******

Hôm sau,vẫn là quán cafe ấy,họ lại thấy hai chàng trai và chỗ ngồi vẫn như cũ

-Tôi có thể hỏi?-Sau một thời gian im lặng thì người đầu tiên lên tiếng là Abel

-Tôi biết anh muốn hỏi gì?

-Xin hãy trả lời!

-Tôi thề với anh là tôi không biết!Từ ngày Lan Nhi từ quê về,tôi thấy cô ấy thẫn thẫn thờ thờ,lúc khóc lúc cười(như ng trầm cảm).Tôi hỏi thì cô ấy không chịu nói!Hỏi thì cô ấy khóc!Nên tôi không hỏi nữa!

-Thôi được!Cảm ơn anh!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương