chỉ cần liên quan tới ba bên trở lên, rất dễ dàng rơi vào sự tranh chấp không dứt. Xử lý vấn đề, cố gắng kiểm soát trong phạm vi một chọi một, đơn giản, có thể khống chế.”
Kỷ Nguyên nhẹ giọng hỏi: “Cho nên anh sẽ không ngoại tình, đúng không?”
Lý Mậu nở nụ cười, thấp giọng nói: “Anh và em một chọi một mãi mãi, được không?”
Cô gật đầu dứt khoát.
Anh kề sát lỗ tai cô, chạm vào, hơi thở phả qua, cười nói: “Càng ngày càng biết nghe lời anh, thay vì lấy một quân của anh.”
Lỗ tai cô nóng lên, cánh tay khẽ run, hơi tránh đi cơ thể một chút.
Anh thấy trên mặt cô đỏ bừng, nhoẻn miệng cười.
Hai người ngồi một chỗ, luôn luôn thầm thân mật, may mà mọi người ngồi cùng xe biết điều ngủ thiếp đi.
rất thích xưng hô hai người dành cho nhau “nhóc Nguyên…” “Mậu…”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook