Chạy Mau! Ma Đầu Kia Tới! (Dịch)
-
Chương 42: Tạo Hóa dựng đạo chủng, hoa sen không tỳ vết
Chương 42: Tạo Hóa dựng đạo chủng, hoa sen không tỳ vết
- Khả năng rất lớn, hẳn là vậy, tạm thời ta cũng không dám khẳng định, chỉ có chờ qua ít ngày đạo chủng dựng dục ra mới có thể xác định.
- Ông trời ơi!
Phù phù một tiếng, Lâm mỗ mỗ cũng không chịu được nữa, lập tức quỳ trên mặt đất:
- Trời phù hộ Tiên Nhi, trời phù hộ Phiêu Miểu cung ta!
Bên cạnh Từ Lạc không hiểu gì chỉ biết rất lợi hại, nghi hoặc hỏi:
- Mỗ mỗ, Vô Hà Liên Hoa là cái gì?
- Từ xưa đến nay, các loại tạo hóa, đều lấy hoa sen mà phán định nhân tài kiệt xuất, nếu hoa sen sinh ra không tì vết, dù cho nhục thân phàm thai cũng sạch sẽ không tỳ vết, thánh khiết tinh khiết, đại đạo tiên lộ lên như diều gặp gió. . .
Từ Lạc nghe xong hãi hùng khiếp vía, âm thầm líu lưỡi, ánh mắt nhìn Sở Lăng Tuyệt càng thêm nóng bỏng.
Nữ hài này có được Thải linh căn không gì sánh kịp không nói.
Còn có bảo thể độc nhất vô nhị .
Hiện tại lại dựng dục ra Vô Hà Liên Hoa Tạo Hóa Đạo Chủng, nghe nói, giống như có đồ chơi này, không sai biệt lắm chẳng khác nào cầm ra một tấm vé leo lên cửu thiên, phi thăng thành tiên.
Con mẹ nó có phải quá bất hợp lí hay không!
Thật không cho người khác con đường sống mà!
Khỏi phải nói những cái gọi là Tiên Đạo thiên kiêu, xem như Trích Tiên chuyển thế, sợ rằng cũng không gì hơn cái này.
Cái gì gọi là lão thiên gia đuổi theo đưa cơm ăn.
Đây chính là!
Không phục không được , đều là người, người ta một chân đã bước lên cửu thiên, phía bên mình ngay cả bậc cửa đại đạo tiên lộ còn không có nhìn thấy.
Bỗng nhiên.
Từ Lạc nhớ tới một chuyện tới.
Trải qua nhiều ngày hợp đạo như vậy, trong cơ thể hắn hiện tại cũng có một đạo nguyên thủy chi khí, lại cảm giác giống như đang dựng dục cái gì đó.
Đạo nguyên thủy chi khí ở dưới cùng đan điền, giống như một vòng ánh sáng màu xanh, không ngừng lưu chuyển.
Nếu như Sở Lăng Tuyệt dựng dục ra Tạo Hóa Đạo Chủng là Vô Hà Liên Hoa.
Như vậy ta dựng hóa ra Tạo Hóa Đạo Chủng sẽ là cái gì?
Có thể hay không cũng là Vô Hà Liên Hoa?
Từ Lạc xem chừng rất không có khả năng, bởi vì cảm ứng, ánh sáng màu xanh ẩn chứa khí tức trong cơ thể, căn bản không phải khí tức sạch không tỳ vết thánh khiết như Sở Lăng Tuyệt, ngược lại giống như là một loại sinh cơ.
Không sai!
Chính là một loại sinh cơ.
Cụ thể là cái gì, hắn cũng không rõ ràng.
Ngay sau đó không có suy nghĩ nhiều, tiến lên phía trước chúc mừng.
- Chúc mừng tiên tử, chúc mừng tiên tử, ngày sau nếu. . .
Từ Lạc vốn muốn nói ngày sau nếu phi thăng thành tiên, đừng quên ta là “người làm vườn” giúp ngươi hợp đạo, nhưng lời đến khóe miệng, cuối cùng cũng không nói ra khỏi miệng, dù sao người ta đã cầm vé bước lên cửu thiên, chính mình vẫn có chút tố chất tương đối tốt.
- Tạ ơn.
Không biết có phải một tháng qua giả vờ mê loạn hợp đạo với Từ Lạc hay không, để Sở Lăng Tuyệt từ đầu đến cuối không dám đối mặt với hắn, chỉ có thể ra vẻ bình tĩnh, mỉm cười đáp lại.
Hơn nữa, nàng hiện tại cũng không có tâm tư đi cân nhắc đối mặt vấn đề này như thế nào, bởi vì còn có một chuyện trọng yếu, để nàng rất là nhớ mong.
- Mỗ mỗ, vừa rồi ta lại cảm ứng được sư tôn, ta dám khẳng định, sư tôn nhất định ngay ở chỗ này.
Sở Lăng Tuyệt hơi nhíu mày, thần sắc có chút lo lắng:
- Sư tôn hẳn đang thụ thương, thương thế rất nghiêm trọng, ta có thể cảm ứng được nàng rất suy yếu. . .
- Tiên Nhi, ngươi có thể cảm ứng được cung chủ cụ thể ở đâu hay không?
- Tạm thời không thể, nếu đạo chủng dựng dục ra , chờ tu vi của ta dần dần khôi phục, hẳn là có thể cảm ứng được vị trí của sư tôn.
- Chuyện cho tới bây giờ, chỉ có mau chóng dựng dục đạo chủng ra!
Lâm mỗ mỗ đi qua đi lại, phân tích tình cảnh trước mắt:
- Chỉ cần dựng dục ra đạo chủng, có Vô Hà Liên Hoa tương trợ, tu vi của ngươi không mất bao lâu sẽ khôi phục, nhưng mà. . .
Lắc đầu, lại nói:
- Nơi này quá nguy hiểm, lão thân lo lắng cao thủ Xích Luyện tông phát giác được khí tức Liên Hoa đạo chủng, thần hồn của ngươi lại bị Đại La lão ma Tỏa Hồn Thằng vây khốn, cái này. . .
Sở Lăng Tuyệt mở miệng nói:
- Đại La lão ma hẳn cũng trọng thương, ta mặc dù không cách nào cảm ứng được hắn, nhưng Tỏa Hồn Thằng gần đây rõ ràng có chút buông lỏng, chỉ không biết có thể rời đi bao xa.
Nghe vậy.
Lâm mỗ mỗ kinh nghi một tiếng, tâm niệm như điện, suy tư đối sách.
Lúc này, Từ Lạc luôn im lặng đột nhiên mở miệng:
- Ta có một chỗ, có thể thử một chút.
- Chỗ nào?
Ngay cả Lâm mỗ mỗ cũng vội vàng truy vấn.
Sở Lăng Tuyệt cũng là mong đợi nhìn qua hắn.
- Ở gần Xích Luyện tông có rất nhiều sơn cốc tiểu trấn, bên trong đều là một chút Ma đạo tán tu, không có cao thủ gì, hơn nữa, ta tại một sơn cốc tiểu trấn còn có một tòa tiểu viện, chỉ không biết Tỏa Hồn Thằng của tiên tử có thể đi tới đó hay không.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook