Chí Tôn Ma Pháp Sư
Chapter 17. Cuộc Đụng Độ (Phần 3)

Ngày hôm đó Lith đang đột kích, xâm nhập vào một khu vực hoàn toàn mới, sâu trong rừng Trawn, Tìm lời giải đáp về một cảm giác kỳ lạ khiến cậu rạo rực không yên gần đây.

 

Ở một số khu vực trong rừng, Lith có thể nghe thấy tiếng vo ve khó chịu, và cho đến ngày hôm đó, cậu luôn phớt lờ nó. Lith đã luôn nghĩ rằng đó là tiếng kêu của một con vật kỳ lạ nào đó không biết chừng, nhưng trong những ngày gần đây, tiếng ồn ngày càng lớn và xuất hiện với tần suất dai dẳng.

 

“Chết tiệt, dù đây là gì đi nữa. Nó thật sự làm mình nhớ đến cái âm thanh của ổ điện máy tính bàn mỗi khi mất điện, nghe muốn điếc cả tai.”

 

Lith không thể không tưởng tượng đến trường hợp đó có thể là một âm thanh kêu cứu trong tuyệt vọng. Cậu không hiểu làm thế nào mà cậu lại nghĩ đến được trường hợp này, nhưng trực giác mách bảo cậu rằng việc này rất hệ trọng.

 

Kể từ khi Lith bắt đầu học võ thuật trở lại như khi ở Trái đất, cậu ấy luôn làm theo cảm tính của mình khi không còn gì để mất, và lần này cũng giống vậy.

 

Càng đến gần, tiếng ồn càng lớn. Lith biết mình đang đi đúng hướng.

 

Cậu đang chạy hết tốc lực thì nghe thấy một tiếng hú lạnh thấu xương. Lith ngay lập tức sử dụng hai câu thần chú hộ mạng của mình, và dùng Khỏa Thi Bố để che giấu bản thân và dùng ma pháp Khinh Công để lơ lửng cách mặt đất vài cm, khiến chuyển động của cậu ta không gây ra tiếng động.

 

Cả hai đều cần rất nhiều sự tập trung, nhưng thà tốn mana một chút còn hơn đặt bản thân vào nguy hiểm và bỏ mạng vì một sai lầm ngu ngốc nào đó. Bình tĩnh và tập trung, cậu tìm kiếm nguồn cơn của tất cả tiếng ồn khó chịu kia.

 

“Chết tiệt! Đó là một con Ry! Lith thốt lên trong lòng sau khi nhanh chóng ẩn mình sau một cái cây cổ thụ.

 

Ry là một con sói có ma thuật, kẻ săn mồi nguy hiểm bậc nhất của rừng Trawn. Ma thú phổ biến hơn và yếu hơn quái vật, nhưng chúng vẫn có thể dễ dàng hạ gục một người lính được trang bị vũ khí đến tận răng.

 

Không nhiều loài động vật có thể biến thành ma thú, chúng cần một tài năng ma thuật tuyệt vời và dành nhiều thời gian để hấp thu năng lượng của Đất Trời để hoàn thành tu luyện.

 

Khi một con vật trở thành ma thú, nó có thể sử dụng mana của mình để tăng cường sức mạnh thể chất và thậm chí phát triển các ma thuật sử dụng các nguyên tố phù hợp với thể trạng bẩm sinh của chúng.

 

Con Ry to gần bằng một con ngựa, có bộ lông dày đỏ rực như lửa.

 

Lith không thể hiểu tại sao một con Ry lại đến gần nơi con người định cư như vậy. Ry là những ma thú thông minh chúng biết lúc nào thì nên tránh đụng độ khỏi những rắc rối. Nếu con người không gây hại hay làm phiền đến chúng, chúng sẽ không làm gì họ.

 

Lith cảm thấy tội nghiệp cho con mồi của mình. Sau khi chắc chắn rằng mình đang đi ngược chiều gió thổi, cậu ấy đã hủy bỏ cả hai thứ ma pháp để tiết kiệm lượng mana quý giá, và tiến gần hơn để thăm dò tình hình.

 

Con Ry cứ hú và gầm gừ như đang đau đớn. Lith nhận thấy rằng mỗi khi mõm của Ry cà sát mặt đất, âm thanh vo ve sẽ trở nên the thé và con sói ma thuật rên rỉ ầm lên vì đau.

 

Cơn tò mò lấn át nỗi sợ hãi, Lith đã kích hoạt Sinh Thần Nguyện Cảnh để ước tính năng lực của con Ry.

 

Những gì cậu ta nhìn thấy khiến cậu trở nên căng thẳng đến mức không điều chỉnh được hơi thở của mình.

 

Ry mạnh đến khó tin, với dòng mana gần như ngang ngửa với Lith. Nhưng lý do thực sự cho sự ngạc nhiên là có xuất hiện thêm một luồng mana thứ hai, là nguồn gốc của âm thanh vo ve kia.

 

Đó là một hòn đá nhỏ, nhỏ hơn tảng đá ở bờ đê.

 

"Cái quái gì vậy? Hòn đá kia có sự sống? Điều đó giải thích mọi thứ! Tiếng ồn nó phát ra hẳn đã dụ con Ry tới đây, giống như cách nó dụ mình vậy. Mình thấy được phản ứng sự sống của nó, có lẽ thứ này khiến Ry khó chịu hơn mình gấp ngàn lần. Mình chưa từng được nghe nói về những hòn đá có dòng chảy mana, thứ đó hẳn phải là một vật phẩm ma thuật. Không thể để con ma sói kia phá hủy nó được.”

 

Bước nhẹ như gió, Lith quyết định hành động để bảo toàn viên đá kia và lấy nó.

 

“Sinh lực hiện giờ của Ry không thể so sánh với của mình, nhưng nếu mình tránh được việc để nó tiếp cận, nhất định mình có thể thắng. Dòng mana của ma sói kém hơn hẳn mình, và từ những gì Selia nói, ma thú không có ma pháp tấn công.”

 

Đầu tiên Lith kích hoạt lại Khỏa Thi Bố, sau đó cậu ta bắt đầu gọi ra ma pháp mạnh nhất của mình.

 

“Ôn Dịch Chi Tiễn!” Một tia năng lượng màu đen phóng ra từ hai bàn tay đang chắp lại của cậu, đánh trúng Ry từ điểm mù của nó trong khi nó đang cố gắng dùng răng để cắn cho nát bấy viên đá làm phiền đến nó.

 

Tiếng rít và câu chú thuật đánh trúng cả hai cùng một lúc, khiến con ma thú gần như mất thăng bằng.

 

Mũi tên dịch hạch là một câu chú thuật truyền một lượng ma thuật hắc ám dày đặc xuyên vào nạn nhân, làm gián đoạn cả dòng chảy mana và sinh lực. Lith đã dùng nhiều mana có thể, để có được càng nhiều lợi thế càng tốt trong lần đánh úp phủ đầu này.

 

Trước khi Ry có thể quay lại để tìm kiếm kẻ thù của mình, một luồng sét phát ra từ lòng bàn tay của Lith, đánh con ma thú với đủ mạnh để hạ gục nó.

 

Trong khi tăng khoảng cách giữa họ, Lith đã cởi bỏ Khỏa Thi Bố để dùng Sinh Thần Nguyện Cảnh. Bất chấp những cuộc du kích từ sau lưng, Ry vẫn còn sống sờ sờ và không hề xây xát.

 

Lith tập trung ma thuật Linh Hồn của mình, dùng cả hai tay, cố gắng bẻ gãy cổ nó như cậu đã làm vô số lần với những con thú khác.

 

Ry không ngu ngốc, ngay khi cảm nhận được điềm gở trên cổ, nó co cơ lại, gia cố cơ bắp bằng mana và khiến nó cứng hơn cả thép.

 

“Chết tiệt! Dù mình đã có lợi thế ngay từ đầu vậy mà cũng không làm gì được, nhưng mi nên biết ơn vì ta không thiêu chín mi bằng Hỏa thuật đấy. Vậy nên xin mi đó, nhả thứ đó ra đi, ta phải có thứ đó!”

 

Lith tạo ra nhiều mũi lao băng, ném chúng vào con ma thú từ nhiều góc độ cùng một lúc.

 

Ry dễ dàng né tránh tất cả, trả đũa bằng một tiếng gầm ma thuật gây choáng mạnh mẽ.

 

Lith may mắn vì cậu đang giữ khoảng cách lớn với Ry, ấy vậy mà cậu vẫn có thể cảm nhận được những luồng gió mạnh kinh khủng như muốn thổi bay cậu đi vậy. Cậu ta lùi lại đợi thời điểm thích hợp, sử dụng Phong Thuật của chính mình để đối trọng lại thứ ma thuật kia, tạo nên một vụ nổ.

 

Tay áo của cậu ấy đã nát bươm, nhưng may mắn chỉ xây xát nhẹ, vẫn không sao.

 

“Chết tiệt! Cảm ơn rất nhiều, Selia. Quả nhiên Ma thú không có ma pháp tấn công. Tuy nhiên, con Ry này rất khác biệt. ”

 

Ry tấn công Lith, sử dụng những luồng gió của nó để ngăn cậu tiếp cận. Lith đã cố gắng hết sức để ngăn chặn con quái vật, nhưng sự khác biệt về hình thể là quá lớn, việc bị thổi bay chỉ là vấn đề thời gian.

 

“Được rồi, khi không thể không thể thắng trực diện thì chạy là thượng sách. Kế hoạch B, Kế Bẩn xuất chiêu!

 

Lith ngừng bỏ chạy, để chuẩn bị kế hoạch tấn công cuối cùng trước khi ném chiếc khăn đi.

 

Cậu ta tạo ra nhiều mũi lao băng, nhưng không ném chúng, mà để chúng lơ lửng giữa không trung xung quanh cậu

 

Sau một lúc lưỡng lự, Ry quyết định phớt lờ chúng, lao thẳng vào con người xấc xược dám tấn công mình.

 

"Mi đúng là một cậu bé ngoan! Ăn này!Song Chú!Quang Tạc!"

 

Tay phải của Lith tạo ra một tia sáng to lớn, trong một khoảnh khắc nó trông giống như mặt trời thứ hai vậy. Thay vào đó, tay trái của cậu ta sử dụng phong thuật để tạo ra tiếng ồn tương đương với một vụ nổ.

 

Ry ngã nhào vì đau, mắt và tai chảy máu, trong khi Lith bình an vô sự. Cậu ấy đã biết được từ lâu rằng miễn nó được truyền vào mana của cậu thì ma pháp của chính Lith sẽ không gây nên tác hại cho cậu. Vậy nên cậu có thể tự bọc mình trong lửa trong băng mà không hề suy suyển dù chỉ một chút.

 

Khi Ry loạng choạng ngã vào một cái cây, Lith giương lao lên, ném bằng tất cả sức bình sinh. Toàn bộ số lao đều bắn trúng mục tiêu, nhưng lớp lông dày kia đã phần nào cản được chúng nên mũi lao chỉ đâm được vào da thịt con thú vài cm.

 

Lith ngay lập tức kiểm tra bằng Sinh Thần Nguyện Cảnh, kết quả thật kinh khủng.

 

Ry chắc chắn đã trọng thương và suy yếu rồi, nhưng còn lâu nó mới chết.

 

“Chết tiệt! Làm đến thế rồi mà vẫn không có tác dụng. Nếu cứ tiếp tục như thế này, Có khi mình sẽ chết trước vì hết hơi mất, hoặc thậm chí là ăn may, con Ry chỉ cần một đòn đã đủ để hạ gục mình, không cần phải mạo hiểm đến thế.”

 

Lith đã sử dụng ma thuật Linh Hồn để thu hồi viên đá ma thuật trước khi rút lui. Viên đá đầy vết răng, bề mặt sắc nhọn của nó đâm vào tay Lith ngứa ran.

 

“Nhớ mặt ta, đồ khốn!” Lith hét vào con ma thú vẫn còn choáng váng.

 

“Mấy năm nữa gặp lại, xem ngươi còn dám tấn công ta nữa không!” Khi những giọt máu nhỏ xuống bề mặt của viên đá, nó mới ngừng kêu.

 

Ry vẫn đang cố hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Tiếng ồn chết tiệt đó làm nó muốn điếc cả tai, rồi tới thứ nhân loại hung dữ chỉ biết la oang oang tấn công nó.

 

Ry chỉ cố gắng xua đuổi chứ không có ý định động vào cậu ta, vậy mà cậu ta lại ghi thù đến mấy năm sau.

 

“Hah, để tâm làm gì, Nhân loại mà.” Con Ry nghĩ. “Ta đây chỉ muốn thoát khỏi cái tảng đá ngu ngốc kia thôi và may thay giờ thì mong ước của ta đã thực hiện được là nhờ tên nhân loại đó.

 

Tuy nhiên,thằng nhóc đó thật ngông cuồng. Tốt hơn hết là nó không thể hiện giống vậy bên cạnh người thân của nó. Nếu không khi lớn lên, nó sẽ là một tai họa. Nhân loại ngu xuẩn, dục vọng và lòng tham của chúng chỉ mang đến rắc rối. Chúng thậm chí còn không có khả năng tự chăm sóc bản thân.”

 

Ry, Chúa tể rừng Trawn, nhún vai trước khi quay về tổ của nó.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương