Chiến Thiên
Chương 895: Khống chế phía sau

Trong quang điểm u ám... một thân ảnh cao gần hai trượng chậm rãi xuất hiện.

Trong một khắc khi thân ảnh này xuất hiện, toàn bộ hải vực tựa hồ cũng phải run lên. Phảng phất như uy nghiêm người này có thể áp đảo tất cả đám hải quái, trở thành chủ nhân tối cao của toàn bộ Vô Biên Chi Hải này.

Thân thể tất cả đám hải quái đều trở nên cứng ngắc, giống như bị trúng phải Định Thân thuật vậy. Chỉ có đám hải quái tám sao cường đại là còn giữ được chút tỉnh táo, vội vàng hoảng sợ bỏ chạy.

Bất quá, bị cổ lực lượng cổ quái kia tác động, động tác của bọn chúng dường như cũng chậm chạp hơn rất nhiều.

Tinh thần Trịnh Hạo Thiên thoáng rung lên một cái rồi lập tức thanh tỉnh trở lại.

Khác với đám hải quái ở nơi này, hắn là một kẻ từ ngoài tới, hơn nữa còn là một nhân loại có trí tuệ cực cao. Cho nên sau phút chốc chấn kinh, hắn lập tức khôi phục trở lại. Cái tốc độ khôi phục này so với đám hải quái tám sao thì nhanh hơn nhiều lắm.

Toàn bộ thân thể hắn lập tức cuộn tròn lại, hắc vụ quanh người tận hết khả năng thu gọn vào bên trong. Về phần Huyết Quang kích linh thể thì đã trốn vào trong Ôn Dưỡng hồ lô ngay trong khoảnh khắc khi đạo thân ảnh kia xuất hiện rồi.

Mặt nạ Thông Thiên và Mộng Yểm gần như đồng thời phát động, khiến hắn hóa thân thành một con hải quái bạch tuộc tám sao đang chậm rãi phụt nước, phiêu đãng về phương xa.

Sau khi cảm nhận được cỗ lực lượng khổng lồ trên thân ảnh kia, Trịnh Hạo Thiên lập tức bỏ qua kế hoạch thu thập ấn ký tám sao, mà nhanh chóng đưa ra ứng biến thích hợp nhất, bỏ chạy về phương xa.

Có mặt nạ Thông Thiên và Mộng Yểm phối hợp, cho dù là Cửu U chân nhân cũng không thể nhận ra, cho nên muốn qua mắt vị cường giả đột nhiên xuất hiện này, hẳn là không thành vấn đề.

Dao động lực lượng cường đại chậm rãi tiêu tán đi. Thân ảnh kia cũng dần dần trở nên ngưng thực.

Đây là một con cự viên tám tay, thân cao hai trượng. Ở trên thân thể của nó mặc một bộ chiến giáp chớp động kim quang. Thậm chí ngay cả tám cánh tay cường tráng cũng không ngừng lóe lên kim sắc quang mang chói mắt.

Thân thể Trịnh Hạo Thiên đột nhiên khẽ run lên. Ở trên mặt, cánh tay và hai chân của hắn đều xuất hiện một cảm giác nóng bừng.

Đây là một loại cảm giác quen thuộc mà kỳ lạ.

Ngay trong một khắc khi con ma viên tám tay kia xuất hiện, tứ đại bộ kiện của Thông Thiên sáo trang tựa hồ đều trở nên kích động.

Hai mắt Trịnh Hạo Thiên lập tức sáng ngời. Ở trên người đối phương, chẳng lẽ có mang kiện Thông Thiên sáo trang thứ năm ư...

Chỉ là, sau khi cảm ứng được khí tức cường đại từ trên người đối phương tỏa ra, cùng với phương thức hiện thân cao thâm mạt chắc vừa rồi, Trịnh Hạo Thiên vẫn không dễ dàng lộ diện.

Ma viên tám tay ( bát tí ma viên ) trừng lớn cặp mắt sâu thẳm của nó lên, nhìn một vòng xung quanh. Đột nhiên, nó khẽ ồ lên một tiếng kinh dị.

" Trát Cáp Đặc, đám hải quái tám sao thế nào lại chết ít như vậy?"

Cho dù là trong biển sâu, nhưng thanh âm của con bát tí ma viên này vẫn vang lên ầm ầm giống như lôi đình. Text được lấy tại http://qtruyen.net

Nhưng chỉ đáng tiếc, trừ Trịnh Hạo Thiên ra, đám hải quái còn lại căn bản chẳng bao giờ thèm hiểu con ma viên này đang hô hoán cái gì.

Đột nhiên, một thân ảnh quỷ dị hiện ra ở nơi cách ma viên không xa. Đạo thân ảnh này như hư như thực, phảng phất một tinh linh phiêu thốt bất định, lướt đi trong hư không.

" Bố Lan Đăng, cái này thì có gì kỳ quái. Số lượng hải quái tử vong trong mỗi lần ngư triều đều khác nhau. Có lẽ vận khí chúng ta lần này hơi kém thôi."

Xa xa, Trịnh Hạo Thiên đang chậm rãi phiêu đãng rời đi, trong lòng cũng thầm kinh hãi.

Với linh giác, cảm ứng của hắn, không ngờ lại không thể phát hiện ra đạo thân ảnh mơ hồ kia xuất hiện từ lúc nào.

Không chỉ có hắn, mà ngay cả Mộng Yểm cũng không thể phát giác được chút nào.

Đến tận lúc này, hắn mới hiểu được, cảm ứng nguy hiểm mà Mộng Yểm nói tới lúc trước rốt cuộc là cái gì. Hai kẻ vừa xuất hiện này, không ai là kẻ dễ chọc cả. Nếu như để bọn hắn phát hiện ra sự hiện hữu của mình, thì thật đúng là chết không có chỗ chôn rồi.

Bố Lan Đăng giơ cánh tay cường tráng của mình chỉ về phía trước, hừ một tiếng, cả giận nói: "Số lượng hải quái tám sao tử vong không đủ, vậy chúng ta báo cáo với đại nhân thế nào đây."

"Không sao." Trát Cáp Đặc cười quái dị, nói: "Ở đây không phải còn rất nhiều hải quái tám sao ư? Chúng ta tiện tay giết vài con, kiếm đủ một trăm là được."

Bố Lan Đăng do dự một chút rồi thở dài: "Haiz, xem ra cũng chỉ có cách đó."

Ánh mắt hắn xoay chuyển, tám cánh tay gần như cùng vung lên. Tiếp đó, tám đạo quang trụ khủng bố từ trên tám cánh tay bắn ra. Ở trong trung tâm mỗi một đạo quang trụ thậm chí còn lóe lên một tia quang mang huyết sắc.

"Phốc, phốc, phốc...."

Tám đạo quang trụ bắn ra nhanh như chớp. Tốc độ bắn đi trong đáy biển so với đám hải quái tám sao đang cứng nhắc thì nhanh hơn nhiều.

Chỉ trong giây lát, chúng đã đuổi kịp tám con hải quái.

Những con hải quái này ít nhất cũng có thực lực linh giả tám sao, hơn nữa còn sống sót trong đợt ngư triều thảm liệt. Cho nên chúng tuyệt đối đều là cường giả trong đám quái thú tám sao.

Nhưng khi thân thể bị tám đạo quang trụ này bắn trúng, bọn chúng lại cùng rống lên thảm thiết.

Tám đạo quang trụ kia gần như không hề dừng lại một chút nào, sau khi xuyên thấu qua lớp da thịt cứng rắn liền lập tức đâm sâu vào trong thân thể bọn chúng.

Bọn chúng liều mạng dãy dụa thân thể khổng lồ trong đáy biển, tựa hồ đang phải chịu đau đớn tột cùng.

Nhưng còn không đợi bọn chúng khuấy loạn toàn bộ nước biển xung quanh, từ miệng vết thưởng khủng bố đã chảy ra vô số tinh huyết, đồng thời hòa tan vào nước biển xung quanh, tạo thành một khu vực huyết hải quỷ dị.

Lượng tinh huyết khổng lồ trong cơ thể bọn chúng chỉ trong thời gian mấy hơi thở đã bị rút sạch, gần như không còn chút nào... Mà tính mạng của bọn chúng cũng theo đó mà nhanh chóng biến mất.

Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên trong nháy mắt đã trở nên cực kỳ khó coi.

Hắn đã nhìn ra, tám đạo quang trụ đó tuy có uy lực rất lớn, nhưng tuyệt đối không thể đạt tới mức độ một kích giết chết hải quái tám sao được.

Bên trong tám đạo quang trụ đó ẩn chứa một loại lực lượng thần kỳ nào đó, mà loại lực lượng này vừa vặn lại là khắc tinh của đám hải quái.

Đây với là nguyên nhân thực sự khiến quang trụ tạo thành một kích tất sát.

Chỉ là, chính phát hiện này mới khiến Trịnh Hạo Thiên thực sự giật mình gần chết.

Thì ra, ngư triều quả nhiên là do có người khống chế. Mà những kẻ đó không thể nghi ngờ chính là chủ nhân của tất cả hải quái.

Ở trong chiến trường linh giả, không ngờ lại có tồn tại cường đại như vậy. Nhưng vì sao từ trước giờ lại chưa từng nghe nói tới chứ....

Bố Lan Đăng ngoác miệng, hài lòng cuồng tiếu vài tiếng. Tiếp đó, hắn lại vung tay lên, tám cánh tay lại một lần nữa đánh ra tám đạo quang mang nho nhỏ.

Những đạo quang mang đó vừa tiến vào khu vực huyết hải, liền lập tức xoáy tròn. Tinh huyết và nước biển bị huyết dịch dung hợp quanh đó lập tức điên cuồng tụ hợp về phía quang mang. Chỉ trong nửa khắc ngắn ngủi, khi tám đạo quang mang dừng lại, toàn bộ huyết hải ở nơi đó đã biến mất, chỉ còn lại thi thể khô quắt của đám hải quái khổng lồ chậm rãi chìm xuống đáy biển.

Trịnh Hạo Thiên hai mắt trợn tròn lên. hắn kinh hãi nhìn những thứ đang dần hiện ra trước mắt.

Khi tám đạo quang mang nho nhỏ đều thu liễm lại, chúng lập tức lộ ra diện mạo vốn có.

Đây, không ngờ lại là tám kiện binh khí nhỏ.

"Huyết Quang kích...."

Trịnh Hạo Thiên khẽ lắp bắp nói. Ngay cả là tận mắt nhìn thấy, nhưng hắn vẫn có một cảm giác giống như đang phát mộng vậy.

Tám kiện tiểu binh khí này, nếu phóng đại một kiện lên mấy chục lần, thì thật sự chẳng khác nào Huyết Quang kích của hắn.

Trong não hải nhanh chóng xoay chuyển vô số ý niệm, Trịnh Hạo Thiên lập tức hiểu được, Huyết Quang kích cùng cái chiến trường linh giả này khẳng định là có liên hệ thần bí nào đó. Hơn nữa có khả năng rất lớn là Huyết Quang kích vốn chính là bảo vật từ nơi này mà ra.

Bất quá, tuy Trịnh Hạo Thiên đoán được sự thật, nhưng hắn vẫn không hề có ý định đem Huyết Quang kích trả về nguyên chủ.

Đừng nói là kiện ngụy pháp khí này đã bị hắn luyện chế thành linh thể đặc biệt của mình, mà cho dù có không như vậy thì hắn cũng không có khả năng vô duyên vô cớ giao ra một kiện hung khí được.

Thanh hình thoáng lay động, tốc độ di chuyển của hắn lại thoáng nhanh thêm một chút.

Bố Lan Đăng há to miệng, đột nhiên rống lớn một tiếng.

Tám kiện tiểu Huyết Quang kích lại một lần nữa hóa thành tám đạo hàn quang, hướng về phía khu vực huyết hải khác mà lao tới.

Chúng phảng phất như là bảo vật được luyện chế ra chuyên dành để thu thập huyết hải, ở trong khu vực huyết hải tràn ngập lực lượng trói buộc mà cứ ngao du thoải mái như không hề gặp chút lực cản, đồng thời hóa thân thành lốc xoáy, chỉ dùng thời gian nửa khắc ngắn ngủi đã hấp thụ sạch sẽ toàn bộ huyết hải do huyết dịch và nước biển dung hợp.

Tốc độ như vậy kỳ thật đã là rất kinh người rồi. Nhưng đối với điều này Trịnh Hạo Thiên lại chẳng thèm ngó tới.

Bởi vì Huyết Quang kích linh thể trong tay hắn chỉ cần thời gian một cái nháy mắt đã có thể qúet sạch toàn bộ khu vực huyết hải. Hiệu suốt cao như vậy, cho dù là tám kiện tiểu Huyết Quang kích thu nhỏ cộng lại cũng có xa mới sánh kịp.

Bố Lan Đăng vừa khống chế tám kiện tiểu Huyết Quang kích hấp thụ huyết hải do hải quái tám sao tử vong biến thành, vừa trừng mắt đánh giá đám hải quái tám sao đang không ngừng rời khỏi nơi này.

Rốt cuộc, hắn cũng đã hạ quyết định, lại một lần nữa vung tay lên, tám đạo quang trụ trên tám cánh tay cũng theo đó mà bắn ra.

Ở trong trung tâm quang trụ, từng tia từng tia quang mang hồng sắc uốn lượn mà đi, giống như tám con độc xa đang há ngoác cái miệng khủng bố, lộ ra cặp răng nanh chứa đầy chất kịch độc, hướng về phía con mồi mà hung hăng táp tới.

"Xui xẻo..."

Trịnh Hạo Thiên trong lòng thầm mắng một câu. Cổ tay vừa lật, ở bên trong sương mù lập tức xuất hiện một tấm thép kỳ lạ, chắn trước người hắn.

Trong tám đạo quang trụ mà Bố Lan Đăng đánh ra, không ngờ lại có một đạo bắn thẳng về phía hắn.

Cũng không biết con hải quái bạch tuộc do hắn biến hóa ra này bị bát tí ma viên nhìn chỗ nào không vừa mắt mà lại tìm hắn khai đao.

Bất quá, vô luận thế nào thì Trịnh Hạo Thiên cũng không cam lòng bó tay chịu trói.

"Ầm...."

Sau một tiếng nổ, đạo quang trụ khủng bố kia hung hăng oanh kích lên phía trên tấm thép.

Đạo quang trụ có thể dễ dàng giết chết hải quái tám sao chỉ kịp tạo ra một vầng hào quang rực rỡ phía trên tấm thép rồi tiêu tán vô tung vô ảnh, tựa như chưa bao giờ xuất hiện.

Quang trụ tuy lợi hại, nhưng cũng chỉ có tác dụng với đám hải quái ở nơi này thôi. Khi đối phó với đám hải quái này, đương nhiên là sở hướng vô địch. Nhưng một khi đối diện với tấm thép mà ngay cả thiên lôi cũng có thể dễ dàng đỡ được, thì đánh phải thúc thủ vô sách rồi.

"Hả?"

Gần như cùng một lúc, Bố Lan Đăng cùng Trát Cáp Đặc đều liếc mắt nhìn lại.

Ở trong mắt bọn hắn đều hiện lên một vẻ nghi hoặc.

Từ khi bọn hắn trở thành thủ vệ giả chiến trường tới nay, một khi sử dụng thủ đoạn này để đối phó đám quái vật trong chiến trường, thì tuyệt đối không bao giờ thất thủ.

Trịnh Hạo Thiên trong lòng thầm than, thân hình nhoáng lên một cái, tốc độ lập tức tăng lên điên cuồng, chỉ trong nháy mắt đã vượt qua đám hải quái đang chậm chạp di chuyển, hóa thành một đạo thủy tiễn cực kỳ lăng lệ lao vụt về phương xa....

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương