Charlie Bone 1: Lúc Nửa Đêm
-
Chương 85
Manfred và Asa cũng có mặt ở đó. GABRIEL Silk ngồi giữa Emilia Moon và một nữ sinh tóc quăn, béo tròn, trông bình thường đến nỗi không thể tin được con bé này lại là một trong những đứa có phép thuật. Một nữ sinh vai u thịt bắp, tương phản với nữ sinh mảnh khảnh, nhỏ nhắn ngồi kế bên. Bên cạnh chúng, một nữ sinh da đen, mũi dài và nhọn hoắt, đang khinh miệt nhìn Charlie, và Charlie thấy lòng mình chùng xuống. Nó sẽ phải trải qua bao nhiêu thời gian với một bọn trông kém thân thiện thế này? Nó ước gì Fidelio và Olivia có mặt trong nhóm này.
Có hai cậu bé ngồi quay lưng ra cửa, và một đứa ngoái lại nhìn khi Charlie bước vô. Nó mang những nét như chạm trổ của người Châu Phi, và nở một nụ cười ấm áp nhất mà đã lâu lắm rồi Charlie chưa được thấy.
"Đây là Charlie!" Billy Raven nói.
"Chào, Charlie, anh là Lysander," cậu bé da đen nói với nụ cười nồng hậu.
Vài đứa trong đám con gái cũng tự giới thiệu. Dorcas phục phịch và vui tươi, Beth bự con, Bindi nhỏ bé, và Zelda có mũi dài. Emilia Moon thậm chí không ngẩng đầu lên.
Vẻ nhẹ nhõm của Charlie vì gặp được vài gương mặt thân thiện không kéo dài được lâu.
"Ngồi xuống, Charlie Bone. Và im lặng!"
Manfred hất hàm về phía một cái ghế trống, đối diện với Emilia Moon. Billy ngồi xuống bên cạnh Lysander.
Trong lúc lóng ngóng với đống sách vở và tự hỏi không biết phải bắt đầu từ đâu, Charlie cảm giác đôi mắt đen như than của Manfred đang dán chặt vô nó. Nó muốn quan sát kỹ căn phòng nhưng không dám ngẩng đầu lên, cho đến khi nó chắc chắn ánh mắt nhìn đáng sợ của Manfred đã trở về với quyển sách của hắn. Cuối cùng, khi Charlie liếc nhanh được một vòng xung quanh, nó thấy một người nữa đang nhìn nó, đó là người duy nhất trong phòng mà nãy giờ nó không thấy mặt.
Đứa con trai này lớn hơn Charlie, có lẽ mười hai hay mười ba. Mắt nó tròn, trông thất thần, tóc vàng dựng đứng, tua tủa như có dòng điện chạy qua.
Charlie cau mày, hy vọng cậu kia sẽ nhìn đi chỗ khác, nhưng không ăn thua. Xem ra phản ứng dữ dội đó của Charlie lại thêm kích thích đối phương. Cuối cùng, chính Charlie là kẻ quay đi chỗ khác.
Có hai cậu bé ngồi quay lưng ra cửa, và một đứa ngoái lại nhìn khi Charlie bước vô. Nó mang những nét như chạm trổ của người Châu Phi, và nở một nụ cười ấm áp nhất mà đã lâu lắm rồi Charlie chưa được thấy.
"Đây là Charlie!" Billy Raven nói.
"Chào, Charlie, anh là Lysander," cậu bé da đen nói với nụ cười nồng hậu.
Vài đứa trong đám con gái cũng tự giới thiệu. Dorcas phục phịch và vui tươi, Beth bự con, Bindi nhỏ bé, và Zelda có mũi dài. Emilia Moon thậm chí không ngẩng đầu lên.
Vẻ nhẹ nhõm của Charlie vì gặp được vài gương mặt thân thiện không kéo dài được lâu.
"Ngồi xuống, Charlie Bone. Và im lặng!"
Manfred hất hàm về phía một cái ghế trống, đối diện với Emilia Moon. Billy ngồi xuống bên cạnh Lysander.
Trong lúc lóng ngóng với đống sách vở và tự hỏi không biết phải bắt đầu từ đâu, Charlie cảm giác đôi mắt đen như than của Manfred đang dán chặt vô nó. Nó muốn quan sát kỹ căn phòng nhưng không dám ngẩng đầu lên, cho đến khi nó chắc chắn ánh mắt nhìn đáng sợ của Manfred đã trở về với quyển sách của hắn. Cuối cùng, khi Charlie liếc nhanh được một vòng xung quanh, nó thấy một người nữa đang nhìn nó, đó là người duy nhất trong phòng mà nãy giờ nó không thấy mặt.
Đứa con trai này lớn hơn Charlie, có lẽ mười hai hay mười ba. Mắt nó tròn, trông thất thần, tóc vàng dựng đứng, tua tủa như có dòng điện chạy qua.
Charlie cau mày, hy vọng cậu kia sẽ nhìn đi chỗ khác, nhưng không ăn thua. Xem ra phản ứng dữ dội đó của Charlie lại thêm kích thích đối phương. Cuối cùng, chính Charlie là kẻ quay đi chỗ khác.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook