Chàng Quỷ Của Bác Sĩ
-
Chương 67
Tên truyện: Chàng quỷ của bác sĩ
Tác giả: Bắc Dã
Thể loại: Hiện đại, huyền huyễn, thần quái, bác sĩ công x ma thụ.
Editor: ♪ Đậu ♪
Chương 67:
Sinh nhật Quý Thừa Tiêu tổ chức vào buổi tối, Lâm Triệt hưng phấn đi theo, nhận quà đầy một cốp xe, trong đó ngoại trừ đồ tình thú cực kỳ kỳ đầy đủ của Lê Hình và "Kim Bình Mai" của Thẩm Tư Tu, thì quà tặng khác đều khá bình thường.
Lầu một của bar là khách mời, lầu hai là bạn bè thân quen, chơi cũng rất tưng bừng, nhốn nháo không tả nổi. Chơi trò chơi phải uống không ít rượu và hôn Quý Thừa Tiêu không ít lần, bị chụp bao nhiêu ảnh.
Chơi đến cuối, Lâm Triệt cảm thấy đây như là một âm mưu. Lừa cậu chủ động hôn chủ động khiêu khích Quý Thừa Tiêu bao nhiêu lần.
Suốt đêm lầu một của bar đều đông người, còn trên lầu hai ai nấy đều say bí tỉ nằm la liệt dưới đất ngủ, cuối cùng chỉ có bốn người bọn họ là còn trụ lại.
"...Em nói anh biết, thật ra em là trai thẳng!" Lâm Triệt uống không nhiều rượu, đa phần đều bị Quý Thừa Tiêu cản, nhưng rượu vào thì lời ra.
Lê Hình "Xì" một tiếng, ngước cổ trút cạn một ly rượu đỏ: "Dẹp đi, em sắp cong thành cây nhang muỗi rồi kìa!"
Lâm Triệt nghiêng đầu kéo tay Quý Thừa Tiêu quơ quào: "Cận Thần nói em là nhang muỗi..."
Quý Thừa Tiêu nhẹ vỗ đầu Lâm Triệt, cậu nhóc đúng là uống kha khá rồi.
"Không còn sớm, tớ với Lâm Triệt đi trước." Quý Thừa Tiêu mặc áo khoác vào cho Lâm Triệt, rồi ôm ngang cậu lên.
"Đừng nói láo, còn chưa đến 1 giờ!" Lê Hình nằm trên sofa nhìn đồng hồ.
Cận Thần quỳ trên sofa uống rượu ngẩng đầu nhìn đồng hồ của mình: "Ngu, sắp 2 giờ rồi!"
Quý Thừa Tiêu im lặng liếc mắt nhìn hai con người ngu ngốc đó. Thật ra...
Sắp 3 giờ rồi.
Lâm Triệt vòng tay lên cổ Quý Thừa Tiêu, mắt sắp híp thành một sợi chỉ, "Em buồn ngủ..."
"Ngủ đi." Quý Thừa Tiêu cúi đầu hôn lên trán Lâm Triệt.
Ba giờ tảng sáng, cho dù là lối đi bộ ở trung tâm thành phố cũng không bao nhiêu người, những người thật sự hưởng thụ cuộc sống về đêm bây giờ đều đang ở khách sạn hay quán ăn đêm.
Quý Thừa Tiêu uống nhiều rượu, mặc dù không phải quá say, nhưng không thể lái xe.
Các bông tuyết bay li ti giữa trời, rơi xuống đất lập tức tan ra, đèn đường vàng vọt dìu dịu, người trong lòng cũng...
Ấm đến lạ.
Lâm Triệt hơi rúc vào trong ngực Quý Thừa Tiêu, tìm vị trí thoải mái nhất để ngủ tiếp.
"Ngày mai sẽ có tuyết rơi sao?" Lâm Triệt lầm bầm.
"Sẽ," Quý Thừa Tiêu ôm Lâm Triệt, "Tuyết lớn."
"Vậy mình đi ngắm đi," Lâm Triệt cười hì hì, "Ngắm tuyết lớn."
"Ừ."
Quý Thừa Tiêu cúi đầu nhìn cậu, cuối cùng đi vào một khách sạn gần nhà nhất. Muốn ngủ thì nằm trên chiếc giường êm ái thật sự để ngủ cho ngon.
... (kuroneko3026)
Một trận tuyết lớn không những mang đến không khí lạnh hơn, mà còn báo hiệu Tết đang đến gần. Còn hai ngày nữa là giao thừa, trong thành phố người người về quê ăn Tết, đường phố của thành phố A vắng vẻ hơn trước rất nhiều.
"Lâm Triệt, ngày mai anh dẫn em về nhà." Quý Thừa Tiêu vỗ Lâm Triệt đang làm ổ trong chăn chơi điện thoại.
Lâm Triệt lúc lắc đầu: "Chứ giờ không phải đang ở nhà hả?"
Quý Thừa Tiêu vui vì Lâm Triệt tự giác xem nơi này là nhà mình, anh cầm điện thoại trong tay cậu để qua một bên, lôi Lâm Triệt từ trong chăn ra: "Là nhà em, ở thành phố C."
Lâm Triệt sửng sốt hai giây, lập tức kinh hoàng trợn mắt: "Về nhà?"
"Ừ, về nhà."
"Mẹ nó quá tốt!" Lâm Triệt kích động ôm chầm cổ Quý Thừa Tiêu, nâng mặt anh lên hôn một cái thật kêu.
"Anh rất đẹp trai!"
Quý Thừa Tiêu cười khẽ, hơi lùi về sau, tìm đúng môi Lâm Triệt cúi đầu hôn cậu.
Tay anh linh hoạt dò vào ổ chăn, quen thuộc trượt vào qua vạt áo, động tác sờ soạng mang tính khiêu khích rất mạnh.
Về chuyện làm tình với Quý Thừa Tiêu, số lần càng nhiều thì Lâm Triệt càng quen thuộc. Một là kỹ thuật của anh quá đỉnh đứng hạng nhất, hai là dĩ nhiên Lâm Triệt sẽ không bài xích chuyện lên giường với người mình yêu.
Quý Thừa Tiêu nắm hai bên eo Lâm Triệt ưỡn thẳng ra ra vào vào, người dưới thân ửng đỏ đôi má, mái tóc mềm bị mồ hôi thấm ướt dính bết trên trán, đôi mắt vốn long lanh trong sáng giờ đây che kín tình dục, đôi môi khẽ hé thỉnh thoảng bật ra vài tiếng rên rỉ ngọt nị.
Quá mức gợi cảm.
Mắt Quý Thừa Tiêu càng thêm tối đi, động tác dưới thân càng thêm mãnh liệt. Quanh quẩn bên tai là tiếng va chạm bạch bạch và tiếng nước làm người tai đỏ tim đập.
Muốn làm em ấy đến phát khóc.
Muốn làm em ấy khóc gọi tên anh.
Muốn hai chân em ấy quấn siết eo anh mà bắn ra.
Quý Thừa Tiêu là người thuộc phái hành động, thực tế là anh đã làm như vậy.
"Đủ rồi... Em, em không xong..." Lâm Triệt quấn hai chân quanh eo Quý Thừa Tiêu, tay vô lực rơi phịch xuống giường.
"Một lần cuối cùng."
"Anh, anh lại gạt em!" Khóe mắt cậu đỏ hoe, dáng vẻ như sắp khóc đến nơi. Cậu cảm giác mình sắp bị anh làm chết rồi.
Quý Thừa Tiêu kéo Lâm Triệt để cậu ngồi lên người mình, động tác dưới thân không hề gián đoạn, tay cậu khoát lên vai anh, dụi mặt vào cổ anh: "Quý Thừa Tiêu... Em không muốn... Em mệt quá..."
"Ngoan, một lần cuối nữa."
Cuối cùng cậu vẫn nhận mệnh nhắm mắt lại, có bạn trai ham muốn quá cao, Lâm Triệt tỏ vẻ cậu sắp luyện ra được cơ bụng luôn rồi.
Hết chương 67.
Tác giả: Bắc Dã
Thể loại: Hiện đại, huyền huyễn, thần quái, bác sĩ công x ma thụ.
Editor: ♪ Đậu ♪
Chương 67:
Sinh nhật Quý Thừa Tiêu tổ chức vào buổi tối, Lâm Triệt hưng phấn đi theo, nhận quà đầy một cốp xe, trong đó ngoại trừ đồ tình thú cực kỳ kỳ đầy đủ của Lê Hình và "Kim Bình Mai" của Thẩm Tư Tu, thì quà tặng khác đều khá bình thường.
Lầu một của bar là khách mời, lầu hai là bạn bè thân quen, chơi cũng rất tưng bừng, nhốn nháo không tả nổi. Chơi trò chơi phải uống không ít rượu và hôn Quý Thừa Tiêu không ít lần, bị chụp bao nhiêu ảnh.
Chơi đến cuối, Lâm Triệt cảm thấy đây như là một âm mưu. Lừa cậu chủ động hôn chủ động khiêu khích Quý Thừa Tiêu bao nhiêu lần.
Suốt đêm lầu một của bar đều đông người, còn trên lầu hai ai nấy đều say bí tỉ nằm la liệt dưới đất ngủ, cuối cùng chỉ có bốn người bọn họ là còn trụ lại.
"...Em nói anh biết, thật ra em là trai thẳng!" Lâm Triệt uống không nhiều rượu, đa phần đều bị Quý Thừa Tiêu cản, nhưng rượu vào thì lời ra.
Lê Hình "Xì" một tiếng, ngước cổ trút cạn một ly rượu đỏ: "Dẹp đi, em sắp cong thành cây nhang muỗi rồi kìa!"
Lâm Triệt nghiêng đầu kéo tay Quý Thừa Tiêu quơ quào: "Cận Thần nói em là nhang muỗi..."
Quý Thừa Tiêu nhẹ vỗ đầu Lâm Triệt, cậu nhóc đúng là uống kha khá rồi.
"Không còn sớm, tớ với Lâm Triệt đi trước." Quý Thừa Tiêu mặc áo khoác vào cho Lâm Triệt, rồi ôm ngang cậu lên.
"Đừng nói láo, còn chưa đến 1 giờ!" Lê Hình nằm trên sofa nhìn đồng hồ.
Cận Thần quỳ trên sofa uống rượu ngẩng đầu nhìn đồng hồ của mình: "Ngu, sắp 2 giờ rồi!"
Quý Thừa Tiêu im lặng liếc mắt nhìn hai con người ngu ngốc đó. Thật ra...
Sắp 3 giờ rồi.
Lâm Triệt vòng tay lên cổ Quý Thừa Tiêu, mắt sắp híp thành một sợi chỉ, "Em buồn ngủ..."
"Ngủ đi." Quý Thừa Tiêu cúi đầu hôn lên trán Lâm Triệt.
Ba giờ tảng sáng, cho dù là lối đi bộ ở trung tâm thành phố cũng không bao nhiêu người, những người thật sự hưởng thụ cuộc sống về đêm bây giờ đều đang ở khách sạn hay quán ăn đêm.
Quý Thừa Tiêu uống nhiều rượu, mặc dù không phải quá say, nhưng không thể lái xe.
Các bông tuyết bay li ti giữa trời, rơi xuống đất lập tức tan ra, đèn đường vàng vọt dìu dịu, người trong lòng cũng...
Ấm đến lạ.
Lâm Triệt hơi rúc vào trong ngực Quý Thừa Tiêu, tìm vị trí thoải mái nhất để ngủ tiếp.
"Ngày mai sẽ có tuyết rơi sao?" Lâm Triệt lầm bầm.
"Sẽ," Quý Thừa Tiêu ôm Lâm Triệt, "Tuyết lớn."
"Vậy mình đi ngắm đi," Lâm Triệt cười hì hì, "Ngắm tuyết lớn."
"Ừ."
Quý Thừa Tiêu cúi đầu nhìn cậu, cuối cùng đi vào một khách sạn gần nhà nhất. Muốn ngủ thì nằm trên chiếc giường êm ái thật sự để ngủ cho ngon.
... (kuroneko3026)
Một trận tuyết lớn không những mang đến không khí lạnh hơn, mà còn báo hiệu Tết đang đến gần. Còn hai ngày nữa là giao thừa, trong thành phố người người về quê ăn Tết, đường phố của thành phố A vắng vẻ hơn trước rất nhiều.
"Lâm Triệt, ngày mai anh dẫn em về nhà." Quý Thừa Tiêu vỗ Lâm Triệt đang làm ổ trong chăn chơi điện thoại.
Lâm Triệt lúc lắc đầu: "Chứ giờ không phải đang ở nhà hả?"
Quý Thừa Tiêu vui vì Lâm Triệt tự giác xem nơi này là nhà mình, anh cầm điện thoại trong tay cậu để qua một bên, lôi Lâm Triệt từ trong chăn ra: "Là nhà em, ở thành phố C."
Lâm Triệt sửng sốt hai giây, lập tức kinh hoàng trợn mắt: "Về nhà?"
"Ừ, về nhà."
"Mẹ nó quá tốt!" Lâm Triệt kích động ôm chầm cổ Quý Thừa Tiêu, nâng mặt anh lên hôn một cái thật kêu.
"Anh rất đẹp trai!"
Quý Thừa Tiêu cười khẽ, hơi lùi về sau, tìm đúng môi Lâm Triệt cúi đầu hôn cậu.
Tay anh linh hoạt dò vào ổ chăn, quen thuộc trượt vào qua vạt áo, động tác sờ soạng mang tính khiêu khích rất mạnh.
Về chuyện làm tình với Quý Thừa Tiêu, số lần càng nhiều thì Lâm Triệt càng quen thuộc. Một là kỹ thuật của anh quá đỉnh đứng hạng nhất, hai là dĩ nhiên Lâm Triệt sẽ không bài xích chuyện lên giường với người mình yêu.
Quý Thừa Tiêu nắm hai bên eo Lâm Triệt ưỡn thẳng ra ra vào vào, người dưới thân ửng đỏ đôi má, mái tóc mềm bị mồ hôi thấm ướt dính bết trên trán, đôi mắt vốn long lanh trong sáng giờ đây che kín tình dục, đôi môi khẽ hé thỉnh thoảng bật ra vài tiếng rên rỉ ngọt nị.
Quá mức gợi cảm.
Mắt Quý Thừa Tiêu càng thêm tối đi, động tác dưới thân càng thêm mãnh liệt. Quanh quẩn bên tai là tiếng va chạm bạch bạch và tiếng nước làm người tai đỏ tim đập.
Muốn làm em ấy đến phát khóc.
Muốn làm em ấy khóc gọi tên anh.
Muốn hai chân em ấy quấn siết eo anh mà bắn ra.
Quý Thừa Tiêu là người thuộc phái hành động, thực tế là anh đã làm như vậy.
"Đủ rồi... Em, em không xong..." Lâm Triệt quấn hai chân quanh eo Quý Thừa Tiêu, tay vô lực rơi phịch xuống giường.
"Một lần cuối cùng."
"Anh, anh lại gạt em!" Khóe mắt cậu đỏ hoe, dáng vẻ như sắp khóc đến nơi. Cậu cảm giác mình sắp bị anh làm chết rồi.
Quý Thừa Tiêu kéo Lâm Triệt để cậu ngồi lên người mình, động tác dưới thân không hề gián đoạn, tay cậu khoát lên vai anh, dụi mặt vào cổ anh: "Quý Thừa Tiêu... Em không muốn... Em mệt quá..."
"Ngoan, một lần cuối nữa."
Cuối cùng cậu vẫn nhận mệnh nhắm mắt lại, có bạn trai ham muốn quá cao, Lâm Triệt tỏ vẻ cậu sắp luyện ra được cơ bụng luôn rồi.
Hết chương 67.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook