Trời vừa tối, bên ngoài hành dinh thiên tử đèn đuốc sáng trưng, nhã nhạc tấu lên, dìu dặt hài hoà.

Đúng vào lúc đó, công tử Ngang dẫn một nghìn võ binh sầm sập chạy tới, vây khắp xung quanh hành dinh, chỉ chừa lại một lối đi, giáo mác tua tủa ở trước cửa.Hành động quá ư đường đột khiến bữa tiệc của thiên tử vốn đang hỷ khí chan hoà bỗng chốc sặc mùi uy hiếp.

Mười hai chư hầu đang đứng trước cửa hành dinh chừng một tầm tên bắn chờ triệu kiến, tất thảy đều sững sờ nhìn nhau, ai nấy cùng lộ vẻ tức giận.

Hùng Hoè, Điền Tích Cương đưa mắt nhìn nhau, đang định phẩy tay áo bỏ đi thì thấy Trần Chẩn vẫy tay về phía đội nhạc, cất giọng sang sảng: “Thiên tử ban yến! Sở điện hạ, Tề điện hạ giá đáo!”Đội nhạc lập tức tấu lên khúc nhạc thiên tử nghênh tân khách.


Hùng Hoè, Điền Tích Cương nghe thấy tên mình được xướng lên, sững lại chốc lát, cuối cùng cũng miễn cưỡng đi về phía hành dinh của thiên tử.Tiếp đó, Trần Chẩn lần lượt hô to: “Triệu Hầu giá đáo! Hàn Hầu giá đáo! Yên Hầu giá đáo!… Vệ Công giá đáo!”Những chư hầu được Trần Chẩn điểm danh đều mặt mày nặng trịch, lần lượt bước vào lối đi tua tủa giáo mác theo thứ tự xướng danh.Chu Hiển Vương mình khoác long bào, thân hình gầy guộc, sắc mặt thoáng vẻ xanh xao, ngồi ngay ngắn ở ngôi chủ, mặt hiện vẻ cười, song người tinh mắt vừa nhìn đã thấy, nụ cười này là cố gắng nặn ra.Theo thứ tự xướng danh của Trần Chẩn, các công hầu lần lượt hành đại lễ ba lạy chín dập đầu trước Chu thiên tử.

Hành đại lễ bái kiến xong, Chu thiên tử lần lượt ban chỗ cho từng người.

Người bái kiến cuối cùng là Vệ Thành Công với bộ râu đen dài phất phơ.Vệ Thành Công tiến lên mấy bước, sau khi hành đại lễ xong, bèn lớn giọng hô: “Thần tử Đại Chu, cháu đời thứ hai mươi ba của Vệ thất là Cơ Tốc khấu kiến thiên tử bệ hạ!”Chu Hiển Vương vẫn với nụ cười miễn cưỡng, bàn tay đưa ra cũng miễn cưỡng tương tự, nói: “Ái khanh bình thân!”Vệ Thành Công tạ ơn xong, đứng dậy đi về vị trí cuối cùng.


Theo sách sử ghi chép, khi liệt quốc triều kiến thiên tử, vị trí ngồi sẽ tuân theo quan hệ huyết thống xa gần với tông thất nhà Chu, cũng như tuần tự cấp bậc trên dưới.

Nước Vệ là đất phong của Khang Thúc, em cùng mẹ với Chu Vũ Vương, xét về huyết thống là rất gần với tông thất nhà Chu, về lý phải xếp trên cùng, hoặc chí ít cũng phải ngang hàng với Lỗ Công, Yên Công.

Tuy nhiên, lần này, Trần Chẩn đã sắp xếp trật tự dựa vào thực lực mạnh yếu của mỗi nước, căn bản không hề quan tâm đến quy tắc của Chu thất.

Vệ Thành Công có quan hệ huyết thống gần với Chu thất hơn cả, song do thực lực yếu nhất nên bị xếp cuối cùng.

Các nước lớn không có ý kiến gì, Vệ Thành Công tuy một bụng hậm hực cũng không dám nói ra..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương