Chạy Tình
Chương 69

Lúc Tống Dao khuyên nhủ, Tiểu long nữ quyết định đi báo cảnh sát, không ngờ có chuyện tình cờ vậy, người đón tiếp họ chính là chú cảnh sát dân nhân tiểu Hoàng, chú là một trong hai người bắt tên sắc lang lần trước, chính xác thì bây giờ phải gọi là cảnh sát Hoàng.

Trông thấy Tống Dao, cảnh sát Hoàng rất kích động.

Chú vẫn còn nhớ tối hôm ấy, dù chú đã làm việc nhiều năm nhưng vẫn không có ai biết đến, do vụ án sắc lang có đột phá, hai người chú cộng tác đã lập công lớn, thăng chức trở thành cảnh sát, cũng là vì may mắn thôi.

“Cô gái nhỏ à, cháu cuối cùng cũng rảnh đến tường trình sao? Người bạn trai là sếp lớn của cháu đâu rồi, tại sao không đến vậy?” Cảnh sát Hoàng trêu chọc.

Nhắc đến Quý Thừa Xuyên, Tống Dao liền hơi xấu hổ: “Không phải, là bạn của cháu đến báo án ạ.”

“Báo án?” Cảnh sát Hoàng tỏa sáng hai mắt, dường như chú lại thấy ánh bình minh khi mình thăng chức, vội vàng hỏi thăm tình tiết vụ án.

20 vạn không phải số tiền nhỏ, cộng thêm việc Tống Dao đã trở thành nữ thần mang lại may mắn cho cảnh sát Hoàng, nên chú vô cùng coi trọng vụ án này, ghi lại từng lời nói chân chân thật thật của Tiểu long nữ, hơn nữa chú rất nghiêm túc tiến hành phân tích tình tiết vụ án.

“Tình huống này có rất nhiều, hai cô cậu mới chỉ quen nhau bảy năm, khoảng thời gian trước, có một vị phu nhân đã kết hôn ba mươi năm, lại bị chồng và kẻ thứ ba lừa gạt hết nhà cửa. Gặp chuyện này, ngàn vạn lần không thể do dự, nhất định phải báo cảnh sát!”

Khi được cảnh sát Hoàng khuyên nhủ lần nữa, Tiểu long nữ rốt cuộc cũng kiên quyết đoạn tuyệt với Trình Tường.

“Cô cung cấp thông tin rất kỹ lưỡng, hẳn là rất nhanh có thể tìm được nghi phạm, đến lúc đó hy vọng cô có thể tiếp tục phối hợp với chúng tôi trong công việc.”

“Chắc chắn!” Tiểu long nữ gật đầu.

“Nói đến phối hợp, cô gái nhỏ, cô còn thiếu nợ tôi một tờ tường trình bây giờ có thể làm chưa?” Cảnh sát Hoàng không nhịn được chuyển đề tài về phía Tống Dao.

“Tường trình cái gì?” Tiểu long nữ tò mò hỏi.

“Cô không biết à? Tháng trước, bạn của cô và bạn trai cô ấy…”

“Cảnh sát Hoàng, bây giờ chúng tôi còn việc gấp, chuyện tường trình lần sau tôi chắc chắn sẽ phối hợp!”

Cảnh sát Hoàng gấp đến độ ở phía sau đuổi theo gọi: “Lần sau cô nhớ dẫn cả bạn trai là sếp lớn đến cùng nhé, cũng đừng lại vào đây âu yếm đó, hợp tác với cảnh sát là việc rất quan trọng!”

Tống Dao: “…”

“Dao Dao…” Tiểu long nữ bị Tống Dao kéo tay chạy ra khỏi cục cảnh sát làm cho cô cảm thấy thật hiếu kỳ, nhịn không được mở miệng muốn hỏi.

“Chúng ta đi chúc mừng một chút!” Tống Dao bỗng đề nghị.

“Chúc mừng?”

“Đúng vậy, chúc mừng cậu thu hồi 20 vạn, hồi sinh làm lại cuộc đời!”

“Nhưng mà 20 vạn vẫn chưa lấy lại được mà…”

“Chúng ta có thể cầu phúc mà, không phải vừa rồi cảnh sát đã nói, rất nhanh có thể phá án sao, cậu yên tâm đi, 20 vạn kia nhất định có thể thu hồi!” Tống Dao vỗ ngực cam đoan.

Tiểu long nữ sa sầm mặt: “… Dao Dao, cậu đang nói lãng sang chuyện khác đấy à?”

“Đi thôi, đi thôi! Tớ mời!”

“Cậu mời?” Bị một tên cặn bã lừa không còn xu dính túi, bị áp bức phải ăn mì tôm hết một tuần lễ, Tiểu long nữ tỏa sáng hai mắt.

“Ừm, tớ mời! Nhưng mà đừng…” Tống Dao còn chưa kịp nói hai chữ “quá đắt”, cô đã bị Tiểu long nữ lôi kéo chạy như điên hướng về “thức ăn ngon”.

Tiểu long nữ là một người ham ăn, nhìn cô ấy có vẻ gầy gò nhỏ bé, nhưng sức ăn cực kỳ lớn, quan trọng là ăn thế nào cũng không béo. Sau khi, hai người kiếm một tiệm cơm ăn một bữa no nê, cô ấy còn chưa thấy no, kéo tay Tống Dao nói muốn đến “Phố Rác”.

“Phố Rác” là một con phố nổi tiếng bán đồ ăn vặt, buôn bán phát đạt, cả con đường ngoài bán đồ ăn, còn có tiệm net, quán bida, quán bar, v…v… đặc biệt hấp dẫn những thanh thiếu niên.

Tống Dao chưa từng đến nơi này, nhưng Tiểu long nữ lại thường xuyên ra vào, rất đỗi quen thuộc nơi đây, cô vừa ăn vừa giới thiệu với Tống Dao: “Phố Rác này nổi tiếng nhất với món cá nướng, ông chủ là người Trùng Khách, hương vị tuyệt đối là chính tông! Quán này còn có sữa nấu canh chua cá, thường xuyên xuất hiện trên tivi, hương vị cực kỳ đậm đà! Đúng rồi, trong con ngõ đó đi vào một chút sẽ có một quán Nướng, đừng trông thấy quán có bề ngoài bình thường, hương vị tuyệt đối là số một, mỗi lần đến đây tớ đều ăn. Đi, tớ dẫn cậu đi nếm thử, bây giờ tớ mời!” Cô nói xong, lôi kéo Tống Dao tiến vào một con ngõ nhỏ.

Quán Nướng được gọi là “nướng”, thật ra là một sạp bán hàng được bày trí sơ sài như tên của nó, nhưng khách khứa lại cực kỳ nhiều, trong con ngõ nho nhỏ đông nghịt người.

Tiểu long nữ để Tống Dao chờ ở bên cạnh, còn mình bừng bừng khí thế chen vào đám người, dựa vào nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, chen vào hàng người bên này, lấn vào hàng người bên kia, nhanh chong mua được hai hộp đồ nướng cỡ lớn, cùng với nửa tá bia.

Cùng lúc, Tống Dao ở bên này cũng có được hai chỗ ngồi, hai người lập tức ngồi nhanh xuống.

“Ăn đồ nướng này, nhất định phải uống bia lạnh, cái gì mà Coca, Sprite đều là mây bay, chỉ có bia cay nồng mới có thể phối hợp tốt nhất với mỹ vị của đồ nướng. Nào, chúng ta cạn ly, chúng mừng tớ - Long Tinh Tinh, hôm nay rốt cuộc cũng thoát khỏi quá khứ, rời xa tên cặn bã, làm lại cuộc đời một lần nữa!”

Tống Dao bị hào khí của cô ấy mà cảm động lây, nhanh chóng tập trung tinh thần vào chúc mừng việc “vứt bỏ quá khứ, làm lại cuộc đời một lần nữa”, hai người cạn một chén rồi lại một chén, nhanh chóng cảm thấy “high” dưới tác dụng của cồn.

“Trình Tường là một kẻ hèn hạ, anh ta tốt nhất nên cầu nguyện từ nay về sau đừng để tớ chạm mặt anh ta. Nếu không, tớ gặp anh ta một lần thì đá một lần, không biến anh ta thành thái giám tớ không mang họ Long!” Tiểu long nữ vỗ bàn mắng.

“Vậy mới đúng chứ, tớ ủng hộ cậu! Hổ dữ không ra oai nên anh ta tưởng cậu là mèo bệnh, tên đàn ông đó đáng ăn đòn, không cho anh ta biết thế nào là lễ độ, anh ta vốn không biết hai chữ “tôn trọng” viết như thế nào!” Chợt nhớ đến gương mặt Quý Thừa Xuyên hay vênh váo, hất hàm sai khiến cô, không tránh khỏi nổi cáu lên.

“Dao Dao xinh xắn, lời nói của cậu chính là những gì tớ nghĩ trong lòng, chúng ta cạn thêm một chén nữa!”

“Cạn ly! Đánh chết tên cặn bã đó!”

“Đánh chết anh ta rất đáng tiếc, đánh cho anh ta nửa thân bại liệt, vô sinh, nửa đời sau xem phim cũng không tiết được, chỉ có thể nhặt xà phòng!”



Các cánh đàn ông vốn ái mộ vẻ đẹp của Tiểu long nữ, mang lòng mơ ước thô tục đối với hai người, bây giờ họ đều đồng loạt tránh xa mấy mét, từng gương mặt đều biểu lộ vẻ mặt “má ơi, đàn ông không thể trêu vào hai người này!”

Trong đám người, chỉ có một người liên tục nhìn về phía bọn Tống Dao, vẻ mặt do dự.

“A Tuấn, cậu làm sao thế, ăn khuya cũng không tập trung, không phải nhìn trúng hai cô gái ấy chứ?” Mấy người bạn thân ăn chung với Chư Cát Tuấn nhịn không được trêu chọc anh.

Chư Cát Tuấn đỏ mặt, vội vàng quay đầu giải thích: “Nói cái gì đấy, bọn họ là đồng nghiệp của tôi.”

“Đồng nghiệp cậu?” Mấy người bạn thân kinh ngạc, “Không phải chứ, hai mỹ nữ kia trông có vẻ có sức chiến đấu rất mạnh đó, công ty lớn của cậu đều chiêu mộ Bạch Phú Mỹ cơ mà? Mẹ nó, lần trước tôi muốn cậu giới thiệu các em trong công ty để tôi làm quen, lời này tôi rút lại, loại người đó anh em của cậu không thể chịu đựng nổi!”

“Đúng đấy, ai mà chịu nổi, uống bia mà như uống nước, lỡ như say xỉn không chừng còn đi giết người?”

“Không đâu, bình thường các cô ấy không phải như thế, chắc là hôm nay tâm trạng không tốt.” Chư Cát Tuấn vội vã biện hộ thay Tống Dao và Tiểu long nữ, vừa ngoảnh đầu nhìn, người đã không còn.

“Thật ngại quá, tôi có việc gấp phải đi trước đây, lần sau đi ăn, tôi mời!” Chư Cát Tuấn nói xong, vội vàng đứng dậy đuổi theo.

Đêm hôm khuya khoắt hai cô gái trẻ đi về vốn là chuyện rất nguy hiểm, huống hồ Tống Dao và Tiểu long nữ có vẻ như đã uống say, là một người đàn ông có trách nhiệm, Chư Cát Tuấn cảm thấy mình cần phải “bắt chó đi cày”, xen vào việc của người khác một lần.

Nào ngờ, lần này, anh thực sự quản đúng việc rồi.

Ăn uống no say, sau khi Tống Dao và Tiểu long nữ từ con ngõ đi ra ngoài, hai người cũng hơi say một chút, định về nhà, không ngờ trong lúc mấu chốt, bọn họ gặp phải oan gia - Trình Tường và kẻ thứ ba hẹn hò trên “Phố Rác”.

Lúc này, tên cặn bã đó hoàn toàn không biết mình đã trở thành tội phạm bị truy nã, anh ta và kẻ thứ ba đang ngọt ngào dựa sát vào nhau, em một miếng, anh một miếng, đút kem cho nhau ăn.

Bất thình lình trong đám người huyên náo có một tiếng quát to: “Trình Tường, anh là đồ súc sinh!”

Không chờ hai người lấy lại tinh thần, một bóng người đã xông lên, một tay tóm lấy cây kem trong tay họ, tay kia nhấn cây kem đó lên mặt tên gian phu dâm phụ.

“Cô, mẹ nó có bệnh à?!” Trình Tường bị bôi kem lên mặt vốn muốn nổi giận, bỗng thấy rõ mặt Tiểu long nữ, trong chốc lát lúng túng.

“Tinh Tinh…”

“Tinh cái ** anh! Anh là đồ khốn, ăn cắp 20 vạn mà còn mặt mũi đi ăn chơi đàng điếm với con hồ ly tinh này, mau trả lại tiền cho tôi!” Tiểu long nữ mượn cồn lời ra, sức chiến đấu cả người bộc phát.

“Ai là hồ ly tinh? Mẹ nó, cô nói rõ cho tôi?” Trình Tường không dám lên tiếng, kẻ thứ ba bên cạnh không nhịn được mở miệng, bày ra bộ dáng muốn đánh nhau với Tiểu long nữ.

“Thật ngại quá, tôi nói sai rồi, hồ ly tinh xinh đẹp như vậy, nói cô là hồ ly tinh thì quá sỉ nhục các cô ấy, người như cô chỉ có thể là chồn tinh.”

“Con điếm kia, mày nói cái gì đó?” Kẻ thứ ba bị chọc giận, nhào qua muốn liều mạng với Tiểu long nữ.

Hai người nhanh chóng lao vào ẩu đả, Tống Dao thấy thế cũng vào hỗ trợ, hai chọi một, kẻ thứ ba vốn không có sức chiến đấu bao nhiêu nên bị hai người đánh cho kêu cha gọi mẹ.

“Trình Tường, mẹ nó, anh đứng ngây ở đây làm gì, mau đến đây giúp em!” Kẻ thứ ba bị nắm, kéo tóc gào to.

“Cô muốn anh ta đến giúp?” Tiểu long nữ cười lạnh, “Bản thân anh ta khó lo liệu, nói cho cô biết, tôi đã đi báo cảnh sát rồi, rất nhanh sẽ có người đến bắt anh ta!”

“Cái gì?!” Trình Tường vốn đứng ngây ngốc ở đằng kia nghe thấy những lời đó, liền mất kiểm soát, chạy đến kéo Tiểu long nữ lại, “Long Tinh Tinh, cô bị điên à, cô báo cảnh sát làm gì?”

“Anh còn mặt mũi hỏi tôi? Đương nhiên là tìm người đến bắt anh. Mẹ nó, anh không nói tiếng nào lấy cắp của bà đây 20 vạn, anh cho rằng bà đây không dám chống lại anh sao? Tôi nói cho anh biết, hành vi của anh gọi là lừa gạt, chờ vào tù mà ngồi đi!”

“Mẹ nó, cô điên rồi, mau đi hủy bỏ bản án với tôi!” Trình Tường luống cuống, anh ta tuyệt không ngờ bạn gái luôn ngoan ngoãn sẽ làm ra chuyện như vậy, anh ta gấp gáp, lôi kéo Tiểu long nữ rời đi.

“Được, đi thôi, đi đầu thú, để cảnh sát giam anh hai năm!” Tiểu long nữ không hề mềm lòng một chút nào.

“Cô điên rồi, tình cảm bảy năm, vậy mà cô đi báo cảnh sát đến bắt tôi? Cô còn lương tâm hay không hả!”

“Lương tâm? Mẹ nó, anh còn dám nói lương tâm với tôi, sao anh không tự hỏi chính mình một chút, tình cảm bảy năm à, vậy lương tâm của anh đi đâu mất rồi, chó còn có lương tâm hơn so với anh!”

“Tinh Tinh, em đừng như vậy, anh sai rồi, em tha thứ cho anh được không? Anh không phải muốn vượt rào, là do ả ta dụ dỗ anh, thật ra từ đầu đến cuối trong lòng anh chỉ có mình em Tinh Tinh thôi!” Thấy cứng rắn không được, Trình Tường giả vờ đáng thương.

“Anh đã hối hận rồi đúng không? Muốn tôi tha thứ cho anh à?” Tiểu long nữ cười lạnh, “Được thôi, anh quỳ xuống nhận sai đi, tôi sẽ suy nghĩ một chút.”

Bịch!

Trình Tường không chút do dự quỳ xuống, người xem náo nhiệt bên cạnh đều kinh hãi, rối rít lấy điện thoại di dộng ra chụp lại, ghi lại một màn kinh động này.

“Tinh Tinh, em xem, anh nghe lời em như vậy, vì em anh không sợ mất mặt, em tha thứ cho anh được không? Đừng kiện anh nữa nhé?” Trình Tường quỳ xuống ôm lấy chân Tiểu long nữ.

“Quỳ đàng hoàng cho tôi!” Tiểu long nữ hét lớn một tiếng.

Trình Tường sợ tới mức không dám nhúc nhích, thân hình cường tráng một mét chín, quỳ trên mặt đất như con chim cút.

“Vậy mới được chớ.” Tiểu long nữ nói xong, lấy điện thoại ra bắt đầu chụp ảnh, trái một tấm, phải một tấm, camera 360 độ lách tách mấy lần tại nơi Trình Tường đang quỳ.

Tình tượng này thật sự rất có lực sát thương, đừng nói là Tống Dao, kẻ thứ ba vừa bị đánh cũng kinh hãi không thôi, ngây ngốc ngồi rạp xuống đất, quên mất phải giúp tên gian phu của mình.

Lúc này, Tiểu long nữ đã chụp đủ, thuận tay post lên kênh bạn bè, Weibo và QQ, sau đó gọi điện thoại: “Alo, cảnh sát Hoàng phải không, tôi là Long Tinh Tinh. Cái tên Trình Tường gạt tiền tôi bây giờ hiện ở Phố Rác, phiền ngài dẫn đồng nghiệp đến bắt một phát…”

“Long Tinh Tinh!” Trình Tường chợt nhận ra mình bị đùa giỡn nên nổi cáu, nhanh chóng đứng lên muốn giật lấy điện thoại trong tay Tiểu long nữ.

“Các anh mau đến đây, lát nữa anh ta chạy mất!” Tiểu long nữ nhanh chóng tránh nhanh, trốn một bên gọi điện thoại.

“Cô muốn ông đây chết, ông đây cũng muốn cô chết cùng!” Trình Tường bị bức điên, nóng nảy nhanh chóng đuổi theo, thân hình anh ta cao lớn như vậy, dư sức lấy mạng Tiểu long nữ, Tiểu long nữ tựa như gà con bị chim ưng bắt lấy, anh ta muốn bóp cổ cô.

Nói chậm mà xảy ra nhanh, Chư Cát Tuấn luôn đi theo sau bọn họ bỗng vọt ra, dùng toàn lực đánh tới Trình Tường.

Chư Cát Tuấn có dáng dấp chừng một mét bảy mấy, người lại gầy, đối đầu với Trình Tường tương đương với việc lấy trứng chọi đá. May thay, Trình Tường không kịp đề phòng, nên thả Tiểu long nữ ra, sau đó mắt anh ta đỏ ngầu đánh trả Chư Cát Tuấn.

Cùng lúc đó, người xem náo nhiệt xung quanh cũng hoàn hồn lại, mọi người vốn căm thù những tên cặn bã đến nghiến răng nghiến lợi, hôm nay trông thấy cảnh anh ra tay tàn nhẫn, trong lòng họ liền tràn đầy căm phẫn, rối rít tiến lên trợ giúp.

Khoảnh khắc ấy, Trình Tường bạo phát, mắt đỏ lên gặp ai cũng đánh.

Tiểu long nữ ngây ngốc, cô không ngờ mình lại khiến cho chuyện này xé ra to vậy, chân tay liền luống cuống, mắt thấy Trình Tường chạy về phía cô, vậy mà cô không thể nhấc chân chạy nổi.

“Chạy mau!” May thay có Chư Cát Tuấn nhanh trí, kéo tay Tiểu long nữ bỏ chạy.

Hai người chạy rất lâu, cho đến khi nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát, lúc này mới dừng lại, thở hổn hển, ướt đẫm mồ hôi, hai chân mềm nhũn, đồng thời ngã ngồi trên mặt đất, dựa vào nhau.

“Chao ôi!!! Mẹ ơi, cuối cùng cảnh sát cũng đến, làm tôi sợ muốn chết!” Tiểu long nữ vẫn còn sợ hãi ngoảnh đầu lại, nói với Chư Cát Tuấn, “Người anh em, cảm ơn cậu, nếu không có cậu, có lẽ hôm nay tôi đã bị cái tên điên kia bóp chết rồi!”

“Không có… không có chi… Đây là việc tôi nên làm…” Mới vừa rồi Chư Cát Tuấn còn làm một màn anh hùng cứu mỹ nhân, bây giờ lại lắp ba lắp bắp đáp, không biết là vì chạy trốn quá nhanh hay là do sợ hãi.

Chư Cát Tuấn là một người nhu nhược, từ nhỏ ngay cả gà cũng không dám giết, hành động trượng nghĩa hôm nay của anh đã đạt đến cực hạn, vượt khỏi khả năng mà bản thân mình có thể tiếp nhận, bây giờ cả người mềm oặt, tim đập thình thịch.

“Không, người tốt như cậu hiện nay không còn nhiều, tôi nhất định phải cảm ơn… Á!” Tiểu long nữ nói non nửa, bỗng nhận ra điều gì, quát to một tiếng, “Tống Dao đâu rồi?”

“Tiểu long nữ! Chạy mau!” Chiếc Land Rover màu đen đỗ ở ven đường, Tống Dao mơ màng quát lên, Quý Thừa Xuyên lập tức không kiềm được bịt miệng cô lại.

“Tự lo cho bản thân em đi, đồ ngốc.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương