Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!
Chương 64: Không sợ bị lây bệnh sao

Editor: Phi Phi

Betaer: Quỳnh

Bạch Dạ Kình không tự giác lấy tay xoa xoa lên má cô, chăm chú nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của cô. Hạ Thiên Tinh mơ mơ màng màng, chỉ cảm thấy đầu ngón tay của anh rất ấm áp, liền nhanh chóng đưa tay cầm lấy tay của anh.

Anh ngẩn ra, hô hấp dừng một chút.

“Hạ Thiên Tinh, buông tay ra.”

“……” Cô không để ý tới anh.

“Còn không buông……” Thanh âm của anh dần nguy hiểm lên, tầm mắt rơi xuống môi cô, ánh mắt cũng sâu hơn rất nhiều, “Tôi muốn hôn em……”

Hạ Thiên Tinh ngược lại dùng chút lực, trong lúc nhất thời đem tay anh siết chặt.

Bạch Dạ Kình cúi người, môi anh phủ xuống, hôn lên môi của cô. Cảm giác truyền đến trên môi mềm như bông, ngực Bạch Dạ Kình giống như bị cái gì dùng sức va chạm một chút, rung chuyển khó chịu.

Vừa rồi muốn hôn cô! Lại cố tình bị người hầu không biết điều phá đám!

Hạ Thiên Tinh đần độn, chỉ cảm thấy trên người giống như bị tảng đá đè nặng. Chờ môi răng bị cái gì bá đạo cạy ra, cô mới đột nhiên bừng tỉnh.

Mí mắt cố gắng căng ra, lọt vào trong tầm mắt chính là gương mặt người đàn ông vô cùng gợi cảm. Có lẽ là bởi vì nụ hôn vụng trộm vừa rồi, con ngươi tham thúy của anh giờ phút này lập loè mê người ám muội.

Chính là, còn chưa kịp nghĩ nhiều, anh lại hôn xuống đem lý trí của cô cuốn đi. Kỹ thuật hôn môi của anh rất tốt, Hạ Thiên Tinh khó có thể chống đỡ. Người đàn ông này ở thời điểm bá đạo thô lỗ, cô cự tuyệt không được. Hiện tại, lại tràn ngập nhu tình khi hôn môi cùng cô, cô càng không giữ được lý trí, thế nên chỉ có thể mặc kệ chính mình rơi vào trầm luân……

Từ từ……

Bọn họ, như thế nào lại hôn nhau?

Hạ Thiên Tinh nhớ tới cái gì, lại đẩy anh ra, anh đem tay cô giữ chặt, từ trên mà nhìn xuống cô, ánh mắt nóng bỏng.

Ánh mắt sâu đến nỗi giống như là muốn đem cả người cô cắn nuốt.

Hạ Thiên Tinh hô hấp không xong, ngực phập phồng đến lợi hại, lo lắng nhìn anh, “Anh…… anh như vậy sẽ bị lây bệnh……”

“Em lo lắng cho tôi?”

Có lẽ là buồn ngủ mông lung, hay có lẽ là đã sớm bị hôn đến đầu óc choáng váng, lần này cô lại không phản bác, chỉ gật đầu, lo lắng sốt ruột nhìn anh, “Lỡ như, tôi thật là bị WIS làm sao bây giờ?”

“Chúng ta liền cùng nhau bị cách li. Có bạn, sẽ không quá nhàm chán.” Anh nói nhỏ, thanh âm trầm ổn.

Trong lòng Hạ Thiên Tinh chấn động, giây tiếp theo, nụ hôn của người đàn ông lại bao phủ xuống môi cô.

Cô ngâm khẽ một tiếng, anh hôn đến một nửa, mút lấy cánh môi cô.

Cô nghe được giọng nói khàn khàn, hỏi: “Em cùng Hứa Nham, hiện tại rốt cuộc là quan hệ gì?”

Cô còn không có mở miệng, anh liền nhíu mày, tiếp tục nói: “Em muốn dám nói hai người ở bên nhau, ngày mai tôi sẽ khiến cho hắn biến mất……”

Đêm, lộ ra vô tận ái muội. Cả trai lẫn gái đều như dỡ bỏ xuống rất nhiều rất nhiều lớp phòng bị.

Hạ Thiên Tinh nhìn anh, chỉ cảm thấy trong lòng cũng bị bịt kín một tầng ái muội mỏng manh.

“Tôi chỉ là ở bệnh viện vô tình đụng phải anh ta…… Không muốn đi cùng anh ta……”

“Còn muốn gả cho hắn sao?”

Hàng lông mi cô run đến lợi hại, cánh môi nhẹ giật giật, thanh âm càng nhẹ chút, “…… Cũng không.”

Cô cảm thấy bản thân mình như là trúng tà. Rõ ràng có thể lừa anh, chính là, hiểu rõ vấn đề thế nhưng lại ăn ngay nói thật.

Hiển nhiên, đáp án này anh xem như rất vừa lòng. Mi tâm nhíu chặt nặng nề lập tức liền tan đi rất nhiều.

Anh đưa tay kéo cằm cô xuống, “Xem ra em cũng không tính là ngu xuẩn.”

Cái gì cùng cái gì?

Cô muốn kháng nghị. Cô khi nào thì ngu xuẩn chứ?

Kết quả, Bạch Dạ Kình triền miên hôn nồng nhiệt lại lạc xuống dưới. Hạ Thiên Tinh lập tức bị hôn đến nỗi một chữ cũng nói không nên lời. Người này…… Như thế nào liền như vậy nói chuyện yêu?

Chỉ là, sau đó lại tiếp tục hôn……

Anh cơ hồ là chật vật buông cô ra, chật vật trở về phòng mình, chật vật đem thân mình đến vòi phun phía dưới, vọt một cái lại tắm nước lạnh.

Thật là, đáng chết!

Trong thân thể một cỗ khô nóng trước sau lại không thể áp chế xuống. Trong đầu, vờn qua vờn lại đều là giọng điệu mềm mại, dung nhan mị hoặc, một bộ dáng động tình trầm mê của cô.

Cô gái này, chính là một yêu tinh!

…………………………

Hôm sau.

Sáng sớm đã có nhân viên y tế ra ra vào vào, kiểm tra nhiệt độ cơ thể, huyết áp. Hạ Thiên Tinh chậm rãi tỉnh lại.

Nhìn đến túi nước phía trên, lại xem trên cánh tay mình đã hết sưng, không tự kìm hãm được nhớ tới đủ loại chuyện tối hôm qua.

Càng muốn thoát, anh lại hôn…… Hết thảy, đều giống như là nằm mơ nhưng mà sao lại chân thật như vậy.

Người đàn ông này……

Rốt cuộc là tên đại trứng thối vẫn là…… Kỳ thật cũng không phải hư như vậy?

Hạ Thiên Tinh trong lòng có chút mê mang. Muốn nói anh tốt, anh khi dễ chính mình làm những việc đó, cô còn không quên. Muốn nói anh hư, giống như Vị Ương nói như vậy, thì mình khẳng định sớm bị anh đuổi ra ngoài. Hơn nữa……

Cô sờ sờ túi nước lạnh kia, khóe môi không tự chủ được cong lên. Một người xấu cũng sẽ không tự mình chuẩn bị cái này đi?

“Hạ tiểu thư, hôm nay tinh thần rất tốt sao?” Nhân viên y tế nhẹ giọng hỏi.

Cô hoàn hồn, từ trên giường nửa ngồi dậy, “Ừ, tốt hơn rất nhiều. Đúng rồi……”

Cô hỏi: “Tổng Thống thân thể có cái gì khác thường sao?”

Tối hôm qua, hai người bọn họ chính là……

Nếu cô thật sự vướng phải bệnh dịch, khẳng định là anh nhất định sẽ bị lây bệnh.

“Hiện tại có nhân viên y tế đang ở phòng Tổng Thống làm kiểm tra. Nhiệt độ cơ thể của cô hiện tại đã tạm thời khôi phục bình thường, hôm nay có được kết quả kiểm tra là có thể phán định bệnh tình cụ thể rồi.”

“Được, cám ơn. Phiền mọi người rồi.”

Hạ Thiên Tinh trong lòng vẫn là lo sợ bất an. Rốt cuộc, xốc chăn lên, xuống giường.

“Tổng Thống đang ở phòng nào? Tôi đi xem anh ấy.”

Bên này, Hạ Thiên Tinh cùng nhân viên y tế mới ra khỏi phòng, liền nghe được tiếng bước chân dồn dập từ một gian phòng ngủ khác truyền đến. Rồi sau đó, theo sát, cửa phòng bị người từ bên trong kéo ra, y tá mặt trắng bệch nói: “Không xong rồi! Mau thông báo cho bác sĩ Phó!”

Hạ Thiên Tinh tâm liền trầm xuống, bước nhanh đi qua, “Xảy ra chuyện gì?”

“Tổng Thống phát sốt! Sốt rất cao!”

“Mau, đem thiết bị tới, chuẩn bị rút máu! Cậu, lập tức nhanh chóng gọi điện thoại cho bác sĩ Phó!” Đội trưởng đội y tế nhanh chóng phân bố nhiệm vụ.

Rồi sau đó, lại là tiếng bước chân bận rộn vội vàng, trong đầu Hạ Thiên Tinh trống rỗng. Nếu thật là mình lây bệnh cho anh, tội lỗi của cô rất lớn nha! Anh hiện tại chính là người lãnh đạo của một quốc gia, nếu bây giờ anh cũng bị cách ly, kia còn phải!

Đừng nói sẽ trở thành trò cười cho quốc tế, chính là lòng dân đều sẽ đại loạn, đến lúc đó không đơn giản chỉ là hoảng sợ đơn giản như vậy! Chỉ sợ, những người khác cũng sẽ nhân cơ hội làm loạn. Hậu quả quả thực không dám tưởng tượng.

Cô đẩy cửa vào phòng lúc Bạch Dạ Kình đã tỉnh.

Anh một thân áo sơ mi trắng, quần dài sậm màu. Áo sơmi ăn mặc tùy ý, cổ tay áo xắn cao, cuốn tới khủy tay, lộ ra một đoạn cánh tay rắn chắc. Cổ áo cởi bỏ hai cúc áo, bộ dáng lười biếng lại gợi cảm. Bởi vì phát sốt, trên mặt có một mảng đỏ ửng.

Giờ phút này anh ngồi dựa ở trên sô pha, cầm máy tính xem mail. Tinh thần cũng không tính là quá tốt, bộ dáng có chút mỏi mệt.

Hạ Thiên Tinh vừa thấy bộ dáng này của anh mi tâm đều nhíu lại, đến lúc này, anh cư nhiên còn có tâm tư làm việc.

“Tỉnh?” Anh chỉ là nhàn nhạt nhấc lên mí mắt liếc nhìn cô một cái, sau đó lại cúi đầu, lực chú ý một lần nữa rơi xuống trên notebook, thái độ giống như trước, nhàn nhạt, không nóng không lạnh.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương