Cho nên khi mang theo năm con cá lớn trở về, người phụ trách nhóm lửa ướp thịt đều đều mở to hai mắt nhìn. "Đệ...!Phát huy vượt xa bình thường đó nha." Khâu Nhị kích động đi tới nhận cá. Chỉ thấy trong tay lão tam xách hai con cá, Tiểu Sơn, Bạch Linh Vũ cùng Bạch Táp Táp mỗi người xách một con, hơn nữa mỗi con cũng không nhỏ, trọng lượng số cá này cộng lại cũng có thể so sánh với số cá bọn họ có thể bắt được trong một năm. "Không phải đệ bắt." Khâu Tam có chút hổ thẹn. "?" Đám người lộ vẻ mặt vô cùng nghi hoặc. Mấy người trước mặt ngoại trừ Khâu Tam quần áo ướt hơn phân nửa ra thì những người khác đều khô ráo, không phải hắn thì còn có thể là ai? "Là Quân Quân tỷ bắt." Tiểu Sơn ở một bên lớn tiếng trả lời. Lúc này tiểu oa nhi đã bị năng lực bắt cá xuất thần nhập hóa của Bạch Quân Quân chinh phục hoàn toàn, mở miệng một tiếng Quân Quân tỷ vô cùng thân thiết. Lão Khâu thúc khó có thể tin: "Quân Quân bắt?" "Đúng vậy!" Bạch Linh Vũ cùng Tiểu Sơn lại trả lời thật to. Ánh mắt của mọi người đồng loạt rơi vào trên người Bạch Quân Quân. Chỉ thấy tiểu cô nương vẫn mang vẻ mặt thanh lãnh lạnh nhạt, chưa từng vì bắt được số cá lớn như này mà vui vẻ hoặc tự mãn. Lưu thị che miệng vui vẻ nói: "Thật không nghĩ tới Quân Quân cô nương bắt cá lợi hại như thế." "Ngài quá khen rồi." Bạch Quân Quân khiêm tốn nói. "Vậy tối nay chúng ta nấu hai con và nướng hai con! Còn một con còn lại đem phơi khô...!Cha, cha thấy được không?" Lưu thị, làm nội trợ trong nhà lại là một người yêu thích vị cá liền yên lặng xin chỉ thị của Lão Khâu thúc. Lão Khâu thúc sờ sờ tẩu hút thuốc lá, cân nhắc một hồi rồi đồng ý. Bạch Quân Quân rốt cục cũng lộ ra nụ cười nhạt, rất tốt, ăn nó đi! Đương nhiên sở dĩ Lão Khâu thúc đồng ý ăn bốn con cá chủ yếu vẫn là để cho các con xem. Nhìn đi, lúc trước còn sợ tỷ đệ ba người họ gia tăng gánh nặng cho bọn họ, bây giờ người ta đã tự mang thức ăn trở về, hơn nữa còn là cả nhà bọn họ không bắt được con cá lớn nào! Lão tam đón lấy ánh mắt của lão cha, hắn có chút xấu hổ cúi đầu xuống. Canh cá phối với gừng và đậu hũ, hương vị vừa tươi vừa ngọt, đối với người sơn dã mà nói là canh đại bổ. Đáng tiếc bọn họ không có đậu hũ, Lưu thị chỉ có thể ném một nắm nấm còn thừa hôm qua vào, chờ thịt cá chuyển sang màu trắng, màu sắc nước canh trở nên đậm hơn, cây nấm mềm đi thì lại rắc một chút ba nham hương cắt sợi vào, một cỗ mùi thơm đặc trưng nhanh chóng tràn ngập. Một bên khác, cá nướng cũng được đem lên giá, nướng cùng còn có một cái móng heo. Đây là món chính đêm nay, có thể nói là tương đối phong phú. Không có cách nào, tất cả vật trên xe đẩy tay của Lão Khâu thúc đều là vật chết, nếu không nhanh chóng ăn hết thì qua hai ngày nữa tất cả sẽ hỏng. Bữa cơm tối lần này, đừng nói là ba tỷ đệ Bạch gia chạy nạn thật lâu, đến ngay cả nhà Lão Khâu thúc bình thường đều là nhịn ăn. Dù sao con mồi mà bọn họ bắt được đều phải cầm xuống dưới núi đổi bột mì và các thứ khác, ăn cho sướng miệng là chuyện không dám nghĩ. Cho nên thời gian ăn cơm tối mọi người vô cùng yên tĩnh, đều đang cố gắng nhét đồ ăn vào trong bụng mình. Canh cá thơm ngon cùng cá nướng bên ngoài thì cháy sém bên trong thì mềm ngọt, đùi heo rừng xốp giòn, món nào cũng rất ngon. Mặc dù bọn họ không nêm nếm nhiều nhưng cũng đủ mỹ vị. So sánh với thức ăn buổi trưa thì có thêm ba nham hương quả nhiên thơm hơn mấy phần, Bạch Quân Quân cũng không hiểu rõ đây là nguyên lý gì, nhưng mà không thể không nói thật...!Ăn rất ngon! Sau buổi cơm tối, Khâu Đại Khâu Nhị gánh mấy thùng nước dùng củi lửa còn lại tiếp tục nấu. Sau đó lại xách đến một bên chỗ nước cạn ở Bích Đầm, Lưu thị liền dẫn Bạch Quân Quân và Bạch Táp Táp tới rửa mặt. "Đây là xà phòng bình thường ta dùng, đổ nước lên vò ra bọt là rửa được rồi, tóc và thân thể đều có thể dùng." Bạch Quân Quân tất nhiên chưa thấy qua thứ này, nơi nàng sinh tồn tài nguyên khan hiếm, dòng sông hồ nước thiên nhiên cũng không còn tồn tại nữa. Chương 36: : Cắt tócDị năng hệ thủy nghiên cứu phát minh ra sạch sẽ ngưng châu thanh khiết, chỉ cần bóp nát ngưng châu để nó bay hơi nước ra là có thể phân giải bất kỳ chất bẩn nào trong phạm vi mười mét vuông.Mọi người đều là dùng loại ngưng châu thanh khiết này để duy trì sạch sẽ.Còn có thể hưởng thụ đãi ngộ ngâm mình trong bồn tắm lớn thì chỉ có các đại lão dị năng hệ Thủy thôi.Về phần các loại sản phẩm hóa chất như sữa tắm thì đã sớm không có người sản xuất, trở thành một phần trong sách lịch sử rồi.



Về phần tổ tông của bọn chúng là xà phòng thì càng sống ở trong truyền thuyết.Nhưng mà đó đã là quá khứ.Hiện tại, Bạch Quân Quân đột nhiên cảm nhận được chỗ tốt ở nơi này.Đi vào thời đại vật tư phong phú này thật sự là Tái ông mất ngựa, sao biết không phải phúc chứ!Nhưng mà tâm tình khoái trá không tiếp tục quá lâu, rất nhanh Bạch Quân Quân liền ý thức được tóc của nàng đã quá lâu không gội nên căn bản không gỡ được.Dù cho Lưu thị nghĩ biện pháp chải vuốt cho các nàng cũng không có hiệu quả chút nào.Cuối cùng Bạch Quân Quân quyết định cắt tóc đi.Nhưng mà quyết định này khiến Bạch Táp Táp cùng Lưu thị vô cùng sợ hãi."Thân thể, tóc tai, da dẻ thuộc về cha mẹ, trưởng tỷ chúng ta không thể tùy ý động vào." Bạch Táp Táp cẩn thận nhắc nhở."Gội không được ta lại kiên nhẫn thêm chút là được ấy mà." Lưu thị cũng không đồng ý cho lắm.Nữ tử không thể tùy tiện cắt tóc, ngụ ý không tốt.Bạch Quân Quân lại nhíu chặt lông mày.Tóc này dài đến bắp chân, nhưng các nàng ở bên ngoài lăn lộn lâu như vậy, đã sớm bẩn không ra hình dạng rồi, cho dù có dị năng hệ Thủy đoán chừng cũng không gội sạch được những thứ bẩn thỉu trên đầu nàng chớ nói chi là nước và xà phòng thông thường.Hơn nữa sắp vào hạ, đến lúc đó tóc này lên men bốc mùi, sinh rận làm sao bây giờ? Coi như hôm nay không hớt tóc thì mùa hè vẫn phải cắt.Với lại hiện tại ăn còn không no chớ nói chi là dưỡng tốt tóc, cái đầu tóc này đã sớm khô xơ, ngả vàng lại chẻ ngọn, nàng không thẩm ra được vẻ đẹp nào cả.Cuối cùng, Lưu thị bất đắc dĩ trở về doanh địa lấy chủy thủ của Khâu Đại tới.Bạch Quân Quân giơ tay chém xuống mái tóc, cắt đến bả vai, vừa vặn có thể buộc lên thành một búi tóc nhỏ.Nếu như có thể, nàng còn muốn để tóc ngắn, nhưng...!Không được, ngắn nữa thì đoán chừng Lưu thị và Táp Táp đều sẽ ngất.Táp Táp mặc dù mới tám tuổi nhưng tóc cũng dài tới eo, lúc Bạch Quân Quân cắt tóc nàng ấy cũng cắt nhưng để dài hơn nàng một chút.Nhưng mà đáy mắt của Bạch Táp Táp vẫn lóe lên ánh nước."Không sao, qua hai năm nữa sẽ dài ra lại." Bạch Quân Quân an ủi một cách hời hợt.Lúc này lại đụng nước, tóc của hai người rốt cục cũng có thể tan ra, cẩn thận thanh tẩy sau rốt cục trở nên từng chiếc rõ ràng.Lúc các cô nương đang kỳ cọ bùn đất trên người thì Lưu thị ở một bên may vá.Đây là y phục của Lưu thị thay giặt, bây giờ đều lấy ra cho hai tỷ muội mặc vào.Đợi các nàng rửa sạch xong, bộ y phục nhỏ do Lưu thị cải tiến cũng được làm xong.Tỷ muội Bạch Quân Quân cảm kích không thôi.Đợi các nàng nhẹ nhàng khoan khoái đi ra, Lưu thị liền kinh ngạc phát hiện thì ra tiểu cô nương trước mặt xinh đẹp như vậy.Đặc biệt là Bạch Quân Quân đã nẩy nở, hàng mi tinh tế giống như liễu, mắt hạnh thanh lãnh như trăng, mũi ngọc tinh xảo xinh đẹp, môi anh đào không tô mà đỏ.Nói tóm lại đây là dáng vẻ chỉ có tiên nữ trong tranh mới có.Bạch Quân Quân vô thức sờ lên mặt mình, có phải dáng dấp quá rêu rao hay không?Quả nhiên, không chờ nàng hỏi ra lời, Lưu thị đã sợ hãi thán phục:"Ông trời của ta, trên đời này làm sao có tiên nữ xinh đẹp như vậy chứ."Bạch Táp Táp nghe vậy nhịn không được liếc mắt, tỷ tỷ nàng không phải chính là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân hay sao.Nhưng mà nàng rất thức thời không nói ra.Hai người trở lại doanh địa tự nhiên lại khiến đám nam nhi Khâu gia chấn động một trận, nhưng cũng không phải có ý đồ xấu, chỉ là không nghĩ tới tỷ muội Bạch gia sẽ xinh đẹp như vậy.Nhưng mà người sống trên núi mặc dù không đọc qua sách vở gì, nhưng cấp bậc lễ nghĩa vẫn hiểu..


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương