Chỉ Yêu Em
-
67: Đổi Ý H
Trong căn hộ sang trọng được khoá kín, tiếng hôn từ phòng bếp truyền đến mọi ngóc ngách, chàng thanh niên mạnh bạo ấn cô gái vào tường, môi anh phủ lên cánh môi đỏ hồng của cô, hưởng thụ sự mềm mại và ngọt ngào mà nó đem đến.
Không hẳn là thưởng thức, nói đúng hơn là gặm nhấm, chân anh chèn vào giữa hai bắp đùi non mịn của cô, chèn ép địa phương kia đến run rẩy.
Cạy mở hàm răng trắng tinh của cô gái, anh cho lưỡi vào bên trong, cuống lấy chiếc lưỡi trơn mềm hút hết tất cả mật ngọt rồi nuốt xuống bụng, giọng anh trầm đặc, khàn khàn hệt như con mãnh thú, mùi hương của đàn ông thoang thoảng quanh đầu mũi, khiến cho cô không khỏi rùng mình một cái, run rẩy rên lên.
Vương Nhất Hạo hít vào một hơi, lồng ngực phập phồng, bụng dưới cũng bắt đầu nảy sinh phản ứng, vật trong đũng quần căng phồng như muốn nổ tung.
Anh hiểu rõ, nếu đêm nay không làm đến cùng thì anh không sống được mất.
Lưng của cô cảm nhận được bức tường phía sau lưng mang chút lạnh lẽo, nhưng lồng ngực của cô lại nóng bỏng hệt như có ai rót dung nham vào đó, giữa hai chân bị anh mạnh bạo chèn bắp đùi cứng rắn rồi chà x.
át bắt đầu cảm thấy được sự khác lạ.
Tô Gia Hân khẽ rên lên, âm thanh mang chút ngọt ngào cùng nức nở vì bị bắt nạt, vòng tay của cô lúc ban đầu còn ôm lấy cổ anh, nhưng giờ phút này lại run rẩy đến đáng thương, nắm chặt rồi đặt hờ trên đôi vai rộng lớn kia.
Chân của cô bắt đầu mềm nhũn rồi, không thể đứng vững được nữa, nhưng vì bị bắp đùi của anh chèn vào cho nên đứng không được ngồi cũng không xong.
Lần trước cùng lắm chỉ là hai cánh môi chạm vào nhau, lúc đó vì phần lớn là thương xót và muốn an ủi cô cho nên nụ hôn của anh chẳng hề có chút d.
ục vọ.
ng nào, nhưng giờ đây lại hoàn toàn ngược lại.
Ý tình trong mắt anh nồng đậm, như muốn nuốt chửng lấy cả co thể cô vào bụng, bá đạo mút lấy môi lưỡi cô đến mức phát đau, sưng đỏ đáng thương.
Cô gái bị hôn thiếu dưỡng khí, lần đầu đối diện với tình cảnh thế này, cô không có kinh nghiệm, căng thẳng quên cả thở.
Nếu như là chết đuối thì còn hiểu dược, nhưng cô đang ở trên cạn nha, bị anh hôn đến mức thiếu dưỡng khí mà chết thì có oan uổng quá không?
Cô gái nhỏ nắm chặt nắm tay rồi đấm đấm lên ngực anh tỏ ý kháng cự, giọng nói cũng run rẩy đến mức phát khóc, nước mắt chảy ra.
Vương Nhất Hạo tạm thời rời khỏi môi cô, giữ khoảng cách đủ để nhìn rõ được gương mặt đang sợ sệt đỏ ửng lên.
Môi được giải phóng, cô hé mở rồi hít thở dồn dập, hơi thở phả lên trên mặt anh, trên cổ anh hiện lên một vài đường gân, yết hầu chuyển động, đè nén thú tính trong người.
Thế này còn chưa được xem là dạo đầu, nếu như mất hết lý trí thì người đời xem anh ra gì?
Lần nữa anh cúi đầu ngấu nghiến môi cô, Tô Gia Hân có hơi hoảng, lại tiếp tục đấm vào ngực anh, khó khăn lắm cô mới có thể thoát khỏi môi anh, liền thút thít:
" Em sai rồi, không muốn nữa".
Bàn tay trái của anh bắt lấy cằm của cô, trong khi tay còn lại vòng qua eo thon bắt ép cơ thể cô áp sát với mình nhất có thể.
Anh nuốt một ngụm nước bọt, yết hầu nam tính lại chuyển động, giọng nói khàn khàn không ra hơi lại mang chút uy hiếp:
" Không cho đổi ý".
Cứ thế, cô lại một lần nữa bị hôn đến hoa mắt, bàn tay của anh thuận theo vòng eo thon thả di chuyển xuống bờ mông tròn trịa của cô gái bóp lấy một cái rồi nhấc bổng lên.
" Ưn\~".
Tô Gia Hân bị bế lên, phát hoảng vòng tay ra sau ôm lấy cổ anh, hai chân cũng siết lấy cái hông rắn rỏi, hoa viên cảm nhận được vật gì đó cứ chọc vào không khỏi tiết ra chất dịch.
Áo cổ vuông bị hành động từ nãy đến giờ của hai người làm cho xốc xếch, tay áo tuột xuống, để lộ nửa bầu ngực trắng muốt, đầy đặn.
Bàn tay anh bấu vào mông cô, chân váy cũng bị làm cho lôi thôi, làm lộ ra bắp đùi mềm mịn.
Dáng vẻ của cô bây giờ khiến cho anh càng thêm đánh mất lý trí, muốn phạm tội.
Vương Nhất Hạo không thể giữ nỗi bình tĩnh, anh ôm cô ra khỏi phòng bếp hôn suốt chặn đường, cho đến khi đi vào trong phòng ngủ của mình rồi dùng cổ chân đá cửa phòng đóng lại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook