Chiến Thiên
Chương 918: Bột hải thất tộc

Thần binh luyện thể...

Đây là một môn công pháp tu luyện cực kỳ đặc biệt. Hầu hết tất cả tu hành giả nhân loại đều chưa bao giờ nghe nói qua có cường giả như vậy xuất hiện.

Hoàn toàn trái ngược với luyện chế ngụy pháp khí linh thể. Môn công pháp này chính là công pháp siêu cấp đem nhục thể của bản thân tu luyện thành cường hãn giống như thần binh.

Trên thế giới này, khí lực yêu thú tuy cường đại, nhưng thân thể yêu thú cho dù có cường đại hơn nữa, cũng không thể ngạnh kháng với thần binh cường đại nhất được. Trừ một số sinh mạng thể cực kỳ đặc biệt như kim linh ra, không có thân thể sinh mạng nào có thể ngạnh kháng lại thần binh mà không thua kém chút nào.

Bất quá, nếu như thật sự tu luyện môn công pháp này, đồng thời tu luyện tới cảnh giới đại thành, thì ngay cả nhân loại có thể chất yếu đuối, cũng có được thân thể cường đại vượt xa yêu thú bình thường, giống như kim linh vậy.

Nếu như đem môn công pháp này ra ánh sáng, tuyệt đối có thể khiến cho tất cả cường giả phải tranh nhau đến vỡ đầu chảy máu. Trịnh Hạo Thiên thậm chí còn có thể khẳng định, cho dù là tông sư chân nhân, cũng phải động tâm mà xuất thủ.

Tông sư tuy có thân phận cao quý, nhưng nếu như gặp được thứ khiến bọn họ thèm thuồng, thì cũng sẽ xuất thủ tranh đoạt như thường.

Điểm này, cho dù là Cửu U chân nhân cũng không ngoại lệ.

Thần niệm nhanh chóng đảo qua toàn bộ công pháp. Tuy lúc này không có thời gian để tu luyện, cũng không có thời gian để cẩn thận nghiên cứu, nhưng Trịnh Hạo Thiên cũng đọc lướt qua một chút, đồng thời hiểu được đại khái.

Hai hàng lông mày thoáng nhíu lại. Muốn tu luyện thần binh luyện thể thì ra cũng không phải là chuyện đơn giản.

Đầu tiên, phải tìm được một kiện thần binh siêu cấp cường đại, hơn nữa kiện thần binh này phải có độ phù hợp cực cao với chủ nhân. Trừ những thứ đó ra, còn phải có một bộ công pháp đặc thù chuyện giành cho kiện thần binh này.

Trên thế giới này không có hai loại người hoàn toàn giống nhau, cũng không có hai kiện thần binh giống như hoàn toàn. Càng là thần binh cường đại, thì sai lệch khác biệt lại càng lớn.

Bất quá, điểm này đối với Trịnh Hạo Thiên mà nói lại không khó.

Bởi vì Huyết Quang kích trong tay hắn không thể nghi ngờ chính là một trong số đó. Hơn nữa bộ công pháp này đúng là pháp quyết đặc thù sáng chế cho Huyết Quang kích.

Nói cách khác, chỉ có đoạt được Huyết Quang kích, hơn nữa có thể kích phát thành công công pháp khẩu quyết ẩn chứa bên trong, là có cơ hội tiến hành tu luyện thần binh luyện thể

Bất quá, khiến Trịnh Hạo Thiên cảm thấy có chút do dự chính là....

Tuy Huyết Quang kích đã bị hắn luyện thành linh thể, nhưng hắn vẫn không biết được lai lịch của nó.

Bát tí ma viên Bố Lan Đăng luôn miệng đó là thánh khí trong chiến trường, đồng thời trong tay còn có mấy kiện bảo khí đặc thù nhái theo Huyết Quang kích luyện chế mà thành.

Tất cả những điều này đều chứng tỏ, Huyết Quang kích cũng là vật phi phàm. Có lẽ sự hiện hữu của nó lại liên quan tới bí mật khủng bố nào đó cũng không biết chừng.

Nếu như lựa chọn Huyết Quang kích làm thần binh luyện thể, thì thật không biết sau này có gặp phải phiền toái gì hay không.

"Ông, ông...."

Bỗng nhiên, từ trong sóng nước phía trước truyền tới từng tiếng từng tiếng vang lớn, cắt ngang suy nghĩ của Trịnh Hạo Thiên.

Hắn vung tay lên, thu lại mấy ngàn vạn kiếm quang còn sót lại vào trong khí xoáy. Tuy kiếm quang tổn thất thảm trọng, nhưng hắn vẫn không hối hận chút nào.

Kiếm quang mất hết, thì chỉ cần tiêu phí thời gian là có thể dần dần tích lũy lại. Nhưng bộ công pháp này lại không phải muốn là có được.

Chỉ đáng tiếc một điều, bộ công pháp này chỉ có thể thi triển với Huyết Quang kích, mà không còn bất cứ một sự lựa chọn nào khác.

Đám Mẫu Chỉ ngư phía sau vẫn như trước đuổi theo không ngừng. Trịnh Hạo Thiên giết chết bao nhiêu đồng bạn của bọn chúng như thế, cho nên đám sát thủ dưới đáy biển này đã hận hắn tới thấu xương, tựa như thề không giết chết hắn thì không dừng lại.

Hừ lạnh một tiếng, phía trên Huyết Quang kích linh thể đã chớp động lên một tia hồng quang nhàn nhạt.

Lúc trước, vì thôn phệ tinh huyết, hắn có thể từ từ dây dưa. Nhưng lúc này mục đích đã đạt được, Trịnh Hạo Thiên đương nhiên không muốn tiếp tục nấn ná nữa.

Hơn nữa, ở phía trước hắn rõ ràng đã xảy ra dị biến nào đó, hắn cũng không muốn tiếp tục ở trong hiểm cảnh nữa.

Nhưng đúng vào lúc này, hắn lại nghe được một tiếng hét lớn: "Tiểu huynh đệ phía trước, đa tạ ngươi đã kéo dài cho chúng ta một ngày thời gian. Bây giờ cứ giao bọn chúng ta chúng ta đi."

Trong nháy mắt, vô số tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. Toàn bộ hải vực đều bị đạo thanh âm này trùng kích làm cho sôi trào.

Trịnh Hạo Thiên sắc mặt khẽ biến. Ở trong hoàn cảnh đặc biệt này, hắn cũng không dám khinh suất xé rách không gian nữa. Cho dù có Huyết Quang kích linh thể hộ thân thì hắn cũng không dám.

Cái đuôi cá thoáng phát lực một cái, hắn đã gia tốc phóng vụt về phía trước.

Mặc kệ ở phía trước có thứ gì chặn đường, thì cũng không thể khủng bố hơn đàn Mẫu Chỉ ngư này được.

Sau một lát, Trịnh Hạo Thiên đã nhìn thấy, ở phía trước hắn, có một đội quân chi chít đang nghênh tiếp.

Đúng vậy, đây chính là quân đội do ngư nhân thống soái. Ở trong đội quân đó, trừ một lượng lớn ngư nhân thủ lĩnh ra, còn có vô số sinh vật biển nữa.

Dưới sự thống soái của ngư nhân, toàn bộ đội quân đều phóng thích ra ý chí chiến đấu và sát ý ngập trời.

Bất quá, thứ chân chính khiến Trịnh Hạo Thiên cảnh giác chính là chiếc hộp ngọc kỳ dị ở trong tay tên ngư nhân cầm đầu.

Tuy chiếp hộp ngọc này chưa được mở ra, nhưng chỉ cần nhìn khí tức ngưng tụ ở phía trên là biết, đây tuyệt đối không phải là vật tầm thường.

"Tại hạ Hồng Liệt, xin hỏi cao tính đại danh huynh đệ, đến từ tộc đàn nào?" Một tên ngư nhân toàn thân đỏ sậm lớn tiếng hỏi.

Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, lập tức nói: "Tại hạ Thiên Hạo, một kẻ tán tu."

Ngư nhân mặc dù là chủng tộc quần cư, nhưng số lượng tán tu không muốn gia nhập vào tộc đàn nào, độc hành thiên hạ cũng có không ít. Hơn nữa, có đảm lượng độc hành trong đại hải, khẳng định để là cường giả chân chính.

Hồng Liệt thoáng ngây người, trong mắt toát lên một vẻ ngạc nhiên. Nhưng hắn cũng phản ứng cực nhanh, kêu lên: "Thiên Hạo huynh, có thể qua đây một chút được không?"

Trịnh Hạo Thiên trong lòng cũng tràn đầy nghi hoặc. Hắn gật đầu một cái, bơi về phía Hồng Liệt.

Lúc này, hắn đã phát hiện, tốc độ của bầy Mẫu Chỉ ngư ở phía sau hắn đột nhiên chậm lại, giống như một con quái vật khổng lồ say rượu, trở nên chậm chạp vô cùng.

Không hỏi cũng biết, những tiếng nổ vừa rồi nhất định là thứ chuyên dùng để đối phó với bầy Mẫu Chỉ ngư kia. Chỉ là, không biết vật kia rốt cuộc là bảo vật gì, lại có thể khiến bầy cá ngưng hợp như một thể này phát sinh rối loạn và biến hóa lớn đến thế.

Chỉ trong nửa khắc, hắn đã bơi tới trước mặt Hồng Liệt. Mà một đường đi tới, tất cả quân đôi ngư nhân đều giãn ra một con đường. Đồng thời, những tên ngư nhân này đều dùng một ánh mắt không cách nào hình dung mà lén lút đánh giá hắn.

Ở trong những ánh mắt này bao hàm thần sắc cực kỳ phức tạp. Hâm mộ, đố kỵ, kinh ngạc, bội phục, vân vân... cái gì cũng có.

Trịnh Hạo Thiên trong lòng buồn bực, nhưng vẻ mặt vẫn thản nhiên, chỉ lẳng lặng nhìn Hồng Liệt và mấy tên cường giả ngư nhân bên cạnh hắn.

Ở trong đội quân này, có vô số tu luyện giả ngư nhân, cũng có một ít tồn tại cấp bậc linh giả.

Bất quá, nhân vật cường đại nhất không thể nghi ngờ chính là vị Hồng Liệt này. Chỉ cần cảm nhận khí tức tỏa ra từ trên người hắn là biết, đây là một vị đại linh giả của ngư nhân.

Hồng Liệt chậm rãi gật đầu, đột nhiên vái một cái thật sâu, nói: "Thiên Hạo huynh đệ, Bột hải thất tộc chúng ta đa tạ đại ân."

Ở phía sau, đám ngư nhân cấp bậc linh giả đều cung kính hành lễ.

Trịnh Hạo Thiên trong lòng cả kinh, vội vàng lắc mình tránh đi, đồng thời hoàn lễ, nói: "Tiền bối, đây là....."

Hồng Liệt khẽ cười, nói: "Thiên Hạo huynh đệ, ngươi chưa nghe nói tới Bột hải Tử Vong ngư sao?"

Trịnh Hạo Thiên chậm rãi lắc đầu, nói: "Thời gian tại hạ ra ngoài lịch lãm cũng không dài, cho nên chưa từng nghe nói qua."

Hồng Liệt há hốc miệng, ngay cả với sự khôn ngoan và công phu tu dưỡng của hắn, sau khi nghe được câu này cũng phải lộ ra vẻ thất thố.

Khó miệng hắn khẽ giật giật hai cái, nói: "Thiên Hạo huynh đệ, ngươi tới đây lịch lãm?"

"Đúng." Trịnh Hạo Thiên gật đầu.

Sắc mặt Hồng Liệt và đám linh giả ngư nhân ở phía sau lưng hắn lập tức trở nên cực kỳ cổ quái.

Trịnh Hạo Thiên nhìn sắc mặt bọn hắn, trong lòng biết khác thường, thành khẩn nói: "Các vị, nếu tại hạ có chỗ nào phạm húy, xin hãy nói rõ."

Hồng Liệt khẽ lắc đầu, thở dài, nói: "Từ xưa anh hùng xuất thiếu niên. Thiên Hạo huynh đệ, ngươi không phải là phạm húy, mà là đảm lượng quá lớn."

Hắn bắt đầu giải thích cẩn thận, không giấu giếm chút nào. Khiến Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc cũng hiểu rõ nguyên cớ bên trong.

Toàn bộ vùng hải vực rộng lớn này được gọi là Bột hải. Ở trong có ẩn chứa vô tận hiểm gnuy, mà phạm vi bầy Mẫu Chỉ ngư này hoạt động lại là một trong số đó.

Cho dù là ngư nhân lịch lãm trong Bột hải cũng nhất định phải có hải đồ chi tiết, đồng thời tận hết khả năng tránh xa khu vực nguy hiểm.

Nhưng một người từ bên ngoài tới như Trịnh Hạo Thiên làm sao có thể để ý tới nhiều thứ như vậy. Hắn hoàn toàn đi theo cảm giác, nguy hiểm gặp phải dọc đường cũng có thể suy đoán ra được.

Phương pháp lịch lãm giống như hắn, ở trong mắt Hồng Liệt và đám ngư nhân linh giả, quả thực là to gan lớn mật.

Trịnh Hạo Thiên nghe xong bật cười. Tiếp đó, hắn nghiêm mặt nói: "Tiền bối, khi vãn bối quyết định lịch lãm, đã từng hạ quyết tâm, cứ đi thẳng về phía trước, vô luận trên đường có gặp phải hung hiểm gian nan cỡ nào, cũng tuyệt không lùi bước, cho nên mấy cái hải đồ không có cũng được."

Đám ngư nhân Hồng Liệt nghe xong liền ngây người. Một vị ngư nhân linh giả tóc xanh hừ lạnh một tiếng, nói: "Nếu các hạ đã cuồng vọng như vậy, thì vì sao không tiến vào chiến trường linh giả? Ở đó hung hiểm hơn Đại Linh giới này nhiều."

Hồng Liệt nhíu mày, nói: "Từ Thao, câm mồm. Thiên Hạo huynh đệ ngăn cản ngư triều cho chúng ta một ngày thời gian, đối với thất tộc chúng ta chính là đại ân, không thể vô lễ."

Biểu tình của tên lục phát ngư nhân Từ Thao rất khó coi, nhưng cuối cùng cũng không dám cãi lại đại linh giả, chỉ bĩu môi khinh thường.

Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, thật không dám giấu, tại hạ mới ra khỏi chiến trường không lâu, cho nên mới quyết định ra ngoài tiếp tục lịch lãm."

Sắc mặt mấy người Hồng Liệt lại biến đổi. Hắn trầm giọng nói: "Thiên Hạo huynh đệ, lúc ngươi rời khỏi chiến trường, không biết thu hoạch được mấy sao?

Ấn ký cấp bậc chỉ có ở trong chiến trường linh giả mới có thể nhìn thấy. Mà một khỏi rời khỏi chiến trường, nó lại ẩn đi. Trừ phi là chủ nhân ấn ký tự động kích phát, nếu không những người khác căn bản không thể phát giác ra được.

Trịnh Hạo Thiên cũng không giải thích, giơ mu bàn tay lên.

Ngư nhân nhất tộc và nhân loại giống nhau, ấn ký cấp bậc đều nằm trên mu bàn tay. Mà không giống như ấn ký của yêu tộc các loại, có thể xuất hiện ở khắp nơi trên thân thể, không ai giống ai. Text được lấy tại http://qtruyen.net

Ánh mắt mọi người chăm chú nhìn lại. Trong lòng bọn hắn ẩn ước toát lên một ý niệm trong đầu, mà ngay cả trái tim cũng thoáng gia tốc thêm vài phần.

Một đạo hào quang tỏa sáng, ở trên mu bàn tay Trịnh Hạo Thiên, chậm rãi sáng lên chín ngôi sao rực rỡ....

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương