Chào Buổi Sáng, Phó Phu Nhân
-
Chương 86
“Có người nói em không xinh đẹp, a, ánh mắt gì đây, đây là không mang mắt kính phải không?” Phó Tư Dịch nhìn bình luận, khó chịu nhíu mày.
Trầm Hoan, “……”
“Cũng có người đang hỏi em mũ lưỡi trai mua ở đâu. Đúng rồi, trước đây không thấy ai đội, là mua ở đâu?”
“Gần nhà em có một cửa hàng bán sỉ, giảm giá 20%, 35 tệ.” Không cùng tần suất nói chuyện, mệt tim.
Phó Tư Dịch sửng sốt chớp mắt một cái, bật cười. Rốt cuộc anh phát giác Trầm Hoan đang giận dỗi, đặt di động xuống, thơm thơm má cô, “Giận à?”
Trầm Hoan lắc đầu.
“Nếu em không thích, về sau chúng ta liền thu liễm một chút. Nhưng, hiện tại với tình trạng này, thu liễm cũng không có tác dụng gì, chờ qua đợt này thì tốt rồi.”
“Cũng chỉ có thể như vậy.” Trầm Hoan nhụt chí xuống khỏi đùi anh. “Kỳ thật, chưa nói tới có thích hay không, chính là không quen. Trước kia cũng không phải không bị chụp qua, nhưng đều là phương diện trang điểm quần áo, chưa từng bị chụp với người khác giới nào.”
Phó Tư Dịch hiểu rõ ý tứ của cô, anh xoa bóp ngón tay Trầm Hoan, cười đến sung sướng, “Đây là vinh hạnh của anh.”
Buổi chiều có một cuộc phỏng vấn platform*, bởi vì còn có chuyện quan trọng, từ rất sớm Trầm Hoan liền đi chuẩn bị, trang điểm gì đó.
* Platform: là một nền tảng kết nối. Nó cho phép người mua liên hệ với người bán để giao dịch trực tiếp. Platform không định giá cho hàng hóa. Nó chỉ là công cụ trung gian và hàng hóa được định giá bởi người mua lẫn người bán thực tế. (edtor: mị cũng không hiểu vụ này lắm, cái này là chị gg hỗ trợ)
Tuy rằng đã nói qua một lượt, phỏng vấn chỉ đề cập đến công việc, không nói chuyện cá nhân, kết quả thời điểm khi đến buổi phỏng vấn trong mười vấn đề cuar phóng viên liền có đến một nửa câu hỏi liên quan tới Phó Tư Dịch.
Ví dụ như đối phương sẽ hỏi, “Ở trong album của cô, Phó Tư Dịch có phải đã cho cô ý kiến góp ý gì phải không?”
“Hôm nay Phó Tư Dịch cùng cô Hứa Trầm Hoan cùng đến Thanh Xuyên, Phó Tư Dịch là đi tuyên truyền cùng cô sao?”
Đối với vấn đề như vậy, Trầm Hoan hoặc là phủ nhận, hoặc là hàm hồ nói vài câu, cố ý lẫn lộn trọng điểm đề tài.
Nửa giờ phỏng vấn, nếu không phải Trầm Hoan có kinh nghiệm kiếp trước, chắc là hôm nay cô sẽ bị lúng túng, liền trực tiếp bại lộ một số chuyện.
Vội vàng phỏng vấn xong, cô lại phải đi đài truyền hình tuyên truyền. Bôn ba cả một buổi trưa, Trầm Hoan mệt gần như kiệt sức.
Tuyên truyền vẫn chưa phải chuyện khó nhất, khó nhất không gì hơn là đối mặt với mẹ của Trầm Hoan.
Một ngày về nhà kia, Trầm Hoan đặc biệt gọi điện cho mẹ thoại làm nũng, dặn dò bà làm thêm vài món ăn ngon. Hứa Thiến không nghĩ nhiều, liền lập tức đồng ý.
Lúc cô cùng Phó Tư Dịch mang theo quà tặng gõ cửa, sau khi cánh cửa mở ra, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Phó Tư Dịch, Trầm Hoan sững sờ là bởi vì trong nhà ngoại trừ mẹ cô, thế nhưng còn có thêm dì nhỏ và cô em họ.
Mẹ Trầm Hoan sững sờ là không nghĩ tới con gái lại dám không nói lời nào lại tự mình mang Phó Tư Dịch về nhà.
Trầm Hoan hơi chột dạ kêu một tiếng mẹ, sau đó lại xấu hổ lên tiếng chào dì nhỏ và em họ đang có vẻ mặt kinh ngạc.
Phó Tư Dịch còn tính là trấn định, gọi một tiếng dì.
Hứa Thiến kéo kéo khóe miệng, hồi lâu mới khô khan tiếp đón, “Trầm Hoan mang bạn về a, đều vào đi.”
Phó Tư Dịch lễ phép cong eo, “Cảm ơn dì.”
Hứa Thiến biết có dì nhỏ của con gái bà ở đây, không thể đem Phó Tư Dịch chặn ở ngoài cửa, cũng không thể lúc nào cũng xụ mặt, nhưng bà cũng không phải rất nhiệt tình, một câu đã đem thân phận của Phó Tư Dịch định định xuống thành bạn của Trầm Hoan mà không phải bạn trai.
Trầm hoan thề cô chưa từng trải qua thờ điểm nào xấu hổ hơn thời điểm này, người một nhà ngồi vây quanh bàn trà, thế nhưng lại không nói gì.
Dì nhỏ Trầm Hoan là bởi vì chị gái bà không lên tiếng, hơn nữa bà cũng nhìn ra một chút quỷ dị, tự nhiên không thể đi quá giới hạn thân phận của chị gái. Bà chỉ than hôm nay không nên mang con gái tới.
Ngạch, nhưng, bạn trai cháu gái mang về lại thật là tuấn tú lịch sự a!
“Dì nhỏ, Đình Đình thi đại học xong muốn nộp nguyện vọng vào trường nào? Đã suy xét xong chưa?” Trầm Hoan quyết định vẫn là cứu vãn tình huống xấu hổ trước mắt, trước tiên xuống tay từ dì nhỏ của cô.
“Đình Đình muốn nộp vào đại học D. Nhưng, với điểm của nó có chút nguy hiểm, cũng không biết có thể đậu hay không?”
Phó Tư Dịch trầm ngâm, thành khẩn góp ý, “Đình Đình được bao nhiêu điểm? Đại học D con có bạn học, nếu dì cần, con có thể hỗ trợ hỏi một chút.”
Dì Trầm Hoan liên tục nói lời cảm tạ, Đình Đình hơi ngượng ngùng, ngẩng đầu nhìn mắt Phó Tư Dịch, lại cúi đầu.
Lúc này, Hứa Thiến ho nhẹ một tiếng, “Trầm Hoan, tới phòng bếp giúp mẹ một tay.”
Trầm hoan liếc mắt trộm nhìn Phó Tư Dịch, vội vàng theo sau.
Vừa mới tiến vào cửa phòng bếp, Hứa Thiến lạnh lùng nói, “Đóng cửa.”
Trầm Hoan run lên, vội vàng làm theo.
“Trầm Hoan, lá gan của con thật đủ lớn, một tiếng không nói liền dám đem người về nhà. Con là chê mẹ con không đủ mất mặt, đúng không? Đi ra ngoài một chuyến, con thật là có tiền đồ.”
Thật ra Trầm Hoan còn có kế sách khả thi, thoáng nhìn mặt mẹ cô trầm như nước, vội vàng đánh mất ý niệm. Chỉ có thể thành khẩn khai báo, “Đây còn không phải vì sợ mẹ không muốn gặp anh ấy sao?”
“Con cũng biết mẹ con không nghĩ muốn gặ hắn, thế nhưng con còn dám……”
“Mẹ, con rất thích anh ấy. Hơn nữa, con cũng xác định đời này của con không phải anh áy thì không thể. Mẹ cứ cho anh ấy cơ hội biểu hiện, Phó Tư Dịch anh ấy đối xử với con thật sự rất tốt. Mẹ không thể bởi vì người ta đã từng ly hôn một lần, liền hoàn toàn phủ định, đây là không công bằng.”
“Huống hồ, người ta tới cũng tới rồi, còn mua thật nhiều quà tặng cho mẹ, mẹ không thể liền đem người trực tiếp đuổi đi, rất là không phải phép.” Trầm Hoan bắt đầu năn nỉ ỉ ôi, không ngừng khuyên.
“Mẹ bắt cậu ta mua cho mẹ sao?” Hứa Thiến lại trầm mặt, rất bất mãn.
“Mẹ…… Mẹ……” Trầm Hoan ôm lấy cánh tay bà dùng sức lắc, “Lâu như vậy, con mới thích một người. Mẹ, mẹ không thể nghe thử xem anh ấy sẽ nói gì sao?”
Hứa Thiến nhìn chằm chằm con gái, sau một hồi, không kiên nhẫn mà phất tay, “Con thích cậu ta như vậy sao?”
“Mẹ, khả năng con đã không thể rời khỏi anh ấy.”
Trầm Hoan là một tay bà nuôi lớn, bà rất hiểu biết tính tình con gái mình. Từ sau khi ly hôn, Trầm Hoan rất hiểu chuyện, cơ hồ không cần để bà phải bận tâm quá nhiều. Đến bây giờ, bản tính của nó bà đều biêt, bình thường nhìn rất ôn hòa, nhưng có đôi khi rất cố chấp, rất quật cường.
Hứa Thiến nặng nề thở dài, sau khi trầm mặc thật lâu mới nói, cuối cùng cũng thỏa hiệp, “Nếu cậu ta có thể thuyết phục mẹ, liền tốt còn, nếu là cậu ta không thể, nhất định con và cậu ta phải chia tay.”
Rốt cuộc chờ đến khi mẹ thỏa hiệp, Trầm Hoan liền vui vẻ.
Khi đến bữa cơm trưa, Trầm Hoan và Phó Tư Dịch ngồi cùng nhau, trong nhà đều là phụ nữ, chỉ có một mình anh là đàn ông, cho nên đề tài có thể nói đến cũng không nhiều.
Hứa Thiến tượng trưng hỏi mấy vấn đề về gia cảnh, Phó Tư Dịch hỏi gì đáp nấy, hơn nữa có đôi khi còn chủ động đề cập, Trầm Hoan ở một bên phối hợp, sau một bữa cơm, không khí vẫn tính là hòa hợp.
Trầm Hoan, “……”
“Cũng có người đang hỏi em mũ lưỡi trai mua ở đâu. Đúng rồi, trước đây không thấy ai đội, là mua ở đâu?”
“Gần nhà em có một cửa hàng bán sỉ, giảm giá 20%, 35 tệ.” Không cùng tần suất nói chuyện, mệt tim.
Phó Tư Dịch sửng sốt chớp mắt một cái, bật cười. Rốt cuộc anh phát giác Trầm Hoan đang giận dỗi, đặt di động xuống, thơm thơm má cô, “Giận à?”
Trầm Hoan lắc đầu.
“Nếu em không thích, về sau chúng ta liền thu liễm một chút. Nhưng, hiện tại với tình trạng này, thu liễm cũng không có tác dụng gì, chờ qua đợt này thì tốt rồi.”
“Cũng chỉ có thể như vậy.” Trầm Hoan nhụt chí xuống khỏi đùi anh. “Kỳ thật, chưa nói tới có thích hay không, chính là không quen. Trước kia cũng không phải không bị chụp qua, nhưng đều là phương diện trang điểm quần áo, chưa từng bị chụp với người khác giới nào.”
Phó Tư Dịch hiểu rõ ý tứ của cô, anh xoa bóp ngón tay Trầm Hoan, cười đến sung sướng, “Đây là vinh hạnh của anh.”
Buổi chiều có một cuộc phỏng vấn platform*, bởi vì còn có chuyện quan trọng, từ rất sớm Trầm Hoan liền đi chuẩn bị, trang điểm gì đó.
* Platform: là một nền tảng kết nối. Nó cho phép người mua liên hệ với người bán để giao dịch trực tiếp. Platform không định giá cho hàng hóa. Nó chỉ là công cụ trung gian và hàng hóa được định giá bởi người mua lẫn người bán thực tế. (edtor: mị cũng không hiểu vụ này lắm, cái này là chị gg hỗ trợ)
Tuy rằng đã nói qua một lượt, phỏng vấn chỉ đề cập đến công việc, không nói chuyện cá nhân, kết quả thời điểm khi đến buổi phỏng vấn trong mười vấn đề cuar phóng viên liền có đến một nửa câu hỏi liên quan tới Phó Tư Dịch.
Ví dụ như đối phương sẽ hỏi, “Ở trong album của cô, Phó Tư Dịch có phải đã cho cô ý kiến góp ý gì phải không?”
“Hôm nay Phó Tư Dịch cùng cô Hứa Trầm Hoan cùng đến Thanh Xuyên, Phó Tư Dịch là đi tuyên truyền cùng cô sao?”
Đối với vấn đề như vậy, Trầm Hoan hoặc là phủ nhận, hoặc là hàm hồ nói vài câu, cố ý lẫn lộn trọng điểm đề tài.
Nửa giờ phỏng vấn, nếu không phải Trầm Hoan có kinh nghiệm kiếp trước, chắc là hôm nay cô sẽ bị lúng túng, liền trực tiếp bại lộ một số chuyện.
Vội vàng phỏng vấn xong, cô lại phải đi đài truyền hình tuyên truyền. Bôn ba cả một buổi trưa, Trầm Hoan mệt gần như kiệt sức.
Tuyên truyền vẫn chưa phải chuyện khó nhất, khó nhất không gì hơn là đối mặt với mẹ của Trầm Hoan.
Một ngày về nhà kia, Trầm Hoan đặc biệt gọi điện cho mẹ thoại làm nũng, dặn dò bà làm thêm vài món ăn ngon. Hứa Thiến không nghĩ nhiều, liền lập tức đồng ý.
Lúc cô cùng Phó Tư Dịch mang theo quà tặng gõ cửa, sau khi cánh cửa mở ra, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Phó Tư Dịch, Trầm Hoan sững sờ là bởi vì trong nhà ngoại trừ mẹ cô, thế nhưng còn có thêm dì nhỏ và cô em họ.
Mẹ Trầm Hoan sững sờ là không nghĩ tới con gái lại dám không nói lời nào lại tự mình mang Phó Tư Dịch về nhà.
Trầm Hoan hơi chột dạ kêu một tiếng mẹ, sau đó lại xấu hổ lên tiếng chào dì nhỏ và em họ đang có vẻ mặt kinh ngạc.
Phó Tư Dịch còn tính là trấn định, gọi một tiếng dì.
Hứa Thiến kéo kéo khóe miệng, hồi lâu mới khô khan tiếp đón, “Trầm Hoan mang bạn về a, đều vào đi.”
Phó Tư Dịch lễ phép cong eo, “Cảm ơn dì.”
Hứa Thiến biết có dì nhỏ của con gái bà ở đây, không thể đem Phó Tư Dịch chặn ở ngoài cửa, cũng không thể lúc nào cũng xụ mặt, nhưng bà cũng không phải rất nhiệt tình, một câu đã đem thân phận của Phó Tư Dịch định định xuống thành bạn của Trầm Hoan mà không phải bạn trai.
Trầm hoan thề cô chưa từng trải qua thờ điểm nào xấu hổ hơn thời điểm này, người một nhà ngồi vây quanh bàn trà, thế nhưng lại không nói gì.
Dì nhỏ Trầm Hoan là bởi vì chị gái bà không lên tiếng, hơn nữa bà cũng nhìn ra một chút quỷ dị, tự nhiên không thể đi quá giới hạn thân phận của chị gái. Bà chỉ than hôm nay không nên mang con gái tới.
Ngạch, nhưng, bạn trai cháu gái mang về lại thật là tuấn tú lịch sự a!
“Dì nhỏ, Đình Đình thi đại học xong muốn nộp nguyện vọng vào trường nào? Đã suy xét xong chưa?” Trầm Hoan quyết định vẫn là cứu vãn tình huống xấu hổ trước mắt, trước tiên xuống tay từ dì nhỏ của cô.
“Đình Đình muốn nộp vào đại học D. Nhưng, với điểm của nó có chút nguy hiểm, cũng không biết có thể đậu hay không?”
Phó Tư Dịch trầm ngâm, thành khẩn góp ý, “Đình Đình được bao nhiêu điểm? Đại học D con có bạn học, nếu dì cần, con có thể hỗ trợ hỏi một chút.”
Dì Trầm Hoan liên tục nói lời cảm tạ, Đình Đình hơi ngượng ngùng, ngẩng đầu nhìn mắt Phó Tư Dịch, lại cúi đầu.
Lúc này, Hứa Thiến ho nhẹ một tiếng, “Trầm Hoan, tới phòng bếp giúp mẹ một tay.”
Trầm hoan liếc mắt trộm nhìn Phó Tư Dịch, vội vàng theo sau.
Vừa mới tiến vào cửa phòng bếp, Hứa Thiến lạnh lùng nói, “Đóng cửa.”
Trầm Hoan run lên, vội vàng làm theo.
“Trầm Hoan, lá gan của con thật đủ lớn, một tiếng không nói liền dám đem người về nhà. Con là chê mẹ con không đủ mất mặt, đúng không? Đi ra ngoài một chuyến, con thật là có tiền đồ.”
Thật ra Trầm Hoan còn có kế sách khả thi, thoáng nhìn mặt mẹ cô trầm như nước, vội vàng đánh mất ý niệm. Chỉ có thể thành khẩn khai báo, “Đây còn không phải vì sợ mẹ không muốn gặp anh ấy sao?”
“Con cũng biết mẹ con không nghĩ muốn gặ hắn, thế nhưng con còn dám……”
“Mẹ, con rất thích anh ấy. Hơn nữa, con cũng xác định đời này của con không phải anh áy thì không thể. Mẹ cứ cho anh ấy cơ hội biểu hiện, Phó Tư Dịch anh ấy đối xử với con thật sự rất tốt. Mẹ không thể bởi vì người ta đã từng ly hôn một lần, liền hoàn toàn phủ định, đây là không công bằng.”
“Huống hồ, người ta tới cũng tới rồi, còn mua thật nhiều quà tặng cho mẹ, mẹ không thể liền đem người trực tiếp đuổi đi, rất là không phải phép.” Trầm Hoan bắt đầu năn nỉ ỉ ôi, không ngừng khuyên.
“Mẹ bắt cậu ta mua cho mẹ sao?” Hứa Thiến lại trầm mặt, rất bất mãn.
“Mẹ…… Mẹ……” Trầm Hoan ôm lấy cánh tay bà dùng sức lắc, “Lâu như vậy, con mới thích một người. Mẹ, mẹ không thể nghe thử xem anh ấy sẽ nói gì sao?”
Hứa Thiến nhìn chằm chằm con gái, sau một hồi, không kiên nhẫn mà phất tay, “Con thích cậu ta như vậy sao?”
“Mẹ, khả năng con đã không thể rời khỏi anh ấy.”
Trầm Hoan là một tay bà nuôi lớn, bà rất hiểu biết tính tình con gái mình. Từ sau khi ly hôn, Trầm Hoan rất hiểu chuyện, cơ hồ không cần để bà phải bận tâm quá nhiều. Đến bây giờ, bản tính của nó bà đều biêt, bình thường nhìn rất ôn hòa, nhưng có đôi khi rất cố chấp, rất quật cường.
Hứa Thiến nặng nề thở dài, sau khi trầm mặc thật lâu mới nói, cuối cùng cũng thỏa hiệp, “Nếu cậu ta có thể thuyết phục mẹ, liền tốt còn, nếu là cậu ta không thể, nhất định con và cậu ta phải chia tay.”
Rốt cuộc chờ đến khi mẹ thỏa hiệp, Trầm Hoan liền vui vẻ.
Khi đến bữa cơm trưa, Trầm Hoan và Phó Tư Dịch ngồi cùng nhau, trong nhà đều là phụ nữ, chỉ có một mình anh là đàn ông, cho nên đề tài có thể nói đến cũng không nhiều.
Hứa Thiến tượng trưng hỏi mấy vấn đề về gia cảnh, Phó Tư Dịch hỏi gì đáp nấy, hơn nữa có đôi khi còn chủ động đề cập, Trầm Hoan ở một bên phối hợp, sau một bữa cơm, không khí vẫn tính là hòa hợp.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook