Chàng Rể Tỷ Phú
Chương 1736

Hứa Toàn Vinh hỏi Lý Thanh Tịnh: “Các ngươi trong Ngũ Tộc Thôn sắp đặt hoa mai dịch số phong thuỷ cục kỳ môn chi thuật đúng không?”

Lý Thanh Tịnh nghe giật mình, hỏi ngược lại: “Ông Hứa, làm sao ông biết?”

“Tôi có một vị bạn bè, hiểu kỳ môn độn giáp chi thuật. Hôm nay, bị người của tập đoàn Thiên Thanh tìm tới cửa, để cho người bạn kia của tôi giúp đỡ đi phá hư kỳ môn ám cọc của Ngũ Tộc Thôn của các người. Tôi là muốn gọi điện thoại, thương lượng cùng Triệu Hùng một chút, chuyện này nên làm thế nào?”

Hứa Toàn Vinh nói với Lý Thanh Tịnh: “Triệu phu nhân, tôi cũng không gạt cô. Bạn bè kia của tôi đã từng bốc một quẻ cho mình, đây là một cái đại kiếp bên trong mạng ông ấy. Việc này trách không được, hết thảy đều là kiếp số. Nếu như một kiếp này qua, bạn bè kia của tôi sẽ trưởng mệnh trăm tuổi, nếu như không qua được, vậy liền...”

Ngụ ý, liền có nguy hiểm tính mạng.

Đối với Lý Thanh Tịnh mà nói, Hứa Toàn Vinh gọi cho cú điện thoại này, thật sự là quá quan trọng.

Đối phương là dịch số đại sư, nếu như giúp đỡ Am Cẩu phá đi Kỳ môn cọc ngầm Ngũ Tộc Thôn, như vậy Ngũ Tộc Thôn sẽ tràn ngập nguy hiểm.

Lý Thanh Tịnh vội vàng cảm tạ Hứa Toàn Vinh nói: “Ông Hứa, thật sự là cám ơn ông! Ông gọi cú điện thoại này, đối với chúng tôi mà nói, thật sự là quá quan trọng rồi!”

“Mọi người đều là bạn bè của tôi, tôi cũng không thể trơ mắt nhìn các người tổn thương lẫn nhau.”

“Vậy tôi có thể cùng vị bạn bè gọi là Chu Văn kia, Chu đại sư nói điện thoại một chút không? Tôi muốn cùng hắn thương lượng một chút.” Lý Thanh Tịnh nói.

“Có thể! Vậy các người tự mình trò chuyện đi. Chờ các người bận bịu qua trận này, có rảnh đến thành phố Vinh chơi a! Phu nhân của tôi rất nhớ mọi người đấy.”

“Được, được! Nhất định như vậy.” Lý Thanh Tịnh thống khoái đáp ứng.

Hứa Toàn Vinh đem điện thoại giao cho Chu Văn, Chu Văn cùng Lý Thanh Tịnh kết nối điện thoại, liên thanh nói “xin chào”.

Chu Văn tiếp điện thoại xong, hiển nhiên tâm tình rất tốt. Đem điện thoại đưa trả lại cho Hứa Toàn Vinh, cười nói: “Vị Triệu phu nhân này không đơn giản a! Tâm tư cẩn thận, thông minh hơn người.”

Hứa Toàn Vinh tò mò hỏi: “Cô ấy nói gì với ông?”

Chu Văn lắc đầu cười nói: “Ông Hứa, cái này chính là cơ mật không thể tiết lộ, liên quan đến sinh tử của tôi.”

Hứa Toàn Vinh ừ một tiếng, nhẹ gật đầu, không hỏi tới nữa, nói với Chu Văn: “Ông cũng không thể chết. Nếu như ông chết, lão già tương lai trăm tuổi như tôi, chẳng phải là sẽ cô độc à.”

Chu Văn thở dài, nói với Hứa Toàn Vinh: “Ông Hứa, ông mau rời khỏi Thành phố Vinh đi! Tôi chào giá tiền không dọa được bọn hắn, bọn hắn nhất định sẽ ép buộc tôi.”

“Vậy vì sao ông còn không sớm rời đi?” Hứa Toàn Vinh nhíu mày, không hiểu hỏi.

Chu Văn cười khổ một cái, nói: “Nơi này là kiếp số trong số mệnh đã chú định, nếu như tôi rời đi, hậu quả so với kiếp số còn nghiêm trọng hơn, hết thảy đều là nhất định phát sinh. Không thể nghịch, không thể nghịch!”

Hứa Toàn Vinh nhẹ gật đầu, nói: “Vậy tôi chờ tin tức tốt của các người, chí ít kiếp nạn qua đi, phải báo cái bình an cho tôi.”

“Được! Đi nhanh đi.” Chu Văn thúc giục Hứa Toàn Vinh nói.

Nhìn qua bóng lưng Hứa Toàn Vinh rời đi, Chu Văn vuốt râu dài dưới hàm, tự lẩm bẩm: “Lão hữu, vận mệnh con người đều có khác biệt. Tổ tiên ông tích đức, đời này chú định vinh hoa một đời, sống lâu trăm tuổi. Mặc dù trung niên góa, nhưng lúc tuổi già cưới tiểu kiều thê, chính là bên thắng lớn nhất nhân sinh. Hi vọng còn có ngày thể có gặp lại!”

Lý Thanh Tịnh sau khi cúp điện thoại, suy nghĩ còn đắm chìm trong sự tình vừa rồi.

Đám Am Cẩu này thế mà nhìn ra bên trong Ngũ Tộc Thôn có kỳ môn cọc ngầm, thật đúng là dùng bất cứ thủ đoạn nào, thế mà lại mời Kỳ môn đại sư đến phá hư kỳ môn cọc ngầm Ngũ Tộc Thôn.

Nếu không phải Hứa Toàn Vinh kịp thời gọi điện thoại tới, hậu quả thực sự là vô cùng nguy hiểm.

Lý Thanh Tịnh càng nghĩ càng sợ, lần nguy cơ này vừa mới bắt đầu không bao lâu, liền liên tiếp gặp phải quỷ kế của đối phương.

Nên tiến hành phản kích đối với những người như thế nào đây chứ?

Cấp ba Hải Phòng!

Trong phòng ăn, Lý Diệu Linh cùng Xa Gia Mỹ đang dùng cơm.

Xa Gia Mỹ thấy Lý Diệu Linh làm một bộ bộ dáng không yên lòng, đồ ăn trong bàn ăn, một chút cũng không ăn. Không hiểu hỏi: “Diệu Linh, sao cậu không ăn đồ đi?”

“Không thấy ngon miệng!” Lý Diệu Linh thở dài, nói với Xa Gia Mỹ: “Gia Mỹ, mình đều cố gắng như vậy, thế nhưng mà thành tích vẫn là không đi lên, đoán chừng việc và đại học là không có trông cậy được.”

“Thi không đậu liền thi không đậu thôi! Dù sao chị và anh rể cậu có tiền như vậy, cậu tùy tiện đi tới công ty của bọn họ đi làm, cũng có thể dưỡng lão. Bọn họ cũng không thể nhìn cậu chết đói đi!”

“Vậy mình không phải thành phế vật à!” Lý Diệu Linh rầu rĩ không vui nói.

Xa Gia Mỹ nở nụ cười, nói: “Cậu đừng nghĩ trực tiếp những cái đồ vật loè loẹt kia. Sự tình lần trước cậu quên rồi à, nếu không phải anh rể cậu giúp, cậu đã phải ngồi tù rồi.”

“Đừng nói mình! Cậu thì sao? Có lòng tin có thể thi đậu sao?” Lý Diệu Linh đổi chủ đề, không muốn nhắc đến tai nạn xấu hổ.

Xa Gia Mỹ lắc đầu buồn bực nói: “Mình cũng không thành! Không phải học tập. Nhưng mà, bố mình ở nước ngoài tìm cho mình một trường học. Nói, để cho mình xuất ngoại du học, chờ về sau trở về, tìm việc làm cũng dễ tìm. Thực sự không được, cũng chỉ có thể về nước giúp bọn họ nuôi heo.”

Lý Diệu Linh vừa uống vào trong miệng một ngụm nước, trực tiếp phun ra. Cười nói: “Cậu có thể chăn heo? Cũng đừng nói giỡn. Mình thấy, vẫn là kiếm tên phú nhị đại, gả vào hào môn ấy.”

“Trước kia mình nghĩ đến gả vào hào môn, nhưng Đinh Trung Kiên kia lại cùng những đứa con gái khác. Tính toán, về sau vẫn là tìm người thành thật gả đi.”

“Người thành thật? Cậu coi người thành thật đều là hiệp sĩ đổ vỏ sao?”

“Ài dô! Mình còn chưa cân nhắc qua vấn đề này, chờ sau này rồi nói sau!” Xa Gia Mỹ dùng thìa trong tay, gõ gõ bàn ăn, nói: “Lý nhị tiểu thư ăn cơm, lại không ăn, đồ ăn liền nguội rồi đó.”

“Ăn cơm! Ăn cơm thôi!”

Lý Diệu Linh cùng Xa Gia Mỹ vừa ăn cơm, vừa trò chuyện.

Vừa ăn vài miếng, liền nghe có người hô: “Không xong rồi, có người té xỉu!”

“A! Bên này cũng có người té xỉu...”

Trong phòng ăn tiếng thét chói tai, hô hoán liên tục.

Lý Diệu Linh cùng Xa Gia Mỹ xem xét chuyện xảy ra, rời khỏi bàn ăn đang ngồi, hướng về địa điểm xảy ra chuyện chạy tới.

Chỉ thấy một vài bạn học té xỉu, miệng sùi bọt mép, hiển nhiên là dấu hiệu trúng độc.

Bên người, có người ôm bụng lục tục ngo ngoe, nói đau bụng như giảo, đau bụng đến kịch liệt.

Lãnh đạo nhà ăn nhận được báo cáo, mang theo giáo y ngay lập tức đi tới hiện trường.

Giáo y kiểm tra qua xong, nói với lãnh đạo nhà ăn: “Chủ nhiệm Đàm, những học sinh này là ngộ độc thức ăn.”

“Ngộ độc thức ăn?” Chủ nhiệm Đàm nghe vậy giật nảy cả mình.

Còn không đến thời gian một tháng liền phải thi tốt nghiệp trung học, đột nhiên phát sinh sự kiện nhà ăn ngộ độc thức ăn tập thể, cái chức vị quản hậu cần này, nghe chừng khó giữ được.

Đúng lúc này, Lý Diệu Linh cùng Xa Gia Mỹ cũng che lên bụng, la hét kêu to Đau bụng.

Loại mùi vị đau đớn này, so thời điểm táo bón, đều phải khó chịu hơn. Chỉ trong chốc lát, liền làm cho trên thân Lý Diệu Linh cùng Xa Gia Mỹ ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Ngoại trừ Lý Diệu Linh cùng Xa Gia Mỹ ra, lại có không ít học sinh bắt đầu ngộ độc thức ăn, thậm chí có người đau đớn khó nhịn, nằm trên mặt đất lăn lộn đi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương