Ngày thứ hai của đại hôn, Đường Thời Ngữ từ từ tỉnh lại, ánh mặt trời đã xuyên qua cửa sổ chiếu vào.
Một người dựa vào gối.
Trước đây có rất nhiều lần bọn họ ôm nhau ngủ, nhưng vừa mở mắt ra, thiếu niên luôn rời đi nhiều hơn.

Có rất nhiều tai mắt, hắn không muốn bất cứ ai nói chuyện phiếm của nàng, vì vậy luôn luôn đi trước.
Hiện giờ cuối cùng có thể quang minh chính đại cùng nàng ở trên giường.
Cố Từ Uyên có thời gian làm việc theo tiêu chuẩn của mình, nhưng đó là lúc không có Đường Thời Ngữ.
Vì A Ngữ, hắn không có cái gọi là “làm việc và nghỉ ngơi theo tiêu chuẩn”, A Ngữ bất tỉnh, hắn sẽ không rời đi, hoàn toàn không có bất kỳ nguyên tắc hay điểm mấu chốt nào.
“A Uyên…”, Nàng còn chưa mở mắt, nhưng chuyện đầu tiên tỉnh lại, lại là tìm hắn.
Cố Từ Uyên rất hưởng thụ loại cảm giác đòi hỏi này.

Hắn đặt cuốn sách trong tay sang một bên và nghiêng người qua.
Một nụ hôn nhẹ nhàng rơi trên trán nàng, lông mi nàng run rẩy, từ từ mở mắt.
Không biết có phải là vì thân phận phát sinh hay không, hoặc là sau khi hai người có tiếp xúc thân mật hơn, tính chất thay đổi, Đường Thời Ngữ nhìn nam nhân trước mắt, trưởng thành ổn trọng hấp dẫn, bất luận như thế nào cũng không thể dùng từ “thiếu niên” để xưng hô hắn.
Nam nhân đã thành hôn thì thực sự thay đổi rất nhiều?
Y phục của hắn tùy ý khoác lên, khi di chuyển một chút, cổ áo càng lúc càng lỏng lẻo, lộ ra một mảng ngực lớn cường tráng.
Thân thể hắn rất đẹp, tuy rằng tập võ từ nhỏ, trên người lại không có vết sẹo gì, làn da cũng rất trắng.
Đường Thời Ngữ chú ý tới ngực hắn có một nốt ruồi đỏ, rất giống với đuôi mắt phải của nàng, nàng kìm lòng không nổi liền sờ lên.
Cố Từ Uyên đột nhiên thấp giọng bật cười, sáng sớm giọng nói có chút khàn khàn, “Như thế nào, phu nhân muốn ôn tập?”
Mặt Đường Thời Ngữ bỗng dưng đỏ bừng, tay run rẩy muốn rời đi, lại bị người giữa đường đè lại.
Những nhịp đập thăng trầm dưới đầu ngón tay, cũng như vị trí tương đối từ trên cao nhìn xuống của hắn, làm cho hồi ức mấy canh giờ trước lại tuôn ra.
Ánh mắt giống nhau như đúc, không hề có tư thế khác.
Mọi thứ đêm qua ban đầu bắt đầu với một “khóa học giảng dạy”.
Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh.wordpress.com, được edit và beta bởi dzitconlonton.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang và không có sự đồng ý của Strawberry B.

Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả.

Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.
Đường Thời Ngữ tự nhận mình lớn hơn hắn một tuổi, luôn thích dạy hắn rất nhiều chuyện, nhưng ở phương diện y thuật, nàng chỉ có thể làm học trò.

Cố Từ Uyên tự xưng là y thuật, phóng mắt nhìn toàn thành cũng không có mấy người có thể thắng được hắn, dạy Đường Thời Ngữ một Tiểu Bạch như vậy quả thực là dễ như trở bàn tay.

Hắn đã chuẩn bị tốt bài học, chuẩn bị để thực hành lý thuyết quyền cước trong phương diện học thuật, gặp phải những khó khăn lớn trong cuộc đời.
Đây là một thất bại trong lịch sử giảng dạy của hắn.
Khi hắn bước vào lớp học với thước giảng dạy, cảm giác đầu tiên đến chính là hạnh phúc ấm áp như suối nước nóng trong trường học, còn có vị học trò xinh đẹp này nhiệt tình hoan nghênh.
Đáng tiếc, đây là lần đầu tiên hắn dạy người, nàng cũng là lần đầu tiên được làm học trò.
Học những thứ quá khó khăn, nàng lại là một học trò yếu đuối, khó tránh khỏi giận dỗi.

Mà hắn, cũng không nhịn được, sớm đã kết thúc tiết học đầu tiên.
Có kinh nghiệm thất bại lần đầu tiên, Cố Từ Uyên quyết định thả chậm bước chân, một trận tuyết trước xấu hổ.
Đáng tiếc dốc sức không được, ép buộc không được, chỉ có thể chậm rãi dỗ dành, chậm rãi dẫn dắt.
Khóa học ban đầu được truyền đạt là nhận bấm huyệt.
Cố Từ Uyên vừa mới vội vàng kết thúc đợt học đầu tiên, lúc này tâm tình căng thẳng có chút giảm bớt, hắn có thể toàn tâm toàn ý tập trung vào việc giảng dạy.
“Vị trí ta điểm hiện tại là Thiên Trung Huyệt.”
Hắn vừa thử một bên điểm huyệt vị, vừa một bên giảng giải.

“Nơi này chủ trị đau ngực đau bụng, tim đập thình thịch, vị trí cũng tương đối dễ tìm, ở chỗ này…”.
Tay hắn như có như không xẹt qua hai ngọn núi liền kề, lại điểm đỉnh ngọn núi, cười nói: “Ở vị trí giữa hai điểm kết nối, phu nhân có học được không?”
Không hiểu sao thanh âm của hắn khàn khàn, Đường Thời Ngữ nằm trên giường, xấu hổ đến mức không muốn nhìn hắn.
“Phu nhân” xưng hô này, thật sự rất xấu hổ…
Cố Từ Uyên không nghe theo, bá đạo nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, ép buộc nàng thực hành, “Chính là nơi này, cùng nơi này… Kết nối sẽ tìm…”.
Hắn đặt trên mu bàn tay nàng, bất ngờ không kịp đề phòng mà siết chặt bàn tay.
“A Uyên!”.
“Hử, tỷ tỷ, biết không?”
“Biết!”.

Tay nàng bị buộc phải quấn lấy chỗ mình, hổn hển trừng mắt nhìn hắn.
Nhưng Cố Từ Uyên không nhìn nàng, tầm mắt liên tục dính vào “giáo bản”, “Đối với tay mới như tỷ tỷ của ta, phải thực hành nhiều mới tốt.”
Nàng không phục, “Vậy còn chàng?”
Thiếu niên nở nụ cười, “Ta? Ta liếc mắt một cái là được.”
Dứt lời, giống như là để chứng minh lời nói của mình không sai, chứng minh mình rất xuất sắc, ánh mắt nóng bỏng từ bên trái chuyển sang bên phải, lại lần nữa dời trở lại bên trái, sau đó chính xác chạm vào vị trí của Thiên Trung Huyệt.

“A Ngữ, đến thử xem.” Hắn nắm lấy tay nàng và tiếp đón chính mình.
Cố Từ Uyên đặt tay nàng lên người liền hối hận.
Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh.wordpress.com, được edit và beta bởi dzitconlonton.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang và không có sự đồng ý của Strawberry B.

Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả.

Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.
Tay nữ hài mềm yếu không xương, khi nắm trong tay cảm giác rất dễ chịu, nhưng nếu bàn tay kia chủ động đi đông tây chạm vào thứ khác, vậy quả thực rất dày vò.
Dường như nàng cố ý, học đến vấp ngã, chỉ để báo thù vừa rồi cho mớ hỗn độn mà hắn vừa chạm vào, nhưng thiếu niên không chịu thiệt, hắn chịu đựng, dung túng nàng làm loạn, chỉ là đem sổ sách ghi chép cùng một chỗ, chờ dạy xong tiết học này, hắn sẽ có thời gian xử lý nàng.
Kết thúc đợt giảng dạy đầu tiên, Cố Từ Uyên cũng kiểm tra thành quả học tập của nàng, cuối cùng rất hài lòng gật đầu, tán thưởng nhìn nàng.
Đường Thời Ngữ tỉnh táo từ trong dư vị ngắn ngủi, chống lại ánh mắt mỉm cười của nam tử, gần như muốn vùi đầu mình vào sâu trong giường.
Vẻ mặt Cố Từ Uyên tối tăm không rõ, cổ họng hắn khô khốc, yết hầu lăn lộn, liếm môi dưới, lại nói.

“Vậy, tiếp theo.”
Tay hắn phủ lên dạ dày nàng, “Trên rốn, giữa rốn, rốn dưới…”.
Ba huyệt vị này nằm ở phía dưới Trụ Trung Huyệt, hắn đơn giản giảng giải công hiệu trị pháp của ba huyệt vị này từ kiến thức cơ bản, cũng không tham luyến chỗ này quá lâu, tiếp tục đi xuống phía dưới.
Những vết chai mỏng trên ngón tay hắn khiến người khó chịu, cả người khó chịu nổi da gà.
Mỗi lần nàng phát hiện bị người đè lại huyệt đạo, đều sẽ theo bản năng run rẩy, sau đó đều sẽ phá lệ tức giận.
Hắn cố ý làm vậy!
Đếm không ra hắn tự châm cho mình bao nhiêu lần, mỗi một lần hắn đều vừa ổn vừa chuẩn, động tác quyết đoán dứt khoát, lực đạo cũng vừa vặn, sao có được giờ phút này, mỗi một động tác của hắn đều là như thế.
Nhưng lúc này dường như hắn như không ăn cơm, ngón tay hạ xuống, trêu chọc như có như không khơi dậy sự mẫn cảm của người khác.
“Chàng dạy tốt!” Đường Thời Ngữ nóng nảy, quát hắn.
Nhưng nàng đã dành quá nhiều sức lực để học kiến thức mới, và lời nói nàng vô cùng mềm mại yếu ớt, không hề có tính uy hiếp.
Cố Từ Uyên vô tội chớp chớp mắt, mê mang nói.

“Vi phu dạy dỗ tốt, nhưng phu nhân lại không học tốt.”
「……」

Nàng cố gắng bỏ qua sự ngứa ngáy ở bụng, cắn răng, “Vậy thì tiếp tục đi.”
Hắn cười vô cùng xán lạn, “Được.”
Cố Từ Uyên ngoài miệng trả lời vui vẻ, trên tay vẫn không chút thu liễm, ở một chỗ lặp đi lặp lại đi tuần tra thật lâu, lúc người sắp xù lông, rốt cục tiếp tục giảng bài.
“Khí Hải Huyệt.”
Đường Thời Ngữ chỉ cảm thấy bụng ấm lên.
Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh.wordpress.com, được edit và beta bởi dzitconlonton.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang và không có sự đồng ý của Strawberry B.

Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả.

Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.
Cố Từ Uyên hít sâu một hơi, nhìn bụng bằng phẳng, thanh âm trầm thấp, “Nằm ở dưới rốn, chủ trị chứng khí hư như gầy gò, hư thoát mệt mỏi, nơi này còn có thể chủ trị các chứng đau bụng khác thường của quỳ thủy của nữ chủ …”
Nhiệt độ khí nóng tỏa ra từ thân thể hắn càng ngày càng cao, bàn tay đặt trên bụng nàng nóng rực, hắn chậm rãi đến gần, có vài giọt mồ hôi lăn xuống gần Trung Huyệt của nàng.
Tim Đường Thời Ngữ đập nhanh, hắn đến quá gần, nàng có thể rõ ràng nghe được tiếng tim hắn kịch liệt, hình như so với nàng còn nhanh hơn một chút.
Bị hơi nóng nướng đến có chút đầu váng mắt hoa, rõ ràng là đêm mùa xuân, mà gần như muốn sốt.
Mới học được mấy thế như vậy, nàng gần như muốn chống đỡ không nổi.
Cố Từ Uyên nhẹ nhàng nở nụ cười, cắn vành tai nàng, chậm rãi hà hơi thở nóng rực, khàn giọng nói.

“Phu nhân, đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.”
“Còn có Khúc Cốt Huyệt, Khí Xung Huyệt, cùng với…” Hắn thấp giọng cười, vẻ mặt sung sướng, “Hội Âm Huyệt.”
“Đăng đồ lãng tử!” Đường Thời Ngữ bị hắn trêu chọc đến mặt đỏ tai hồng, cắn môi tức giận mắng, nhưng thân thể lại rất thành thật biểu đạt sự vui sướng cùng thoải mái của nàng giờ phút này.
Cố Từ Uyên cởi bỏ ngụy trang của thiếu niên, từ hôm nay trở đi cũng không cần đè nén toàn bộ tình yêu của hắn nữa, trong một đêm này phá hủy tất cả ngăn cản cùng hàng rào, của hữu hình hay vô hình, hắn cũng không cần ủy khuất mãnh thú trong nội tâm kia nữa.
Hắn tự coi mình là một lão sư rất có trình độ.
Sau khi hao tâm tổn sức dạy dỗ, học trò của hắn cũng mồ hôi đầm đìa, nhìn ra được, nàng vui vẻ ở trong đó, học cũng rất ra sức.
Cố Từ Uyên cảm thấy sự vất vả cùng mồ hôi của mình nên có chút đền đáp, vì thế sau khi hắn kết thúc giảng dạy, ôm ái thê mềm mại thành bùn vào trong ngực, bàn tay chậm rãi lướt qua sống lưng bóng loáng.
Cúi đầu hôn tóc nàng, thanh âm khàn khàn, “Hiểu rồi?”
“Ừm……” Nàng còn đang run rẩy, vẫn chưa nghe rõ hắn đang nói cái gì.
Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh.wordpress.com, được edit và beta bởi dzitconlonton.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang và không có sự đồng ý của Strawberry B.

Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả.

Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.
Cố Từ Uyên không làm khó nàng, cho nàng thời gian tiêu hóa đầy đủ tri thức mới, ôm nàng, thấp giọng lặp lại những gì mà hắn vừa dạy.

Rốt cuộc, đợi đến khi cảm nhận được sự kháng cự của người trong ngực, cùng với xu thế muốn rời xa hắn, hắn hơi dùng lực kéo người trở về.
Nàng bị hắn xách nách lên, ngồi xếp bằng, từ trên cao nhìn xuống, vẻ mặt mơ màng.
Cố Từ Uyên cười nói.

“Tỷ tỷ, nàng từng nói ta giống như Tiểu Bạch, theo nàng xem, lúc này đây, còn giống không?”
Đường Thời Ngữ không nghĩ tới hắn có thể nói ra loại lời nói ngớ ngẩn này, đêm đại hôn có thể lý giải hắn kích động một chút, nhưng nàng tuyệt đối không nghĩ tới chó con mà chính mình tự tay nuôi lớn không chỉ là một con sói, còn là một con sói đói trong sắc.
Nàng không thể tin trợn tròn mắt, cánh tay vung loạn, ngay sau đó, lông mày nàng nhíu lại, một âm tiết ngắn ngủi vỡ ra.
Hắn mạnh mẽ kéo cánh tay nàng xuống khiến nàng rơi xuống.
Tiếng Cố Từ Uyên buồn bực hừ đồng thời tràn ra miệng, tay không khống chế dùng sức siết chặt.
Hắn đỡ nàng, không để nàng ngã xuống, còn mình thì từ từ ngồi dậy.
Mặt đối mặt, nhẹ nhàng ôm người vào trong ngực, vuốt ve mái tóc dài mềm mại của nàng, nhẹ giọng trấn an.

“Tỷ tỷ, A Uyên dạy cho nàng cái mới, được không?”
“Không…”.
“Phu nhân ngoan, học một chút…”.
Hắn rất kiên nhẫn, mỗi lần ném ra một điểm kiến thức, đều sẽ ôn thanh nhỏ giọng dán vào bên tai nàng giảng giải.
Vô cùng tra tấn, nàng sắp chịu không nổi
Thực sự không thể chịu đựng được.
Cố Từ Uyên nhận ra lời cầu xin chân thật của nàng, khàn giọng nở nụ cười.
“Tỷ tỷ, muốn nói tự mình cố gắng à…”
Hắn nghiêng mặt, gõ nhẹ tai nàng.
Đường Thời Ngữ co rúm lại, mím môi, từ trong ngực hắn lui ra, ánh mắt né tránh, vừa tức vừa thẹn, “Ta sẽ không…”.
Cố Từ Uyên nhìn hốc mắt đỏ hồng của nàng, cùng với biểu tình gian nan nhẫn nại, trái tim bị hung hăng nhéo một cái, sợi dây trong đầu đột nhiên vỡ vụn.
Dẫn dắt cái gì, tình thú cái gì, không ai có thể đảm đương được.
Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh.wordpress.com, được edit và beta bởi dzitconlonton.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang và không có sự đồng ý của Strawberry B.

Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả.

Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.
Hắn chỉ còn lại một ý niệm trong đầu——
Làm cho nàng hạnh phúc.
“Tỷ tỷ, vậy nàng chăm chỉ học tập thật tốt, lần này ta sẽ làm mẫu.”
Đường Thời Ngữ đứt quãng đáp lại, cảm giác an toàn thật lớn bao phủ nàng, từ đầu đến chân, bị hắn bao bọc kín mít, cảm giác hạnh phúc đặc biệt mãnh liệt..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương