Chàng Rể Tỷ Phú
Chương 1751

“Bốp!”

Quỷ Y cho Mặt Nạ một cái bạt tai.

Mặt nạ không ngờ rằng Quỷ Y vừa nói đã ra tay, vốn dĩ có thể né được nhưng anh ta đã không né cái tát này.

Nghe một tiếng “răng rắc!”, phần hoa văn trên mặt nạ đã bị vỡ ra.

Chỉ thấy phía sau chiếc mặt nạ đó, là một khuôn mặt với chi chít các vết thương do kiếm cùng những vết sẹo xen kẽ, thoạt nhìn đặc biệt dọa người!

Thủ hạ của Mặt Nạ, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bộ mặt thật của "Mặt Nạ". Nhất thời đều kinh ngạc đến ngây người cả ra.

Triệu Khang cũng bị gương mặt này làm cho giật mình. Chỉ nhìn qua thôi, đều có thể khiến người ta gặp một cơn ác mộng.

Không ngờ rằng “Mặt Nạ” đại danh lẫy lừng, nhưng lại có một khuôn mặt đáng sợ như vậy.

Nếu đổi lại là người khác, Mặt Nạ nhất định sẽ liều mạng với hắn ta.

Nhưng Mặt Nạ biết, đối diện với Quỷ Y, ngay cả tư cách liều mạng anh ta cũng không có.

Triệu Khang thấy "Mặt Nạ" lợi hại như vậy, cũng không tránh được một cái tát của Quỷ Y. Càng kiên định muốn bái Quỷ Y làm sư phụ.

Quỷ Y giận dữ nói: "Đám phế vật các ngươi, không ngăn cản được hắn sao? Tại sao lại trơ mắt, nhìn hắn đi chết?”

“Chúng tôi đã ngăn cản, nhưng căn bản không ngăn được!” Mặt Nạ nói.

Mặt Nạ lấy ra một chiếc "Mặt nạ" khác từ trên người của mình và một lần nữa mang nó lên trên khuôn mặt của mình. Nói: "Quỷ Y tiền bối, Ngũ Tộc Thôn mới là kẻ thù đích thực của của chúng tôi. Ông muốn báo thù, hãy tìm thằng nhóc Triệu Hùng tính sổ mới đúng.”

Quỷ Y đảo mắt, lạnh lùng nói: "Việc ta làm, chẳng lẽ còn cần ngươi dạy cho ta hay sao?”

Phiên Tăng lên tiếng khuyên nhủ: "Được rồi, Quỷ Y! Về chuyện này, tôi cũng biết một chút. Đích thật là do Tà Y nóng lòng muốn lập công, nên đã tự tiện hành động, mới gây ra đại họa này, chuyện này trách không được Mặt Nạ. Anh tới đúng lúc lắm, chúng ta cùng nhau liên thủ động thủ với Ngũ Tộc Thôn.”

"Tôi không cần đám vô dụng các người! Thù, tôi sẽ tự mình đi báo.” Quỷ Y nói xong,quay người đi ra.

Nếu Quỷ Y hành động một mình, thì xác suất thắng "Ngũ Tộc Thôn" là rất thấp.

Mặt nạ đi lên khuyên nhủ Quỷ Y: "Quỷ Y tiền bối, ông vừa mới tới đường xa vất vả, hay là nghỉ ngơi thật tốt đi? Chờ ông nghỉ ngơi xong, chúng ta lại cùng nhau báo thù Ngũ Tộc Thôn. Bắt được thằng nhóc Triệu Hùng, mặc cho ngài xử lý.”

"Không! Ta tự mình đi Ngũ Tộc Thôn xem một chút.” Quỷ Y không nghe lời khuyên, khăng khăng muốn tự mình tới Ngũ Tộc Thôn. Gặp Quỷ Y ngoan cố như thế, ai có thể khuyên nhủ được.

Triệu Khang nói với Mặt Nạ: "Mặt nạ đại nhân, tôi đối với Ngũ Tộc Thôn có chút quen thuộc. Tôi đi theo Quỷ Y tiền bối được không?”

Mặt Nạ cũng lo lắng "Quỷ Y" một mình đi sẽ là chuyện xấu, có người dò xét tin tức cũng tốt. Liền gật đầu nói: "Vậy Triệu Khang, ngươi cứ đi theo Quỷ Y đi!”

“Được ạ! Được ạ!”

Triệu Khang trong lòng mừng thầm, không quên chào Thiên Thủ Nhân Đồ: "Sư phụ, con dẫn Quỷ Y tiền bối đi Ngũ Tộc Thôn một chút.”

"Ừm! Đi đi! Hãy nhớ cẩn thận." Thiên Thủ Nhân Đồ dặn dò Triệu Khang.

Triệu Khang cao hứng rít điếu thuốc, chạy tới đuổi theo Quỷ Y.

Quỷ Y quay đầu lại nhìn Triệu Khang một cái, lạnh lùng nói: "Thằng nhóc, lá gan của cậu không nhỏ ha! Dám đi với ta, cậu không biết ta là ai sao?”

“Ông là Quỷ Y đại danh lừng lẫy, ai mà không biết, ai mà không rõ!” Triệu Khang đáp lời, tay vỗ mạnh mông ngựa Quỷ Y.

Còn đừng nói, cái vỗ mông ngựa này của Triệu Khang thật là đúng quá rồi.

Quỷ Y rất thích người khác vỗ mông ngựa của mình.

Ông ta liếc nhìn Triệu Khang và nói: "Thằng nhóc, võ công của cậu rất là yếu! Trong Ngũ Tộc Thôn nghe nói có cao thủ, cậu đi cùng ta, chẳng lẽ không sợ?”

"Không sợ! Có Quỷ Y tiền bối ở đây, làm sao có thể sợ chứ? Quỷ Y tiền bối, tôi vốn chính là người của Ngũ Tộc Thôn. Chỉ là sau này, ầm ĩ với Ngũ Tộc Thôn, mới phải rời khỏi đó.”

“Ồ!” Quỷ Y nháy lông mày.

Triệu Khang nhấn chìa khóa xuống xe, chủ động mở cửa xe. Cung kính nói với Quỷ Y: "Quỷ Y tiền bối xin mời!” Quỷ Y thấy thằng nhóc Triệu Khang này phục vụ chu đáo, tính tình của cậu thể hiện qua lời nói, liền ngồi vào trong xe.

Triệu Khang lên xe, chủ động ngồi ở vị trí lái xe, vừa lái xe vừa nói: "Tôi vốn là người của nhà họ Triệu, sau đó bởi vì chuyện của ba tôi, nhà họ Triệu đối với bố của tôi thi hành gia pháp. Tôi bỏ nhà đi với sự phẫn nộ!”

"Bố của cậu là ai?" Quỷ Y đảo mắt tam giác, hỏi.

“Tôi tên là Triệu Khang, bố của tôi là Triệu Khiếu Nhân!”

"Triệu Khải Nhân? Ta chưa bao giờ nghe nói về cái tên đó, ta chỉ biết về Triệu Khải Thời. Triệu Khải Thời là ai?” Quỷ Y hỏi.

"Triệu Khải Thời là bác của tôi! Bố của tôi là con thứ, gia đình có tổng cộng sáu anh em.”

Quỷ Y "Ô!” Một tiếng, nói: "Hóa ra cậu là người của nhà họ Triệu à! Bố cậu bởi vì chuyện gì bị nhà họ Triệu thi hành gia pháp?”

"Bởi vì lúc trước, Tây Giao đã hạ độc cho gia đình tôi. Cha tôi bất lực tòng tâm, thay Tây Giao thông báo tin. Về sau, thằng nhóc Triệu Hùng giải độc cho nhà họ Triệu. Điều tra ra tình huống này, liền đối với ba tôi thực hiện gia pháp. Thật ra vào thời điểm đó, cha tôi cũng không có lựa chọn nào khác. Nếu ông ấy không thông báo tin thư, ông ấy có thể không thể sống sót!”

"Bây giờ cậu đang đi theo ai?" Quỷ Y hỏi.

“Sư phụ tôi là Thiên Thủ Nhân Đồ!” Triệu Khang nói.

"Thiên Thủ Nhân Đồ? Công phu của anh ta không cao. Quỷ Y nhắm mắt lại, nói: "Cậu và ta nói một chút chuyện nhà họ Triệu được chứ?”

Thế là, Triệu Khang đem những chuyện mà anh ta biết, kể hết ngọn nguồn cho Quỷ Y nghe.

Quỷ Y nghe xong, hỏi Triệu Khang: "Cậu nói Triệu Hùng, đã là người đứng đầu của Thiên Bảng rồi sao? Ta chưa bao giờ nghe nói về chuyện đó?”

“Thằng nhóc kia thật sự đang bế quan sao?”

"Đúng vậy! Em họ Triệu Hằng của tôi nói như vậy với tôi.”

Quỷ Y nghe xong, giận giữ nói: "Triệu Hùng thằng nhóc thối này giết đồ đệ của ta, ta không giết hắn không được! Ngươi không phải muốn báo thù nhà họ Triệu sao?”

"Ý nghĩa của việc tôi còn sống bây giờ chính là muốn báo thù nhà họ Triệu."

“Nhưng võ công của ngươi kém như vậy, làm sao báo thù nhà họ Triệu?” Triệu Khang nghe xong, đậu xe bên đường.

Anh ta mở cửa xe, quỳ xuống trước mặt Quỷ Y, thành kính nói: "Quỷ Y tiền bối, tôi muốn bái người làm sư phụ. Chỉ cần người chịu dạy tôi công phu, tôi nhất định sẽ có một ngày có thể báo thù nhà họ Triệu. Nếu đời này thù không được báo, tôi chết cũng không cam lòng.”

"Ngươi muốn bái ta làm sư phụ?" Quỷ Y cười lạnh một tiếng, nói: "Có thú vị không? Cậu có bản lĩnh gì có thể để ta thu nhận cậu làm đồ đệ? Còn nữa, cậu không phải là đồ đệ Thiên Thủ Nhân Đồ sao? Nếu cậu bái ta làm sư phụ, không sợ ông ta tìm ngươi gây rắc rối hay sao?”

"Không sợ! Chỉ cần Quỷ Y tiền bối thu nạp tôi làm đồ đệ, Thiên Thủ Nhân Đồ kia còn tính gì chứ!" Triệu Khang không quên đối với Thiên Thủ Nhân Đồ nói lời âm hiểm.

Quỷ Y duỗi chân mang giày vải ra, nói với Triệu Khang: "Cởi giày ra!”

Triệu Khang không hiểu ông ấy muốn làm gì, nhưng vẫn theo lời cởi giày Quỷ Y ra.

"Vớ cũng cởi ra!" Quỷ Y tiếp tục sai khiến Triệu Khang.

Triệu Khang lại cởi vớ Quỷ Y ra.

"Chân của ta đã một tuần rồi không rửa sạch sẽ, cậu hãy li3m cho sạch sẽ!" Ta đầu tiên sẽ quan sát biểu hiện của cậu, và sau đó xem xét liệu ta có nên nhận ngươi làm đồ đệ.”

Triệu Khang nghe xong trong lòng mừng rỡ, nhưng nhìn thấy Quỷ Y chân đầy da tróc, hôi thối cũng có phần ái ngại. Cuối cùng, vẫn quyết tâm ngậm ngón chân Quỷ Y vào miệng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương