Chấp Chưởng Thần Quyền
-
Chương 1104: Tranh thủ cứu viện
Máu của Tử Sắc Viên Hầu cũng là màu tím, hơn nửa giờ chỉ lấy được gần nửa bát máu, máu nùng tới mức giống màu đen chớp lên trong bát khiến tâm tình Tạp Lỗ Khâu biến thành bất ổn.
Máu tươi của Tử Sắc Viên Hầu là giải dược giải trừ độc tố trên người bọn họ, điều này toàn bộ thần vương thần hoàng đều biết, cũng không xem như là bí mật.
Nhưng Tạp Lỗ Khâu lại không nghĩ tới nhìn súc sinh này cao lớn như thế, nhưng lại không có bao nhiêu máu tươi! Nhìn gần nửa bát máu kia, hắn cảm thấy thật muốn khóc không ra nước mắt.
Số lượng võ giả nhân loại bị khống chế trên đảo gần vạn người, chỉ gần nửa bát máu, cho dù mỗi người chia một giọt cũng xa xa không đủ.
Làm sao bây giờ đây? Ánh mắt hắn nhìn Tử Sắc Viên Hầu từ trên xuống dưới, mãi tới khi nhìn thấy bộ dáng ngây ngốc của nó, thân hình lại cứng ngắc mới kịp thời phản ứng.
- Phải rồi, nó bị Diệp Dương Thành thần hoàng bệ hạ giam cầm, cho nên máu huyết trên người không lưu động!
Tạp Lỗ Khâu rất nhanh phát hiện nguyên nhân không thu được máu, lập tức đặt bát máu xuống đất, cầm kiếm laser cắt lên chân Tử Sắc Viên Hầu.
Đặt xong bát máu đúng chỗ, hắn nhảy lên, nắm lấy Tử Sắc Viên Hầu xách lên, tay trái chộp lấy lông mao, tay phải vỗ mạnh lên người nó.
Vết thương lập tức tuôn máu nhanh hơn, rốt cục đã rót đầy cả bát!
Phát hiện được nguyên nhân, Tạp Lỗ Khâu không dám chần chờ, lập tức đặt bát máu sang bên, lấy một bát khác để xuống đón máu.
Diệp Dương Thành từng có kinh nghiệm giải quyết vấn đề của Tạp Lỗ Khâu, cho nên tốc độ hành động khá nhanh, một tay cầm đao một tay ném ra Cấm Cố thuật sau đó cắt sau lưng võ giả nhân loại, lấy ra tiểu viên côn thay đổi tinh thần ấn ký bên trong, cuối cùng mới nhét trở vào thân thể bọn họ.
Võ giả nhân loại dần dần tỉnh táo trở lại, mà những bát máu của Tử Sắc Viên Hầu cũng dần dần biến mất, ngày càng nhiều võ giả nhân loại khôi phục bình thường, cùng gia nhập vào đại quân cứu viện.
Khi Diệp Dương Thành cứu chữa xong 6792 người, cũng đã qua gần hai giờ, hắn biết Ba Ba Đạt Nhĩ hẳn sắp trở về.
- Mọi người nghe rõ đây, súc sinh kia rất nhanh trở về, động tác phải nhanh hơn một chút!
Diệp Dương Thành hét lớn:
- Nhất định phải hoàn thành trước khi nó quay lại!
- Dạ, thần hoàng bệ hạ!
Trên đảo vang lên tiếng đáp điếc tai, thanh đao trong tay Diệp Dương Thành cũng thoáng khựng lại, lộ ra nụ cười khổ.
Hô lớn tiếng như vậy làm gì? Sợ súc sinh kia nghe không được sao? Ánh mắt hắn nhìn về hướng Ba Ba Đạt Nhĩ biến mất, trong lòng cảm nhận một trận bất an.
Rơi vào đường cùng, hắn đành cắn chặt răng lấy ra Quy Thuẫn Kính, điên cuồng truyền vào hai trăm vạn thần nguyên, sau đó ném lên không trung, tùy ý cho nó biến lớn bao trùm hơn phân nửa hòn đảo, cả tấm kính nhấp nháy ngân quang.
Nhưng hắn vẫn chưa yên tâm, liên tục tung ra thêm đủ loại phòng hộ, đem toàn bộ hòn đảo bao phủ hoàn toàn.
Sự thật chứng minh quyết định của hắn phi thường chính xác, bởi vì chỉ hai phút sau xa xa truyền tới tiếng gầm lên giận dữ rung trời:
- Tê ngang…
Thân thể khổng lồ của Ba Ba Đạt Nhĩ xuất hiện trong tầm mắt mọi người, toàn bộ nhân loại đều biến sắc.
Nhưng Diệp Dương Thành vẫn thập phần trấn định, nói:
- Hòn đảo tạm thời còn có thể phòng ngự, mọi người hành động nhanh lên, nhiều nhất có thể tiếp tục kiên trì 40 phút.
Mọi người lại bắt đầu bận rộn, nhưng sự xuất hiện của Ba Ba Đạt Nhĩ vẫn gây cho họ áp lực tâm lý thật lớn, thường thường ngẩng đầu nhìn ra ngoài, trong lòng không nhịn được sợ hãi.
Lúc này Diệp Dương Thành đã hoàn thành xong việc thay đổi tinh thần ấn ký, chỉ còn chờ đợi mọi người uống xong máu của Tử Sắc Viên Hầu là hoàn thành công việc.
Chỉ cần giải cứu xong cho những nhân loại võ giả này, xem như hắn đã thành công ngăn trở âm mưu quỷ kế của dị thú suốt mấy vạn năm! Điểm này làm cho hắn vô cùng cao hứng.
- Hống hống hống…
Thân thể khổng lồ của Ba Ba Đạt Nhĩ làm nó không thể làm được động tác xoay quanh, chỉ có thể vỗ mạnh đôi cánh từ trên cao nhìn chằm chằm vào Diệp Dương Thành đứng bên trong kết giới.
Lại nhìn thấy Diệp Dương Thành vươn lên ngón giữa, lửa giận trong lòng nó cấp tốc thiêu đốt!
Thanh âm rít gào điên cuồng nổ vang trên bầu trời, Ba Ba Đạt Nhĩ như phát điên dùng đầu công kích kết giới, từng tiếng nổ mạnh điếc tai không ngừng vang vọng khắp nơi.
Sau một lúc va chạm thật lâu, Ba Ba Đạt Nhĩ nhất thời thanh tỉnh lại, động tác khiêu khích của tên kia lại là một cạm bẫy!
Hắn bày ra kết giới do năng lượng tạo thành, muốn công kích cũng chỉ phải dùng năng lượng công kích…nhưng hắn lại nắm được nhược điểm của nó, khiêu khích nó phải dùng năng lượng va chạm…
Nhưng khi nó nhìn Diệp Dương Thành, người kia tiếp tục dùng thủ thế khiêu khích khiến nó lại nổi điên tiếp tục dùng đầu đụng tới…
- Chỉ số thông minh của súc sinh này chỉ có thể hiểu được ý tứ của những thủ thế đơn giản, chỉ sợ phức tạp một chút nó cũng không hiểu được!
Diệp Dương Thành bĩu môi, hô:
- Nhanh thêm chút nữa, súc sinh kia sắp xông vào!
- Dạ!
Nhóm nhân loại lớn tiếng đáp ứng, mà Ba Ba Đạt Nhĩ vẫn đang không ngừng đụng tới…
Mãi hơn ba phút sau, đầu óc thoáng thanh tỉnh một ít, Ba Ba Đạt Nhĩ bi ai phát hiện, mình lại bị Diệp Dương Thành đùa giỡn!
- Hỗn đản, ta tê ngươi!
Ba Ba Đạt Nhĩ rít gào, thân thể khổng lồ lui ra sau vài trăm thước, lần này nó cũng không tiếp tục mù quáng mất khôn.
- Hống…
Một ngụm thanh sắc chất lỏng như nước bọt từ trong miệng nó bắn ra ngoài, vừa tiếp xúc tầng kết giới đầu tiên lập tức liền hủy diệt, chỉ nghe oanh một tiếng, tầng kết giới thứ nhất đã phá thành mảnh nhỏ!
- Lại là năng lượng có chứa tính ăn mòn.
Diệp Dương Thành hoảng sợ kêu lên.
- Mẹ nó, ta cho ngươi phun loạn!
Nhìn thấy ba đạo kết giới khác bị nước bọt của Ba Ba Đạt Nhĩ phá hủy, lại nhìn công tác cứu viện sắp kết thúc, Diệp Dương Thành nảy sinh ác độc, vung tay đánh ra một đạo lôi điện!
- Oanh long long…
Không trung vạn dặm không mây đột nhiên hội tụ lôi điện thật khủng bố, chỉ thoáng chốc một đạo lôi điện dài 700m, đường kính vượt qua 170m ngưng tụ oanh thẳng xuống đầu Ba Ba Đạt Nhĩ.
- Ngang!
Huyết nhục trên mặt nó phi thường yếu ớt, nó không nghĩ tới Diệp Dương Thành dùng chiêu thức này phá giải công kích của mình, nhất thời liền bị đánh trúng.
Trong miệng phát ra tiếng gào thét thống khổ, đôi cánh thiếu chút nữa xụi xuống, khiến cho nó muốn rớt khỏi không trung!
- Ha ha ha…
Diệp Dương Thành cười to vui sướng, kỳ thật hắn muốn đánh vào đầu Ba Ba Đạt Nhĩ, nhưng đúng ngay lúc nó vừa há to miệng nên trùng hợp bị đánh xuyên vào trong, làm cho Diệp Dương Thành phát hiện cách khắc chế nó.
Trong mắt nổi lên tinh quang, sau thoáng do dự, Diệp Dương Thành tập trung trên miệng của Ba Ba Đạt Nhĩ, lôi điện càng thêm khủng bố bắt đầu hội tụ!
Lần này Ba Ba Đạt Nhĩ lại uốn éo thân thể, khoanh tròn lại như một quả cầu lơ lửng giữa không trung, dùng năng lực phòng ngự biến thái đem đầu của mình bảo hộ chặt chẽ trong thân thể, chỉ lưu một con đường chật hẹp đủ cho nó tiếp tục đánh ra pháp thuật.
Rơi vào đường cùng, Diệp Dương Thành chỉ có thể đem lôi điện hóa thành hàng ngàn tiểu lôi điện, oanh long long đánh thẳng lên trên thân thể của nó!
Chút tiểu lôi điện kia không làm gì được Ba Ba Đạt Nhĩ, bởi vậy nó liền bão nổi, phun ra một ngụm nước miếng đem tầng tầng kết giới phá hủy, tầng kết giới bên ngoài vỡ nát không còn một mảnh.
Quay đầu lại nhìn gần bảy trăm nhân loại võ giả còn chưa kịp uống thuốc giải, Diệp Dương Thành thậm chí muốn buông tha nhóm người này.
Bởi vì một khi bị Ba Ba Đạt Nhĩ xông vào, bản thân hắn không có vấn đề gì, nhưng hơn tám ngàn võ giả nhân loại chỉ sợ nguy hiểm!
Cũng may ngay lúc hắn cắn răng chuẩn bị hô lên buông tha, thanh âm vui sướng của Tạp Lỗ Khâu truyền vào trong tai hắn:
- Đủ rồi đủ rồi, mau cho bọn hắn uống đi!
Tâm tình vừa thoáng thả lỏng, Diệp Dương Thành ngẩng đầu nhìn lên, chỉ nghe trên không trung truyền tới một thanh âm…
- Oanh!
Quy Thuẫn Kính kiên trì được mười mấy phút cuối cùng đã tới cực hạn, nương theo sau tiếng vang thật lớn đã khôi phục lại như cũ, rơi xuống trước mặt Diệp Dương Thành!
- Ta muốn giết các ngươi, ta muốn giết sạch các ngươi! Hống!
Ba Ba Đạt Nhĩ điên cuồng rống to, phun ra một ngụm chất lỏng lên tầng kết giới bên trong.
Chưa đầy ba mươi giây sau, có mười ba đạo kết giới triệt để hủy hoại.
Diệp Dương Thành có chút lo lắng quay đầu nhìn mọi người, cắn chặt răng lẩm bẩm:
- Mẹ nó, lão tử không phát uy ngươi thật sự xem ta là mèo bệnh!
Tay phải vung lên, Hám Thiên Kính xuất hiện.
Lại thêm một ngụm chất lỏng phun ra, đạo kết giới cuối cùng liền tan thành mây khói.
Ba Ba Đạt Nhĩ phá lên cười:
- Ha ha ha, đám kiến hôi, ta muốn làm thịt các ngươi, ăn…
- Hám Thiên Kính, đi!
Diệp Dương Thành nháy mắt truyền vào hai trăm vạn thần nguyên, ném thẳng Hám Thiên Kính lên cao!
Cùng lúc đó hắn quay đầu quát:
- Mọi người lập tức rời khỏi đảo, rời biển sâu quay về lục địa! Ta đi chặn đường đầu súc sinh này, nhanh!
- Oanh!
Hám Thiên Kính nên lên thân thể Ba Ba Đạt Nhĩ, sau tiếng nổ vang, đánh bay nó ra ngoài…
Máu tươi của Tử Sắc Viên Hầu là giải dược giải trừ độc tố trên người bọn họ, điều này toàn bộ thần vương thần hoàng đều biết, cũng không xem như là bí mật.
Nhưng Tạp Lỗ Khâu lại không nghĩ tới nhìn súc sinh này cao lớn như thế, nhưng lại không có bao nhiêu máu tươi! Nhìn gần nửa bát máu kia, hắn cảm thấy thật muốn khóc không ra nước mắt.
Số lượng võ giả nhân loại bị khống chế trên đảo gần vạn người, chỉ gần nửa bát máu, cho dù mỗi người chia một giọt cũng xa xa không đủ.
Làm sao bây giờ đây? Ánh mắt hắn nhìn Tử Sắc Viên Hầu từ trên xuống dưới, mãi tới khi nhìn thấy bộ dáng ngây ngốc của nó, thân hình lại cứng ngắc mới kịp thời phản ứng.
- Phải rồi, nó bị Diệp Dương Thành thần hoàng bệ hạ giam cầm, cho nên máu huyết trên người không lưu động!
Tạp Lỗ Khâu rất nhanh phát hiện nguyên nhân không thu được máu, lập tức đặt bát máu xuống đất, cầm kiếm laser cắt lên chân Tử Sắc Viên Hầu.
Đặt xong bát máu đúng chỗ, hắn nhảy lên, nắm lấy Tử Sắc Viên Hầu xách lên, tay trái chộp lấy lông mao, tay phải vỗ mạnh lên người nó.
Vết thương lập tức tuôn máu nhanh hơn, rốt cục đã rót đầy cả bát!
Phát hiện được nguyên nhân, Tạp Lỗ Khâu không dám chần chờ, lập tức đặt bát máu sang bên, lấy một bát khác để xuống đón máu.
Diệp Dương Thành từng có kinh nghiệm giải quyết vấn đề của Tạp Lỗ Khâu, cho nên tốc độ hành động khá nhanh, một tay cầm đao một tay ném ra Cấm Cố thuật sau đó cắt sau lưng võ giả nhân loại, lấy ra tiểu viên côn thay đổi tinh thần ấn ký bên trong, cuối cùng mới nhét trở vào thân thể bọn họ.
Võ giả nhân loại dần dần tỉnh táo trở lại, mà những bát máu của Tử Sắc Viên Hầu cũng dần dần biến mất, ngày càng nhiều võ giả nhân loại khôi phục bình thường, cùng gia nhập vào đại quân cứu viện.
Khi Diệp Dương Thành cứu chữa xong 6792 người, cũng đã qua gần hai giờ, hắn biết Ba Ba Đạt Nhĩ hẳn sắp trở về.
- Mọi người nghe rõ đây, súc sinh kia rất nhanh trở về, động tác phải nhanh hơn một chút!
Diệp Dương Thành hét lớn:
- Nhất định phải hoàn thành trước khi nó quay lại!
- Dạ, thần hoàng bệ hạ!
Trên đảo vang lên tiếng đáp điếc tai, thanh đao trong tay Diệp Dương Thành cũng thoáng khựng lại, lộ ra nụ cười khổ.
Hô lớn tiếng như vậy làm gì? Sợ súc sinh kia nghe không được sao? Ánh mắt hắn nhìn về hướng Ba Ba Đạt Nhĩ biến mất, trong lòng cảm nhận một trận bất an.
Rơi vào đường cùng, hắn đành cắn chặt răng lấy ra Quy Thuẫn Kính, điên cuồng truyền vào hai trăm vạn thần nguyên, sau đó ném lên không trung, tùy ý cho nó biến lớn bao trùm hơn phân nửa hòn đảo, cả tấm kính nhấp nháy ngân quang.
Nhưng hắn vẫn chưa yên tâm, liên tục tung ra thêm đủ loại phòng hộ, đem toàn bộ hòn đảo bao phủ hoàn toàn.
Sự thật chứng minh quyết định của hắn phi thường chính xác, bởi vì chỉ hai phút sau xa xa truyền tới tiếng gầm lên giận dữ rung trời:
- Tê ngang…
Thân thể khổng lồ của Ba Ba Đạt Nhĩ xuất hiện trong tầm mắt mọi người, toàn bộ nhân loại đều biến sắc.
Nhưng Diệp Dương Thành vẫn thập phần trấn định, nói:
- Hòn đảo tạm thời còn có thể phòng ngự, mọi người hành động nhanh lên, nhiều nhất có thể tiếp tục kiên trì 40 phút.
Mọi người lại bắt đầu bận rộn, nhưng sự xuất hiện của Ba Ba Đạt Nhĩ vẫn gây cho họ áp lực tâm lý thật lớn, thường thường ngẩng đầu nhìn ra ngoài, trong lòng không nhịn được sợ hãi.
Lúc này Diệp Dương Thành đã hoàn thành xong việc thay đổi tinh thần ấn ký, chỉ còn chờ đợi mọi người uống xong máu của Tử Sắc Viên Hầu là hoàn thành công việc.
Chỉ cần giải cứu xong cho những nhân loại võ giả này, xem như hắn đã thành công ngăn trở âm mưu quỷ kế của dị thú suốt mấy vạn năm! Điểm này làm cho hắn vô cùng cao hứng.
- Hống hống hống…
Thân thể khổng lồ của Ba Ba Đạt Nhĩ làm nó không thể làm được động tác xoay quanh, chỉ có thể vỗ mạnh đôi cánh từ trên cao nhìn chằm chằm vào Diệp Dương Thành đứng bên trong kết giới.
Lại nhìn thấy Diệp Dương Thành vươn lên ngón giữa, lửa giận trong lòng nó cấp tốc thiêu đốt!
Thanh âm rít gào điên cuồng nổ vang trên bầu trời, Ba Ba Đạt Nhĩ như phát điên dùng đầu công kích kết giới, từng tiếng nổ mạnh điếc tai không ngừng vang vọng khắp nơi.
Sau một lúc va chạm thật lâu, Ba Ba Đạt Nhĩ nhất thời thanh tỉnh lại, động tác khiêu khích của tên kia lại là một cạm bẫy!
Hắn bày ra kết giới do năng lượng tạo thành, muốn công kích cũng chỉ phải dùng năng lượng công kích…nhưng hắn lại nắm được nhược điểm của nó, khiêu khích nó phải dùng năng lượng va chạm…
Nhưng khi nó nhìn Diệp Dương Thành, người kia tiếp tục dùng thủ thế khiêu khích khiến nó lại nổi điên tiếp tục dùng đầu đụng tới…
- Chỉ số thông minh của súc sinh này chỉ có thể hiểu được ý tứ của những thủ thế đơn giản, chỉ sợ phức tạp một chút nó cũng không hiểu được!
Diệp Dương Thành bĩu môi, hô:
- Nhanh thêm chút nữa, súc sinh kia sắp xông vào!
- Dạ!
Nhóm nhân loại lớn tiếng đáp ứng, mà Ba Ba Đạt Nhĩ vẫn đang không ngừng đụng tới…
Mãi hơn ba phút sau, đầu óc thoáng thanh tỉnh một ít, Ba Ba Đạt Nhĩ bi ai phát hiện, mình lại bị Diệp Dương Thành đùa giỡn!
- Hỗn đản, ta tê ngươi!
Ba Ba Đạt Nhĩ rít gào, thân thể khổng lồ lui ra sau vài trăm thước, lần này nó cũng không tiếp tục mù quáng mất khôn.
- Hống…
Một ngụm thanh sắc chất lỏng như nước bọt từ trong miệng nó bắn ra ngoài, vừa tiếp xúc tầng kết giới đầu tiên lập tức liền hủy diệt, chỉ nghe oanh một tiếng, tầng kết giới thứ nhất đã phá thành mảnh nhỏ!
- Lại là năng lượng có chứa tính ăn mòn.
Diệp Dương Thành hoảng sợ kêu lên.
- Mẹ nó, ta cho ngươi phun loạn!
Nhìn thấy ba đạo kết giới khác bị nước bọt của Ba Ba Đạt Nhĩ phá hủy, lại nhìn công tác cứu viện sắp kết thúc, Diệp Dương Thành nảy sinh ác độc, vung tay đánh ra một đạo lôi điện!
- Oanh long long…
Không trung vạn dặm không mây đột nhiên hội tụ lôi điện thật khủng bố, chỉ thoáng chốc một đạo lôi điện dài 700m, đường kính vượt qua 170m ngưng tụ oanh thẳng xuống đầu Ba Ba Đạt Nhĩ.
- Ngang!
Huyết nhục trên mặt nó phi thường yếu ớt, nó không nghĩ tới Diệp Dương Thành dùng chiêu thức này phá giải công kích của mình, nhất thời liền bị đánh trúng.
Trong miệng phát ra tiếng gào thét thống khổ, đôi cánh thiếu chút nữa xụi xuống, khiến cho nó muốn rớt khỏi không trung!
- Ha ha ha…
Diệp Dương Thành cười to vui sướng, kỳ thật hắn muốn đánh vào đầu Ba Ba Đạt Nhĩ, nhưng đúng ngay lúc nó vừa há to miệng nên trùng hợp bị đánh xuyên vào trong, làm cho Diệp Dương Thành phát hiện cách khắc chế nó.
Trong mắt nổi lên tinh quang, sau thoáng do dự, Diệp Dương Thành tập trung trên miệng của Ba Ba Đạt Nhĩ, lôi điện càng thêm khủng bố bắt đầu hội tụ!
Lần này Ba Ba Đạt Nhĩ lại uốn éo thân thể, khoanh tròn lại như một quả cầu lơ lửng giữa không trung, dùng năng lực phòng ngự biến thái đem đầu của mình bảo hộ chặt chẽ trong thân thể, chỉ lưu một con đường chật hẹp đủ cho nó tiếp tục đánh ra pháp thuật.
Rơi vào đường cùng, Diệp Dương Thành chỉ có thể đem lôi điện hóa thành hàng ngàn tiểu lôi điện, oanh long long đánh thẳng lên trên thân thể của nó!
Chút tiểu lôi điện kia không làm gì được Ba Ba Đạt Nhĩ, bởi vậy nó liền bão nổi, phun ra một ngụm nước miếng đem tầng tầng kết giới phá hủy, tầng kết giới bên ngoài vỡ nát không còn một mảnh.
Quay đầu lại nhìn gần bảy trăm nhân loại võ giả còn chưa kịp uống thuốc giải, Diệp Dương Thành thậm chí muốn buông tha nhóm người này.
Bởi vì một khi bị Ba Ba Đạt Nhĩ xông vào, bản thân hắn không có vấn đề gì, nhưng hơn tám ngàn võ giả nhân loại chỉ sợ nguy hiểm!
Cũng may ngay lúc hắn cắn răng chuẩn bị hô lên buông tha, thanh âm vui sướng của Tạp Lỗ Khâu truyền vào trong tai hắn:
- Đủ rồi đủ rồi, mau cho bọn hắn uống đi!
Tâm tình vừa thoáng thả lỏng, Diệp Dương Thành ngẩng đầu nhìn lên, chỉ nghe trên không trung truyền tới một thanh âm…
- Oanh!
Quy Thuẫn Kính kiên trì được mười mấy phút cuối cùng đã tới cực hạn, nương theo sau tiếng vang thật lớn đã khôi phục lại như cũ, rơi xuống trước mặt Diệp Dương Thành!
- Ta muốn giết các ngươi, ta muốn giết sạch các ngươi! Hống!
Ba Ba Đạt Nhĩ điên cuồng rống to, phun ra một ngụm chất lỏng lên tầng kết giới bên trong.
Chưa đầy ba mươi giây sau, có mười ba đạo kết giới triệt để hủy hoại.
Diệp Dương Thành có chút lo lắng quay đầu nhìn mọi người, cắn chặt răng lẩm bẩm:
- Mẹ nó, lão tử không phát uy ngươi thật sự xem ta là mèo bệnh!
Tay phải vung lên, Hám Thiên Kính xuất hiện.
Lại thêm một ngụm chất lỏng phun ra, đạo kết giới cuối cùng liền tan thành mây khói.
Ba Ba Đạt Nhĩ phá lên cười:
- Ha ha ha, đám kiến hôi, ta muốn làm thịt các ngươi, ăn…
- Hám Thiên Kính, đi!
Diệp Dương Thành nháy mắt truyền vào hai trăm vạn thần nguyên, ném thẳng Hám Thiên Kính lên cao!
Cùng lúc đó hắn quay đầu quát:
- Mọi người lập tức rời khỏi đảo, rời biển sâu quay về lục địa! Ta đi chặn đường đầu súc sinh này, nhanh!
- Oanh!
Hám Thiên Kính nên lên thân thể Ba Ba Đạt Nhĩ, sau tiếng nổ vang, đánh bay nó ra ngoài…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook