Chết Đuối
-
Chương 2
***
Dylan lớn lên, không bận tâm đến lời trêu chọc của bạn bè khi nó xin ra một góc ngồi trong giờ học bơi, và không phản ứng khi Ross tạt nước vào người nó, gọi nó là đồ thỏ đế. Nó chỉ thu mình trước hiên nhà, ôm cuốn sách trong tay, cách mặt nước mười mét an toàn.
Dylan không dễ kết bạn với người khác. Tính nó trầm lặng, nhút nhát và vụng về nên nó chỉ ngồi một mình đọc sách. Người ta không thích nó, và nó cũng không thích người ta.
Vì vậy, nó không hiểu tại sao Maro lại yêu nó.
Năm nó mười ba tuổi, vào một mùa hè đọc sách trước hiên, nó nhìn thấy Maro đang quan sát nó trên mặt nước.
Đôi mắt xanh trong veo như thủy tinh nhìn thẳng vào mắt nó, bên dưới mái tóc vàng ướt đẫm vướng đầy những lá và cành hay trôi trên mặt hồ. Cánh tay thon dài khoanh gọn gàng trên bến thuyền, đỡ lấy thân hình chìm phân nửa dưới mặt hồ. Đôi mắt ấy rất to, rất sâu, và xoáy vào nó.
Dylan lớn lên, không bận tâm đến lời trêu chọc của bạn bè khi nó xin ra một góc ngồi trong giờ học bơi, và không phản ứng khi Ross tạt nước vào người nó, gọi nó là đồ thỏ đế. Nó chỉ thu mình trước hiên nhà, ôm cuốn sách trong tay, cách mặt nước mười mét an toàn.
Dylan không dễ kết bạn với người khác. Tính nó trầm lặng, nhút nhát và vụng về nên nó chỉ ngồi một mình đọc sách. Người ta không thích nó, và nó cũng không thích người ta.
Vì vậy, nó không hiểu tại sao Maro lại yêu nó.
Năm nó mười ba tuổi, vào một mùa hè đọc sách trước hiên, nó nhìn thấy Maro đang quan sát nó trên mặt nước.
Đôi mắt xanh trong veo như thủy tinh nhìn thẳng vào mắt nó, bên dưới mái tóc vàng ướt đẫm vướng đầy những lá và cành hay trôi trên mặt hồ. Cánh tay thon dài khoanh gọn gàng trên bến thuyền, đỡ lấy thân hình chìm phân nửa dưới mặt hồ. Đôi mắt ấy rất to, rất sâu, và xoáy vào nó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook