Chia Tay Đi Anh Chàng Đào Hoa
-
Chương 11: Chương 5.3
Anh không hiểu tâm tình phức tạp bây giờ của mình, nhưng mà tuyệt không muốn cô cứ như vậy rời khỏi anh.
Nghe anh đề cập đến chuyện này, Nhan Mộ Ngữ nhất thời luống cuống.
Cô thầm nghĩ cùng Mạnh Vũ Nhiễm nói rõ ràng, sau đó có thể thuận lời nghĩ đến nhiều kế hoạch khác.
Cô thật sợ hãi, sợ nếu ở cùng người đàn ông này thêm một lát nữa thì cô sẽ dao động mất, nhưng mà.....
Cô xem xét biểu tình của Mạnh Vũ Nhiễm, cô biết chắc chắn anh sẽ không cho cô cơ hội cự tuyệt, vì thế cô cúi đầu, nhẹ giọng nói: "Tôi..... thế nào cũng được."
"Chúng ta đi dạo quanh đây nhé?" Mạnh Vũ Nhiễm nghĩ nghĩ, thuận miệng nói.
Anh chỉ là muốn ở chung một chỗ với Nhan Mộ Ngữ. Người phụ nữ này anh vô cùng quen thuộc, nhưng lại không giống với người trong trí nhớ của anh, mà cô một lần lại một lần khơi mào những cảm giác không rõ ràng trong anh.
Nhìn người đang cố ý giữ im lặng với mình, Mạnh Vũ Nhiễm đột nhiên cảm thấy uể oải, chẳng lẽ cô thật sự đã không còn thương anh? Không, điều đó không có khả năng. (Rei: Anh Vũ Nhiễm ơii, cuộc sống đâu lường trước điều gì (((=....)
Như vậy, muốn anh như thế nào mới có thể một lần nữa đả động đến trái tim của cô? Lần gặp lại này, Mạnh Vũ Nhiễm thấy rằng Nhan Mộ Ngữ bây giờ hoàn toàn khác với Nhan Mộ Ngữ lúc học đại học, cô bây giờ càng làm cho tâm tình anh dao động, thậm chí có chút đau lòng.
Anh muốn ôm cô vào trong lòng, làm cho cô vĩnh viễn chỉ thuộc về anh. Người đàn ông không tự chủ quay đầu nhìn người phụ nữ bên cạnh mình, trong lòng người nào đó dâng lên sự phẫn nộ.
Đột nhiên thấy anh im lặng, Nhan Mộ Ngữ ngẩng đầu nhìn Mạnh Vũ Nhiễm, nhìn thấy cảm xúc phẫn nộ, mất mát hỗn loạn trên mặt anh, có phải hay không khi nãy cô đã nói lời tổn thương anh?
"Anh không thoải mái sao? Nhan Mộ Ngữ nhẹ giọng hỏi, lúc này tâm tình cô rất loạn.
Mạnh Vũ Nhiễm cười cười, nhân cơ hội cầm lấy bàn tay Nhan Mộ Ngữ.
Nhan Mộ Ngữ giãy một cái cũng không giãy, nhớ tới biểu cảm mất mát trên mặt Mạnh Vũ Nhiễm lúc nãy, đành tùy ý anh nắm.
Nắm chặt tay..... Gió đêm thổi tới.... Lay động mấy sợi tóc đen của Nhan Mộ Ngữ, cô giơ tay, vuốt lại mái tóc đang bay loạn.
[ReiOw - Diễn Đàn Lê Quý Đôn]
Bàn tay kia..... Động tác kia..... Sao động lòng người đến vậy.....
Trái tim Mạnh Vũ Nhiễm mạnh mẽ động một cái, toàn thế giới như đều mất đi màu sắc, anh nhịn không được vươn tay vuốt mái tóc cô, rồi đặt xuống một nụ hôn khẽ.
Giờ khắc này, anh rốt cục ý thức được, người phụ nữ này đã lấy đi tất cả sự chú ý của anh. Từ bây giờ, trong mắt anh, chỉ có cô thôi.....
Nhan Mộ Ngữ hoảng sợ, bởi vì đây là nơi công cộng nha, nét đỏ ửng nhanh chóng hiện lên khuôn mặt của cô, cô khẽ lui về phía sau, miệng lắp bắp: "Anh..... Anh....."
"Mộ Ngữ, thật xin lỗi." Ánh mắt Mạnh Vũ Nhiễm dịu dàng nhìn Nhan Mộ Ngữ.
Thật xin lỗi, năm đó tổn thương em...... Thật xin lỗi, đến bây giờ mới nhận ra.....
Nhan Mộ Ngữ thất thần, Mạnh Vũ Nhiễm cao cao tại thượng, tự cao tự đại đang xin lỗi cô sao? Cô nghĩ muốn lớn tiếng mắng anh, muốn kêu lên nỗi oán hận cùng bi thương của cô, nhưng mà nhìn đến ánh mắt dịu dàng của Mạnh Vũ Nhiễm. tất cả đều hóa thành nước mắt.
Nước mắt Nhan Mộ Ngữ như là một lưỡi dao sắc bén cắm vào trái tim Mạnh Vũ Nhiễm. Cô đã phải chịu bao nhiêu ủy khuất, mới có thể giống như bây giờ không một tiếng động mà rơi lệ, anh, tột cùng đã gây cho nàng bao nhiêu thương tổn đây!
Lúc này, anh cảm thấy hối hận, hối hận năm đó mình ngu xuẩn, hối hận chính mình không có quý trọng cô. Đau lòng ôm cô vào trong lòng, Mạnh Vũ Nhiễm thấp giọng: "Thật xin lỗi, thật xin lỗi..... Anh yêu em....." Không biết từ khi nào, lời xin lỗi đã biến thành "anh yêu em" rồi?
Mười mấy phút đồng hồ trôi qua, nghe được thanh âm nhỏ vụn bàn tán xung quanh, Nhan Mộ Ngữ sau khi khóc mẹt mới tỉnh táo lại.
Nghĩ lại, cô vừa làm cái gì vậy? Mặt cô đột nhiên đỏ lên, một tay đẩy Mạnh Vũ Nhiễm ra, xoay người chạy đi.
Nhan Mộ Ngữ rời khỏi, Mạnh Vũ Nhiễm lập tức cảm thấy mất mát, nhìn bóng lưng cô, Mạnh Vũ Nhiễm mỉm cười thấp giọng nói: "Mộ Ngữ, em trốn không thoát đâu."
[ReiOw - Diễn Đàn Lê Quý Đôn]
Sau vài tuần lễ, Mạnh Vũ Nhiễm đã mấy lần hẹn Nhan Mộ Ngữ ra ngoài, tuy rằng Nhan Mộ Ngữ thập phần không muốn, nhưng lại không có biện pháp mở miệng cự tuyệt anh.
Nhưng mà, mặc kệ Mạnh Vũ Nhiễm đối tốt với Nhan Mộ Ngữ thế nào, đến khi anh ám chỉ muốn quay lại thì cô lại chậm chạp không chịu gật đầu, điều này làm cho Mạnh Vũ Nhiễm - một người chưa từng tiêu phí quá nhiều thời gian lên một người phụ nữ như vậy nóng nảy, quyết định phải nghĩ ra cách buộc Nhan Mộ Ngữ đáp ứng trở về trong lòng anh, anh không bao giờ để cô rời đi một lần nữa, cô nhất định phải là người phụ nữ của anh!
Tuy rằng đã hạ quyết tâm, suy nghĩ suốt đêm, anh vẫn không thể nghĩ ra biện pháp nào tốt.
Vừa nghĩ tới lỗi lầm năm đó, Mạnh Vũ Nhiễm cảm thấy đau đầu rồi!
Đột nhiên.... Anh vừa nghĩ ra một cách không tệ nha.
Phụ nữ đều thích lãng mạn, sau khi xem gần cả trăm bộ phim thần tượng Nhật Bản, Mạnh Vũ Nhiễm chọn ra chiêu trò lãng mạn nhất, cũng là chiêu trò tốn tiền nhất......
Những bông hoa từ trên trời rơi xuống cùng với hương thơm hấp dẫn..... Lãng mạn......
Nghe anh đề cập đến chuyện này, Nhan Mộ Ngữ nhất thời luống cuống.
Cô thầm nghĩ cùng Mạnh Vũ Nhiễm nói rõ ràng, sau đó có thể thuận lời nghĩ đến nhiều kế hoạch khác.
Cô thật sợ hãi, sợ nếu ở cùng người đàn ông này thêm một lát nữa thì cô sẽ dao động mất, nhưng mà.....
Cô xem xét biểu tình của Mạnh Vũ Nhiễm, cô biết chắc chắn anh sẽ không cho cô cơ hội cự tuyệt, vì thế cô cúi đầu, nhẹ giọng nói: "Tôi..... thế nào cũng được."
"Chúng ta đi dạo quanh đây nhé?" Mạnh Vũ Nhiễm nghĩ nghĩ, thuận miệng nói.
Anh chỉ là muốn ở chung một chỗ với Nhan Mộ Ngữ. Người phụ nữ này anh vô cùng quen thuộc, nhưng lại không giống với người trong trí nhớ của anh, mà cô một lần lại một lần khơi mào những cảm giác không rõ ràng trong anh.
Nhìn người đang cố ý giữ im lặng với mình, Mạnh Vũ Nhiễm đột nhiên cảm thấy uể oải, chẳng lẽ cô thật sự đã không còn thương anh? Không, điều đó không có khả năng. (Rei: Anh Vũ Nhiễm ơii, cuộc sống đâu lường trước điều gì (((=....)
Như vậy, muốn anh như thế nào mới có thể một lần nữa đả động đến trái tim của cô? Lần gặp lại này, Mạnh Vũ Nhiễm thấy rằng Nhan Mộ Ngữ bây giờ hoàn toàn khác với Nhan Mộ Ngữ lúc học đại học, cô bây giờ càng làm cho tâm tình anh dao động, thậm chí có chút đau lòng.
Anh muốn ôm cô vào trong lòng, làm cho cô vĩnh viễn chỉ thuộc về anh. Người đàn ông không tự chủ quay đầu nhìn người phụ nữ bên cạnh mình, trong lòng người nào đó dâng lên sự phẫn nộ.
Đột nhiên thấy anh im lặng, Nhan Mộ Ngữ ngẩng đầu nhìn Mạnh Vũ Nhiễm, nhìn thấy cảm xúc phẫn nộ, mất mát hỗn loạn trên mặt anh, có phải hay không khi nãy cô đã nói lời tổn thương anh?
"Anh không thoải mái sao? Nhan Mộ Ngữ nhẹ giọng hỏi, lúc này tâm tình cô rất loạn.
Mạnh Vũ Nhiễm cười cười, nhân cơ hội cầm lấy bàn tay Nhan Mộ Ngữ.
Nhan Mộ Ngữ giãy một cái cũng không giãy, nhớ tới biểu cảm mất mát trên mặt Mạnh Vũ Nhiễm lúc nãy, đành tùy ý anh nắm.
Nắm chặt tay..... Gió đêm thổi tới.... Lay động mấy sợi tóc đen của Nhan Mộ Ngữ, cô giơ tay, vuốt lại mái tóc đang bay loạn.
[ReiOw - Diễn Đàn Lê Quý Đôn]
Bàn tay kia..... Động tác kia..... Sao động lòng người đến vậy.....
Trái tim Mạnh Vũ Nhiễm mạnh mẽ động một cái, toàn thế giới như đều mất đi màu sắc, anh nhịn không được vươn tay vuốt mái tóc cô, rồi đặt xuống một nụ hôn khẽ.
Giờ khắc này, anh rốt cục ý thức được, người phụ nữ này đã lấy đi tất cả sự chú ý của anh. Từ bây giờ, trong mắt anh, chỉ có cô thôi.....
Nhan Mộ Ngữ hoảng sợ, bởi vì đây là nơi công cộng nha, nét đỏ ửng nhanh chóng hiện lên khuôn mặt của cô, cô khẽ lui về phía sau, miệng lắp bắp: "Anh..... Anh....."
"Mộ Ngữ, thật xin lỗi." Ánh mắt Mạnh Vũ Nhiễm dịu dàng nhìn Nhan Mộ Ngữ.
Thật xin lỗi, năm đó tổn thương em...... Thật xin lỗi, đến bây giờ mới nhận ra.....
Nhan Mộ Ngữ thất thần, Mạnh Vũ Nhiễm cao cao tại thượng, tự cao tự đại đang xin lỗi cô sao? Cô nghĩ muốn lớn tiếng mắng anh, muốn kêu lên nỗi oán hận cùng bi thương của cô, nhưng mà nhìn đến ánh mắt dịu dàng của Mạnh Vũ Nhiễm. tất cả đều hóa thành nước mắt.
Nước mắt Nhan Mộ Ngữ như là một lưỡi dao sắc bén cắm vào trái tim Mạnh Vũ Nhiễm. Cô đã phải chịu bao nhiêu ủy khuất, mới có thể giống như bây giờ không một tiếng động mà rơi lệ, anh, tột cùng đã gây cho nàng bao nhiêu thương tổn đây!
Lúc này, anh cảm thấy hối hận, hối hận năm đó mình ngu xuẩn, hối hận chính mình không có quý trọng cô. Đau lòng ôm cô vào trong lòng, Mạnh Vũ Nhiễm thấp giọng: "Thật xin lỗi, thật xin lỗi..... Anh yêu em....." Không biết từ khi nào, lời xin lỗi đã biến thành "anh yêu em" rồi?
Mười mấy phút đồng hồ trôi qua, nghe được thanh âm nhỏ vụn bàn tán xung quanh, Nhan Mộ Ngữ sau khi khóc mẹt mới tỉnh táo lại.
Nghĩ lại, cô vừa làm cái gì vậy? Mặt cô đột nhiên đỏ lên, một tay đẩy Mạnh Vũ Nhiễm ra, xoay người chạy đi.
Nhan Mộ Ngữ rời khỏi, Mạnh Vũ Nhiễm lập tức cảm thấy mất mát, nhìn bóng lưng cô, Mạnh Vũ Nhiễm mỉm cười thấp giọng nói: "Mộ Ngữ, em trốn không thoát đâu."
[ReiOw - Diễn Đàn Lê Quý Đôn]
Sau vài tuần lễ, Mạnh Vũ Nhiễm đã mấy lần hẹn Nhan Mộ Ngữ ra ngoài, tuy rằng Nhan Mộ Ngữ thập phần không muốn, nhưng lại không có biện pháp mở miệng cự tuyệt anh.
Nhưng mà, mặc kệ Mạnh Vũ Nhiễm đối tốt với Nhan Mộ Ngữ thế nào, đến khi anh ám chỉ muốn quay lại thì cô lại chậm chạp không chịu gật đầu, điều này làm cho Mạnh Vũ Nhiễm - một người chưa từng tiêu phí quá nhiều thời gian lên một người phụ nữ như vậy nóng nảy, quyết định phải nghĩ ra cách buộc Nhan Mộ Ngữ đáp ứng trở về trong lòng anh, anh không bao giờ để cô rời đi một lần nữa, cô nhất định phải là người phụ nữ của anh!
Tuy rằng đã hạ quyết tâm, suy nghĩ suốt đêm, anh vẫn không thể nghĩ ra biện pháp nào tốt.
Vừa nghĩ tới lỗi lầm năm đó, Mạnh Vũ Nhiễm cảm thấy đau đầu rồi!
Đột nhiên.... Anh vừa nghĩ ra một cách không tệ nha.
Phụ nữ đều thích lãng mạn, sau khi xem gần cả trăm bộ phim thần tượng Nhật Bản, Mạnh Vũ Nhiễm chọn ra chiêu trò lãng mạn nhất, cũng là chiêu trò tốn tiền nhất......
Những bông hoa từ trên trời rơi xuống cùng với hương thơm hấp dẫn..... Lãng mạn......
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook