Chiến Thần Thánh Y
-
Chương 3592
Gừ gừ gừ!
Tiểu Bạch mới trở thành Trùng Vương phát ra từng đợt tiếng hô lớn, giống như là đang tuyên bố thắng lợi vậy. Đồng thời, nó cũng là đang cảnh cáo nhwunxg con trùng màu trắng đứng ở bốn phía kia, sức mạnh bản nguyên của lão Trùng Vương sau khi chết kia đều là của bản thân nó, chúng mày đừng nghĩ đến việc nhúng chàm.
Sau khi nuốt vào từng chút một thân thể của lão Trùng Vương, rồi sau đó Tiểu Bạch mới bắt đầu hút luồng sức mạnh bản nguyên mênh mông kia.
Đường Tuấn ngồi ở trên đầu Tiểu Bạch, cũng đang luyện hóa sức mạnh bản nguyên. Một bộ phận tinh thần của anh tập trung lên viên tinh thạch hình lăng trụ kia. Dựa theo như lời mà Tiểu Bạch nói, viên tinh thạch hình lăng trụ kia hình như đã xuất hiện ở trong ngụy không gian căn nguyên này lâu lắm rồi, chỉ có mỗi một đời Trùng Vương Trùng Hậu mới có thể có được.
“Đây là?”
Cách đó không xa, vẻ mặt Ngự Tôn Giả dại ra, ông ta vậy mà lại tận mắt chứng kiến một đời Trùng Vương mới ra đời.
Có điều trên khuôn mặt của Ngự Tôn Giả trên tức lộ ra vui mừng, đây không phải cũng là cơ hội của ông ta hay sao?
Trận chiến tranh vị trí Trùng Vương mới vừa kết thúc, con Trùng Vương mới kia khẳng định cũng có bị thương, thực lực vô dụng. Vừa vặn thừa dịp cơ hội này cướp đi viên tinh thạch hình lăng trụ kia.
“Ra tay!” Ngự Tôn Giả nhanh chóng dặn dò vài câu, rồi sau đó khẽ quát một tiếng.
Đám người Bạch Hổ Tôn Giả, Đạo Nhất đồng thời xông về vị trí của Tiểu Bạch.
Mấy người vừa xuất hiện, tức khắc hấp dẫn sự chú ý của những con trùng màu trắng kia. Nhưng bởi vì vị vương mới còn đang tận hưởng thành quả của chiến thắng, chúng nó không có sự cho phép, không dám tới gần.
Tiểu Bạch cũng thấy được đám người Ngự Tôn Giả, Đường Tuấn tất nhiên cũng thấy được.
Đám người Ngự Tôn Giả, Bạch Hổ Tôn Giả vậy mà lại chia làm hai đường.
Ngự Tôn Giả dẫn theo Đạo Nhất vọt tới vị trí của Tiểu Bạch, mà Bạch Hổ Tôn Giả lại bay vọt về phương hướng của viên tinh thạch hình lăng trụ kia. Chỉ cần Ngự Tôn Giả hấp dẫn được sự chú ý của Tiểu Bạch, thay đổi đầu, vậy Bạch Hổ Tôn Giả lập tức sẽ ra tay lấy đi viên tinh thạch hình lăng trụ kia.
Loại phương pháp dương đông kích tây này thật ra không được coi là cao minh, nhưng chỉ số thông minh của những con trùng màu trắng kia không cao, vốn dĩ là không phản ứng kịp. Tựa như hiện tại, Tiểu Bạch quả thực bị đám người Ngự Tôn Giả hấp dẫn đi, hơi hơi động đậy thân thể một chút, rời xa viên tinh thạch hình lăng trụ.
“Bạch Hổ Tôn Giả, động thủ!” Ngự Tôn Giả gầm nhẹ nói.
Trên mặt ông ta là nét tươi cười xán lạn, như là ngay lập tức sẽ thành công thôi.
Bạch Hổ Tôn Giả nhanh chóng nhằm phía viên tinh thạch hình lăng trụ kia, mắt thấy ông ta đã sắp bắt được nó rồi.
Đúng lúc này, Đường Tuấn vỗ vỗ đầu của Tiểu Bạch, truyền một suy nghĩ cho Tiểu Bạch: “Vẫy cái đuôi một phát đi.”
Đối với những gì mà Đường Tuấn nói, Tiểu Bạch có thể nói là nói gì nghe nấy.
Nó cũng không thèm quay đầu lại, nửa đoạn thân sau to lớn của nó vung lên. Ở trong ánh mắt hoảng sợ của Bạch Hổ Tôn Giả, cái đuôi của Tiểu Bạch đánh về phía ông ta. Ngay lập tức, Bạch Hổ Tôn Giả đã bị đè ở dưới cái đuôi kia, ma sát kịch liệt với mặt đất.
Phụt.
Tiểu Bạch mới trở thành Trùng Vương phát ra từng đợt tiếng hô lớn, giống như là đang tuyên bố thắng lợi vậy. Đồng thời, nó cũng là đang cảnh cáo nhwunxg con trùng màu trắng đứng ở bốn phía kia, sức mạnh bản nguyên của lão Trùng Vương sau khi chết kia đều là của bản thân nó, chúng mày đừng nghĩ đến việc nhúng chàm.
Sau khi nuốt vào từng chút một thân thể của lão Trùng Vương, rồi sau đó Tiểu Bạch mới bắt đầu hút luồng sức mạnh bản nguyên mênh mông kia.
Đường Tuấn ngồi ở trên đầu Tiểu Bạch, cũng đang luyện hóa sức mạnh bản nguyên. Một bộ phận tinh thần của anh tập trung lên viên tinh thạch hình lăng trụ kia. Dựa theo như lời mà Tiểu Bạch nói, viên tinh thạch hình lăng trụ kia hình như đã xuất hiện ở trong ngụy không gian căn nguyên này lâu lắm rồi, chỉ có mỗi một đời Trùng Vương Trùng Hậu mới có thể có được.
“Đây là?”
Cách đó không xa, vẻ mặt Ngự Tôn Giả dại ra, ông ta vậy mà lại tận mắt chứng kiến một đời Trùng Vương mới ra đời.
Có điều trên khuôn mặt của Ngự Tôn Giả trên tức lộ ra vui mừng, đây không phải cũng là cơ hội của ông ta hay sao?
Trận chiến tranh vị trí Trùng Vương mới vừa kết thúc, con Trùng Vương mới kia khẳng định cũng có bị thương, thực lực vô dụng. Vừa vặn thừa dịp cơ hội này cướp đi viên tinh thạch hình lăng trụ kia.
“Ra tay!” Ngự Tôn Giả nhanh chóng dặn dò vài câu, rồi sau đó khẽ quát một tiếng.
Đám người Bạch Hổ Tôn Giả, Đạo Nhất đồng thời xông về vị trí của Tiểu Bạch.
Mấy người vừa xuất hiện, tức khắc hấp dẫn sự chú ý của những con trùng màu trắng kia. Nhưng bởi vì vị vương mới còn đang tận hưởng thành quả của chiến thắng, chúng nó không có sự cho phép, không dám tới gần.
Tiểu Bạch cũng thấy được đám người Ngự Tôn Giả, Đường Tuấn tất nhiên cũng thấy được.
Đám người Ngự Tôn Giả, Bạch Hổ Tôn Giả vậy mà lại chia làm hai đường.
Ngự Tôn Giả dẫn theo Đạo Nhất vọt tới vị trí của Tiểu Bạch, mà Bạch Hổ Tôn Giả lại bay vọt về phương hướng của viên tinh thạch hình lăng trụ kia. Chỉ cần Ngự Tôn Giả hấp dẫn được sự chú ý của Tiểu Bạch, thay đổi đầu, vậy Bạch Hổ Tôn Giả lập tức sẽ ra tay lấy đi viên tinh thạch hình lăng trụ kia.
Loại phương pháp dương đông kích tây này thật ra không được coi là cao minh, nhưng chỉ số thông minh của những con trùng màu trắng kia không cao, vốn dĩ là không phản ứng kịp. Tựa như hiện tại, Tiểu Bạch quả thực bị đám người Ngự Tôn Giả hấp dẫn đi, hơi hơi động đậy thân thể một chút, rời xa viên tinh thạch hình lăng trụ.
“Bạch Hổ Tôn Giả, động thủ!” Ngự Tôn Giả gầm nhẹ nói.
Trên mặt ông ta là nét tươi cười xán lạn, như là ngay lập tức sẽ thành công thôi.
Bạch Hổ Tôn Giả nhanh chóng nhằm phía viên tinh thạch hình lăng trụ kia, mắt thấy ông ta đã sắp bắt được nó rồi.
Đúng lúc này, Đường Tuấn vỗ vỗ đầu của Tiểu Bạch, truyền một suy nghĩ cho Tiểu Bạch: “Vẫy cái đuôi một phát đi.”
Đối với những gì mà Đường Tuấn nói, Tiểu Bạch có thể nói là nói gì nghe nấy.
Nó cũng không thèm quay đầu lại, nửa đoạn thân sau to lớn của nó vung lên. Ở trong ánh mắt hoảng sợ của Bạch Hổ Tôn Giả, cái đuôi của Tiểu Bạch đánh về phía ông ta. Ngay lập tức, Bạch Hổ Tôn Giả đã bị đè ở dưới cái đuôi kia, ma sát kịch liệt với mặt đất.
Phụt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook