Chạy Mau! Ma Đầu Kia Tới! (Dịch)
-
Chương 14: Giết chết trong nháy mắt (2)
Chương 14: Giết chết trong nháy mắt (2)
Có lẽ chính vì nguyên nhân này, mấy ngày gần đây có không ít tạp dịch tiến vào Chấp Sự Đường cầm lệnh bài khiêu chiến đệ tử ngoại môn.
Chỉ là… giấc mơ rất tốt đẹp, hiện thực lại tàn khốc.
Hôm nay hai lão tạp dịch khiêu chiến, một người là Dưỡng Khí tầng bảy, một người Dưỡng Khí tầng tám. Sau khi lên đài, người thứ nhất đánh chưa được mấy hơi thở, đã bị một đệ tử ngoại môn ngũ mã phanh thây. Mặc dù người thứ hai có thể kiên trì được một thời gian không ngắn, nhưng chết vô cùng thê thảm, bị luyện hóa ngay tại chỗ.
Giờ này phút này, trên đài cao là một lão tạp dịch đang khiêu chiến với đệ tử ngoại môn.
Lão tạp dịch này là Dưỡng Khí tầng tám, đệ tử ngoại môn kia cũng là Dưỡng Khí tầng tám. Chỉ vừa đối mặt, lão tạp dịch lập tức bị đánh cho miệng mũi phun ra máu. Cảnh giới ngang nhau nhưng thực lực dường như chênh lệch quá lớn.
- Ôi, người này cũng không được rồi. Nếu ta nhớ không nhầm, đệ tử ngoại môn kia tên là Hồng Tượng. Tên này nổi tiếng là kẻ độc ác đấy!
- Không sai, đúng là Hồng Tượng. Hắn đi theo con đường Huyết Phù Luyện Thể, một thân đều là màu máu. Phù văn, đao thương đều không thể tổn thương tới hắn. Hắn còn có sức lực cực lớn.
Trong sân.
Một nam tử cao lớn, hai tay để trần, toàn thân được che kín bởi phù văn màu máu, quát to đầy vẻ hung ác:
- Lão khốn, chỉ dựa vào công phu mèo ba chân của ngươi cũng dám khiêu chiến với lão tử. Ngày hôm nay, lão tử ăn ngươi!
Ngao…
Hồng Tượng nổi giận gầm lên một tiếng, phù văn màu máu phát ra hào quang màu đỏ u ám quỷ dị. Trong lúc hắn vung vẩy hai tay, sương máu cuốn lên.
Răng rắc! Răng rắc!
Chỉ thấy hắn dùng một tay xé hai tay của lão tạp dịch xuống.
- A…
Lão tạp dịch phát ra tiếng kêu thảm thiết tới lạc cả giọng.
Hồng Tượng căn bản không để cho hắn có bất cứ cơ hội nào, bàn tay vẫn không ngừng vung vẩy, sương máu không ngừng cuốn lên giống như một cái cối xay thịt hình người, trong khoảnh khắc đã xé nát lão tạp dịch.
Chết rồi sao?
Đúng thế.
Chết rồi.
Đã bị Hồng Tượng xé ra như vậy.
- Lão khốn….
Hắn rất hưởng thụ.
Đám tạp dịch nhìn cảnh tượng đẫm máu như vậy, sắc mặt mỗi người đều tái nhợt. Mặc dù bọn họ bái nhập Xích Luyện Tông, gặp được không ít cảnh đánh nhau đẫm máu, nhưng bọn họ vẫn không nhịn được cảm giác da đầu tê dại.
- Mẹ nó, tên này thật sự là tính tình trời sinh rồi!
Từ Lạc nhìn Hồng Tượng đứng ở đó, hắn cũng cảm giác toàn thân không được thoải mái.
- Ha ha, lão già không biết điều. Cho dù ngươi sống cẩu thả mấy chục năm, kiếm được một pháp khí đã muốn khiêu chiến với đệ tử ngoại môn để thay thế vị trí à? Đúng là không biết lượng sức mình.
Hoàng Xảo Xảo cầm cái quạt tròn trong tay phe phẩy trước người, cười khinh miệt nói:
- Các người thật sự không biết các ngươi cực khổ, sống cẩu thả mới kiếm được chút tu vi pháp khí, thiên kiêu đệ tử ngoại môn lại có thể chỉ đơn giản là dùng thêm chút hậu cần mà thôi. Sống chó mấy chục năm mới kiếm ra được tu vi pháp khí, căn bản không bằng thiên kiêu ngoại môn tu luyện ba tới năm năm.
- Người kế tiếp!
Trên đài cao, một lão chấp sự mặc áo bào đen trầm giọng hét lớn:
- Tạp dịch Lý Khuê Nguyên khiêu chiến với đệ tử tam đẳng ngoại môn Trần Hồng Phi!
- Công tử ra sân rồi.
Hoàng Xảo Xảo nghe thấy công tử nhà mình ra sân, lập tức lên tinh thần để hò hét trợ uy cho Trần Hồng Phi.
- Lý Khuê Nguyên là ai?
Từ Lạc hỏi. Mấy tạp dịch cùng phòng đều ngơ ngác.
- Chờ đã! Đó là.... Đó là Lý lão đầu?
Từ Lạc nhìn qua, quả nhiên thấy một lão già leo lên đài cao. Đó không phải Lý lão đầu Nhi sao?
Nhưng có điểm khác biệt là, ngày thường Lý lão đầu bẩn thỉu, hôm nay Lý lão đầu Nhi ăn mặc rất chỉnh tề, dường như cố ý đổi một bộ áo bào mới.
- Sao Lý lão đầu lại làm thế....
Từ Lạc vẫn luôn thấy khó hiểu, không biết một người khác khiêu chiến Trần Hồng Phi ai. Hắn nghĩ vắt óc cũng không nghĩ ra được người đó lại là Lý lão đầu.
Trong ấn tượng của hắn, Lý lão đầu chẳng qua là tu vi Dưỡng Khí tầng bốn, lại nhát gan sợ phiền phức. Sao lão lại đi khiêu chiến với Trần Hồng Phi chứ?
Chẳng lẽ....
Tu vi Dưỡng Khí tầng bốn của lão này là giả vờ?
Hắn am hiểu sâu Cẩu Đạo?
Cẩu trong cẩu?
Không thể nào?
- Lý lão đầu, ta thấy ngươi thật sự ăn gan hùm mật báo rồi. Không ngờ ngươi lại dám khiêu chiến bản công tử?
Trong mắt Trần Hồng Phi lộ ra sự hung ác, sát cơ lập lòe, nhếch môi cười lạnh. Hắn không ngờ người hôm nay khiêu chiến với mình lại là Lý lão đầu dưới sự quản lý của mình.
- Đồ lão già không biết điều! Hôm nay, bản công tử sẽ khiến ngươi phải hối hận vì đã đi đến đây!
Mình là dịch trưởng lại bị tạp dịch do mình quản lý khiêu chiến, đây là một sự sỉ nhục ở trong ngoại môn. Nhất là người khiêu chiến mình còn là một lão già vô dụng Dưỡng Khí tầng bốn. Điều này khiến Trần Hồng Phi thẹn quá hoá giận, cảm giác như chịu sự nhục nhã 10. 000 tấn vậy!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook