Chỉ Dịu Dàng Với Mỗi Em
-
43: Ngoại Truyện 2
Editor: Nơ
【3.
Làm nũng】
Sau khi đặt vé máy bay vào sáng Mùng 7 Tết, Trì Noãn Noãn và Yến Bạch dành cả ngày hôm nay để đi dạo phố mua sắm, ăn uống và xem phim, về cơ bản là những việc mà các cặp đôi yêu nhau có thể làm thì hai người đều làm một lần.
Trước đây, giáo sư Trì cảm thấy thay vì tốn thời gian cho việc hẹn hò thì cô có thể thực hiện một số dự án.
Nhưng bây giờ...
Trì Noãn Noãn nhìn người đàn ông bên cạnh đang chăm chú vào máy gắp thú, từ góc độ này có thể thấy làn da trắng lạnh của người đàn ông, hàng mi dài tạo thành một bóng râm dưới mắt, mày kiếm hơi nhíu lại, trông rất nghiêm túc.
Sau đó anh đẩy cần điều khiển, ánh mắt dõi theo móng vuốt của máy gắp thú, ngay tại khoảnh khắc móng vuốt gắp vào không khí, người đàn ông mím chặt môi, tỏ vẻ không vui.
Nhưng khi anh quay đầu nhìn sang, nét không vui trên mặt đã biến mất, chỉ còn vẻ mặt ấm ức nhìn cô.
Công bằng mà nói, Yến Bạch thật sự rất giỏi làm nũng, cũng hiểu rõ điểm yếu của Trì Noãn Noãn, vậy nên mỗi khi anh thể hiện một chút hành động nũng nịu, Trì Noãn Noãn gần như không có cơ hội chống đỡ.
Quả nhiên, khi nhìn thấy vẻ mặt này của Yến Bạch, Trì Noãn Noãn chỉ có thể đổi lại xu trò chơi cho anh: "Lần cuối cùng, gắp xong cái này thì không được gắp nữa."
Đôi mắt Yến Bạch sáng rỡ, "Ừ, yên tâm, nhất định sẽ gắp được cho em!"
Anh làm như thể trong máy gắp thú có trang sức gia truyền quý báo gì đó.
Trì Noãn Noãn liếc nhìn con chó bằng bông màu nâu trong máy gắp thú, chỉ vì cô vô tình nhìn thấy rồi thuận miệng nói ra một câu "đáng yêu quá" mà Yến Bạch đã lao vào không chút do dự, không gắp cho cô là không được.
Sở dĩ Trì Noãn Noãn cảm thấy con chó màu nâu bên trong đáng yêu là vì nó trông khá giống Yến Bạch.
Ờm, tuy so sánh một người với thú nhồi bông nghe có vẻ không hay lắm, nhưng thật kỳ lạ, khoảnh khắc Trì Noãn Noãn nhìn thấy con chó màu nâu đó, cô liền cảm thấy rất giống.
Nó đáng yêu như khi Yến Bạch làm nũng với cô.
Rất nhanh sau đó, hộp xu trò chơi lại được sử dụng hết, nhưng lần này, cuối cùng Yến Bạch cũng gắp được, thậm chí còn gắp được hai con.
Anh nhét hai con thú bông vào lòng Trì Noãn Noãn rồi nhìn cô chằm chằm một lúc.
Đôi mắt của Yến Bạch thật sự rất đẹp, giống như ngọc lưu ly đen, chứa hàng ngàn vì sao sáng ngời trong đó.
Trì Noãn Noãn ôm thú bông trong ngực, đối diện với ánh mắt của anh, anh không nói gì, nhưng Trì Noãn Noãn đã biết Đại Cẩu Cẩu nhà cô đang muốn được khen ngợi.
Trì Noãn không khỏi cong môi, sau đó rướn người hôn lên cằm anh: "Cám ơn chồng nhé, em rất thích."
Ừm thì, cứ gọi là chồng đi, cái xưng hô này khá thuận miệng.
Về phần lý do tại sao lại thuận miệng thì chắc phải quay ngược thời gian trở về thời điểm hai người đang ở trên giường vào tối hôm qua, Yến Bạch dạy cô gọi anh là "Chồng" hết lần này đến lần khác.
Sau khi Trì Noãn Noãn gọi đến không còn sức lực, Yến Bạch mới buông tha.
Nhận được lời khen ngợi, rốt cuộc Yến Bạch cũng hài lòng, vui vẻ nắm tay bé vợ đi đến địa điểm tiếp theo.
Đối mặt với hành động làm nũng như một đứa trẻ của Yến Bạch, Trì Noãn Noãn cảm thấy đây có thể là một kỹ năng đặc biệt của người đàn ông này.
Làm sao có thể muốn cứng rắn liền cứng rắn, muốn yếu đuối liền yếu đuối?
Chỉ cần nhìn vào Yến Bạch sẽ biết.
Làm nũng là một loại tri thức, và rõ ràng là Yến Bạch rất có chuyên môn.
【4.
Dung túng】
Nhìn hai bóng người thân mật trước mặt, Tiết Ứng Chi nghiến răng nghiến lợi đấm vào máy gắp thú.
Nhân viên bên cạnh lập tức nghiêm mặt đi đến nhắc nhở.
Tiết Ứng Chi lửa giận sôi trào, cơn giận này đã kéo dài mấy ngày nay, hiện tại nhân viên vừa khéo chọc phải anh ta, hai mắt Tiết Ứng Chi đỏ ngầu, hung hăng hét lên: "Cần mày nhắc à? Bố mày có rất nhiều tiền! Tao mua cả khu vui chơi này của chúng mày còn được, huống chi là cái máy gắp thú rách nát này."
Nhân viên bị quát vào mặt thì sững người, cảm thấy người đàn ông này có bệnh thần kinh.
Cũng may, tên điên này rời đi rất nhanh.
Tiết Ứng Chi cũng nhận ra bản thân đã mất bình tĩnh và nổi giận với nhân viên, anh ta vội vàng chạy ra khu trò chơi điện tử, sau đó nhìn xung quanh, cuối cùng cố định tầm nhìn, cách đó không xa có một quán lẩu.
Sáng nay anh ta nhìn thấy một người bạn cùng thành phố trong nhóm chat nói rằng đã trông thấy Trì Noãn Noãn đi mua sắm với một người đàn ông.
Người nọ còn nói rằng Trì Noãn Noãn có vẻ rất yêu người đàn ông đó, cậu ta còn nói, bọn họ đã hôn nhau ngay tại nơi công cộng.
Tiết Ứng Chi không còn tâm trạng để đọc hết những gì mà người bạn đó nói nữa.
Lòng anh đầy oán hận!
Tất cả đều nhờ ơn của Trì Noãn Noãn nên anh ta mới thành ra bây giờ! Dựa vào đâu mà anh ta thân bại danh liệt, còn cô lại đi cười nói với thằng đàn ông tên Yến Bạch kia.
Nếu là trước đây thì anh ta vẫn sẽ muốn níu giữ Trì Noãn Noãn, nhưng từ khi Trì Noãn Noãn nhẫn tâm cướp đi Công nghệ Ứng Chi của anh ta, thì sự níu giữ đó đã biến thành thù hận.
Kể ra cũng lạ, rõ ràng là Trì Noãn Noãn nên hận anh ta mới phải, nhưng cuối cùng cô lại nhanh chóng từ bỏ quá khứ của họ, bắt đầu một cuộc sống mới, còn anh ta thì mang thù hận ngập đầu.
Tiết Ứng Chi cảm thấy thật nực cười.
Có lẽ bây giờ anh ta đã mất tất cả, cho nên anh ta nghĩ, tại sao anh ta trắng tay, mà Trì Noãn Noãn vẫn có thể tiếp tục sự nghiệp, còn vui vẻ hạnh phúc bên người khác?
Anh ta không thể kiểm soát được sự ghen ghét và lửa giận trong lòng nên đã hỏi người bạn đó địa điểm, đi theo đến đây.
Sau đó, sự oán hận trong anh ta càng lúc càng sâu hơn!
Đây có còn là Trì Noãn Noãn mà anh ta biết không?
Lúc trước cô kiêu ngạo lạnh lùng biết bao nhiêu, anh ta dành thời gian nấu cho cô những bữa cơm tình yêu, bất kể mưa gió đến đưa đồ ăn cho cô mới đổi lấy được một nụ cười dịu dàng và một cái nhìn từ cô.
Kết quả thì sao, bây giờ cô lại có thể tươi cười với người đàn ông đó một cách dễ dàng như vậy, chiều theo người đàn ông đó mà không hề khó chịu.
Người đàn ông đó muốn hôn cô, cô liền hôn ngay trên đường phố.
Người đàn ông đó muốn chơi máy gắp thú, cô liền đổi tiền cho cậu ta, ở bên cạnh kiên nhẫn chờ đợi cậu ta, ánh mắt hạnh phúc nhìn cậu ta.
Người đàn ông đó muốn nhìn thấy cô mặc váy, cô chưa bao giờ mặc những thứ này, cô cảm thấy rất phiền phức, nhưng cô lại thay hết cái này đến cái khác cho người đàn ông đó xem, mãi đến khi người đàn ông gật đầu cô mới dừng lại.
Người đàn ông đó muốn ăn lẩu, từ trước đến nay cô vẫn không thích những thứ có mùi vị này, nhưng cô lại đi cùng anh ta...
Nếu đổi lại là trước kia, anh ta muốn đi mua sắm thì phải hẹn trước với cô, cả năm rất ít khi ra ngoài cùng nhau, về cơ bản cô đều ở trong phòng thí nghiệm của mình, thậm chí có lúc còn chọn phòng thí nghiệm là nơi hẹn hò.
Còn chuyện hôn nhau ở ngoài đường ư? Anh còn chẳng dám nghĩ tới! Anh ta chỉ dám hôn khi ở nhà, nhưng cô chỉ quan tâm đến công việc, mỗi một cái hôn đều qua loa có lệ!
Huống chi là máy gắp thú, mặc váy và ăn lẩu cùng nhau!
Cô chưa bao giờ kiên nhẫn với anh ta như vậy!
Hôm nay đi theo đến đây, anh ta mới biết Trì Noãn Noãn không phải là đóa hoa kiêu ngạo lạnh lùng gì cho cam, cô không lạnh lùng cũng không lãnh đạm, chỉ là cô chưa bao giờ thật sự thích anh ta mà thôi.
Đôi mắt Tiết Ứng Chi hằn lên tia máu, đột nhiên cảm thấy tấm chân tình lúc đầu của mình thật sự là cho chó ăn, khi gọi một nồi lẩu giống hai người kia, dạ dày của anh ta đã bắt đầu khó chịu.
Mà Trì Noãn Noãn ở bên kia hoàn toàn không biết Tiết Ứng Chi đã cố tình trốn tránh một số sự thật mà anh ta không muốn chấp nhận trong những năm tháng đó, luôn muốn tạo cho mình vỏ bọc hoàn hảo.
Rõ ràng là anh ta không thích những người đàn ông khác nhìn cô mặc váy, càng không thích những người đàn ông khác suốt ngày nhìn chằm chằm vào Trì Noãn Noãn, có vài lần Trì Noãn Noãn mặc váy bó sát và trang điểm, Tiết Ứng Chi đều trưng ra vẻ mặt lạnh lùng.
Dần dà, Trì Noãn Noãn cũng cảm thấy không cần thiết nữa, điều này khiến cả hai không vui, nên là rất phiền phức.
Vì vậy, sau này Trì Noãn Noãn không còn trang điểm cũng như mặc váy nữa, chẳng qua là để bớt chút việc, mà chính cô cũng không quan tâm lắm, nhưng khi nhìn thấy những bộ váy xinh đẹp đó, cô vẫn sẽ nhìn chúng bằng ánh mắt khác, dù sao thì mọi người luôn thích thưởng thức những thứ đẹp đẽ.
Yến Bạch thấy cô nhìn chằm chằm vào những bộ váy trong cửa hàng một lúc lâu, vì vậy đã đưa cô vào.
Lúc đầu, cô không muốn thay, vì cô nghĩ sẽ rất phiền phức, nhưng Yến Bạch lại làm nũng và nói muốn nhìn thấy cô mặc váy một lần.
Trì Noãn Noãn đã thay váy, Yến Bạch nói rằng rất đẹp.
Đôi mắt của Yến Bạch sẽ không gạt cô, cho nên ngay giây phút đó, Trì Noãn Noãn đã biết Yến Bạch thật sự thích cô ăn mặc như thế này.
Cô đổi thêm vài bộ nữa, Yến Bạch đều mua hết, lúc ra khỏi cửa hàng, Trì Noãn Noãn không nhịn được mà hỏi anh một câu.
Hỏi xem anh có thấy khó chịu nếu những người đàn ông khác cứ nhìn chằm chằm vào cô khi cô ăn diện xinh đẹp hay không.
Câu hỏi này thật sự rất ngây thơ, không phù hợp với phong cách thường ngày của giá sư Trì.
Nhưng Yến Bạch đã nhanh chóng cho cô một câu trả lời.
Anh nói: "Khó chịu, bởi vì anh sẽ ghen."
Khi nghe được câu trả lời, Trì Noãn Noãn không biết tâm trạng lúc đó của mình như thế nào, có lẽ là hơi thất vọng, nhưng vì đó là Yến Bạch, nên cô cảm thấy...!Thôi vậy, sau này cứ mặc cho mình anh xem là được rồi.
Dù sao đi nữa bản thân cô cũng có ham muốn chiếm hữu mãnh liệt đối với Yến Bạch, chẳng hạn như cô chỉ muốn Yến Bạch làm nũng ở trước mặt mình, nhưng bên ngoài vẫn phải duy trì dáng vẻ lạnh lùng xa cách.
Cô nghĩ đến đây liền thông suốt, nhưng lại nghe thấy Yến Bạch tiếp tục nói: "Nhưng đây là quyền tự do của em, em thích mặc váy thì cứ mặc váy, thích ăn diện xinh đẹp thì cứ ăn diện xinh đẹp, em có thể tùy ý làm những điều mình thích."
Yến Bạch nhìn thẳng vào mắt cô, ở trong biển người, cô chỉ nhìn thấy người ông trước mặt.
Người đàn ông vừa chân thành lại tình cảm.
Anh nói: "Anh yêu em, nhưng anh sẽ không dùng tình yêu này để tạo áp lực cho em.
Noãn Noãn, khi ở bên anh, em đừng băn khoăn hay lo lắng gì cả, anh thích mọi thứ thuộc về em, em biết mà phải không."
Ngay sau đó, Yến Bạch lại cười thoải mái, còn mang theo chút đắc ý: "Hơn nữa, nếu người qua đường nhìn em, vậy chẳng khác nào nói rằng vợ của anh quá xinh đẹp."
Trì Noãn Noãn bị dáng vẻ kiêu ngạo này của anh chọc cười, chủ động khoác tay anh, cùng anh đi ăn lẩu.
Yến Bạch xoa đầu cô, "Còn ăn lẩu? Mấy ngày nay ăn ở nhà không chán sao?"
Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng anh vẫn nhanh chóng đi đến quán lẩu và gọi những món mà Trì Noãn Noãn thích ăn.
Trì Noãn Noãn chống cằm, vừa đợi đồ ăn vừa nói với Yến Bạch: "Không giống nhau, ở nhà là ăn với ba mẹ, nhưng hôm nay là đi ăn với anh."
Trong nháy mắt, Yến Bạch cảm giác như mình bị bắn một phát vào tim!
Thôi xong, từ cái cách vợ anh nói lời ngon tiếng ngọt đến dáng vẻ tán tỉnh hiện tại, cái nào cũng làm cho người ta không chịu nổi mà...
Còn bản thân Trì Noãn Noãn sau khi nói ra lời đốn tim ai đó thì lại vui vẻ ngồi đợi món lẩu như chưa có chuyện gì xảy ra.
Cô rất thích ăn lẩu, nhưng trước đây là vì Tiết Ứng Chi không ăn được cay nên cô cũng ít khi ăn, nhưng nếu bảo cô canh suông nhạt nhẽo thì thà rằng không ăn còn hơn.
Sau khi ăn xong, hai người định đi dạo phố để tiêu nồi lẩu trong bụng, nhưng sau đó nghe nói tối nay quảng trường có sự kiện nên hai người muốn đến xem một chút.
Lúc đến nơi, trời lất phất mưa phùn.
Thấy cô bé nhà mình rất hứng thú với hoạt động trên quảng trường, Yến Bạch cười nói: "Đợi anh một chút."
Nói xong, anh chạy đến cửa hàng tiện lợi đối diện quảng trường.
Có thể là do cơn mưa bất chợt, nên có khá nhiều người xếp hàng mua ô ở cửa hàng tiện lợi, hôm nay mọi người đến đây để xem buổi biểu diễn, Yến Bạch đợi ở phía sau, nhìn chằm chằm vào những cái đầu trước mặt, trong lòng thì nghĩ đến người đang đợi mình ở quảng trường.
Các cô gái đến mua ô nhìn thấy Yến Bạch đứng xếp hàng thì kích động không thôi.
"Trời ạ! Anh ấy đẹp trai quá đi mất!!"
Không chỉ những cô gái này mà tất cả những người khác có mặt tại cửa hàng đều không thể không nhìn vào người đàn ông cao 1m9 này.
Nước da của người đàn ông trắng lạnh, vẻ ngoài vô cùng điển trai, nhưng bởi vì chiều cao và khí chất trên người nên vẻ nữ tính hoàn toàn bị loại trừ, chỉ khiến người ta cảm thấy kinh diễm.
Trong lòng Yến Bạch đang nghĩ đến Trì Noãn Noãn nên không để ý đến những ánh mắt xung quanh, cuối cùng cũng đến lượt mình, sau khi mua ô xong, nhìn thấy trên quầy có bao cao su, ánh mắt anh đờ ra một lúc, đôi tai dần dần chuyển sang màu đỏ.
Cũng may trong cửa hàng không có quá nhiều người, mọi người đều đang tập trung mua đồ, anh mím môi đi qua mua vài hộp bao cao su.
Nhân viên thu ngân là một cô gái trẻ, cô ấy vẫn đang đắm chìm trong vẻ đẹp của người đàn ông trước mặt, thậm chí còn muốn xin WeChat, nhưng sau khi thấy người đàn ông cầm vài hộp bao cao su, cô ấy đã ngừng ý định đó lại.
Huhuhu, quả nhiên trai đẹp đều có bạn gái, cũng không biết những người đẹp trai sẽ thích kiểu bạn gái như thế nào.
Lúc này, bạn gái của trai đẹp Yến Bạch đang nhìn người chặn đường mình bằng khuôn mặt vô cảm, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng.
Trong cơn mưa tầm tã, tầm nhìn của Tiết Ứng Chi có chút mơ hồ, nhưng anh ta vẫn có thể nhận ra sự khác biệt từ ánh mắt hiện tại mà Trì Noãn Noãn dành cho anh ta.
hoàn toàn khác xa với lúc nhìn Yến Bạch.
Anh ta cực kỳ khó chịu, vốn dĩ anh ta rất hận cô, bây giờ lại nhìn thấy thái độ dứt khoát của cô đối với anh ta, sự căm hận xen lẫn không vui khiến anh ta như muốn bùng nổ...
Mưa càng lúc càng lớn, Yến Bạch không tìm thấy Trì Noãn Noãn ở chỗ cũ, bèn sờ soạng khuyên tai, sau đó ấn vào ghim cài áo.
Rất nhanh, trên ghim cài áo hiện lên một dấu chấm đỏ cách anh không xa.
Đây là một thiết kế nhỏ mà Trì Noãn Noãn đã đặc biệt thêm vào ghim cài áo theo dõi sức khỏe, nó được liên kết chặt chẽ với chiếc đồng hồ theo dõi sức khỏe trên cổ tay cô, chỉ cần chạm vào nó, vị trí của cả hai sẽ được hiển thị.
Yến Bạch cầm ô đi tìm cô.
Mưa rơi tí tách trên đỉnh ô trong suốt, nhìn thấy một bóng người từ phía xa, Yến Bạch chắc chắn đó là cô gái nhỏ của mình nên lập tức nhướng mày, mỉm cười chạy về phía cô.
Chỉ có điều, vừa mới đến gần, hình như còn có một người đàn ông đang đứng trước mặt cô.
Trông hơi quen mắt.
Còn chưa kịp nhận ra người đó là ai thì đã nghe thấy anh ta gào lên trong cơn mưa xối xả: "Em thật sự tin tưởng tên đàn ông đó sao? Em có dám chắc rằng trong khoảng thời gian quen em thằng đó sẽ không qua lại hay là lên giường với người phụ nữ khác không?"
—————
Nơ: Trời đuma cái thằng này, t tức á:)))))))))))).
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook