Chào Em Cô Gái Việt Nam
-
C41: Về việt nam
Hana ở cùng Sung-ho một tuần,sau đó cô phải quay về hoàn thành nhiệm vụ của kỳ nghỉ đông đầu tiên của năm nhất đại học.Hana cảm thấy buồn và vô cùng tiếc nuối,cô không muốn xa Sung-ho.
Ngày mai Hana sẽ về nước để tiếp tục đi học. Sung-ho và Hana đã có một tuần bên nhau, nhưng giờ đây thời gian như vội vã trôi qua, khiến anh và cô phải xa cách nhau. Anh nhìn cô đang tất bật thu dọn đồ đạc, chuẩn bị cho chuyến về.
“Em không thể ở lại đây với anh thêm một thời gian nữa được sao?Dù sao cũng sắp đến kỳ nghỉ đông rồi mà,anh sẽ bảo trợ lý làm thủ tục giúp em”
“Không được.Em còn rất nhiều bài tập trong kỳ nghỉ đông này,và em cũng phải về Việt Nam thăm bố mẹ nữa.Em không thể ở đây lâu với anh được,anh biết mà”
Hana gập lại từng chiếc áo,thu dọn từng vật dụng cá nhân nhẹ nhàng xếp vào vali. Anh thấy những ngón tay thanh mảnh của cô run run, như thể cô cũng không muốn xa anh. Sung-ho lặng lẽ tiến lại gần, đưa tay vuốt ve mái tóc mềm mại của Hana. Ánh mắt cô long lanh những giọt nước mắt, khiến trái tim anh như muốn vỡ tan.Anh ôm cô vào lòng,vỗ về tấm lưng mong manh của cô,anh không kìm nén được mà rơi nước mắt.
Anh và cô đã cùng nhau trải qua biết bao kỷ niệm đẹp, từ những buổi dạo bước dưới trời chiều, cho đến những lần thức trắng đêm để tâm sự cùng nhau. Giờ đây, tất cả đều sẽ chỉ còn là nỗi nhớ. Anh biết rằng rời xa cô là không thể tránh khỏi, nhưng vẫn cảm thấy vô cùng buồn bã và cô đơn.
“Làm ơn hãy ở lại với anh thêm mấy ngày nữa thôi có được không?Anh hứa sau vài ngày nữa sẽ để em về mà,em ở lại với anh đi”
Bỗng nhiên, Hana quay lại và hôn anh,vậy là anh nhiệt tình đáp lại cô bằng một nụ hôn vô cùng nóng bỏng. Cô và anh ứa nước mắt, nhưng cũng cố gắng mỉm cười, cảm ơn những khoảnh khắc đẹp đẽ mà chúng ta đã cùng trải qua. Dù biết rằng sau này chúng ta sẽ ít có thời gian bên nhau, nhưng tình yêu của chúng ta sẽ mãi mãi là điều giữ chặt chúng ta lại.
Sau khi Hana đã về nước, Sung-ho cảm thấy rất cô đơn và nhớ nhung. Anh sẽ nhớ những khoảnh khắc vui vẻ, hạnh phúc khi được ở bên cô, những cuộc trò chuyện, chia sẻ và những kỷ niệm đẹp. Sự xa cách đến từng giây phút sẽ khiến anh cảm thấy trống vắng và buồn bã.
Bên cạnh đó, Sung-ho cũng lo lắng về việc liệu mối quan hệ của anh và cô sẽ ra sao khi ở xa nhau lâu. Anh băn khoăn về việc liệu cô vẫn còn quan tâm đến mình hay không, liệu anh và cô có thể duy trì được sự thân mật như trước đây hay không. Những lo lắng về việc duy trì mối quan hệ khiến anh cảm thấy bất an.
Tuy nhiên, Sung-ho cảm thấy tin tưởng rằng anh và cô sẽ vượt qua được khoảng cách và tiếp tục duy trì mối quan hệ. Anh sẽ tập trung vào việc lên kế hoạch cho những lần gặp gỡ tiếp theo, chia sẻ nhiều hơn qua các cuộc gọi và tin nhắn với cô,anh sẽ cố gắng vượt qua để duy trì mối quan hệ tốt đẹp giữa anh và cô.
Sau khi trở về Hana đã đến trường nhận bài tập và bắt đầu kỳ nghỉ đông đầu tiên của năm nhất đại học,kỳ nghỉ đông này cô quyết định về Việt Nam thăm bố mẹ và ông bà ngoại.
Hana cùng ông bà nội Kim và gia đình bác Kang-dae chuẩn bị những món quà và những đặc sản của Hàn Quốc,họ còn chuẩn bị cho cô rất nhiều đồ bổ như nhân sâm,đông trùng hạ thảo,nấm linh chi,…. để cô mang về biếu ông bà ngoại.Hana về Việt Nam trước Tết Nguyên Đán gần một tháng,còn ông bà nội Kim sẽ sang sau.
Ngày Hana về ông Chung Hee và bà Tuyết Lan vui mừng, khi cô về đến sân bay, bố mẹ đã chờ sẵn ở cổng nhà ga, tay xách đầy những món quà họ mua để chào đón cô. Khi nhìn thấy cô, ánh mắt họ lập tức sáng bừng lên, miệng nở một nụ cười rạng rỡ. Họ vội vã ôm chầm lấy cô, siết chặt như sợ cô sẽ biến mất. Những giọt nước mắt hạnh phúc ứa ra khóe mắt, họ không nói được lời nào vì quá xúc động.
Hana cũng vội vã ôm lấy bố mẹ, thấy rõ trong ánh mắt của họ tình yêu thương dạt dào. Sau bao tháng ngày xa cách, cuối cùng họ cũng được đoàn tụ. Gia đình lại được sum họp đầy đủ, niềm vui tràn ngập trong từng hơi thở.
Trên đường về nhà, bố mẹ hồ hởi hỏi thăm cô về cuộc sống ở Hàn Quốc, về những điều mới mẻ cô đã học hỏi được. Họ tỏ ra tự hào khi nghe cô kể về những thành tích đạt được. Và cô cũng háo hức chia sẻ với bố mẹ về những trải nghiệm, suy nghĩ mới mẻ của mình.
Đó là một khoảnh khắc đầy ắp tình cảm gia đình, sự gắn kết và niềm hạnh phúc vỡ òa. Đối với bố mẹ, việc con trở về an toàn, khỏe mạnh và thành công chính là niềm an ủi và động lực lớn nhất.
Thời gian thấm thoát thoi đưa mới đó mà đã đến những ngày cần kề cuối năm,cũng sắp đến ngày ông bà nội Kim qua Viết Nam như đã hẹn trước.Chuyến đi của ông bà nội Kim cùng Ye-jun đến Việt Nam đã được lên kế hoạch bắt đầu khi ông bà nội quyết định muốn khám phá Việt Nam,thăm ông bà thông gia người Việt Nam. Vậy là vào một ngày đẹp trời vào cuối tháng mười hai âm lịch, gia đình ông nội Kim từ Hàn Quốc đến Việt Nam thăm gia đình con dâu và ăn Tết Nguyên đán cùng gia đình thông gia.
Ông Kim, bà Kim và cháu Ye-jun rạng rỡ bước ra khỏi sân bay, hồi hộp không kém gì lần đầu tiên họ đặt chân đến đây xin hỏi cưới bà Tuyết Lan cho ông Chung Hee.Khi biết tin ông bà thông gia bên Hàn Quốc sang thăm,ông bà ngoại Hana,ông Hoàng Minh Khôi và bà Nguyễn Lan Hương đã từ Quảng Ninh lên Hà Nội để đón tiếp ông bà thông gia.
Máy bay đáp xuống sân bay Nội Bài, gia đình Hana đón ông bà nội Kim cùng Ye-jun về nhà. Dọc đường, Hana nhiệt tình giới thiệu cho mọi người về những điểm tham quan nổi tiếng của Hà Nội - từ Hồ Hoàn Kiếm và Chùa Một Cột đến phố cổ Hàng Buồm,lăng Chủ Tịch Hồ Chí Minh. Ông bà nội và anh Ye-jun vô cùng thích thú với những kiến thức phong phú mà Hana chia sẻ.
Sau khi về đến nhà, Hana dành thời gian giới thiệu về cuộc sống, công việc và những nét văn hóa Việt Nam với ông bà nội Kim và Ye-jun. Ông bà nội Kim và Ye-jun rất thích nghe Hana kể về Hà Nội và háo hức muốn được tham quan.
Ngay từ khi đặt chân đến Việt Nam, ông bà nội Kim và Ye-jun đã bị choáng ngợp bởi sự náo nhiệt và rộn ràng của không khí Tết. Họ được chứng kiến những chuẩn bị tưng bừng cho ngày Tết như người dân trang hoàng nhà cửa,
mua sắm quà Tết, làm bánh chưng, hoa đào, cây nêu… Đặc biệt, họ rất thích thú khi được gia đình thông gia dạy cách gói bánh chưng truyền thống.
Hana rất háo hức dẫn ông bà nội Kim và Ye-jun khám phá Hà Nội - thành phố mà cô yêu thích. Trong những ngày ở Hà Nội, Hana,ông bà nội Kim và Ye-jun đã cùng nhau trải nghiệm những nét văn hóa đặc sắc, thưởng thức ẩm thực địa phương và tham quan những địa điểm nổi tiếng. Qua chuyến đi này, Hana muốn ông bà nội Kim vá Ye-jun không chỉ hiểu hơn mà còn cảm nhận được sự ấm áp, thân thiện của mảnh đất Hà Nội.
Ngày đầu tiên, Hana dẫn ông bà nội Kim và anh Ye-jun đi dạo quanh những con phố cổ, ghé thăm chùa Trấn Quốc và Hồ Hoàn Kiếm. Ông bà rất thích không khí náo nhiệt, sự vồn vã của người dân nơi đây. Ăn trưa ở một nhà hàng bình dân, ông bà được thưởng thức những món ăn Việt Nam đặc trưng như phở, bún chả.
Trong những ngày tiếp theo, Hana dẫn ông bà nội Kim tham quan Văn Miếu - Quốc Tử Giám, Bảo tàng Dân tộc học, thưởng thức water puppet show. Ông bà rất ấn tượng với nền văn hóa lâu đời, những truyền thống vẫn được gìn giữ cẩn thận tại Việt Nam. Họ cùng nhau trao đổi về điểm tương đồng và khác biệt giữa văn hóa Việt Nam và Hàn Quốc.
Đến giao thừa, cả hai gia đình cùng nhau thắp nhang, cùng ngồi quanh mâm cỗ ngập tràn đồ ăn ngon lành. Tiếng pháo nổ vang dội, rồi tiếng cười, tiếng hò reo chúc tụng nhau một năm mới an khang, thịnh vượng. Ông Kim và bà Kim cảm thấy ấm áp và hạnh phúc khi được gia đình con dâu đón tiếp nồng hậu, cùng sum vầy đón Tết Nguyên đán.
Trong ngày Tết, ông bà nội Kim và Ye-jun đều tham gia đầy đủ các phong tục như dâng hương, chúc Tết họ hàng gia đình thông gia và khách đến nhà chúc tết. Ông bà nội Kim hào hứng trong việc thưởng thức những món ăn đặc sản của Việt Nam như bánh chưng, nem, xôi gấc… Cả gia đình cùng nhau chơi các trò chơi dân gian như ném còn, kéo co, hái lộc… Đặc biệt, họ rất thích thú khi được tham gia múa lân, đánh trống cồng chiêng cùng người dân địa phương.Ye-jun nhiệt tình muốn mặc đồ và trải nghiệm múa lân,anh đến gần và đề nghị với người đang múa đầu lân cho mình làm thử,Hana giúp anh phiên dịch lại.
“Anh có thể cho tôi thử làm được không?”
“Được,anh cứ tự nhiên.Để tôi giúp anh nhé”Người múa đầu lân đáp
Ye-jun thích thú mặc trên người bộ quần áo dành cho người múa lân và bắt đầu làm theo sự hướng dẫn của người múa lân,sau một hồi múa thử anh mồ hôi nhễ nhại,đầu tóc ướt dượt,cả người mệt mỏi than.
“Ôi trời.Chắc tôi không thể làm tiếp được nữa,chiếc đầu lân này nặng quá.Múa cũng rất khó và mệt,các anh thật giỏi,thật sự khâm phục đấy nha”
“Lúc mới bắt đầu học chúng tôi cũng như anh,cảm thấy rất khó và mệt.Để làm được như ngày hôm nay chúng tôi phải trải qua quá trình rèn luyện cả sức bền và độ dẻo giai,nói chung là phải trải qua cả một quá trình rèn luyện gian khổ mới có thể tạo ra được một màn múa lân có hồn được” người múa lân tươi cười nói
“Vâng.Tôi thấy các anh múa giống như một con lân sống bằng da bằng thịt thật vậy,nó có hồn có sự sống hoàn toàn không phải con người đang đóng giả thành.Điều này thật tuyệt” Ye-jun phấn khích nói
“Ôi trời.Nhìn thằng bé kìa,trông thật nhếch nhác.Ta thấy cháu múa giống như một con sâu hơn là con lân,thật buồn cười” bà nội Choi cười tươi nói
“Mau thay quần áo ra trả cho họ đi.Ôi trời.Bà nói đúng nhìn cháu múa giống như con sâu vậy,ta thật không muốn nhìn luôn đấy” ông nôi Kim cười chêu chọc Ye-jun nói
“Ông nội không thấy cháu đã rất cố gắng sao,cháu thấy mình làm cũng tạm mà đúng không anh.Cái này nặng lắm đấy,cầm một lúc mà muốn dụng cái tay luôn đó.Lúc nào cũng phải dơ lên qua đầu không được hạ xuống,ôi thật sự rất khó làm đó.Ông nhìn đi,cánh tay họ vừa to khỏe lại vô cùng săn chắc như vậy mới đủ sức để nâng chiếc đầu này,trong khi đó cháu chỉ mới vừa thử làm thôi mà.Cháu làm được như vậy là tốt lắm rồi đó” Ye-jun ấm ức nói
“Con thấy thằng bé làm được như vậy là tốt rồi” bà Tuyết Lan nói
“Tôi cũng thấy cậu ấy làm được như vậy là khá tốt so với những người mới bắt đầu học múa lân rồi ạ” người múa lân lên tiếng nói giúp Ye-jun
Ngoài ra,ông bà nội Kim và Ye-jun cũng bị cuốn hút bởi những điệu múa truyền thống, nhạc dân ca, thưởng thức các buổi biểu diễn nghệ thuật dân gian Việt Nam. Họ choáng ngợp trước vẻ đẹp của phong cảnh Việt Nam, đặc biệt là những ngôi chùa, đền đài cổ kính.
Ngày mùng ba tết mọi người cùng nhau về nhà ông bà ngoại ở Quảng Ninh,tại nhà gia đình thông gia ông bà nội Kim và Ye-jun được mọi người niềm nở đón tiếp. Ông bà ngoại, cùng cậu Hoàng Nhật Nam và hai đứa cháu Nhật Minh và Hana, nhanh chóng tạo không khí ấm cúng, chan hòa. Tiếng cười, tiếng nói sôi nổi vang lên khắp nhà. Ông Kim và bà Kim không ngớt lời khen ngợi về những món ăn truyền thống mà gia đình ông Minh Khôi chế biến, từ bánh chưng, nem, tới canh măng và các loại mứt. Họ thích thú quan sát các thành viên trong gia đình ông Minh Khôi hối hả chuẩn bị cho bữa ăn.
Tiếp theo, ngày mùng năm Tết cả nhà đến Chùa Yên Tử - ngôi chùa linh thiêng nằm giữa núi non hùng vĩ của vùng Quảng Ninh. Ông bà nội choáng ngợp trước vẻ đẹp tâm linh và kiến trúc độc đáo của ngôi chùa. Họ thành kính thắp hương và lắng nghe Linh chia sẻ về lịch sử cũng như ý nghĩa tâm linh của Chùa Yên Tử.
Chuyến tham quan cuối cùng là Vịnh Hạ Long - kỳ quan thiên nhiên thứ 7 của thế giới. Trên du thuyền, ông bà nội thích thú ngắm nhìn những hòn đảo đá vôi hùng vĩ, thưởng thức hải sản tươi ngon và tận hưởng không khí trong lành của vịnh biển. Họ cảm thấy như đang lạc vào một thế giới cổ tích.
Trước khi về, ông bà nội Kim và anh Ye-jun tỏ ra tiếc nuối vì thời gian ở Việt Nam quá ngắn. Họ cảm ơn ông bà thông gia và gia đình Hana vì đã dành nhiều tâm huyết để tổ chức chuyến tham quan chu đáo. Ông bà hứa sẽ sớm trở lại Việt Nam. Hana cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi được chia sẻ văn hóa quê hương với ông bà nội Kim và anh Ye-jun, đồng thời cũng giúp họ hiểu thêm về gia đình họ hàng bên ngoại của mình.
Ngày trở về nước,gia đình ông bà ngoại và gia đình Hana đều ra sân bay Nội Bài tiễn ông bà nội Kim và Ye-jun về Hàn Quốc.Trước khi lên máy bay,ông nội Kim nghẹn ngào dặn dò con trai và con dâu.
“Chung Hee,Tuyết Lan,hai đứa nhớ giữ gìn sức khỏe và sống thật tốt nhé,thỉnh thoảng nhớ về thăm bố mẹ hai bên.”
“Vâng.Bố mẹ cũng phải giữ gìn sức khỏe,thỉnh thoảng chúng con sẽ về thăm hai người ạ” ông Chung Hee nghẹn ngào nói
“Con xin lỗi bố mẹ.Xin bố mẹ hãy tha lỗi cho con vì không thể hoàn thành trách nhiệm của một người con dâu,con hứa sau này sẽ thường xuyên về thăm bố mẹ nhiều hơn ạ” bà Tuyết Lan nghẹn ngào rơi nước mắt nói
“Ôi trời.Con không có lỗi gì cả,con là một người con dâu tốt.Ta luôn tự hào về con,đừng có buồn như vậy,hãy thường xuyên về thăm chúng ta là được rồi mà.” Bà nội Choi cố gắng kìm nén nước mắt nói
“Nhật Minh ngoan,nhanh nhanh có bạn gái và lấy vợ đi cho ông bà bế chắt nhé,lúc nào rảnh thì sang Hàn một chuyến nhé,ta sẽ rất nhớ cháu.” Ông nội Kim vỗ vai Nhật Minh nói
“Vâng.Cháu sẽ cố gắng sớm có bạn gái và dành nhiều thời gian qua bên đó thăm ông bà hơn ạ.Ông bà nhớ giữ gìn sức khỏe thật tốt chờ đến lúc được bế chắt nhé” Nhật Mình đáp
Ông nội Kim cũng không quên nói lời cảm ơn với gia đình ông bà thông gia,ông tiến tới bắt tay ông ngoại Minh Khôi.
“Gia đình chúng tôi rất cảm ơn vì sự đón tiếp nồng hậu của gia đình ông bà thông gia,lần sau chúng tôi sẽ lại đến thăm ông bà.Nếu có dịp ông bà hãy đến Hàn Quốc thăm gia đình chúng tôi nhé,gia đình chúng tôi rất vui khi được ông bà đến thăm.Đến khi đó tôi sẽ dẫn ông bà đi tham quan một vòng Seoul nhé”
“Được.Nhất định tôi và vợ sẽ đến Hàn Quốc thăm gia đình ông bà,chúng ta quyết định hẹn một ngày gần nhất vợ chồng tôi sẽ bay sang đó nhé.” Ông nội Minh Khôi cười tươi bắt tay ông nội Kim đáp
Ngày mồng chín Tết, Sung-ho đứng trước cổng và nhấn chuông nhà của Hana,cô gái mà anh yêu đến phát điên. Hana mở cửa và mở to mắt ngạc nhiên khi nhìn thấy Sung-ho xuất hiện ở đây vào thời điểm này.
“Sung-ho? Sao anh lại… Sao anh lại ở đây?” Hana vẫn chưa tin vào mắt mình.
“Anh không thể chờ thêm được nữa, Hana à. Anh nhớ em quá!” Sung-Ho ôm chầm lấy Hana.
Hana ôm lại Sung-ho, mắt long lanh những giọt nước mắt hạnh phúc. Cô không thể tin được Sung-ho lại bất ngờ bay sang Việt Nam, chỉ sau có vài ngày anh đã sang thăm cô.
Hai người bước vào nhà, Sung-ho không thể rời mắt khỏi Hana. Anh nhìn Hana trìu mến, thấm đẫm niềm nhớ nhung suốt một tháng trời xa cô.
“Anh không phải quay lại Anh nữa sao?Chuyến công tác của anh đã kết thúc rồi à?” Hana nhìn Sung-ho nói.
“Công việc bên đó của anh vẫn chưa hoàn thành.Nhưng anh rất nhớ em.Hana à,anh không thể ở xa em thêm phút nào nữa.” Sung-ho hôn lên trán Hana.
Hai người ngồi lại với nhau, đôi mắt nhìn nhau say đắm.Sung-ho kể lại chuyến về thăm gia đình ở Hàn Quốc trong mấy ngày Tết vừa qua, rồi nói về quyết định vội vã bay sang Việt Nam để gặp Hana.
Hana lắng nghe, cô cảm thấy mình như đang ở trong một giấc mơ. Cô không thể tin được Sung-ho lại đến thăm cô ngay sau khi đón Tết xong.Chẳng mấy chốc, hai người chìm đắm trong tình yêu, quên đi cả thời gian. Họ hạnh phúcđược ở bên nhau, ngắm nhìn vẻ đẹp của người mình yêu.
Ngày mai Hana sẽ về nước để tiếp tục đi học. Sung-ho và Hana đã có một tuần bên nhau, nhưng giờ đây thời gian như vội vã trôi qua, khiến anh và cô phải xa cách nhau. Anh nhìn cô đang tất bật thu dọn đồ đạc, chuẩn bị cho chuyến về.
“Em không thể ở lại đây với anh thêm một thời gian nữa được sao?Dù sao cũng sắp đến kỳ nghỉ đông rồi mà,anh sẽ bảo trợ lý làm thủ tục giúp em”
“Không được.Em còn rất nhiều bài tập trong kỳ nghỉ đông này,và em cũng phải về Việt Nam thăm bố mẹ nữa.Em không thể ở đây lâu với anh được,anh biết mà”
Hana gập lại từng chiếc áo,thu dọn từng vật dụng cá nhân nhẹ nhàng xếp vào vali. Anh thấy những ngón tay thanh mảnh của cô run run, như thể cô cũng không muốn xa anh. Sung-ho lặng lẽ tiến lại gần, đưa tay vuốt ve mái tóc mềm mại của Hana. Ánh mắt cô long lanh những giọt nước mắt, khiến trái tim anh như muốn vỡ tan.Anh ôm cô vào lòng,vỗ về tấm lưng mong manh của cô,anh không kìm nén được mà rơi nước mắt.
Anh và cô đã cùng nhau trải qua biết bao kỷ niệm đẹp, từ những buổi dạo bước dưới trời chiều, cho đến những lần thức trắng đêm để tâm sự cùng nhau. Giờ đây, tất cả đều sẽ chỉ còn là nỗi nhớ. Anh biết rằng rời xa cô là không thể tránh khỏi, nhưng vẫn cảm thấy vô cùng buồn bã và cô đơn.
“Làm ơn hãy ở lại với anh thêm mấy ngày nữa thôi có được không?Anh hứa sau vài ngày nữa sẽ để em về mà,em ở lại với anh đi”
Bỗng nhiên, Hana quay lại và hôn anh,vậy là anh nhiệt tình đáp lại cô bằng một nụ hôn vô cùng nóng bỏng. Cô và anh ứa nước mắt, nhưng cũng cố gắng mỉm cười, cảm ơn những khoảnh khắc đẹp đẽ mà chúng ta đã cùng trải qua. Dù biết rằng sau này chúng ta sẽ ít có thời gian bên nhau, nhưng tình yêu của chúng ta sẽ mãi mãi là điều giữ chặt chúng ta lại.
Sau khi Hana đã về nước, Sung-ho cảm thấy rất cô đơn và nhớ nhung. Anh sẽ nhớ những khoảnh khắc vui vẻ, hạnh phúc khi được ở bên cô, những cuộc trò chuyện, chia sẻ và những kỷ niệm đẹp. Sự xa cách đến từng giây phút sẽ khiến anh cảm thấy trống vắng và buồn bã.
Bên cạnh đó, Sung-ho cũng lo lắng về việc liệu mối quan hệ của anh và cô sẽ ra sao khi ở xa nhau lâu. Anh băn khoăn về việc liệu cô vẫn còn quan tâm đến mình hay không, liệu anh và cô có thể duy trì được sự thân mật như trước đây hay không. Những lo lắng về việc duy trì mối quan hệ khiến anh cảm thấy bất an.
Tuy nhiên, Sung-ho cảm thấy tin tưởng rằng anh và cô sẽ vượt qua được khoảng cách và tiếp tục duy trì mối quan hệ. Anh sẽ tập trung vào việc lên kế hoạch cho những lần gặp gỡ tiếp theo, chia sẻ nhiều hơn qua các cuộc gọi và tin nhắn với cô,anh sẽ cố gắng vượt qua để duy trì mối quan hệ tốt đẹp giữa anh và cô.
Sau khi trở về Hana đã đến trường nhận bài tập và bắt đầu kỳ nghỉ đông đầu tiên của năm nhất đại học,kỳ nghỉ đông này cô quyết định về Việt Nam thăm bố mẹ và ông bà ngoại.
Hana cùng ông bà nội Kim và gia đình bác Kang-dae chuẩn bị những món quà và những đặc sản của Hàn Quốc,họ còn chuẩn bị cho cô rất nhiều đồ bổ như nhân sâm,đông trùng hạ thảo,nấm linh chi,…. để cô mang về biếu ông bà ngoại.Hana về Việt Nam trước Tết Nguyên Đán gần một tháng,còn ông bà nội Kim sẽ sang sau.
Ngày Hana về ông Chung Hee và bà Tuyết Lan vui mừng, khi cô về đến sân bay, bố mẹ đã chờ sẵn ở cổng nhà ga, tay xách đầy những món quà họ mua để chào đón cô. Khi nhìn thấy cô, ánh mắt họ lập tức sáng bừng lên, miệng nở một nụ cười rạng rỡ. Họ vội vã ôm chầm lấy cô, siết chặt như sợ cô sẽ biến mất. Những giọt nước mắt hạnh phúc ứa ra khóe mắt, họ không nói được lời nào vì quá xúc động.
Hana cũng vội vã ôm lấy bố mẹ, thấy rõ trong ánh mắt của họ tình yêu thương dạt dào. Sau bao tháng ngày xa cách, cuối cùng họ cũng được đoàn tụ. Gia đình lại được sum họp đầy đủ, niềm vui tràn ngập trong từng hơi thở.
Trên đường về nhà, bố mẹ hồ hởi hỏi thăm cô về cuộc sống ở Hàn Quốc, về những điều mới mẻ cô đã học hỏi được. Họ tỏ ra tự hào khi nghe cô kể về những thành tích đạt được. Và cô cũng háo hức chia sẻ với bố mẹ về những trải nghiệm, suy nghĩ mới mẻ của mình.
Đó là một khoảnh khắc đầy ắp tình cảm gia đình, sự gắn kết và niềm hạnh phúc vỡ òa. Đối với bố mẹ, việc con trở về an toàn, khỏe mạnh và thành công chính là niềm an ủi và động lực lớn nhất.
Thời gian thấm thoát thoi đưa mới đó mà đã đến những ngày cần kề cuối năm,cũng sắp đến ngày ông bà nội Kim qua Viết Nam như đã hẹn trước.Chuyến đi của ông bà nội Kim cùng Ye-jun đến Việt Nam đã được lên kế hoạch bắt đầu khi ông bà nội quyết định muốn khám phá Việt Nam,thăm ông bà thông gia người Việt Nam. Vậy là vào một ngày đẹp trời vào cuối tháng mười hai âm lịch, gia đình ông nội Kim từ Hàn Quốc đến Việt Nam thăm gia đình con dâu và ăn Tết Nguyên đán cùng gia đình thông gia.
Ông Kim, bà Kim và cháu Ye-jun rạng rỡ bước ra khỏi sân bay, hồi hộp không kém gì lần đầu tiên họ đặt chân đến đây xin hỏi cưới bà Tuyết Lan cho ông Chung Hee.Khi biết tin ông bà thông gia bên Hàn Quốc sang thăm,ông bà ngoại Hana,ông Hoàng Minh Khôi và bà Nguyễn Lan Hương đã từ Quảng Ninh lên Hà Nội để đón tiếp ông bà thông gia.
Máy bay đáp xuống sân bay Nội Bài, gia đình Hana đón ông bà nội Kim cùng Ye-jun về nhà. Dọc đường, Hana nhiệt tình giới thiệu cho mọi người về những điểm tham quan nổi tiếng của Hà Nội - từ Hồ Hoàn Kiếm và Chùa Một Cột đến phố cổ Hàng Buồm,lăng Chủ Tịch Hồ Chí Minh. Ông bà nội và anh Ye-jun vô cùng thích thú với những kiến thức phong phú mà Hana chia sẻ.
Sau khi về đến nhà, Hana dành thời gian giới thiệu về cuộc sống, công việc và những nét văn hóa Việt Nam với ông bà nội Kim và Ye-jun. Ông bà nội Kim và Ye-jun rất thích nghe Hana kể về Hà Nội và háo hức muốn được tham quan.
Ngay từ khi đặt chân đến Việt Nam, ông bà nội Kim và Ye-jun đã bị choáng ngợp bởi sự náo nhiệt và rộn ràng của không khí Tết. Họ được chứng kiến những chuẩn bị tưng bừng cho ngày Tết như người dân trang hoàng nhà cửa,
mua sắm quà Tết, làm bánh chưng, hoa đào, cây nêu… Đặc biệt, họ rất thích thú khi được gia đình thông gia dạy cách gói bánh chưng truyền thống.
Hana rất háo hức dẫn ông bà nội Kim và Ye-jun khám phá Hà Nội - thành phố mà cô yêu thích. Trong những ngày ở Hà Nội, Hana,ông bà nội Kim và Ye-jun đã cùng nhau trải nghiệm những nét văn hóa đặc sắc, thưởng thức ẩm thực địa phương và tham quan những địa điểm nổi tiếng. Qua chuyến đi này, Hana muốn ông bà nội Kim vá Ye-jun không chỉ hiểu hơn mà còn cảm nhận được sự ấm áp, thân thiện của mảnh đất Hà Nội.
Ngày đầu tiên, Hana dẫn ông bà nội Kim và anh Ye-jun đi dạo quanh những con phố cổ, ghé thăm chùa Trấn Quốc và Hồ Hoàn Kiếm. Ông bà rất thích không khí náo nhiệt, sự vồn vã của người dân nơi đây. Ăn trưa ở một nhà hàng bình dân, ông bà được thưởng thức những món ăn Việt Nam đặc trưng như phở, bún chả.
Trong những ngày tiếp theo, Hana dẫn ông bà nội Kim tham quan Văn Miếu - Quốc Tử Giám, Bảo tàng Dân tộc học, thưởng thức water puppet show. Ông bà rất ấn tượng với nền văn hóa lâu đời, những truyền thống vẫn được gìn giữ cẩn thận tại Việt Nam. Họ cùng nhau trao đổi về điểm tương đồng và khác biệt giữa văn hóa Việt Nam và Hàn Quốc.
Đến giao thừa, cả hai gia đình cùng nhau thắp nhang, cùng ngồi quanh mâm cỗ ngập tràn đồ ăn ngon lành. Tiếng pháo nổ vang dội, rồi tiếng cười, tiếng hò reo chúc tụng nhau một năm mới an khang, thịnh vượng. Ông Kim và bà Kim cảm thấy ấm áp và hạnh phúc khi được gia đình con dâu đón tiếp nồng hậu, cùng sum vầy đón Tết Nguyên đán.
Trong ngày Tết, ông bà nội Kim và Ye-jun đều tham gia đầy đủ các phong tục như dâng hương, chúc Tết họ hàng gia đình thông gia và khách đến nhà chúc tết. Ông bà nội Kim hào hứng trong việc thưởng thức những món ăn đặc sản của Việt Nam như bánh chưng, nem, xôi gấc… Cả gia đình cùng nhau chơi các trò chơi dân gian như ném còn, kéo co, hái lộc… Đặc biệt, họ rất thích thú khi được tham gia múa lân, đánh trống cồng chiêng cùng người dân địa phương.Ye-jun nhiệt tình muốn mặc đồ và trải nghiệm múa lân,anh đến gần và đề nghị với người đang múa đầu lân cho mình làm thử,Hana giúp anh phiên dịch lại.
“Anh có thể cho tôi thử làm được không?”
“Được,anh cứ tự nhiên.Để tôi giúp anh nhé”Người múa đầu lân đáp
Ye-jun thích thú mặc trên người bộ quần áo dành cho người múa lân và bắt đầu làm theo sự hướng dẫn của người múa lân,sau một hồi múa thử anh mồ hôi nhễ nhại,đầu tóc ướt dượt,cả người mệt mỏi than.
“Ôi trời.Chắc tôi không thể làm tiếp được nữa,chiếc đầu lân này nặng quá.Múa cũng rất khó và mệt,các anh thật giỏi,thật sự khâm phục đấy nha”
“Lúc mới bắt đầu học chúng tôi cũng như anh,cảm thấy rất khó và mệt.Để làm được như ngày hôm nay chúng tôi phải trải qua quá trình rèn luyện cả sức bền và độ dẻo giai,nói chung là phải trải qua cả một quá trình rèn luyện gian khổ mới có thể tạo ra được một màn múa lân có hồn được” người múa lân tươi cười nói
“Vâng.Tôi thấy các anh múa giống như một con lân sống bằng da bằng thịt thật vậy,nó có hồn có sự sống hoàn toàn không phải con người đang đóng giả thành.Điều này thật tuyệt” Ye-jun phấn khích nói
“Ôi trời.Nhìn thằng bé kìa,trông thật nhếch nhác.Ta thấy cháu múa giống như một con sâu hơn là con lân,thật buồn cười” bà nội Choi cười tươi nói
“Mau thay quần áo ra trả cho họ đi.Ôi trời.Bà nói đúng nhìn cháu múa giống như con sâu vậy,ta thật không muốn nhìn luôn đấy” ông nôi Kim cười chêu chọc Ye-jun nói
“Ông nội không thấy cháu đã rất cố gắng sao,cháu thấy mình làm cũng tạm mà đúng không anh.Cái này nặng lắm đấy,cầm một lúc mà muốn dụng cái tay luôn đó.Lúc nào cũng phải dơ lên qua đầu không được hạ xuống,ôi thật sự rất khó làm đó.Ông nhìn đi,cánh tay họ vừa to khỏe lại vô cùng săn chắc như vậy mới đủ sức để nâng chiếc đầu này,trong khi đó cháu chỉ mới vừa thử làm thôi mà.Cháu làm được như vậy là tốt lắm rồi đó” Ye-jun ấm ức nói
“Con thấy thằng bé làm được như vậy là tốt rồi” bà Tuyết Lan nói
“Tôi cũng thấy cậu ấy làm được như vậy là khá tốt so với những người mới bắt đầu học múa lân rồi ạ” người múa lân lên tiếng nói giúp Ye-jun
Ngoài ra,ông bà nội Kim và Ye-jun cũng bị cuốn hút bởi những điệu múa truyền thống, nhạc dân ca, thưởng thức các buổi biểu diễn nghệ thuật dân gian Việt Nam. Họ choáng ngợp trước vẻ đẹp của phong cảnh Việt Nam, đặc biệt là những ngôi chùa, đền đài cổ kính.
Ngày mùng ba tết mọi người cùng nhau về nhà ông bà ngoại ở Quảng Ninh,tại nhà gia đình thông gia ông bà nội Kim và Ye-jun được mọi người niềm nở đón tiếp. Ông bà ngoại, cùng cậu Hoàng Nhật Nam và hai đứa cháu Nhật Minh và Hana, nhanh chóng tạo không khí ấm cúng, chan hòa. Tiếng cười, tiếng nói sôi nổi vang lên khắp nhà. Ông Kim và bà Kim không ngớt lời khen ngợi về những món ăn truyền thống mà gia đình ông Minh Khôi chế biến, từ bánh chưng, nem, tới canh măng và các loại mứt. Họ thích thú quan sát các thành viên trong gia đình ông Minh Khôi hối hả chuẩn bị cho bữa ăn.
Tiếp theo, ngày mùng năm Tết cả nhà đến Chùa Yên Tử - ngôi chùa linh thiêng nằm giữa núi non hùng vĩ của vùng Quảng Ninh. Ông bà nội choáng ngợp trước vẻ đẹp tâm linh và kiến trúc độc đáo của ngôi chùa. Họ thành kính thắp hương và lắng nghe Linh chia sẻ về lịch sử cũng như ý nghĩa tâm linh của Chùa Yên Tử.
Chuyến tham quan cuối cùng là Vịnh Hạ Long - kỳ quan thiên nhiên thứ 7 của thế giới. Trên du thuyền, ông bà nội thích thú ngắm nhìn những hòn đảo đá vôi hùng vĩ, thưởng thức hải sản tươi ngon và tận hưởng không khí trong lành của vịnh biển. Họ cảm thấy như đang lạc vào một thế giới cổ tích.
Trước khi về, ông bà nội Kim và anh Ye-jun tỏ ra tiếc nuối vì thời gian ở Việt Nam quá ngắn. Họ cảm ơn ông bà thông gia và gia đình Hana vì đã dành nhiều tâm huyết để tổ chức chuyến tham quan chu đáo. Ông bà hứa sẽ sớm trở lại Việt Nam. Hana cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi được chia sẻ văn hóa quê hương với ông bà nội Kim và anh Ye-jun, đồng thời cũng giúp họ hiểu thêm về gia đình họ hàng bên ngoại của mình.
Ngày trở về nước,gia đình ông bà ngoại và gia đình Hana đều ra sân bay Nội Bài tiễn ông bà nội Kim và Ye-jun về Hàn Quốc.Trước khi lên máy bay,ông nội Kim nghẹn ngào dặn dò con trai và con dâu.
“Chung Hee,Tuyết Lan,hai đứa nhớ giữ gìn sức khỏe và sống thật tốt nhé,thỉnh thoảng nhớ về thăm bố mẹ hai bên.”
“Vâng.Bố mẹ cũng phải giữ gìn sức khỏe,thỉnh thoảng chúng con sẽ về thăm hai người ạ” ông Chung Hee nghẹn ngào nói
“Con xin lỗi bố mẹ.Xin bố mẹ hãy tha lỗi cho con vì không thể hoàn thành trách nhiệm của một người con dâu,con hứa sau này sẽ thường xuyên về thăm bố mẹ nhiều hơn ạ” bà Tuyết Lan nghẹn ngào rơi nước mắt nói
“Ôi trời.Con không có lỗi gì cả,con là một người con dâu tốt.Ta luôn tự hào về con,đừng có buồn như vậy,hãy thường xuyên về thăm chúng ta là được rồi mà.” Bà nội Choi cố gắng kìm nén nước mắt nói
“Nhật Minh ngoan,nhanh nhanh có bạn gái và lấy vợ đi cho ông bà bế chắt nhé,lúc nào rảnh thì sang Hàn một chuyến nhé,ta sẽ rất nhớ cháu.” Ông nội Kim vỗ vai Nhật Minh nói
“Vâng.Cháu sẽ cố gắng sớm có bạn gái và dành nhiều thời gian qua bên đó thăm ông bà hơn ạ.Ông bà nhớ giữ gìn sức khỏe thật tốt chờ đến lúc được bế chắt nhé” Nhật Mình đáp
Ông nội Kim cũng không quên nói lời cảm ơn với gia đình ông bà thông gia,ông tiến tới bắt tay ông ngoại Minh Khôi.
“Gia đình chúng tôi rất cảm ơn vì sự đón tiếp nồng hậu của gia đình ông bà thông gia,lần sau chúng tôi sẽ lại đến thăm ông bà.Nếu có dịp ông bà hãy đến Hàn Quốc thăm gia đình chúng tôi nhé,gia đình chúng tôi rất vui khi được ông bà đến thăm.Đến khi đó tôi sẽ dẫn ông bà đi tham quan một vòng Seoul nhé”
“Được.Nhất định tôi và vợ sẽ đến Hàn Quốc thăm gia đình ông bà,chúng ta quyết định hẹn một ngày gần nhất vợ chồng tôi sẽ bay sang đó nhé.” Ông nội Minh Khôi cười tươi bắt tay ông nội Kim đáp
Ngày mồng chín Tết, Sung-ho đứng trước cổng và nhấn chuông nhà của Hana,cô gái mà anh yêu đến phát điên. Hana mở cửa và mở to mắt ngạc nhiên khi nhìn thấy Sung-ho xuất hiện ở đây vào thời điểm này.
“Sung-ho? Sao anh lại… Sao anh lại ở đây?” Hana vẫn chưa tin vào mắt mình.
“Anh không thể chờ thêm được nữa, Hana à. Anh nhớ em quá!” Sung-Ho ôm chầm lấy Hana.
Hana ôm lại Sung-ho, mắt long lanh những giọt nước mắt hạnh phúc. Cô không thể tin được Sung-ho lại bất ngờ bay sang Việt Nam, chỉ sau có vài ngày anh đã sang thăm cô.
Hai người bước vào nhà, Sung-ho không thể rời mắt khỏi Hana. Anh nhìn Hana trìu mến, thấm đẫm niềm nhớ nhung suốt một tháng trời xa cô.
“Anh không phải quay lại Anh nữa sao?Chuyến công tác của anh đã kết thúc rồi à?” Hana nhìn Sung-ho nói.
“Công việc bên đó của anh vẫn chưa hoàn thành.Nhưng anh rất nhớ em.Hana à,anh không thể ở xa em thêm phút nào nữa.” Sung-ho hôn lên trán Hana.
Hai người ngồi lại với nhau, đôi mắt nhìn nhau say đắm.Sung-ho kể lại chuyến về thăm gia đình ở Hàn Quốc trong mấy ngày Tết vừa qua, rồi nói về quyết định vội vã bay sang Việt Nam để gặp Hana.
Hana lắng nghe, cô cảm thấy mình như đang ở trong một giấc mơ. Cô không thể tin được Sung-ho lại đến thăm cô ngay sau khi đón Tết xong.Chẳng mấy chốc, hai người chìm đắm trong tình yêu, quên đi cả thời gian. Họ hạnh phúcđược ở bên nhau, ngắm nhìn vẻ đẹp của người mình yêu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook