Chỉ Là Quần Chúng Ăn Dưa Sao Lại Chọc Phải Đỉnh Lưu Thế Này
-
C17: Chương 17
Vì là dự án trọng điểm được nhiều nhà đầu tư quan tâm và đặt cược nên buổi tuyển chọn diễn viên của “Thiên Hạ” được tổ chức vô cùng long trọng và bảo mật kỹ lưỡng.
Không phải người được mời đến dự thì không thể lọt qua được hàng rào bảo vệ ở dưới sảnh tiếp tân.
Tạ Ninh nhìn một phòng đã được lấp đầy bởi những tên tuổi có tiếng của làng giải trí, trong lòng có chút cảm khái.
Bánh lớn đúng là bánh lớn, ai cũng muốn cắn một phần.
Mấy ngày nay Mạch Trường Thanh đều đặn báo cáo quá trình luyện tập của anh ấy cho cô, nhưng hôm nay đối mặt với những diễn viên thực lực ngồi đầy nơi đây, Tạ Ninh không khỏi có chút lo lắng.
“Anh Thần đang ngồi trong phòng casting rồi mà, cô còn ở đây nhìn ngó lung tung cái gì?”
Nhận thấy nét mặt trầm tư của Tạ Ninh, Trương Bình không khỏi lên tiếng.
“Đang chờ ai à?”
Tạ Ninh vội vàng quay đầu lại suỵt một tiếng.
“Mạch Trường Thanh phải không?” Trương Bình ngay lập tức vạch trần.
Tạ Ninh có phần bối rối: “A Thanh ý, anh ấy nói là được mời đến tham gia buổi casting hôm nay nên tôi nhìn xem anh ấy đến chưa mà thôi.”
Trương Bình trước nay không hề xen vào chuyện riêng tư của người khác, hôm nay phá lệ khuyên nhủ: “Tạ Ninh, tôi không có ý cấm cản cô kết bạn với mọi người, nhưng cô nên biết cô đang làm trợ lý cho ai, đừng khiến cấp trên mất mặt, cũng đừng để người ngoài lợi dụng mình.”
Tạ Ninh cắn môi: “Tôi biết rồi, tôi sẽ chú ý, cám ơn anh Bình nhắc nhở.”
Trương Bình nhìn cô gái nhỏ ngoan ngoãn cúi đầu, đành thở dài bất lực, trong giọng nói có chút an ủi dỗ dành: “Chuyện của cô và Mạch Trường Thanh tôi không kể cho ai hết, yên tâm đi.”
Hai người đang nói chuyện trong góc, phía ngoài cửa phòng casting có âm thanh vang lên.
“Sa Sa đừng quá lo lắng, nhất định em sẽ được mà, ban giám khảo có vẻ rất hài lòng em đó.”
Tạ Ninh nhìn qua, cuối cùng cũng nhìn thấy người mà cô đã trông chờ bấy lâu nay.
Nữ chính nguyên tác quả thực xinh đẹp như trong miêu tả. Vì đạt hiệu quả cho buổi thử vai, Châu Sa đặc biệt búi tóc cao, mặc một chiếc áo lụa cổ chữ V kiểu cổ điển lộ ra cần cổ thon dài, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng kiều diễm, toát lên sự thanh tao nhưng không che lấp nét cứng cỏi của một cô gái có chính kiến.
Sự xuất hiện của Châu Sa ở đây không khiến Tạ Ninh quá ngạc nhiên nhưng vẫn làm cô phải ngoái lại nhìn mất một lúc.
“Cô ấy…!”
“Châu Sa, nghe nói cô ấy là thiên kim của nhà họ Châu mới đưa về, trước nay đều sống ở nước ngoài. Tuy là người mới nhưng bệ đỡ của cô ấy rất tốt, gặp được quản lý kim bài Lương Tịnh Nhu cho nên mới nhận được lời mời casting dự án này. Có thể nói quản lý Lương rất coi trọng cô ấy.”
Trương Bình nhìn qua, thuận tiện nói thêm: “Nhưng mà có phải Lương Tịnh Nhu quá tự tin với gà mới của mình hay không nhỉ? Dù gì Châu Sa cũng chỉ mới tham gia lĩnh vực diễn xuất được vài tháng.”
“Cô ấy sẽ đạt được vai diễn này.”
“Em tin em sẽ đạt được vai diễn này.”
Hai âm thanh vang lên đồng thời khiến Trương Bình có hơi giật mình.
Tạ Ninh biết điều này bởi vì Châu Sa là nữ chính của thế giới này.
Còn Châu Sa vì sao lại có thể tự tin nói ra câu ấy thì cô không biết.
Vai diễn Lê Anh có sự cạnh tranh rất khốc liệt giữa những tiểu hoa đang lên, Tạ Ninh đã nhìn thấy một vài gương mặt quen thuộc xuất hiện và đi vào căn phòng kia, cho nên khi Châu Sa được đoàn phim tuyên bố đảm nhận vai nữ phụ này thì đã gây sóng gió một trận trên mạng xã hội, bởi dù gì đi nữa thì lúc này Châu Sa chỉ là một người mới.
Nhưng nghe giọng điệu của cô ấy vừa rồi, có vẻ Châu Sa rất tự tin trong buổi casting ngày hôm nay.
Buổi casting kéo dài đến gần hết ngày thì Mạch Trường Thanh mới xuất hiện.
“Xin lỗi, tôi bị kẹt ở phòng thu nên đến trễ.”
“Không sao, thật ra trở thành những người cuối cùng cũng có cái lợi.” Tạ Ninh nhẹ nhàng trấn an Mạch Trường Thanh.
Trợ lý Tiểu Kiệt nhanh chóng điều chỉnh lại trang phục và đầu tóc cho Mạch Trường Thanh.
“Đừng quá căng thẳng, tôi đã xem quá trình luyện tập của anh, tốt lắm đó.” Tạ Ninh cố gắng khiến Mạch Trường Thanh thoải mái nhất có thể.
“Tôi biết rồi.”
“Đi đi, cho người ta thấy một thám hoa lang Bùi Tự ôn nhuận như ngọc vững chắc như núi đi nào.”
“Được.”
Mạch Trường Thanh ở trong phòng tuyển chọn gần như lâu nhất so với tất cả mọi người khiến Tạ Ninh có phần lo lắng.
Khi anh bước ra cũng là lúc buổi tuyển chọn đã kết thúc.
Tạ Ninh đang muốn đi đến hỏi thăm Mạch Trường Thanh thì lại nhìn thấy Hạ Huyễn Thần khí lạnh đầy thân tiến lên.
“Hôm nay kết thúc rồi, trở về đi.”
Tạ Ninh lúng túng nhìn qua Mạch Trường Thanh đang lén lút vẫy tay với cô, sau đó ỉu xìu đi theo phía sau đoàn người.
Chiếc xe chậm rãi lao vào dòng người đông đúc.
Hạ Huyễn Thần giữ nguyên vẻ trầm mặc trên xe, thỉnh thoảng anh lấy tay day mi tâm, ra chiều vô cùng mệt mỏi.
Tạ Ninh không dám hó hé tiếng nào, chỉ mong nhanh chóng được trở về nhà, cô nhất định phải hỏi thăm Mạch Trường Thanh xem tình hình casting ra sao.
Nhưng vẫn là Hạ Huyễn Thần đi trước một bước.
Sau khi để Trương Bình rời đi, khoang xe rộng rãi chỉ còn lại hai người họ.
“Cô có biết Mạch Trường Thanh yêu cầu muốn đổi vai trong buổi tuyển chọn hôm nay không?”
“Có chuyện đó sao?”
Tạ Ninh giả vờ ngạc nhiên, nhưng cũng không giấu giếm sự tò mò: “Vậy anh ấy diễn ổn không? Mọi người có đồng ý không?”
Hạ Huyễn Thần cười lạnh: “Khi chúng tôi lựa chọn vai diễn và mời đến casting thì chúng tôi đã nhắm trước khả năng diễn xuất cùng với danh tiếng của diễn viên rồi, cô phải biết chứ.”
“Nhưng cũng có ngoại lệ cơ mà, nếu bản thân họ cảm thấy họ có thể đảm nhận được vai diễn đó thì cứ để họ thử sức đi, là một diễn viên ai chẳng muốn tìm kiếm cho mình một nhân vật có chiều sâu chứ.”
Hạ Huyễn Thần nhíu mày, khóe môi trễ xuống thể hiện sự không hài lòng rất rõ ràng: “Tạ Ninh, có phải cô đã biết rồi không?”
Tạ Ninh có hơi chột dạ, lắc đầu phủ nhận: “Biết gì cơ, tôi có biết gì đâu?”
Hạ Huyễn Thần híp mắt nhìn tạ Ninh thật sâu, cuối cùng nhếch môi cười gằn một tiếng, cũng không vạch trần cô, chỉ bỏ lại một câu rồi rời đi.
“Tốt lắm, Tạ Ninh, cứ chờ mà gom đủ thất vọng đi.”
Lời nói của Hạ Huyễn Thần khiến Tạ Ninh bấn loạn.
Nhưng ngặt nỗi thông tin của Mạch Trường Thanh đưa đến lại không thể khiến tâm trạng Tạ Ninh được giải tỏa.
“Đạo diễn nói là đi về chờ thông báo thôi, cũng không khen hay chê gì nên tôi cũng không rõ.”
Rõ ràng là Mạch Trường Thanh cũng lo lắng không kém cho nên Tạ Ninh không dám nói thêm gì, chỉ qua loa an ủi vài câu rồi chờ đợi trong sự thấp thỏm.
Buổi tuyển chọn vai diễn của dự án “Thiên hạ” nhanh chóng lên hot search.
Những đoàn đội có diễn viên tham gia casting ra sức đi bài marketing về hình ảnh phù hợp của gà nhà cho nhân vật.
Bên mảng nữ là cuộc cạnh tranh khốc liệt của ba tiểu hoa Châu Sa, Lý Đình Đình và Tố Uyên.
So ra về danh tiếng và kinh nghiệm thì Châu Sa thua đứt hai người kia, vòng fan cũng không đông đảo bằng, chỉ phút chốc đã bị đánh bay khỏi bảng xếp hạng mặc dù Lương Tịnh Nhu đã bỏ không ít tiền mua bài viết.
Bên mảng nam, tất nhiên là Mạch Trường Thanh không có cửa làm đối thủ với hai vị tiền bối còn lại. Chỉ có thể dựa vào sự đẹp trai và tuổi trẻ để đi bài hình tượng nam thần cổ trang thu hút phái nữ.
Để có thể kịp trình chiếu tác phẩm trong giai đoạn cuối năm và tham gia tranh giải, đoàn làm phim rất nhanh chóng công bố lần lượt danh sách diễn viên tham gia nhập đoàn kèm tạo hình của họ.
Không có gì ngoài dự kiến, Châu Sa được chọn đóng vai cung nữ Lê Anh, ngay lập tức tạo ra sóng gió trên khắp các nền tảng mạng xã hội.
Fan của Lý Đình Đình và Tố Uyên thi nhau công kích trang chủ của phim “Thiên hạ”, đòi bọn họ đăng tải đầy đủ quá trình casting của cả ba người để so sánh.
Nhất là khi Tố Uyên đã trạng thái ẩn ý về việc bản thân mình thể hiện vô cùng tốt trong buổi casting, rất mong có cơ hội hợp tác với đạo diễn Triệu Văn Bác và đỉnh lưu Hạ Huyễn Thần cùng ảnh hậu Phàn Lệ Lệ.
Quả thật, so với Lý Đình Đình và Tố Uyên, Châu Sa vẫn còn khá non nớt, đặc biệt là giai đoạn nhân vật Lê Anh chấp chưởng một cung, leo lên được long sàng của hoàng đế, đây là một bước ngoặt thể hiện sự thay đổi cả về tâm tư lẫn ngoại hình của nhân vật.
So sánh hình ảnh định trang của cả ba người, Châu Sa phù hợp với một Lê Anh khi còn là cung nữ, nhưng Lý Đình Đình lại toát ra được sự kiều diễm chất chứa đau thương của một tâm hồn đã không còn nguyên vẹn.
Nhưng quyết định đã được đưa ra, có tranh cãi bao nhiêu cũng không thể thay đổi được kết quả.
Huống chi, đây chính là sự lựa chọn của Hạ Huyễn Thần.
Trong nửa sau nguyên tác, chính Hạ Huyễn Thần đã từng một lần bộc bạch anh là người thuyết phục đạo diễn chọn Châu Sa.
Chính bởi lựa chọn này mới dẫn dắt nam nữ chính đến gần với nhau.
Tạ Ninh không quan tâm chuyện của hai người họ, thứ khiến cô sốt ruột nhất hiện nay chính là vai diễn của Mạch Trường Thanh.
Tại sao cho đến bây giờ vẫn chưa công bố kết quả chứ?
Trong khi vai diễn Cửu Phi đã được định đoạt, là một tiểu sinh của Thần Uy Bạo Vũ.
Mà nhân vật thám hoa lang Bùi Tự vẫn chưa thấy trang chủ đoàn làm phim nhắc đến.
Nếu lỡ có bất trắc xảy ra, Mạch Trường Thanh hoàn toàn bị mất vai trong dự án “Thiên hạ” này Tạ Ninh chính là tội đồ đã gây tổn hại nghiêm trọng đến tương lai của anh ấy.
A a a, cô không muốn đâu.
Không phải người được mời đến dự thì không thể lọt qua được hàng rào bảo vệ ở dưới sảnh tiếp tân.
Tạ Ninh nhìn một phòng đã được lấp đầy bởi những tên tuổi có tiếng của làng giải trí, trong lòng có chút cảm khái.
Bánh lớn đúng là bánh lớn, ai cũng muốn cắn một phần.
Mấy ngày nay Mạch Trường Thanh đều đặn báo cáo quá trình luyện tập của anh ấy cho cô, nhưng hôm nay đối mặt với những diễn viên thực lực ngồi đầy nơi đây, Tạ Ninh không khỏi có chút lo lắng.
“Anh Thần đang ngồi trong phòng casting rồi mà, cô còn ở đây nhìn ngó lung tung cái gì?”
Nhận thấy nét mặt trầm tư của Tạ Ninh, Trương Bình không khỏi lên tiếng.
“Đang chờ ai à?”
Tạ Ninh vội vàng quay đầu lại suỵt một tiếng.
“Mạch Trường Thanh phải không?” Trương Bình ngay lập tức vạch trần.
Tạ Ninh có phần bối rối: “A Thanh ý, anh ấy nói là được mời đến tham gia buổi casting hôm nay nên tôi nhìn xem anh ấy đến chưa mà thôi.”
Trương Bình trước nay không hề xen vào chuyện riêng tư của người khác, hôm nay phá lệ khuyên nhủ: “Tạ Ninh, tôi không có ý cấm cản cô kết bạn với mọi người, nhưng cô nên biết cô đang làm trợ lý cho ai, đừng khiến cấp trên mất mặt, cũng đừng để người ngoài lợi dụng mình.”
Tạ Ninh cắn môi: “Tôi biết rồi, tôi sẽ chú ý, cám ơn anh Bình nhắc nhở.”
Trương Bình nhìn cô gái nhỏ ngoan ngoãn cúi đầu, đành thở dài bất lực, trong giọng nói có chút an ủi dỗ dành: “Chuyện của cô và Mạch Trường Thanh tôi không kể cho ai hết, yên tâm đi.”
Hai người đang nói chuyện trong góc, phía ngoài cửa phòng casting có âm thanh vang lên.
“Sa Sa đừng quá lo lắng, nhất định em sẽ được mà, ban giám khảo có vẻ rất hài lòng em đó.”
Tạ Ninh nhìn qua, cuối cùng cũng nhìn thấy người mà cô đã trông chờ bấy lâu nay.
Nữ chính nguyên tác quả thực xinh đẹp như trong miêu tả. Vì đạt hiệu quả cho buổi thử vai, Châu Sa đặc biệt búi tóc cao, mặc một chiếc áo lụa cổ chữ V kiểu cổ điển lộ ra cần cổ thon dài, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng kiều diễm, toát lên sự thanh tao nhưng không che lấp nét cứng cỏi của một cô gái có chính kiến.
Sự xuất hiện của Châu Sa ở đây không khiến Tạ Ninh quá ngạc nhiên nhưng vẫn làm cô phải ngoái lại nhìn mất một lúc.
“Cô ấy…!”
“Châu Sa, nghe nói cô ấy là thiên kim của nhà họ Châu mới đưa về, trước nay đều sống ở nước ngoài. Tuy là người mới nhưng bệ đỡ của cô ấy rất tốt, gặp được quản lý kim bài Lương Tịnh Nhu cho nên mới nhận được lời mời casting dự án này. Có thể nói quản lý Lương rất coi trọng cô ấy.”
Trương Bình nhìn qua, thuận tiện nói thêm: “Nhưng mà có phải Lương Tịnh Nhu quá tự tin với gà mới của mình hay không nhỉ? Dù gì Châu Sa cũng chỉ mới tham gia lĩnh vực diễn xuất được vài tháng.”
“Cô ấy sẽ đạt được vai diễn này.”
“Em tin em sẽ đạt được vai diễn này.”
Hai âm thanh vang lên đồng thời khiến Trương Bình có hơi giật mình.
Tạ Ninh biết điều này bởi vì Châu Sa là nữ chính của thế giới này.
Còn Châu Sa vì sao lại có thể tự tin nói ra câu ấy thì cô không biết.
Vai diễn Lê Anh có sự cạnh tranh rất khốc liệt giữa những tiểu hoa đang lên, Tạ Ninh đã nhìn thấy một vài gương mặt quen thuộc xuất hiện và đi vào căn phòng kia, cho nên khi Châu Sa được đoàn phim tuyên bố đảm nhận vai nữ phụ này thì đã gây sóng gió một trận trên mạng xã hội, bởi dù gì đi nữa thì lúc này Châu Sa chỉ là một người mới.
Nhưng nghe giọng điệu của cô ấy vừa rồi, có vẻ Châu Sa rất tự tin trong buổi casting ngày hôm nay.
Buổi casting kéo dài đến gần hết ngày thì Mạch Trường Thanh mới xuất hiện.
“Xin lỗi, tôi bị kẹt ở phòng thu nên đến trễ.”
“Không sao, thật ra trở thành những người cuối cùng cũng có cái lợi.” Tạ Ninh nhẹ nhàng trấn an Mạch Trường Thanh.
Trợ lý Tiểu Kiệt nhanh chóng điều chỉnh lại trang phục và đầu tóc cho Mạch Trường Thanh.
“Đừng quá căng thẳng, tôi đã xem quá trình luyện tập của anh, tốt lắm đó.” Tạ Ninh cố gắng khiến Mạch Trường Thanh thoải mái nhất có thể.
“Tôi biết rồi.”
“Đi đi, cho người ta thấy một thám hoa lang Bùi Tự ôn nhuận như ngọc vững chắc như núi đi nào.”
“Được.”
Mạch Trường Thanh ở trong phòng tuyển chọn gần như lâu nhất so với tất cả mọi người khiến Tạ Ninh có phần lo lắng.
Khi anh bước ra cũng là lúc buổi tuyển chọn đã kết thúc.
Tạ Ninh đang muốn đi đến hỏi thăm Mạch Trường Thanh thì lại nhìn thấy Hạ Huyễn Thần khí lạnh đầy thân tiến lên.
“Hôm nay kết thúc rồi, trở về đi.”
Tạ Ninh lúng túng nhìn qua Mạch Trường Thanh đang lén lút vẫy tay với cô, sau đó ỉu xìu đi theo phía sau đoàn người.
Chiếc xe chậm rãi lao vào dòng người đông đúc.
Hạ Huyễn Thần giữ nguyên vẻ trầm mặc trên xe, thỉnh thoảng anh lấy tay day mi tâm, ra chiều vô cùng mệt mỏi.
Tạ Ninh không dám hó hé tiếng nào, chỉ mong nhanh chóng được trở về nhà, cô nhất định phải hỏi thăm Mạch Trường Thanh xem tình hình casting ra sao.
Nhưng vẫn là Hạ Huyễn Thần đi trước một bước.
Sau khi để Trương Bình rời đi, khoang xe rộng rãi chỉ còn lại hai người họ.
“Cô có biết Mạch Trường Thanh yêu cầu muốn đổi vai trong buổi tuyển chọn hôm nay không?”
“Có chuyện đó sao?”
Tạ Ninh giả vờ ngạc nhiên, nhưng cũng không giấu giếm sự tò mò: “Vậy anh ấy diễn ổn không? Mọi người có đồng ý không?”
Hạ Huyễn Thần cười lạnh: “Khi chúng tôi lựa chọn vai diễn và mời đến casting thì chúng tôi đã nhắm trước khả năng diễn xuất cùng với danh tiếng của diễn viên rồi, cô phải biết chứ.”
“Nhưng cũng có ngoại lệ cơ mà, nếu bản thân họ cảm thấy họ có thể đảm nhận được vai diễn đó thì cứ để họ thử sức đi, là một diễn viên ai chẳng muốn tìm kiếm cho mình một nhân vật có chiều sâu chứ.”
Hạ Huyễn Thần nhíu mày, khóe môi trễ xuống thể hiện sự không hài lòng rất rõ ràng: “Tạ Ninh, có phải cô đã biết rồi không?”
Tạ Ninh có hơi chột dạ, lắc đầu phủ nhận: “Biết gì cơ, tôi có biết gì đâu?”
Hạ Huyễn Thần híp mắt nhìn tạ Ninh thật sâu, cuối cùng nhếch môi cười gằn một tiếng, cũng không vạch trần cô, chỉ bỏ lại một câu rồi rời đi.
“Tốt lắm, Tạ Ninh, cứ chờ mà gom đủ thất vọng đi.”
Lời nói của Hạ Huyễn Thần khiến Tạ Ninh bấn loạn.
Nhưng ngặt nỗi thông tin của Mạch Trường Thanh đưa đến lại không thể khiến tâm trạng Tạ Ninh được giải tỏa.
“Đạo diễn nói là đi về chờ thông báo thôi, cũng không khen hay chê gì nên tôi cũng không rõ.”
Rõ ràng là Mạch Trường Thanh cũng lo lắng không kém cho nên Tạ Ninh không dám nói thêm gì, chỉ qua loa an ủi vài câu rồi chờ đợi trong sự thấp thỏm.
Buổi tuyển chọn vai diễn của dự án “Thiên hạ” nhanh chóng lên hot search.
Những đoàn đội có diễn viên tham gia casting ra sức đi bài marketing về hình ảnh phù hợp của gà nhà cho nhân vật.
Bên mảng nữ là cuộc cạnh tranh khốc liệt của ba tiểu hoa Châu Sa, Lý Đình Đình và Tố Uyên.
So ra về danh tiếng và kinh nghiệm thì Châu Sa thua đứt hai người kia, vòng fan cũng không đông đảo bằng, chỉ phút chốc đã bị đánh bay khỏi bảng xếp hạng mặc dù Lương Tịnh Nhu đã bỏ không ít tiền mua bài viết.
Bên mảng nam, tất nhiên là Mạch Trường Thanh không có cửa làm đối thủ với hai vị tiền bối còn lại. Chỉ có thể dựa vào sự đẹp trai và tuổi trẻ để đi bài hình tượng nam thần cổ trang thu hút phái nữ.
Để có thể kịp trình chiếu tác phẩm trong giai đoạn cuối năm và tham gia tranh giải, đoàn làm phim rất nhanh chóng công bố lần lượt danh sách diễn viên tham gia nhập đoàn kèm tạo hình của họ.
Không có gì ngoài dự kiến, Châu Sa được chọn đóng vai cung nữ Lê Anh, ngay lập tức tạo ra sóng gió trên khắp các nền tảng mạng xã hội.
Fan của Lý Đình Đình và Tố Uyên thi nhau công kích trang chủ của phim “Thiên hạ”, đòi bọn họ đăng tải đầy đủ quá trình casting của cả ba người để so sánh.
Nhất là khi Tố Uyên đã trạng thái ẩn ý về việc bản thân mình thể hiện vô cùng tốt trong buổi casting, rất mong có cơ hội hợp tác với đạo diễn Triệu Văn Bác và đỉnh lưu Hạ Huyễn Thần cùng ảnh hậu Phàn Lệ Lệ.
Quả thật, so với Lý Đình Đình và Tố Uyên, Châu Sa vẫn còn khá non nớt, đặc biệt là giai đoạn nhân vật Lê Anh chấp chưởng một cung, leo lên được long sàng của hoàng đế, đây là một bước ngoặt thể hiện sự thay đổi cả về tâm tư lẫn ngoại hình của nhân vật.
So sánh hình ảnh định trang của cả ba người, Châu Sa phù hợp với một Lê Anh khi còn là cung nữ, nhưng Lý Đình Đình lại toát ra được sự kiều diễm chất chứa đau thương của một tâm hồn đã không còn nguyên vẹn.
Nhưng quyết định đã được đưa ra, có tranh cãi bao nhiêu cũng không thể thay đổi được kết quả.
Huống chi, đây chính là sự lựa chọn của Hạ Huyễn Thần.
Trong nửa sau nguyên tác, chính Hạ Huyễn Thần đã từng một lần bộc bạch anh là người thuyết phục đạo diễn chọn Châu Sa.
Chính bởi lựa chọn này mới dẫn dắt nam nữ chính đến gần với nhau.
Tạ Ninh không quan tâm chuyện của hai người họ, thứ khiến cô sốt ruột nhất hiện nay chính là vai diễn của Mạch Trường Thanh.
Tại sao cho đến bây giờ vẫn chưa công bố kết quả chứ?
Trong khi vai diễn Cửu Phi đã được định đoạt, là một tiểu sinh của Thần Uy Bạo Vũ.
Mà nhân vật thám hoa lang Bùi Tự vẫn chưa thấy trang chủ đoàn làm phim nhắc đến.
Nếu lỡ có bất trắc xảy ra, Mạch Trường Thanh hoàn toàn bị mất vai trong dự án “Thiên hạ” này Tạ Ninh chính là tội đồ đã gây tổn hại nghiêm trọng đến tương lai của anh ấy.
A a a, cô không muốn đâu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook