Chàng Vệ Sĩ Bá Đạo Của Nữ Hoàng Bạch Đạo
-
Chương 1
Buổi tối, trời mưa rất to tiếng sấm "ầm ầm" dữ dội và xem lẫn vào âm thanh của tiếng mưa rào rạc, còn có cả những tiếng súng và cả những tiếng đánh nhau như đang dự báo về cái chết của những người đã làm họ tức giận. Một lúc sau, trận chiến đã kết thúc,, những vũng máu đã được nước mưa dội rửa làm cho con đường như trở lại vẻ ban đầu của nó. Bỗng lúc này có tiếng nó lạnh nhạt vang lên:_"Chết tiệt chắc tụi này buồn vì ông trời đã cho tụi nó sống lâu thế nên mới dám đối đầu với chúng ta"
-" Đúng vậy, Chấn Dương ca" Tên đàn em mở miệng
-" Ủa mà đại ca đâu rồi" Chấn Dương quan xát sung quanh rồi hỏi
- "Dạ chắc anh ấy đi đâu đó rồi, anh cũng biết đại ca anh ấy đâu có thích những trận chiến như thế này" Bọn đàn em vội vã giải thích
-" ờ hé" Anh vừa dứt lời thì tiếng điện thoại vang lên Chấn Dương nhìn vào tên trong điện thoại rồi mở giọng cung kính trả lời
-" Dạ đại ca có gì căn giận"
-" Đến bờ biển X đón ta" Một âm thanh lãnh đạm từ đầu giây bên kia truyển đến khiến cho người ta rét run
-" Vâng" Xong đầu dây bên kia liền cúp máy như lời hài lòng với câu trả lời của Chấn Dương
Trong lúc này, trên bờ biển có bóng 1 người đàn ông thân hình cao lớn và lịch lãm khoát trên người là bộ vest màu đen đang đúng cới mưa tầm nhìn xa xâm về phía chân trời, chí khí bất phàm khiến cho người khác không đám tới gần. Cùng lúc đó có bóng dáng một người con gái mặc trên người bộ đầm xòe màu trắng đầu hơn đầu gối, trên tay là chiếc dù màu lam, trông giống như một thiên thần đang chơi đàu trong mưa, cô từ từ tiến lại gần chàng trai giọng nói trong trẻo vang lên:
-" Nay" Chàng trai quay lại nhìn thấy cô bộ dáng rất kinh ngạc nhưng lập tức vụt tắc, không trả lời nhứng ánh mắt chưa bao giờ rời khỏi người cô. Cô lấy trong người chiếc khăn tay mau trắng đưa lên trước mặt anh
-" Cho anh này" Cồ mỉn cười dịu dàng. Nhưng không thấy anh cầm và cũng không nói gì, bèn cầm lấy tay anh và bỏ chiếc khăn vào trong đó. Lúc này canh cảm thấy trong người như có dòng điện chạy qua không khỏi xúc động vừa định mởi mierng65 thì thấy cô nói tiếp:
-"A... Cái kia anh không nói được hả, cái này để cho anh lau mặt để cho đỡ ướt " cô vừa nói vừa dùng hành động xoa xoa trước mặt trong đáng yêu vô cùng làm cho người ta cảm thấy muốn ôm cô vào lòng mà bảo vệ. Ngừng một chút lại mở miệng nói tiếp:
-" Ai...anh cũng không cần cảm ơn tôi đâu. Vì tôi là người cực kì mê tín nên sáng nay đã xem qua tử vi nói hôm nay tôi sẽ gặp được một nhân vật rất quan trọng và người dó sẽ giúp tôi rất nhiều sau này nên thuận tiện giúp anh"
Vừa nói xong thì tiếng điện thoại của cô vang lên:
-" A lô"
"...." Anh nhìn thấy nét mặt của cô khi nghe điện thoại của cô, anh nhíu mày lặng lẽ quan sát, nhìn chăm chú vào thân hình mảnh mai trước mặt
-" Được tôi sẽ tới ngay" Nói xong cô quay đầu lại nhìn anh mở miệng:
_' Vậy xin phép anh tôi đi trước" Xong cô xoay người bước đi,khi cô đi được một khoảng, anh nhàn nhạt mở miệng
-" Hắc Hàn Phong là tên của tôi"
Cô ngạc nhiên nhìn anh rồi lên tiếng đáp lại anh:
-" Tôi là Bạch Du Nhiên có duyên gặp lại"
Kì thật cô cũng không ngờ lần gặp này sẽ thay đổi cuộc đời cô 2 tiếng " Bạch Du Nhiên" Và "có duyên gặp lại" này sẽ diễn ra như thế nào. Mở đầu là vậy nhưng cuộc sống sau này của họ sẽ diễn ra như thế nào đây...
-" Đúng vậy, Chấn Dương ca" Tên đàn em mở miệng
-" Ủa mà đại ca đâu rồi" Chấn Dương quan xát sung quanh rồi hỏi
- "Dạ chắc anh ấy đi đâu đó rồi, anh cũng biết đại ca anh ấy đâu có thích những trận chiến như thế này" Bọn đàn em vội vã giải thích
-" ờ hé" Anh vừa dứt lời thì tiếng điện thoại vang lên Chấn Dương nhìn vào tên trong điện thoại rồi mở giọng cung kính trả lời
-" Dạ đại ca có gì căn giận"
-" Đến bờ biển X đón ta" Một âm thanh lãnh đạm từ đầu giây bên kia truyển đến khiến cho người ta rét run
-" Vâng" Xong đầu dây bên kia liền cúp máy như lời hài lòng với câu trả lời của Chấn Dương
Trong lúc này, trên bờ biển có bóng 1 người đàn ông thân hình cao lớn và lịch lãm khoát trên người là bộ vest màu đen đang đúng cới mưa tầm nhìn xa xâm về phía chân trời, chí khí bất phàm khiến cho người khác không đám tới gần. Cùng lúc đó có bóng dáng một người con gái mặc trên người bộ đầm xòe màu trắng đầu hơn đầu gối, trên tay là chiếc dù màu lam, trông giống như một thiên thần đang chơi đàu trong mưa, cô từ từ tiến lại gần chàng trai giọng nói trong trẻo vang lên:
-" Nay" Chàng trai quay lại nhìn thấy cô bộ dáng rất kinh ngạc nhưng lập tức vụt tắc, không trả lời nhứng ánh mắt chưa bao giờ rời khỏi người cô. Cô lấy trong người chiếc khăn tay mau trắng đưa lên trước mặt anh
-" Cho anh này" Cồ mỉn cười dịu dàng. Nhưng không thấy anh cầm và cũng không nói gì, bèn cầm lấy tay anh và bỏ chiếc khăn vào trong đó. Lúc này canh cảm thấy trong người như có dòng điện chạy qua không khỏi xúc động vừa định mởi mierng65 thì thấy cô nói tiếp:
-"A... Cái kia anh không nói được hả, cái này để cho anh lau mặt để cho đỡ ướt " cô vừa nói vừa dùng hành động xoa xoa trước mặt trong đáng yêu vô cùng làm cho người ta cảm thấy muốn ôm cô vào lòng mà bảo vệ. Ngừng một chút lại mở miệng nói tiếp:
-" Ai...anh cũng không cần cảm ơn tôi đâu. Vì tôi là người cực kì mê tín nên sáng nay đã xem qua tử vi nói hôm nay tôi sẽ gặp được một nhân vật rất quan trọng và người dó sẽ giúp tôi rất nhiều sau này nên thuận tiện giúp anh"
Vừa nói xong thì tiếng điện thoại của cô vang lên:
-" A lô"
"...." Anh nhìn thấy nét mặt của cô khi nghe điện thoại của cô, anh nhíu mày lặng lẽ quan sát, nhìn chăm chú vào thân hình mảnh mai trước mặt
-" Được tôi sẽ tới ngay" Nói xong cô quay đầu lại nhìn anh mở miệng:
_' Vậy xin phép anh tôi đi trước" Xong cô xoay người bước đi,khi cô đi được một khoảng, anh nhàn nhạt mở miệng
-" Hắc Hàn Phong là tên của tôi"
Cô ngạc nhiên nhìn anh rồi lên tiếng đáp lại anh:
-" Tôi là Bạch Du Nhiên có duyên gặp lại"
Kì thật cô cũng không ngờ lần gặp này sẽ thay đổi cuộc đời cô 2 tiếng " Bạch Du Nhiên" Và "có duyên gặp lại" này sẽ diễn ra như thế nào. Mở đầu là vậy nhưng cuộc sống sau này của họ sẽ diễn ra như thế nào đây...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook