Chàng Rể Cực Phẩm
-
Chương 1057: Sức mạnh của Kiền Hải
Kiền Hải đứng trong hư không, trong mắt lộ vẻ khinh thường, hai Nhân Tiên nho nhỏ, cũng chẳng là gì trong mắt lão ta cả.
“Ông nội Hải, sau khi bắt giữ Lâm Ẩn, có thể giao cho cháu xử lý không?”
Kiền Húc đứng một bên lớn tiếng hỏi, gã là muốn để Lâm Ẩn nghe thấy, rửa sạch nổi nhục anh mang đến cho mình.
“Lâm Ẩn cẩn thận, đây là một Địa Tiên!”
Ánh mắt Tửu Đạo Nhân nặng nề, nếu đối mặt với Địa Tiên bình thường, lão thấy phối hợp với Lâm Ẩn, dù không thể đối phó cũng có thể xoay sở được, nhưng đối mặt với cao thủ khí thế như vậy, trong lòng lão cũng không đủ niềm tin.
“Tôi biết”.
Ánh mắt Lâm Ẩn cũng rất nặng nề, tuy cao thủ Địa Tiên trước mặt yếu hơn Hiên Viên Vô Địch đã gặp trong Thiên Vực không ít, nhưng anh còn lâu mới đấu lại được.
“Hai con giun nhỏ như các người còn định phản kháng à?”
Thấy dáng vẻ đề phòng của hai người, Kiền Hải cười khinh bỉ, phất nhẹ tay áo.
Một con Hoả Long tạo thành từ ngọn lửa bay ra từ trong tay áo của lão ta, kéo dài hơn mười trượng, mang theo năng lượng khủng bố huỷ diệt mọi thứ, xông về phía hai người.
Nhiệt độ của con Hoả Long này rất cao, hơn nữa nó gần như ngưng tụ thành thực chất, giống như một con Hoả Long thật sự vậy.
Nơi Hoả Long đi qua, ngay cả bầu không khí xung quanh cũng bị nhóm lên, không ít nhà cửa của nhà họ Mã bên dưới đã bị đốt cháy.
“Lâm Ẩn cẩn thận, đây là thuật Hoả Long uy chấn bí cảnh Côn Luân của nhà họ Kiền!”
Tửu Đạo Nhân la lên, kiếm Thái Huyền sau lưng ra khỏi vỏ, biến thành mấy trăm kiếm quang màu vàng, chém về phía Hoả Long.
Lâm Ẩn người kiếm hợp nhất, biến thành một tia kiếm sáng rực bao phủ khắp đất trời, vắt ngang trên trời cao, chém lên trên con Hoả Long hơn mười trượng kia.
Ầm!
Trong ánh mắt chấn động của người nhà họ Mã, Hoả Long quay cuồng một cái đã khiến tia kiếm bao phủ khắp đất trời của Lâm Ẩn và mấy trăm kiếm quang của kiếm Thái Huyền biến thành bột phấn, tiêu tán trong đất trời.
“Phụt!”
“Phụt!”
Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân đều phun ra một ngụm máu tươi, người bay ngược ra ngoài mười mấy trượng mới có thể đứng vững được.
“Sao có thể mạnh đến vậy chứ!”
Mã Giáp nhìn trận chiến trên bầu trời, lẩm bẩm.
Cụ ta hiểu rõ sự mạnh mẽ của Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân, Lâm Ẩn chính là người một mình chém chết mười mấy cao thủ của tiên cảnh, còn Tửu Đạo Nhân thì một kiếm đã đả thương người mạnh nhất trong tiên cảnh hạ giới lần này.
Trong mắt cụ ta, hai người đã có thực lực đỉnh cao rồi, nhưng không ngờ hôm nay lại gặp được ông lão thần bí này, một chiêu đã đả thương Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân.
Bây giờ cả giới võ đạo đều biết Tửu Đạo Nhân và Lâm Ẩn ở lại nhà họ Mã, đương nhiên cũng sẽ cho rằng nhà họ Mã nằm dưới trướng Lâm Ẩn, nếu sau khi cao thủ này đánh bại Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân còn muốn truy cứu, thì nhà họ Mã bọn họ nhất định sẽ gặp hoạ.
Khách khanh của nhà họ Bạch cũng lắc đầu nói: “Cậu chủ, chúng ta đi trước thôi. Nếu nhà họ Kiền đã phái Kiền Hải đến thì chuyện này đã kết thúc rồi, phải biết rằng dù là Địa Tiên của núi Long Hổ chạy đến cũng chưa chắc là đối thủ của Kiền Hải, dù chúng ta ở lại đây cũng không giúp được gì, có khi còn lọt vào tầm ngắm của người nhà họ Kiền nữa”.
“Tôi không đi, tôi không tin Kiền Hải dám ra tay với mình!”, Bạch Vũ nhíu mày nói, hắn ta hơi không cam lòng, Lâm Ẩn là ân nhân cứu mạng của hắn ta, nhưng gặp phải Kiền Hải hắn ta lại không giúp được gì.
“Cậu chủ, chắc cậu cũng hiểu rất nhiều người trong gia tộc cũng không muốn phá vỡ sự cân bằng của bí cảnh lúc này, nếu cậu cứ khư khư cố chấp sẽ ảnh hưởng đến địa vị của cậu trong gia tộc đấy”, khách khanh của nhà họ Bạch thở dài nói: “Vả lại Lâm Ẩn đắc tội với nhiều gia tộc như thế, vận mệnh sớm đã được định sẵn, cậu không cứu được cậu ta đâu, gia tộc cũng sẽ không ủng hộ quyết định của cậu”.
“Tiếc cho một thiên tài!”
Khách khanh thở dài, với thiên phú của Lâm Ẩn, nếu không chết trẻ rất có thể sẽ trở thành kiếm tiên Thu Thuỷ thứ hai, cũng sẽ là Địa Tiên cường đại có thể tung hoành trong bí cảnh Côn Luân tựa như Hiên Viên Vô Địch.
Lúc này những người trong bí cảnh Côn Luân đang ở nước Mã Lai cũng đều chạy đến đây, nhìn thấy Kiền Hải Địa Tiên đứng trong không trung.
Tuy đa số bọn họ chưa từng gặp Kiền Hải, nhưng cũng là dòng chính của các gia tộc lớn, từ khí thế trên người lão ta, bọn họ có thể đoán ra Kiền Hải là một Địa Tiên mạnh, vẫn có chút năng lực phân biệt.
“Đó là Kiền Hải Địa Tiên của nhà họ Kiền, ngay cả bố tôi cũng không phải đối thủ của lão ta!”
Thiên tài của nhà Đông Phương nhìn Kiền Hải, hoảng hốt nói.
Bố của hắn cũng là một Địa Tiên, trước đây Kiền Hải đến thăm nhà Đông Phương, bố hắn đấu với Kiền Hải, về đến nhà từng cảm thán mình không phải đối thủ của lão ta.
Nghe thấy lời của thiên tài nhà Đông Phương, những người khác đều giật mình.
Bọn họ cũng từng nghe nói tới tiếng tăm của Kiền Hải Địa Tiên, trong cả Côn Luân cũng chỉ có hai ba mươi Địa Tiên có thể áp đảo Kiền Hải mà thôi.
Bây giờ Kiền Hải Địa Tiên của nhà họ Kiền hạ giới, Lâm Ẩn lấy gì mà đấu đây?
Ngay cả Hiên Viên Bằng cũng nhìn về phía Lâm Ẩn với ánh mắt thương hại:
‘Lâm Ẩn, cậu tự thấy mình đứng đầu thời bấy giờ, giết chết dòng chính của các gia tộc lớn, lại không biết cậu chỉ là một Nhân Tiên nho nhỏ, dù các vương tộc hoàng tộc không ra mặt, một gia tộc có Địa Tiên đã có thể dễ dàng nghiền nát cậu rồi, vương tộc hoàng tộc thống trị bí cảnh Côn Luân cả nghìn năm, cậu có thể tưởng tượng được nội tình của bọn họ không?’
Tống Triết thì trực tiếp cười ra tiếng, cười to nói: “Lâm Ẩn, để xem hôm nay cậu sẽ chết thế nào!”
“Giao đồ ra đây, tôi sẽ cho cậu chết thoải mái một chút!”, Kiền Hải ung dung nói với Lâm Ẩn, thứ nhà họ Kiền của lão ta muốn có được thì chắc chắn sẽ có được, hơn nữa các gia tộc lớn muốn giành với bọn họ cũng phải nghĩ tới hậu quả.
“Tiền bối thân là cao thủ Địa Tiên lại dám tuỳ ý ra tay ở thế giới thường, có còn coi núi Long Hổ tôi ra gì không, nghìn năm trước núi Long Hổ cũng đã từng giao hẹn với các thế lực lớn rồi!”
Tửu Đạo Nhân nặng nề nói.
“Ha hả!”
Kiền Hải cười nhạt: “Giao hẹn nghìn năm trước còn có ai xem trọng nữa? Núi Long Hổ các người không muốn dọn vào Côn Luân, đã mấy trăm năm không có qua lại với các gia tộc lớn trong Côn Luân tôi, sao chúng tôi biết núi Long Hổ các người có năng lực để chúng tôi tuân theo giao hẹn hay không chứ?”
“Hôm nay, nếu tôi đã xuống thế giới thường thì sẽ đến núi Long Hổ một chuyến, xem các người có còn uy thế của thánh địa đạo môn nghìn năm trước không!”
“Nếu núi Long Hổ của ông không được nữa, vậy mau chóng giao cả bí cảnh núi Long Hổ ra luôn đi!”
Lời nói của Kiền Hải khiến Tửu Đạo Nhân biến sắc, bí cảnh núi Long Hổ là gốc rễ để núi Long Hổ có thể gìn giữ sự mạnh mẽ trong nghìn năm qua, Kiền Hải lại dám có ý định với nó.
“Ông dám!”
“Ông xem tôi có dám không!”, Kiền Hải hừ lạnh một tiếng, vung tay áo lên, đánh ra hai con Viêm Long màu vàng dài ba bốn mươi trượng.
Một đòn này, Kiền Hải đã sử dụng bảy phần thực lực, sức mạnh khủng bố, dù là Địa Tiên cũng phải cẩn thận, với thực lực của Địa Tiên cũng phải sử dụng cả át chủ bài mới có thể ngăn cản một đòn này.
‘Xong rồi!’
Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân đều thầm nghĩ, không phải Địa Tiên thì suy cho cùng cũng chỉ là con kiến thôi. Một đòn này dù là hai người dốc hết sức ứng phó cũng không ngăn cản được.
“Người của nhà họ Kiền có uy ghê nhỉ!”
Nhưng đúng lúc này, bên bờ biển của biệt thự nhà họ Mã vang lên một giọng nói vang dội, mọi người đều quay đầu nhìn lại, lập tức thấy một ông lão mặc áo tơi, trong tay cầm một cây cần câu ngồi trên một mảnh đất bên bờ biển.
Lời khi nãy chính là ông ấy nói.
“Ông nội Hải, sau khi bắt giữ Lâm Ẩn, có thể giao cho cháu xử lý không?”
Kiền Húc đứng một bên lớn tiếng hỏi, gã là muốn để Lâm Ẩn nghe thấy, rửa sạch nổi nhục anh mang đến cho mình.
“Lâm Ẩn cẩn thận, đây là một Địa Tiên!”
Ánh mắt Tửu Đạo Nhân nặng nề, nếu đối mặt với Địa Tiên bình thường, lão thấy phối hợp với Lâm Ẩn, dù không thể đối phó cũng có thể xoay sở được, nhưng đối mặt với cao thủ khí thế như vậy, trong lòng lão cũng không đủ niềm tin.
“Tôi biết”.
Ánh mắt Lâm Ẩn cũng rất nặng nề, tuy cao thủ Địa Tiên trước mặt yếu hơn Hiên Viên Vô Địch đã gặp trong Thiên Vực không ít, nhưng anh còn lâu mới đấu lại được.
“Hai con giun nhỏ như các người còn định phản kháng à?”
Thấy dáng vẻ đề phòng của hai người, Kiền Hải cười khinh bỉ, phất nhẹ tay áo.
Một con Hoả Long tạo thành từ ngọn lửa bay ra từ trong tay áo của lão ta, kéo dài hơn mười trượng, mang theo năng lượng khủng bố huỷ diệt mọi thứ, xông về phía hai người.
Nhiệt độ của con Hoả Long này rất cao, hơn nữa nó gần như ngưng tụ thành thực chất, giống như một con Hoả Long thật sự vậy.
Nơi Hoả Long đi qua, ngay cả bầu không khí xung quanh cũng bị nhóm lên, không ít nhà cửa của nhà họ Mã bên dưới đã bị đốt cháy.
“Lâm Ẩn cẩn thận, đây là thuật Hoả Long uy chấn bí cảnh Côn Luân của nhà họ Kiền!”
Tửu Đạo Nhân la lên, kiếm Thái Huyền sau lưng ra khỏi vỏ, biến thành mấy trăm kiếm quang màu vàng, chém về phía Hoả Long.
Lâm Ẩn người kiếm hợp nhất, biến thành một tia kiếm sáng rực bao phủ khắp đất trời, vắt ngang trên trời cao, chém lên trên con Hoả Long hơn mười trượng kia.
Ầm!
Trong ánh mắt chấn động của người nhà họ Mã, Hoả Long quay cuồng một cái đã khiến tia kiếm bao phủ khắp đất trời của Lâm Ẩn và mấy trăm kiếm quang của kiếm Thái Huyền biến thành bột phấn, tiêu tán trong đất trời.
“Phụt!”
“Phụt!”
Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân đều phun ra một ngụm máu tươi, người bay ngược ra ngoài mười mấy trượng mới có thể đứng vững được.
“Sao có thể mạnh đến vậy chứ!”
Mã Giáp nhìn trận chiến trên bầu trời, lẩm bẩm.
Cụ ta hiểu rõ sự mạnh mẽ của Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân, Lâm Ẩn chính là người một mình chém chết mười mấy cao thủ của tiên cảnh, còn Tửu Đạo Nhân thì một kiếm đã đả thương người mạnh nhất trong tiên cảnh hạ giới lần này.
Trong mắt cụ ta, hai người đã có thực lực đỉnh cao rồi, nhưng không ngờ hôm nay lại gặp được ông lão thần bí này, một chiêu đã đả thương Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân.
Bây giờ cả giới võ đạo đều biết Tửu Đạo Nhân và Lâm Ẩn ở lại nhà họ Mã, đương nhiên cũng sẽ cho rằng nhà họ Mã nằm dưới trướng Lâm Ẩn, nếu sau khi cao thủ này đánh bại Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân còn muốn truy cứu, thì nhà họ Mã bọn họ nhất định sẽ gặp hoạ.
Khách khanh của nhà họ Bạch cũng lắc đầu nói: “Cậu chủ, chúng ta đi trước thôi. Nếu nhà họ Kiền đã phái Kiền Hải đến thì chuyện này đã kết thúc rồi, phải biết rằng dù là Địa Tiên của núi Long Hổ chạy đến cũng chưa chắc là đối thủ của Kiền Hải, dù chúng ta ở lại đây cũng không giúp được gì, có khi còn lọt vào tầm ngắm của người nhà họ Kiền nữa”.
“Tôi không đi, tôi không tin Kiền Hải dám ra tay với mình!”, Bạch Vũ nhíu mày nói, hắn ta hơi không cam lòng, Lâm Ẩn là ân nhân cứu mạng của hắn ta, nhưng gặp phải Kiền Hải hắn ta lại không giúp được gì.
“Cậu chủ, chắc cậu cũng hiểu rất nhiều người trong gia tộc cũng không muốn phá vỡ sự cân bằng của bí cảnh lúc này, nếu cậu cứ khư khư cố chấp sẽ ảnh hưởng đến địa vị của cậu trong gia tộc đấy”, khách khanh của nhà họ Bạch thở dài nói: “Vả lại Lâm Ẩn đắc tội với nhiều gia tộc như thế, vận mệnh sớm đã được định sẵn, cậu không cứu được cậu ta đâu, gia tộc cũng sẽ không ủng hộ quyết định của cậu”.
“Tiếc cho một thiên tài!”
Khách khanh thở dài, với thiên phú của Lâm Ẩn, nếu không chết trẻ rất có thể sẽ trở thành kiếm tiên Thu Thuỷ thứ hai, cũng sẽ là Địa Tiên cường đại có thể tung hoành trong bí cảnh Côn Luân tựa như Hiên Viên Vô Địch.
Lúc này những người trong bí cảnh Côn Luân đang ở nước Mã Lai cũng đều chạy đến đây, nhìn thấy Kiền Hải Địa Tiên đứng trong không trung.
Tuy đa số bọn họ chưa từng gặp Kiền Hải, nhưng cũng là dòng chính của các gia tộc lớn, từ khí thế trên người lão ta, bọn họ có thể đoán ra Kiền Hải là một Địa Tiên mạnh, vẫn có chút năng lực phân biệt.
“Đó là Kiền Hải Địa Tiên của nhà họ Kiền, ngay cả bố tôi cũng không phải đối thủ của lão ta!”
Thiên tài của nhà Đông Phương nhìn Kiền Hải, hoảng hốt nói.
Bố của hắn cũng là một Địa Tiên, trước đây Kiền Hải đến thăm nhà Đông Phương, bố hắn đấu với Kiền Hải, về đến nhà từng cảm thán mình không phải đối thủ của lão ta.
Nghe thấy lời của thiên tài nhà Đông Phương, những người khác đều giật mình.
Bọn họ cũng từng nghe nói tới tiếng tăm của Kiền Hải Địa Tiên, trong cả Côn Luân cũng chỉ có hai ba mươi Địa Tiên có thể áp đảo Kiền Hải mà thôi.
Bây giờ Kiền Hải Địa Tiên của nhà họ Kiền hạ giới, Lâm Ẩn lấy gì mà đấu đây?
Ngay cả Hiên Viên Bằng cũng nhìn về phía Lâm Ẩn với ánh mắt thương hại:
‘Lâm Ẩn, cậu tự thấy mình đứng đầu thời bấy giờ, giết chết dòng chính của các gia tộc lớn, lại không biết cậu chỉ là một Nhân Tiên nho nhỏ, dù các vương tộc hoàng tộc không ra mặt, một gia tộc có Địa Tiên đã có thể dễ dàng nghiền nát cậu rồi, vương tộc hoàng tộc thống trị bí cảnh Côn Luân cả nghìn năm, cậu có thể tưởng tượng được nội tình của bọn họ không?’
Tống Triết thì trực tiếp cười ra tiếng, cười to nói: “Lâm Ẩn, để xem hôm nay cậu sẽ chết thế nào!”
“Giao đồ ra đây, tôi sẽ cho cậu chết thoải mái một chút!”, Kiền Hải ung dung nói với Lâm Ẩn, thứ nhà họ Kiền của lão ta muốn có được thì chắc chắn sẽ có được, hơn nữa các gia tộc lớn muốn giành với bọn họ cũng phải nghĩ tới hậu quả.
“Tiền bối thân là cao thủ Địa Tiên lại dám tuỳ ý ra tay ở thế giới thường, có còn coi núi Long Hổ tôi ra gì không, nghìn năm trước núi Long Hổ cũng đã từng giao hẹn với các thế lực lớn rồi!”
Tửu Đạo Nhân nặng nề nói.
“Ha hả!”
Kiền Hải cười nhạt: “Giao hẹn nghìn năm trước còn có ai xem trọng nữa? Núi Long Hổ các người không muốn dọn vào Côn Luân, đã mấy trăm năm không có qua lại với các gia tộc lớn trong Côn Luân tôi, sao chúng tôi biết núi Long Hổ các người có năng lực để chúng tôi tuân theo giao hẹn hay không chứ?”
“Hôm nay, nếu tôi đã xuống thế giới thường thì sẽ đến núi Long Hổ một chuyến, xem các người có còn uy thế của thánh địa đạo môn nghìn năm trước không!”
“Nếu núi Long Hổ của ông không được nữa, vậy mau chóng giao cả bí cảnh núi Long Hổ ra luôn đi!”
Lời nói của Kiền Hải khiến Tửu Đạo Nhân biến sắc, bí cảnh núi Long Hổ là gốc rễ để núi Long Hổ có thể gìn giữ sự mạnh mẽ trong nghìn năm qua, Kiền Hải lại dám có ý định với nó.
“Ông dám!”
“Ông xem tôi có dám không!”, Kiền Hải hừ lạnh một tiếng, vung tay áo lên, đánh ra hai con Viêm Long màu vàng dài ba bốn mươi trượng.
Một đòn này, Kiền Hải đã sử dụng bảy phần thực lực, sức mạnh khủng bố, dù là Địa Tiên cũng phải cẩn thận, với thực lực của Địa Tiên cũng phải sử dụng cả át chủ bài mới có thể ngăn cản một đòn này.
‘Xong rồi!’
Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân đều thầm nghĩ, không phải Địa Tiên thì suy cho cùng cũng chỉ là con kiến thôi. Một đòn này dù là hai người dốc hết sức ứng phó cũng không ngăn cản được.
“Người của nhà họ Kiền có uy ghê nhỉ!”
Nhưng đúng lúc này, bên bờ biển của biệt thự nhà họ Mã vang lên một giọng nói vang dội, mọi người đều quay đầu nhìn lại, lập tức thấy một ông lão mặc áo tơi, trong tay cầm một cây cần câu ngồi trên một mảnh đất bên bờ biển.
Lời khi nãy chính là ông ấy nói.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook