Cuối cùng, Villard cùng phu nhân đang của hắn ngồi ở chiếc bàn dài nơi trong cùng, hơn nữa, khi nhìn thấy Ryan đến, vị lãnh chúa khoảng năm mươi tuổi đứng dậy:

- Có một vị khách quan trọng đến đây! Ta xin giới thiệu với mọi người, đây là bằng hữu của ta nhi tử của ' Đầu trọc ' Norman ' Đại chùy ' Ryan! Cũng là anh hùng của chiến thắng trong trận chiến tại bến tàu hôm nay! Cạn ly!

- Cạn ly!

Một ly rượu bạc chứa đầy rượu được chuyển đến tay mọi người tại bàn dài.

Mọi người nhận lấy ly rượu rồi một ngụm.

Khi Ryan và Teresa ngồi xuống một bên của chiếc bàn dài, đội trưởng thủ vệ Lauritz vừa đưa ly rượu bạc vào tay Ryan vừa nói:

- Ngài Ryan, mời~

- Tạ ơn.

Ryan cầm ly, nhẹ nhàng uống một ngụm.

Sắc mặt Teresa tái xanh khi nhìn thấy Ryan uống xong ly rượu, thứ này đã được truyền xung quanh bàn, có trời mới biết đã dính vào đó bao nhiêu nước bọt của bọn nam nhân hôi hám, nàng vô thức lùi lại.

- Ha ha ha ha ~ Ryan cười lớn, không đưa cốc cho Teresa mà đưa cốc cho người bên cạnh, đồng thời giải thích giúp nữ Thuật Sĩ:

- Nàng không bao giờ uống rượu, bởi vì điều này không tốt cho sự tập trung.

Thi Pháp Giả phải tập trung khi thi triển pháp thuật và nhận định của Ryan là đúng.


Sau mấy vòng rượu, Villard ra hiệu yến hội bắt đầu hoạt động tự do, hầu như mọi người đều đứng dậy và nâng ly theo tốp năm tốp ba, đám người lớn tiếng nghị luận về một loạt sự việc gần đây, từ giá cả hàng hóa cho đến xã hội lưu hành cái gì, đến cả cuộc chiến chống lại những man tộc phương Bắc.

- Không có cách, đây là phong tục của Nord.

Nếu ngài Villard muốn khoe bộ đồ ăn bằng bạc của mình thì theo tục lệ, mọi người phải nhấp một ngụm từ ly rượu.

Ryan kéo Teresa và nói nhỏ vào tai nàng:

- Yên tâm, ta biết ngươi không thích nó.

- A~ ta chịu đủ rồi.

Ta thực sự hối hận vì đã đến dự yến tiệc này, ta thậm chí còn đặc biệt ăn mặc một phen

Đôi giày cao gót nữ Thuật Sĩ vừa mỏng vừa dài, nàng đứng đằng sau Ryan:

- Trời ạ, trong một ngôi nhà lớn như vậy chỉ có ba cái lò sưởi trong tường…

- Lạnh không?

Ryan dẫn nàng đến bên lò sưởi, hai nam nhân đang sưởi ấm bên cạnh lò sưởi lập tức hiểu ý bước sang một bên, nhường cho hai người vị trí bên cạnh lò sưởi.

- Có lúc chính là như vậy, chúng ta cần một lý do để tập hợp mọi người lại với nhau.

Việc làm ăn, mua bán, thậm chí có một số thỏa thuận ngầm đều được đàm phán trong môi trường này.

Ryan thản nhiên bẻ một cái đùi gà nướng trên bàn cắn một miếng:

- Ta qua đó nhìn xem, ngươi nghỉ ngơi đi

- Ta biết điều này rõ hơn ngươi!

Teresa nhìn hắn bước đi và tiếp tục dựa vào lò sưởi để sưởi ấm.

Thân thể nàng vẫn chưa hồi phục.

Cách ăn mặc hôm nay rất lạnh, đặc biệt là không có giày.

Mặc dù bắp chân và bàn chân được bọc trong chiếc tất, nhưng chúng chẳng hơn không có gì.

Nhưng khoảng thời gian yên tĩnh của nàng không kéo dài được bao lâu thì rất nhanh bị phá vỡ:

- Tiểu thư xinh đẹp, ta có thể mời nàng một ly được không?


Nữ nhân ngẩng đầu lên với biểu hiện không vui

Ngoài dự liệu, người đứng trước mặt nàng...!lại là một nam nhân đẹp trai, mắt xanh, sống mũi cao, các đường nét trên khuôn mặt trông rất hài hòa, mái tóc đen ở giữa và được buộc thành tóc đuôi ngựa, một bên mắt đeo một mảnh khung kính gọng tròn, mặc một bộ trang phục quý tộc của hoàng gia, bao gồm áo sơ mi rộng, quần bó, giày thời trang và đội mũ có gắn lông vũ màu trắng.

Teresa chưa kịp phản ứng thì hắn đã bắt đầu tự giới thiệu:

- Ta rất vinh hạnh được giới thiệu mình một chút , tên ta là Erk, Erk- Albrecht, đến từ đế quốc, ngươi có thể gọi ta là Erk

- Được rồi, ngài Erk , ta là Teresa, Teresa-Trovick, cảm ơn lòng tốt của ngươi, nhưng...

- Ta nghĩ ta phải giới thiệu bản thân mình với ngươi, nữ sĩ Teresa!

Không ngờ soái ca này lại không cho nữ Thuật Sĩ cơ hội từ chối mà tự mình tiếp tục:

- Ta là một Kỵ Sĩ...!được rồi, một Kỵ Sĩ thực tập.

nhưng ta đã có chiến mã và áo giáp của riêng mình, cũng có huy hiệu, nhìn này!

Nói xong, Erk đưa huy hiệu của mình cho nữ Thuật Sĩ xem, trên huy hiệu của hắn có một con chim bồ câu bay qua lá chắn với một mũi tên trong miệng.

- Cảm ơn ngươi Erk tiên sinh, nhưng bây giờ ta...

- Hãy để ta kể cho ngươi nghe về những chiến công vẻ vang của ta! Tiểu thư Teresa xinh đẹp! Câu chuyện của ta rất dài.

Nổi tiếng nhất là cuộc tấn công và phòng thủ của ta ba năm trước.

Ta đã tham gia vào trận chiến đó, theo chân các Kỵ Sĩ Bạch Lang, họ phát động một cuộc tấn công vào lũ man tộc đáng ghét đó…

Soái ca lập tức kể lại quá khứ huy hoàng của mình.

“Xong! Gặp một tên khó chơi!” Teresa đảo mắt, giày cao gót mảnh khảnh của nữ Thuật Sĩ vẽ những vòng tròn trên sàn gỗ của ngôi nhà…
- Lúc đó các chiến sĩ Man tộc giơ khiên và giáo lên, đội hình thực sự rất đáng sợ, nhưng ta không hề rụt rè, ta đi theo một vị Bạch Lang Kỵ Sĩ và cùng họ lao vào giữa đội quân Man tộc, chiến mã yêu quý của ta đã húc bay một tên khốn Man tộc...
- Dừng lại, dừng lại, dừng một chút, vị này...!Ike tiên sinh? Xin cho phép ta sửa cho ngươi một lỗi nhỏ, đó là Bạch Lang Kỵ Sĩ đoàn hoàn toàn không tham gia vào trận chiến phòng thủ tại Wenler, vào thời điểm đó Bạch Lang Kỵ Sĩ đoàn đang nghỉ ngơi ở Winter, chính những Kỵ Sĩ của dong binh đoàn Tuyết Hùng mới tham gia vào trận phòng thủ tại Wenler, vả lại họ chưa bao giờ tấn công.

Teresa cắt ngang suy nghĩ của Kỵ Sĩ Ike một cách không khách sáo.
- Ôi! Chẳng trách lúc đó ta lại nghĩ tại sao Bạch Lang trên cờ lại béo như vậy á~.
Người này lập tức sửa lại.
- Dong binh đoàn Tuyết Hùng chỉ chịu trách nhiệm bảo vệ hậu cần, ở cùng một chỗ với thương đoàn Wenler.
Nữ Thuật sĩ đưa bàn tay nhỏ bé của mình ra hơ lửa lên, hơi nóng từ đó khiến nàng cảm thấy rất thoải mái.
Ừm, sẽ tốt hơn nếu người đàn ông kia có thể ở bên cạnh nàng để trò chuyện vào lúc này.
- À, đúng vậy! Ta đã nói là các huynh đệ trong thương đoàn thực sự rất tốt và rất thân thiện với ta, thậm chí còn mang cả thịt nai muối chua ra cho ta ăn...
- Thương đoàn Wenler là một nhóm doanh nhân và thợ thủ công, nổi tiếng là kém về sức chiến đấu và keo kiệt, lại thích tống tiền thôn dân trên đường hành quân...
Nữ Thuật sĩ sửa lại, khuôn mặt xinh đẹp của nàng kiểu rất là bất đắc dĩ.
- Nhưng trong số họ luôn có một vài người tốt phải không? Từ sau lúc đó...
- Teresa, thấy khỏe hơn chưa?
Một giọng nói dịu dàng cắt đứt lời nói của Ike.

Ryan đi vòng quanh một lúc rồi quay lại:
- Ta có thể giúp gì cho ngươi?
- Ngươi có thể rót cho ta một ly nước trái cây được không, Ryan?
Nữ Thuật sĩ nở một nụ cười rạng rỡ với người này, giống như một bông hồng đỏ tươi nở trên tuyết, rồi nàng mỉm cười với Ike và nói:
- Ike tiên sinh, xin lỗi vì không tiếp ngài được nữa, đồng bạn của ta đến rồi.
- Ồ! Ồ! Được rồi, xin lỗi vì đã làm phiền.

Đôi mắt của Ike tham lam liếc nhìn huy hiệu Bạch Lang Kỵ Sĩ trên ngực Ryan, sau đó nhấc vai lên và nói:
- Xin mời, Bạch Lang Kỵ Sĩ tiên sinh.
Dịch: Mthu
Biên: Khangaca

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương