Chiến Thiên
-
Chương 900: Toàn lực ứng phó
"Oanh...."
Trong khoảnh khắc khi lực lượng mênh mông cuồn cuộn tràn vào mu bàn tay, đồng thời bị phong ấn, nước biển xung quanh Trịnh Hạo Thiên đột nhiên trở nên sôi trào.
Thiên địa linh lực vô cùng vô tận thông qua nước biển tiến vào thân thể hắn. Linh lực khổng lồ tẩy rửa từng đường từng đường kinh mạch của hắn, rồi chuy luyện từng tấc trong cơ thể hắn.
Khi lực lượng trong ấn ký bùng nổ, và tràn ngập khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên, linh lực ngoại giới tuy rất nhiều, những cũng không có cách nào xâm nhập vào cơ thể hắn được
Chỉ là, sau khi lực lượng ấn ký đã bị kìm chế, lực lượng đến từ ngoại giới lập tức chiếm được chủ động rồi.
Trong con ngươi Trịnh Hạo Thiên chợt lóe lên một vẻ kinh hỉ. Hắn rõ ràng cảm ứng được, trải qua thiên địa linh lực tẩy rửa, trình độ cường hãn của thân thể hắn đã dùng một phương thức thần bí nào đó mà điên cuồng tăng lên. Cái cảm giác đó giống như là một luyện yêu võ giả nhân loại bình thường đột nhiên hóa thân thành yêu thú, khiến cho lực lượng cơ bắp bản thân gia tăng gấp mấy lần, thậm chí là mấy chục lần.
Đây chính là lực lượng chín sao mà tất cả linh giả đều thiết tha mơ ước.
Sau khi linh giả tấn chức chín sao, thực lực có thể nói là bội tăng. Mà nguyên nhân lớn nhất trong đó chính là vì thiên địa linh lực dũng mãnh tiến vào, chuy luyện thân thể linh giả, khiến nó càng trở nên cường đại hơn.
Đặc biệt là đối với những chủng tộc có thân thể hơi yếu kém một chút mà nói, biến hóa đó mới là rõ ràng và quan trọng nhất. Linh giả nhân loại sau khi đạt tới chín sao, cho dù có không hóa thân thành yêu thú, thì thân thể cũng mạnh mẽ tới mức kinh người. Tuy vẫn kém hơn thân thể yêu thú chín sao, nhưng khoảng cách chênh lệch cũng không phải là không thể bù đắp được.
Đây là ân tứ của lão thiên gia đối với các chủng tộc yếu ớt. Chỉ cần cố gắng tu luyện, thì khi đạt tới độ cao nhất định, sẽ thu hẹp khoảng cách với các chủng tộc trời sinh cường đại.
Đương nhiên loại khoảng cách này cũng chỉ được thu hẹp mà thôi. Nếu như không có kỳ ngộ đặc biệt gì, thì song phương vẫn sẽ có chênh lệch không nhỏ.
Sau một hồi lâu, thiên địa linh lực quanh người Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc cũng bình ổn trở lại. Mà lúc này, số lượng chân khí và linh lực có thể khống chế trong cơ thể hắn bỗng không đã răng lên gấp đôi. Mà ngay cả khí xoáy và đan điền tựa hồ cũng lâm vào tình trạng viên mãn.
Trong tối tăm, một luồng tin tức kỳ dị từ ấn ký trực tiếp truyền vào trong đầu hắn.
Trong nháy mắt này, Trịnh Hạo Thiên đã nhận được rất nhiều tin tức.
Ảo diệu của tinh giai không cách nào hình dung. Mà chín sao không thẻ nghi ngờ chính là cao cấp nhất trong tất cả các cấp. Một khi tấn chức tới chín sao, thì vô luận là sinh mệnh gì cũng sẽ phát sinh biến dị cực lớn. Nhân loại thì có thể khiến lực lượng cơ thể và chân khí gia tăng trên diện rộng, thậm chí còn đạt tới mức có thể chống lại yêu thú. Mà đám quái thú và hải thú cường đại trong chiến trường một khi tấn chức chín sao, lại có thể khai mở trí tuệ, thoát khỏi phạm trù ma thú.
Tuy lợi ích các tộc thu được sau khi tấn chức chín sao chẳng ai giống ai, nhưng không thể nghi ngờ một điều, chín sao tuyệt đối chính là một ranh giới khổng lồ. Bất quá, ấn ký tấn thăng tới chín sao thì cũng là đạt tới mức tận cùng. Từ nay về sau, cho dù có liệp sát thêm bao nhiêu cường giả, cũng không thể tăng thêm nửa phần sức mạnh.
Hơn nữa, ấn ký ở cấp bậc chín sao cũng là vững chắc nhất. Bên trong phong ấn lực lượng mênh mông, mãnh liệt vô cùng. Thứ phong ấn này rất khó thể nào đánh vỡ. Nhưng nếu thật sự phá được, thì thực lực sẽ đạt tới một mức độ cực kỳ đáng sợ.
Từng đạo từng đạo tin tức giống như tia chớp, lóe lên trong đầu Trịnh Hạo Thiên. Cảm giác thì có vẻ rất lâu, nhưng trên thực tế lại chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Há hốc miệng, một ngụm nước biển mặt chát lập tức ộc vào miệng.
Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, không khỏi bật cười.
Khi lực lượng chín sao thu liễm, hắn không ngờ lại thu luôn phòng hộ tráo quanh người vào. Bất quá, lúc này hắn vẫn duy trì ngư nhân biến thân, đối với nước biển cũng không cảm thấy bài xích. Chân khí vận chuyển bên trong đan điều lập tức đẩy nước biển ra xa nửa xích. Tuy Thủy Quang tráo lúc này đã vỡ tan, nhưng ngư nhân là bá chủ biển sâu, cho nên năng lực khống chế và vận dụng thủy chi lực cũng cực kỳ xuất sắc. Một chút chuyện nhỏ này căn bản không thể làm khó hắn.
Thần niệm chậm rãi tiến vào ấn ký trên mu bàn tay. Hiện giờ, hắn chẳng qua mới chỉ tiến vào cảnh giới chín sao mà thôi, nhưng nếu chẳng may trực tiếp đột phá được cảnh giới đại linh giả thì....
Tuy tin tức truyền tới từ ấn ký nói cho hắn biết, điều này trên cơ bản chính là si tâm vọng tưởng, nhưng hắn vẫn muốn thử một chút.
Thần niệm tràn vào trong ấn ký, Trịnh Hạo Thiên trong lòng rùng mình.
Hắn cảm ứng được, ở nơi này quả nhiên ẩn chứa một cỗ lực lượng khổng lồ không cách nào hình dung được, Loại lực lượng này phảng phất như tới từ chính những linh giả yêu tộc và hải quái mà hắn giết chết, những cũng rất giống thiên địa linh lực tới từ toàn bộ chiến trường.
Thử dùng chân khí linh lực lay động ấn ký, nhưng Trịnh Hạo Thiên lập tức phát hiện, mình làm như vậy hoàn toàn là vô ích.
Ở trước mặt hắn, ấn ký quả thực giống như một cự phong nguy nga hùng vĩ, mà hắn lại là một người bình thường cầm thái đao dưới đỉnh cự phong mà thôi.
Thái đao trong tay hắn tuy có thể chặt đứt cành cây, thậm chí có thể chém đổ đại thụ chọc trời, nhưng làm sao có thể chém bạt cả một ngọn núi đây?
"Trời ạ, tên gia hỏa Thiên Ma đại vương kia rốt cuộc đột phá ra sao vậy?" Trịnh Hạo Thiên khẽ than thở.
"Nó không giống ngươi." Mộng Yểm nghiêng đầu, cười khằng khặc quái dị, nói: "Khi đó, nó đã hấp thu lực lượng hắc ám vô tận, hơn nữa còn có thanh loan đao thần bí trong tay trợ giúp, cho nên mới có thể đột phá cực hạn. Hắc hắc, cơ duyên như vậy tuyệt đối là vạn lần không có một, ngươi cũng đừng vọng tưởng nữa."
Trịnh Hạo Thiên cười khổ một tiếng, cũng không biết tư vị trong lòng ra sao.
Sau khi cảm ứng được sự vững chắc biến thái của ấn ký, trong lòng hắn không ngờ lại xuất hiện một cảm xúc tuyệt vọng.
Tuy hắn đã sớm biết, sau khi tấn chức chín sao, muốn đột phát cảnh giới đại linh giả thì chính là ngàn nan vạn khó. Nhưng trước đó, hắn như thể nào cũng không thể tưởng tượng ra được, ấn ký chín sao không ngờ lại biến thái tới mức đó.
Đến tận lúc này, hắn rốt cuộc cũng hiểu được, vì sao bao nhiêu cường giả thiên tư trác tuyệt của các tộc, lại quyết định trực tiếp đột phá đại linh giả ở cảnh giới tám sao rồi.
Chín sao...
Là một cấp bậc khiến người ta hâm mộ, nhưng cũng là cấp bậc khiến người ta tuyệt vọng.
"Ồ...."
Vẻ mặt Trịnh Hạo Thiên đột nhiên ngưng trọng. Hắn khẽ ồ lên một tiếng, nói: "Mộng Yểm, ngươi cảm giác được không?"
"Cái gì?"
"Cái chiến trường này, tựa hồ đang bài xích ta."
Trước khi Trịnh Hạo Thiên tấn chức chín sao, ấn ký cấp bậc khiến hắn và toàn bộ chiến trường phảng phất như có một liên hệ thần kỳ, giống như liên hệ giữa cá với nước, khiến cho người ta thập phần dễ chịu. Nhưng lúc này, sau khi hắn tấn chức chín sao, cái ấn ký này lập tức phong tỏa toàn bộ liên hệ với bên ngoài.
Nó giống như một cái tiểu thế giới độc lập, không bao giờ tiếp nhận tin tức và sức mạnh tới từ ngoại giới nữa. Do đó, khi thần niệm Trịnh Hạo Thiên chạm vào ấn ký liền lập tức cảm ứng được sự bài xích của không gian đối với nó.
"Hắc, cái này thì có gì lạ." Mộng Yểm nói: "Hiện giờ ngươi đã là chín sao, mà một khi tấn chức chín sao, thì vô luận có liệp sát bao nhiêu linh giả cùng quái thú thì cũng chẳng có ích lợi gì. Nói cách nào, ở trong cái chiến trường này, ngươi không thể đề cao thực lực được nữa. Cho nên nó đương nhiên phải bài xích ngươi."
Trịnh Hạo Thiên trong lòng khẽ động, chiến trường linh giả, chính là nơi các tộc trong Đại Linh giới bồi dưỡng linh giả cường đại nhất.
Ở nơi này, ngoài đại linh giả không được phép xuất thủ, thậm chí còn không được tiến vào, mà ở trong doanh địa nhân tộc và sào huyệt ma tộc, hắn mặc dù đã gặp không ít cường giả bảy, tám sao, nhưng cũng chưa bao giờ gặp qua linh giả chín sao cả.
Dần dần, trong lòng hắn chợt bừng tỉnh.
Tám sao kỳ thật đã là cực hạn trong chiến trường rồi. Một khi đột phá tám sao, thì vô luận là trực tiếp tấn chức đại linh giả, hay là tấn chức chín sao, trên cơ bản đều không có khả năng dừng lại chiến trường nữa. Nếu hắn mà về Cửu U doanh địa lúc này, chỉ sợ Cửu U chân nhân sẽ lập tức đuổi hắn ra khỏi chiến trường cũng chưa biết chừng.
Hai hàng lông mày khẽ nhướng lên, Trịnh Hạo Thiên đột nhiên xoay người, hai mắt sáng ngời nhìn về phương xa. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
"Hạo Thiên, ngươi muốn làm gì?"
"Thời gian chúng ta ở trong chiến trường cũng không quá dài." Trịnh Hạo Thiên nhếch mệnh, nở một nụ cười tràn đầy hàn ý lạnh lẽo, nói: "Cho nên trước khi chúng ta đi, cũng nên mang theo một chút lợi tức chứ."
"Hắc hắc, được đấy, lần này ta cũng tham gia." Mộng Yểm giương nanh múa vuốt nói: "Ta cảm giác được, hắn sắp đuổi kịp tới đây rồi."
Trịnh Hạo Thiên gật mạnh đầu một cái, cổ tay vung lên ống tròn Thiên Tru Không Tỏa đại trận lập tức xuất hiện trong tay.
Thần niệm thoáng đảo qua một cái, hắn khẽ nhíu mày lại. Tám kiện ngụy pháp khí mà Bố Lan Đăng khống chế quả nhiên là uy lực tuyệt luân. Dưới một kích, trận pháp mặc dù không sụp đổ, nhưng cũng chẳng khá hơn là bao nhiêu.
Thậm chí ngay cả Phong Chi Tinh trong hạch tâm trận pháp, cũng bị một kích kia đánh tan thân thể.
May mà hắn không phải là linh giả bình thường, mà là sinh mệnh cực kỳ đặc thù, đản sinh ra từ trong gió, cho nên dưới sự thủ hộ của trận pháp, đã một lần nữa ngưng tụ ra thân hình.
Chỉ là, khí tức của Phong Chi Tinh hiện giờ rất mong manh, cho dù là linh giả một sao cũng không bằng. Than nhẹ một ttiếng, Trịnh Hạo Thiên ném chiếc ống tròn trong tay ra ngoài. Đại trận lập tức nổ tung trong đáy biển rồi chậm rãi chìm xuống. Đưa tay khẽ điểm một chỉ, vô tận kiếm quang trong khí xoáy cũng được thả ra ngoài, đồng thời dung hợp vào trận pháp.
Lực lượng trận pháp tuy đã bị suy yếu, kiếm hải đại trận cũng không thể phóng thích uy lực lớn nhất, nhưng nếu hai thú kết hợp lại, thì ít nhất cũng có thể khóa chặt không gian, khiến cho Bố Lan Đăng không thể truyền tin tức ra ngoài.
Cong ngón tay búng ra, hai đạo phù triện chậm rãi bay lên, Huyết Quang kích hóa thành linh thể, đưa tay chộp một cái, thu lấy hai tấm Đại quang minh Thiên Luân phù triện đã được phượng hoàng chi hỏa chuy luyện. Thân hình nó hơi chớp lên một cái, đã biến mất khỏi chỗ cũ, ngay cả Trịnh Hạo Thiên cũng không thể cảm ứng được phương vị cụ thể của nó nữa rồi.
Ánh mắt thoáng nhìn xuống dưới, tâm niệm vừa chuyển, một thanh quang minh cự kiếm khổng lồ và một thanh hắc ám cự kiếm cũng to lớn k kém đã ngưng tụ mà thành.
Chúng ẩn nấp trong trận pháp, tản mát ra uy năng bất đồng.
Toàn bộ trận pháp phảng phất như biến thành một đồ án thái cực khổng lồ. Hai lại lực lượng phân biệt rõ ràng, nhưng lại hô ứng lẫn nhau.
Sau một lúc, tất cả quang man gcùng lực lượng đều thu liễm, toàn bộ hải vực yên tĩnh trở lại, phảng phất như biến thành một vùng biển chết không có một sinh mệnh.
Mộng Yểm vung tay lên, một con Thiên đại ma vương thân cao mấy trượng đã xuất hiện giống như quỷ mị.
Thân thể nó thoáng lay động một cái, đã biến nhỏ lại giống như người bình thường, tiếp đó lẳng lặng đứng chờ phía sau Trịnh Hạo Thiên.
Mộng Yểm lắc mình một cái, đã chui vào trong cơ thể đại ma vương, cẩn thận ẩn náu.
Trịnh Hạo Thiên chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt lóe lên tinh mang sáng ngời, chậm rãi, nói: "Đến đây đi...."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook