Chết Cũng Không Thể Yêu
-
Chương 2
Đợi chút, thật sự có người!
Anh đứng lại, ánh mắt nhìn sang bên trái, mẫn cảm tìm tòi vị trí xuất hiện cảm giác quái dị. Nhưng nhìn kĩ, chẳng qua là một gốc cây thấp xen bên trái một gốc cây đại thụ, làm cho người ta có ảo giác giống như hình người.
"Tổng giám đốc, người nhanh đi lên cùng tôi." Giang thư ký phát hiện như bị lạc, lập tức la lớn.
Anh đuổi theo đi nhanh lên trước, rốt cục xuyên qua rừng cây ứ đọng âm khí, không gian trước mắt rộng mở trong sáng, đúng là một cảnh rừng núi tráng lệ sông nước hữu tình, tầng tầng xanh biếc, như bức tranh màu nước ánh vào mi mắt, toàn bộ cảnh đẹp thanh linh tráng lệ tràn đầy trong ngực, làm người ta vừa rung động vừa cảm động.
"Thật đẹp……" Đường Tắc An không tự giác nín thở, thì thào tự nói.
Với kinh nghiệm làm ăn bấy lâu, anh dám khẳng định, cảnh sắc này tuyệt đối giao dịch tốt, hơn nữa, nhất định còn là vượt trội!
"Nhìn đi! Tôi đã nói nơi này là cảnh sắc tuyệt nhất ở thôn Nghênh Hi rồi mà." Trưởng thôn nhếch môi cười nói.
"Nhưng muốn xử lý chỗ cây rừng này, khả năng tốn không ít thời gian cùng tiền bạc……" Giang thư ký khôn khéo nhắc nhở boss.
Đường Tắc An quay đầu lại nhìn thoáng qua rừng cây âm u, trong lòng hiểu rất rõ ý tứ của Giang thư ký, muốn san bằng những phiến cây rừng này cũng không phải chuyện dễ dàng.
"Ách…… Nhưng cảnh sắc tốt như vậy, Đường tổng nếu định bỏ qua,khả năng lập tức có thương nhân khác đoạt mất……" Trưởng thôn thông minh đưa ra ý kiến, có điểm hơi nóng.
Đường Tắc An liếc nhìn trưởng thôn một cái, cười lạnh nói:"Nếu ông muốn chỉ đối thủ của tôi là tập đoàn Thịnh Vượng, thì tôi có thể nói cho ông, bên trong quay vòng tài chính của họ có vài vấn đề, nên không có khí lực đến nơi đây cùng tôi thưởng thức."
Trưởng thôn sửng sốt, còn chưa có hiểu rõ ý tứ của boss, Giang thư ký liền tiếp lời châm chọc,"Tập đoàn Thịnh Vượng không lâu nữa sẽ không còn là tiêu chuẩn thế giới, trưởng thôn thực xa rời trần thế, tin tức thế nào lại không thông thế!"
Trưởng thôn vốn không hiểu lắm thương trường đấu tranh chém giết, bất quá hắn là nghe thấy, vị Đường Tắc An thoạt nhìn anh tuấn cao lớn này tuy là boss công ty lớn thứ hai, lại hoàn toàn không phải là quý công tử kiêu ngạo tự mãn cùng phóng túng, năng lực được các giới khẳng định, làm việc quyết đoán gọn gàng, tuổi không đến ba mươi, đã một mình đảm đương một phía, gần hai năm Đường gia đã có thể nhanh chóng khuếch trương trên bản đồ, đều là công lao của anh, có tạp chí phong cho anh biệt danh "Đường ngao" đâu!
Đồng tình, vị boss này cùng tập đoàn Thịnh Vượng đều có hứng thú với nơi nàylà bị này nhưng là boss đã xử lý……
"Là là…… Tôi thật sự không biết……" Trưởng thôn đầu óc xoay chuyển rất nhanh, phát hiện mình nói sai, vội vàng cười gượng tự giễu.
"Chỗ đất này quyền sở hiện trạng chắc là không có vấn đề gì chứ?" Đường Tắc An lạnh lùng cắt đứt lời nói của trưởng thôn, trực tiếp hỏi.
"Đương nhiên không có vấn đề, chỗ này là của tôi, ba năm trước đây tôi đã mua." Trưởng thôn lập tức nói.
"Giang thư ký, điều tra một chút, tôi muốn sạch sẽ." Đường Tắc An chuyển hướng nói với thư ký.
"Là."
Trưởng thôn mắt thấy sẽ bán được, nhịn không được đề nghị:"Kia có nên bàn giá……"
"Chuyện này chờ tôi đã điều tra xong rồi nói sau." Đường Tắc An vẫy vẫy tay, xoay người đi trở về.
"Là vì……" Trưởng thôn ngượng ngùng cười.
Đường Tắc An lại lần nữa đi vào rừng cây, đối với nơi này khối anh thực vừa lòng, nhưng này đó cây cối đúng là phiền toái……
Toàn bộ cảnh vật xung quanh vẫn thế, phút chốc, một loại cảm giác quỷ dị lại tập trung lại, anh hướng bên phải nhìn lại, một bóng đen tránh ở một góc bên trong cửa sổ, đang nhìn chằm chằm ba người……
"Giang thư ký!" Anh run sợ hô to.
"Tổng giám đốc, làm sao vậy?" Giang thư ký đuổi tới bên cạnh anh vội hỏi.
"Ngươi xem, nơi đó…… Có cái bóng!" Ánh mắt anh dừng ở phía cửa sổ, bóng người còn tại đó.
Giang thư ký liền đi qua, đồng dạng chấn động, sợ hãi hô to:"Quỷ! Có quỷ! Trưởng thôn, ông xem……"
Trưởng thôn cũng thấy được, bởi vì thấy được, nên vẫn đứng thẳng bất động ở tại chỗ, động cũng không dám động.
"Trưởng thôn!" Giang thư ký khó thở gầm nhẹ.
"Kia…… Đó là……" Trưởng thôn lắp bắp nói không ra lời.
"Là ai ở nơi nào? Đi ra!" Cuối cùng, vẫn là Đường Tắc An cố lấy dũng khí hô lên.
Bóng dáng đột nhiên động, theo sau cửa sổ biến mất, vọt đến phía sau.
Đường Tắc An lập tức đi nhanh tiến lên, Giang thư ký kinh ngạc kêu:"Tổng giám đốc, ngài…… Ngài muốn làm gì?"
"Nếu muốn xây khách sạn nghỉ dưỡng ở trong này, phải xác nhận đó là người hay là quỷ!" Đường Tắc An bỏ lại một câu, người đã chạy vội tới phía sau.
Giang thư ký lo lắng, xoay người tiến lên bắt lấy trưởng thôn, bắt buộc hắn cùng đi qua.
Kia đống phá phòng ở cạnh vách tường, cây cối trong đó thật dày đặc, cùng với quỷ cốc không khác là mấy, mà bóng dáng kia trốn phía sau góc tường phòng ở, Đường Tắc An khẩn trương, tim đập gia tốc, đi bước một đến gần, trong lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi……
Phút chốc, bóng người chạy trốn đi ra, tính theo một hướng khác chạy trốn, anh cả kinh, liền đuổi theo, cánh tay dài chụp tới, nhanh chóng chế trụ cánh tay của đối phương, hô to:"Đứng lại cho ta!"
Anh đứng lại, ánh mắt nhìn sang bên trái, mẫn cảm tìm tòi vị trí xuất hiện cảm giác quái dị. Nhưng nhìn kĩ, chẳng qua là một gốc cây thấp xen bên trái một gốc cây đại thụ, làm cho người ta có ảo giác giống như hình người.
"Tổng giám đốc, người nhanh đi lên cùng tôi." Giang thư ký phát hiện như bị lạc, lập tức la lớn.
Anh đuổi theo đi nhanh lên trước, rốt cục xuyên qua rừng cây ứ đọng âm khí, không gian trước mắt rộng mở trong sáng, đúng là một cảnh rừng núi tráng lệ sông nước hữu tình, tầng tầng xanh biếc, như bức tranh màu nước ánh vào mi mắt, toàn bộ cảnh đẹp thanh linh tráng lệ tràn đầy trong ngực, làm người ta vừa rung động vừa cảm động.
"Thật đẹp……" Đường Tắc An không tự giác nín thở, thì thào tự nói.
Với kinh nghiệm làm ăn bấy lâu, anh dám khẳng định, cảnh sắc này tuyệt đối giao dịch tốt, hơn nữa, nhất định còn là vượt trội!
"Nhìn đi! Tôi đã nói nơi này là cảnh sắc tuyệt nhất ở thôn Nghênh Hi rồi mà." Trưởng thôn nhếch môi cười nói.
"Nhưng muốn xử lý chỗ cây rừng này, khả năng tốn không ít thời gian cùng tiền bạc……" Giang thư ký khôn khéo nhắc nhở boss.
Đường Tắc An quay đầu lại nhìn thoáng qua rừng cây âm u, trong lòng hiểu rất rõ ý tứ của Giang thư ký, muốn san bằng những phiến cây rừng này cũng không phải chuyện dễ dàng.
"Ách…… Nhưng cảnh sắc tốt như vậy, Đường tổng nếu định bỏ qua,khả năng lập tức có thương nhân khác đoạt mất……" Trưởng thôn thông minh đưa ra ý kiến, có điểm hơi nóng.
Đường Tắc An liếc nhìn trưởng thôn một cái, cười lạnh nói:"Nếu ông muốn chỉ đối thủ của tôi là tập đoàn Thịnh Vượng, thì tôi có thể nói cho ông, bên trong quay vòng tài chính của họ có vài vấn đề, nên không có khí lực đến nơi đây cùng tôi thưởng thức."
Trưởng thôn sửng sốt, còn chưa có hiểu rõ ý tứ của boss, Giang thư ký liền tiếp lời châm chọc,"Tập đoàn Thịnh Vượng không lâu nữa sẽ không còn là tiêu chuẩn thế giới, trưởng thôn thực xa rời trần thế, tin tức thế nào lại không thông thế!"
Trưởng thôn vốn không hiểu lắm thương trường đấu tranh chém giết, bất quá hắn là nghe thấy, vị Đường Tắc An thoạt nhìn anh tuấn cao lớn này tuy là boss công ty lớn thứ hai, lại hoàn toàn không phải là quý công tử kiêu ngạo tự mãn cùng phóng túng, năng lực được các giới khẳng định, làm việc quyết đoán gọn gàng, tuổi không đến ba mươi, đã một mình đảm đương một phía, gần hai năm Đường gia đã có thể nhanh chóng khuếch trương trên bản đồ, đều là công lao của anh, có tạp chí phong cho anh biệt danh "Đường ngao" đâu!
Đồng tình, vị boss này cùng tập đoàn Thịnh Vượng đều có hứng thú với nơi nàylà bị này nhưng là boss đã xử lý……
"Là là…… Tôi thật sự không biết……" Trưởng thôn đầu óc xoay chuyển rất nhanh, phát hiện mình nói sai, vội vàng cười gượng tự giễu.
"Chỗ đất này quyền sở hiện trạng chắc là không có vấn đề gì chứ?" Đường Tắc An lạnh lùng cắt đứt lời nói của trưởng thôn, trực tiếp hỏi.
"Đương nhiên không có vấn đề, chỗ này là của tôi, ba năm trước đây tôi đã mua." Trưởng thôn lập tức nói.
"Giang thư ký, điều tra một chút, tôi muốn sạch sẽ." Đường Tắc An chuyển hướng nói với thư ký.
"Là."
Trưởng thôn mắt thấy sẽ bán được, nhịn không được đề nghị:"Kia có nên bàn giá……"
"Chuyện này chờ tôi đã điều tra xong rồi nói sau." Đường Tắc An vẫy vẫy tay, xoay người đi trở về.
"Là vì……" Trưởng thôn ngượng ngùng cười.
Đường Tắc An lại lần nữa đi vào rừng cây, đối với nơi này khối anh thực vừa lòng, nhưng này đó cây cối đúng là phiền toái……
Toàn bộ cảnh vật xung quanh vẫn thế, phút chốc, một loại cảm giác quỷ dị lại tập trung lại, anh hướng bên phải nhìn lại, một bóng đen tránh ở một góc bên trong cửa sổ, đang nhìn chằm chằm ba người……
"Giang thư ký!" Anh run sợ hô to.
"Tổng giám đốc, làm sao vậy?" Giang thư ký đuổi tới bên cạnh anh vội hỏi.
"Ngươi xem, nơi đó…… Có cái bóng!" Ánh mắt anh dừng ở phía cửa sổ, bóng người còn tại đó.
Giang thư ký liền đi qua, đồng dạng chấn động, sợ hãi hô to:"Quỷ! Có quỷ! Trưởng thôn, ông xem……"
Trưởng thôn cũng thấy được, bởi vì thấy được, nên vẫn đứng thẳng bất động ở tại chỗ, động cũng không dám động.
"Trưởng thôn!" Giang thư ký khó thở gầm nhẹ.
"Kia…… Đó là……" Trưởng thôn lắp bắp nói không ra lời.
"Là ai ở nơi nào? Đi ra!" Cuối cùng, vẫn là Đường Tắc An cố lấy dũng khí hô lên.
Bóng dáng đột nhiên động, theo sau cửa sổ biến mất, vọt đến phía sau.
Đường Tắc An lập tức đi nhanh tiến lên, Giang thư ký kinh ngạc kêu:"Tổng giám đốc, ngài…… Ngài muốn làm gì?"
"Nếu muốn xây khách sạn nghỉ dưỡng ở trong này, phải xác nhận đó là người hay là quỷ!" Đường Tắc An bỏ lại một câu, người đã chạy vội tới phía sau.
Giang thư ký lo lắng, xoay người tiến lên bắt lấy trưởng thôn, bắt buộc hắn cùng đi qua.
Kia đống phá phòng ở cạnh vách tường, cây cối trong đó thật dày đặc, cùng với quỷ cốc không khác là mấy, mà bóng dáng kia trốn phía sau góc tường phòng ở, Đường Tắc An khẩn trương, tim đập gia tốc, đi bước một đến gần, trong lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi……
Phút chốc, bóng người chạy trốn đi ra, tính theo một hướng khác chạy trốn, anh cả kinh, liền đuổi theo, cánh tay dài chụp tới, nhanh chóng chế trụ cánh tay của đối phương, hô to:"Đứng lại cho ta!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook