Chẳng Phải Trộm Của Ngươi Một Chiếc Cốc?!
-
Chương 53: Lớn – Nhỏ yêu nghiệt đối đầu
Mấy ngày ở nhà không đi làm khiến Bối Bối cảm thấy nếu tiếp tục không đi làm, trên người sẽ bắt đầu tạo kén.
Hơn nữa cũng có rất nhiều việc không thể chỉ đạo qua điện thoại, chuyện đã đến nước này, việc gì nên đến thì cứ đến thôi!
Tỉ Hà Di vừa đi, cô đã chuẩn bị thay quần áo, rời khỏi nhà đi vào thang máy.
Thang máy dừng ở tầng 16, một anh chàng đẹp trai trẻ tuổi đi vào, anh ta nhìn Bối Bối đeo khăn quàng cổ che mất nửa gương mặt, liền nở nụ cười ấm áp gật gật đầu.
Ra khỏi thang máy, nhìn xuyên qua cửa thủy tinh, Bối Bối nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc dưới gốc cây bên kia đường.
(Pup: Thánh Điển đối diện Thánh Ân, đấy là đám phóng viên đứng chầu sẵn trước cửa công ty đấy ạ! = =)
Cô do dự không dám đi ra ngoài, sợ bị người vây kín, biết trước như vậy đã đi xe cùng với Tỉ Hà Di, để cho đưa cô đi làm.
“Tiểu thư, có cần giúp gì không?” Anh chàng đẹp trai trẻ tuổi trong thang máy mỉm cười nói.
Ánh mắt của Bối Bối sáng lên, khom người nhờ cậy anh ta: “Tiên sinh, anh có thể đưa tôi tới Thánh Ân được không?”
“Rất vui lòng được phục vụ tiểu thư!”
Bối Bối ngơ ngác nhìn anh ta đem cánh tay mình vòng qua tay hắn, hành vi giống như rất quen thuộc với cô.
“Để tránh né đám ruồi bọ kia, làm phiền tiểu thư giả làm bạn gái tôi!” Anh ta đẩy kính mắt, gương mặt tuấn tú hiện lên một tia cười vô hại.
A…… Hóa ra là như vậy!
Vị tiên sinh này thật thông minh, ngay lập tức đã nhận ra cô đang tránh né đám “chó săn”!
Bối Bối vui sướng phối hợp, chủ động kéo anh ta ra khỏi Thánh Điển. Đội “chó săn” hình như cũng thấy nghi ngờ, nhưng không ai dám chủ động tiến lên hỏi.
Bước vào đại sảnh Thánh Ân, cô liền buông tay anh ta, nói lời cảm ơn: “Cảm ơn anh, đã làm lãng phí thời gian của anh rồi!”
Anh ta cười nhẹ, ánh mắt đảo quanh những người đi lướt qua bọn họ một vòng, sau đó lại đem chú ý chuyển về trên người cô: “Không lãng phí, tôi đang làm việc tại Thánh Ân!”
Dọa người……
Bối Bối nghiêng đầu nhìn anh ta: “Anh……”
“Tôi là luật sư xử lí sự vụ ở văn phòng tầng 16 – Hàn Triết.” Đôi mắt dưới lớp kính lóe lên một tia sắc bén: “Hân hạnh được ra mắt cô, Biện Bối Bối tiểu thư.”
Phốc……
Cô biết Hàn Triết, đó là một anh chàng dựa vào tài ăn nói phi phàm cùng với bản lĩnh của bản thân mà nổi tiếng trong giới luật sư, vừa tốt nghiệp đã mở một văn phòng luật riêng, cùng lúc trở thành cố vấn pháp luật của tập đoàn Thánh Thế tại Trung Quốc.
Bối Bối nhìn anh ta, nửa ngày không nói ra lời, cô phải sớm nghĩ đến người sống ở Thánh Điển sao có thể là kẻ đầu đường xó chợ.
“Tôi phải đi rồi, lần tới sẽ nói chuyện nhiều hơn.”
Anh ta lững thững đi về phía thang máy, nửa đường đột nhiên nhớ tới cái gì, nghiêng người quay đầu lại, dáng vẻ tiêu sái cười: “Đúng rồi, Biện tiểu thư ở bên ngoài so với ảnh chụp trên tạp chí quả là xinh đẹp hơn nhiều!”
_ _!
Ảnh trên tạp chí?!
Bối Bối đứng ngẩn ngơ, ở quầy tạp chí cầm lấy một tờ [Tìm hiểu sự thật] đọc tin tức tài chính và kinh tế những ngày này.
Ôi……
Thật khôi hài, trang nhất của tờ báo là ảnh chụp và tiêu đề rất kích thích: [Một đêm tình liền bay lên thành Phượng Hoàng], bài viết ở trang hai [Người thừa kế Tỉ gia hôm nay bị vạch trần ở chung cùng cấp dưới!]
Ảnh chụp…… Ảnh chụp……. Thật khó coi!
Cô mặc áo sơmi của Tỉ Hà Di, bên dưới là quần ngủ, đầu tóc như tổ quạ, đáng giận nhất là cổ áo không cài nút, đem ánh mắt người đọc hấp dẫn đến dấu hôn lộ ra bên ngoài, Tỉ Hà Di đứng phía sau càng làm cho quan hệ hai người trở nên mờ ám.
Bối Bối lệ rơi đầy mặt……
Bi thương muốn dùng đầu đập vào sách báo, có người đi ngang qua cô, rút ra một tờ tạp chí trên quầy, sau đó đi tính tiền.
Dì Đinh nhìn đến tờ tạp chí [Tìm hiểu sự thật] trong tay người nọ, hưng phấn muốn chết, miệng bô bô không ngừng: “Cô cũng xem [Tìm hiểu sự thật] ư, tôi nói cho cô hay, tạp chí kì này đầu đề là Biện Bối Bối, người của công ty chúng ta đó nha, không cần mua tuần san này đâu! Tôi nhìn là đã biết Biện Bối Bối, cô gái này có tướng làm phu nhân, đôi tay cô ấy thon dài, trắng nõn xinh đẹp cực kì.”
Bối Bối 囧
Thuận tay cầm theo một chai nước chanh xếp hàng phía sau người nọ.
Lại nghe thấy đối phương cười nhạo: “Dì Đinh, dì đừng nói khoác đi! Người ta là hạng người nào, sao có thể tùy tiện cho dì nắm tay được?!”
Dì Đinh nổi giận, nét mặt già nua, bùng lên ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, nổi giận: “Sao tôi lại chưa từng chạm qua tay cô ấy?! Trước đây, mỗi ngày cô ấy đều tới siêu thị mua một phần cơm nắm cá ngừcalivà một bình nước chanh, lúc tính tiền tôi đã chạm vào tay cô ấy! Bối Bối có bị đốt thành tro tôi cũng nhận được ra đôi tay ấy, nếu hiện tại người đến tính tiền, tôi vừa chạm tay đã nhận ra ngay!”
Bối Bối囧
Sau đó đem nước chanh trả về chỗ cũ, xám mặt chạy khỏi siêu thị, phía sau còn vang lên giọng nói đắc ý của dì Đinh: “Cô có biết con gái của tôi không?! Nó đang làm trợ lý cho luật sư tầng 16, con bé có văn kiện có chữ ký của Biện Bối Bối đó!”
“Được rồi, dì Đinh, dì nói gì nhận ra tay của Biện Bối Bối tôi thừa nhận, nhưng mà cũng không thể thổi phồng như vậy được nha. Con gái dì ở tầng 16 làm việc, cũng không phải nhân viên của Thánh Thế, sao có thể có chữ kí của Biện Bối Bối được?!”
“Tại sao không thể có?! Con bé dùng gì đó trao đổi với cấp dưới của Biện Bối Bối, chính là cô bé trông rất giống con lai ý!”
Đại Mật Nhi!!
Bối Bối thẳng tiến tầng 38, một cước đá vong cửa phòng làm việc, ba người cấp dưới đều tập trung đông đủ.
Tiền Trinh ánh mắt sắc bén, liếc mắt một cái liền nhìn thấy một viên kim cương lớn xuất hiện trên tay trái Bối Bối, cô liền chạy đến giữ chặt lấy tay sếp, hét to: “Oa…… Viên kim cương thật lớn! Thật hiếm thấy! Thật đẹp nha!”
Tiểu Tôn và Tiểu Đại nghe được cũng xông qua, ba người chậc chậc tán thưởng, vây quanh tay trái của Bối Bối.
Tiểu Đại choáng váng, vươn tay che kín hai mắt chỉ để lộ một kẽ hở, lén nhìn viên đá: “Mù, mù, tôi muốn mù!”
“Sếp Bối, Boss cầu hôn chị rồi sao?!” Tiểu Tôn nhìn chằm chằm, bày ra ánh mắt ngưỡng mộ, hâm mộ không chịu được!
“Sếp Bối, hôn lễ của chị nhất định phải mời bọn em đó nha!” Tiền Trinh nắm chặt tay, hai mắt sáng lên: “Em muốn tranh hoa cô dâu, em cũng muốn được hạnh phúc……”
“Hoa cưới là của tôi!” Tiểu Tôn nhìn Tiền Trinh hét lớn.
“Cô đã có đại sói xám, con thỏ nhỏ không cần hoa cưới!” Tiền Trinh╮(╯▽╰)╭
“Tôi vào công ty trước cô, phải đem hoa cưới nhường cho tiền bối!” Tiểu Tôn kéo áo người bên cạnh.
……
Hôn lễ còn chưa định ngày, các cô ấy đã bắt đầu tranh hoa cưới của cô dâu!
Bối Bối = =
Tiểu Đại rốt cuộc buông tay che mắt xuống, lôi kéo tay trái đeo nhẫn kim cương của Bối Bối, tay phải làm bộ đang cầm microphone vui vẻ hát ca: “Kim cương kim cương sáng trong suốt, giống như ngôi sao trên trời hái xuống… Trên trời hái xuống ngôi sao nhỏ, cũng không bằng kim cương giá trị hoàng kim…… La la la…….”
Bối Bối = =
Nhìn cô gái đang rung đùi đắc ý, lại nghĩ đến cô ta chính là đại gian tế ‘Ta là Keroro’, hơn nữa vừa rồi còn nghe được người ta dùng chữ kí của mình đổi lấy thứ gì đó….
Thù mới thêm hận cũ!
Bỗi Bối không nói lời nào tiến lên nắm lấy hai bên má Tiểu Đại, ra sức kéo!
“Còn không đi làm việc cho tôi!”
Tiểu Tôn & Tiền Trinh nhìn bộ dáng sếp muốn phun hỏa, lại nhìn Tiểu Đại thê thảm, ngoan ngoãn trở về đi làm.
Một lát sau, Tiểu Đại xoa nắn hai bên má sưng đỏ, u ám trốn vào góc tường.
“Sếp Bối, em vẽ một vòng tròn to nhất vũ trụ nguyền rủa chị!”
U oán gió thu ở phía sau cô kết thành lốc xoáy, bất thình lình xuất hiện tập giấy A4……
***
Khu mộ ở Tề Thọ Viên, có lẽ hiện tại đã không còn gọi là khu mộ viên nữa, mà là chuyên khu.
Maybach đỗ ở bên đường, Tỉ Hà Di xuống xe đỡ lấy Bối Bối, hai người tay trong tay đi về phía đình nhỏ.
Bối Bối đặt hoa hồng trắng xinh đẹp cùng hoa quả tươi mới trước phần mộ, quỳ gối trước mặt cha mẹ, mắt ngấn lệ nói: “Ba mẹ, con gái rốt cuộc cũng có gia đình của mình, hôm nay con mang con rể hai người tới ra mắt.”
Tỉ Hà Di tiến lên, hai đầu gối quỳ xuống, dập đầu một cái nói: “Ba, cám ơn ba mươi ba đóa hoa hồng trắng của ba đã tạo ra một sinh mệnh mang tên Bối Bối!”
“Lại dập đầu một cái: “Mẹ, cảm ơn mẹ cho con cơ hội chăm sóc Bối Bối cả đời!”
“Đi thôi……” Bối Bối ở bên cạnh đánh anh một cái: “Ít làm bộ đi, mẹ em khi nào thì cho anh cơ hội chứ?!”
Anh giữ lấy tay cô, nắm chặt, mỉm cười: “Lúc mà em vẫn còn mải chơi đùa.”
= =
Lúc này yêu nghiệt đang ngủ mơ ư……
Bối Bối nhăn mũi, khinh bỉ nhìn anh xem thường.
“Cô không phải vị tiểu thư lần trước tìm không thấy mộ cha mẹ sao?”
Hai người quay lại nhìn, là quản lí đại thúc, ông lại chỉ hướng Tỉ Hà Di nói: “A…. Cậu không phải vị tiên sinh mua lại toàn bộ nơi này sao?”
Dọa người…..
Bối Bối quay đầu, trợn mắt há mồm nhìn anh, nửa ngày hỏi: “Từ khi nào thì anh bắt đầu thích em hả?!”
Anh nhìn vẻ mặt ngơ ngác của cô, vỗ nhẹ lá khô rơi trên vai áo: “Rất sớm, đến nỗi em cũng nhớ nổi!”
_ _
Nhìn quanh cảnh bốn phía, cô hít sâu hai ngụm, lấy dũng khí hỏi: “Anh phung phí hết bao nhiêu tiền?”
Khóe miệng anh cong lên, không trả lời. Quản lí viên bên cạnh thật ra đã trả lời thay: “Mua toàn bộ khu mộ lớn như vậy, cộng thêm tu sửa, còn có cảnh vật non nước xung quanh, ít nhất cũng phải gần trăm vạn đi!”
囧
“Tỉ Hà Di, anh điên rồi! Khi đó em chưa hề đối xử tốt với anh, có tiền cũng không cần lãng phí như vậy? Anh nói xem ba mẹ em sao có thể thừa nhận được?!” Cô kéo áo anh quát.
Bối Bối muốn ngất xỉu, thật sự rất xa xỉ, số tiền đó có thể mua một căn hộ hai phòng ngủ.
Tỉ Hà Di vươn ngón trỏ đặt trên môi cô, ngăn cản cô sẽ tiếp tục nói những lời làm anh tức giận, ánh mắt sâu kín thổ lộ: “Cha mẹ tuyệt đối có thể thừa nhận! Anh cảm thấy nếu không phải mẹ mất quá sớm, anh làm thế này còn chưa đủ!”
Cô nghi hoặc nhìn anh, trong lòng lại có một tầng cảm giác lạ trồi lên……
***
Tiệc tối, trong phòng tiệc cao cấp của khách sạn, khách khứa đông đủ, tụ hội ăn uống linh đình.
Mỗi người tham dự đều mặc lễ phục xinh đẹp, cửa lớn được phục vụ viên đẩy ra, hai người bước vào.
Người đàn ông dáng người cao gầy, âu phục cắt may càng làm tôn thêm vẻ anh tuấn bất phàm của anh. Mà khuỷu tay anh khoác theo tay một cô gái mặc lễ phục dài chấm đất, dáng vẻ dịu dàng mê người, lay động tâm hồn.
Hai người mỉm cười đón nhận ánh mắt của mọi người, hơi hơi nghiêng đầu nói chuyện với nhau.
“Anh xác định đây là địa điểm công khai rất tốt ư?”
“Đúng thế! Đầu năm nay Trình tổng có hợp tác cùng với ông nội. Vừa rồi ông ta tới Mĩ còn được ông nội mời đi chơi golf.”
“Hà Di, chuyện lớn như vậy nếu không nói cho ông nội một tiếng, khẳng định ngài sẽ tức chết!” Bối Bối kiễng mũi chân nói nhỏ vào tai anh, tay trái đặt trên vai anh lấp lánh ánh sáng kim cương.
Anh nhìn gần đó có một vị phóng viên trông rất quen mắt đang cầm camera, cúi đầu chào, vô cùng thân thiết nói: “Yên tâm, ông nội có sóng gió gì là chưa từng trải qua?! Nói không chừng chiêu ‘mượn đao giết người’ lần này là muốn xem biểu hiện của chúng ta! Như vậy không bằng thuận theo ý người đi!”
Bối Bối vô cùng thân thiết nhéo nhẹ mũi anh: “Một người là tiểu yêu nghiệt, một người là đại yêu nghiệt!”
Anh ôm sát eo nhỏ của cô, thuận tay đưa qua một ly rượu: “Bảo bối, em cũng biến thành xấu!Tayem nếu còn nhích tới nhích lui, đừng nói làm đám phóng viên đó hoa mắt chóng mặt, anh cũng mau bị em mê hoặc!”
Cô cười khanh khách run cả người, nhẫn kim cương theo tay lay động phát ra ánh sáng chói mắt……
Đây không phải là đôi nam nữ gần đây có chuyện xấu đồn xa hay sao?!
Trình tổng lắc lắc đầu, trong lòng ai thán, người trẻ tuổi hiện tại thật không biết suy nghĩ cái gì!
Ông dẫn theo vài người bạn tiến đến, cười chào hỏi Tỉ Hà Di: “Hà Di, chú còn nghĩ cháu sẽ không tới!”
Tỉ Hà Di nhìn ông, hơi khom người hồi lễ: “Chú Trình đã mời, cháu làm sao có thể không đến được?!”
“Thằng bé này, khó trách mỗi lần cùng Tỉ gia nói chuyện phiếm, không quá hai câu đều nhắc đến cháu!”
Xung quanh vài người có máu mặt trên thương trường cũng gật đầu đồng ý với Trình tổng, cười đến tròng mắt đều không thấy, híp mắt nhìn về phía Bối Bối, không biết nên xưng hô thế nào: “Vị tiểu thư xinh đẹp này là……”
Tỉ Hà Di dắt tay Bối Bối giới thiệu: “Đây là vợ cháu, Biện Bối Bối, buổi sáng hôm nay chúng cháu vừa trở thành vợ chồng hợp pháp!”
b( ̄▽ ̄)d
Phốc……
Không khí xung quanh hỗn độn. Một bên phóng viên đang dựng thẳng lỗ tai nghe ngóng chân cũng run run, cố gắng chống đỡ, bám lấy bàn.
Trình tổng lắp bắp hỏi: “Hà Di, quốc tịch của cháu là quốc tịch Mĩ mà? Muốn lấy giấy chứng nhận kết hôn thủ tục rất phiền phức, đúng không? Hai người không phải… này, vừa mới xuất hiện trên báo trí vài ngày trước? Thế nào, thế nào lại……”
“Chú đang thắc mắc, sự việc mới bị công khai chưa được bao lâu mà cháu đã lấy được giấy chứng nhận kết hôn sao?” Nhìn Trình tổng đang ngơ ngác gật đầu, Tỉ Hà Di cười cười nói: “Từ lâu cháu đã giao cho Hàn Triết qua Mĩ làm thủ tục kết hôn rồi! Lúc quan hệ của chúng cháu còn chưa sáng tỏ……”
Bối Bối cầm chén rượu tao nhã hướng Trình tổng làm lễ: “Chú Trình, xin chào. Cháu là Biện Bối Bối, thật vui khi được quen biết chú!”
o(╯□╰)o
Trước mắt là vị mỹ nhân cười khuynh quốc này…..
Cùng người phụ nữ tóc tai lộn xộn xuất hiện trên tạp chí……
Khóe miệng của Trình tổng run rẩy, khẩn cấp muốn tìm chỗ kín đáo gọi điện đường dài tới nước Mĩ!
Hội trường khách vẫn đông đúc như vậy, vẫn ăn uống linh đình, nhưng đó chỉ là che dấu bên trong đang nổi sóng, người người túm năm tụm ba thảo luận về cặp đôi bất phàm kia.
Hai giờ sau, Tỉ Hà Di gia nhập một đám ông chủ buôn bán nói chuyện phiếm, mà Bối Bối lại cùng mấy vị phu nhân đàm luận chuyện trang sức, quần áo.
“Tỉ phu nhân, chiếc nhẫn trên tay cô thật đẹp, là ai thiết kế vậy?”
“Một người bạn người Ý của chồng tôi.”
“A, không có nhãn hiệu sao?”
Bối Bối cười cười: “Không có! Antonio không thích để lại nhãn hiệu trên tác phẩm thiết kế cho bạn bè, anh ấy chỉ để lại một kí hiệu viết tắt Danha.T ở vị trí rất bí ẩn khó có thể nhìn thấy.”
Lời vừa nói ra làm đối phương lập tức ngậm miệng, nhà thiết kế người Ý nổi danh thế giới Antonio Traversa không phải là người tùy tiện thiết kế trang sức cho người khác!
Trong túi xách nhỏ truyền ra âm thanh rung động, Bối Bối tao nhã chỉ vào túi xách, thoát thân khỏi đám người đến một góc bên ban công.
Mở điện thoại ra mới thấy là một dãy số xa lạ, rõ ràng là đang gọi đường dài quốc tế.
Chẳng lẽ là lão yêu nghiệt gọi tới, chiêu này của Tỉ Hà Di vừa xuống tay, ông nội hắn nhất định sẽ đáp lại một lần.
Bối Bối kích động, vuốt vuốt tóc, khụ khụ hai tiếng, bày ra tư thế tao nhã mà tiếp điện thoại: “A lô, xin chào, tôi là Biện Bối Bối.”
Đối phương im lặng một hồi, một giọng nữ dịu dàng xuất hiện:
“Bối Bối, xin chào, dì là mẹ của Tỉ Hà Di.”
Phốc……
Mẹ chồng đại nhân?!
Bối Bối không giả vờ tao nhã được nữa!!
Hơn nữa cũng có rất nhiều việc không thể chỉ đạo qua điện thoại, chuyện đã đến nước này, việc gì nên đến thì cứ đến thôi!
Tỉ Hà Di vừa đi, cô đã chuẩn bị thay quần áo, rời khỏi nhà đi vào thang máy.
Thang máy dừng ở tầng 16, một anh chàng đẹp trai trẻ tuổi đi vào, anh ta nhìn Bối Bối đeo khăn quàng cổ che mất nửa gương mặt, liền nở nụ cười ấm áp gật gật đầu.
Ra khỏi thang máy, nhìn xuyên qua cửa thủy tinh, Bối Bối nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc dưới gốc cây bên kia đường.
(Pup: Thánh Điển đối diện Thánh Ân, đấy là đám phóng viên đứng chầu sẵn trước cửa công ty đấy ạ! = =)
Cô do dự không dám đi ra ngoài, sợ bị người vây kín, biết trước như vậy đã đi xe cùng với Tỉ Hà Di, để cho đưa cô đi làm.
“Tiểu thư, có cần giúp gì không?” Anh chàng đẹp trai trẻ tuổi trong thang máy mỉm cười nói.
Ánh mắt của Bối Bối sáng lên, khom người nhờ cậy anh ta: “Tiên sinh, anh có thể đưa tôi tới Thánh Ân được không?”
“Rất vui lòng được phục vụ tiểu thư!”
Bối Bối ngơ ngác nhìn anh ta đem cánh tay mình vòng qua tay hắn, hành vi giống như rất quen thuộc với cô.
“Để tránh né đám ruồi bọ kia, làm phiền tiểu thư giả làm bạn gái tôi!” Anh ta đẩy kính mắt, gương mặt tuấn tú hiện lên một tia cười vô hại.
A…… Hóa ra là như vậy!
Vị tiên sinh này thật thông minh, ngay lập tức đã nhận ra cô đang tránh né đám “chó săn”!
Bối Bối vui sướng phối hợp, chủ động kéo anh ta ra khỏi Thánh Điển. Đội “chó săn” hình như cũng thấy nghi ngờ, nhưng không ai dám chủ động tiến lên hỏi.
Bước vào đại sảnh Thánh Ân, cô liền buông tay anh ta, nói lời cảm ơn: “Cảm ơn anh, đã làm lãng phí thời gian của anh rồi!”
Anh ta cười nhẹ, ánh mắt đảo quanh những người đi lướt qua bọn họ một vòng, sau đó lại đem chú ý chuyển về trên người cô: “Không lãng phí, tôi đang làm việc tại Thánh Ân!”
Dọa người……
Bối Bối nghiêng đầu nhìn anh ta: “Anh……”
“Tôi là luật sư xử lí sự vụ ở văn phòng tầng 16 – Hàn Triết.” Đôi mắt dưới lớp kính lóe lên một tia sắc bén: “Hân hạnh được ra mắt cô, Biện Bối Bối tiểu thư.”
Phốc……
Cô biết Hàn Triết, đó là một anh chàng dựa vào tài ăn nói phi phàm cùng với bản lĩnh của bản thân mà nổi tiếng trong giới luật sư, vừa tốt nghiệp đã mở một văn phòng luật riêng, cùng lúc trở thành cố vấn pháp luật của tập đoàn Thánh Thế tại Trung Quốc.
Bối Bối nhìn anh ta, nửa ngày không nói ra lời, cô phải sớm nghĩ đến người sống ở Thánh Điển sao có thể là kẻ đầu đường xó chợ.
“Tôi phải đi rồi, lần tới sẽ nói chuyện nhiều hơn.”
Anh ta lững thững đi về phía thang máy, nửa đường đột nhiên nhớ tới cái gì, nghiêng người quay đầu lại, dáng vẻ tiêu sái cười: “Đúng rồi, Biện tiểu thư ở bên ngoài so với ảnh chụp trên tạp chí quả là xinh đẹp hơn nhiều!”
_ _!
Ảnh trên tạp chí?!
Bối Bối đứng ngẩn ngơ, ở quầy tạp chí cầm lấy một tờ [Tìm hiểu sự thật] đọc tin tức tài chính và kinh tế những ngày này.
Ôi……
Thật khôi hài, trang nhất của tờ báo là ảnh chụp và tiêu đề rất kích thích: [Một đêm tình liền bay lên thành Phượng Hoàng], bài viết ở trang hai [Người thừa kế Tỉ gia hôm nay bị vạch trần ở chung cùng cấp dưới!]
Ảnh chụp…… Ảnh chụp……. Thật khó coi!
Cô mặc áo sơmi của Tỉ Hà Di, bên dưới là quần ngủ, đầu tóc như tổ quạ, đáng giận nhất là cổ áo không cài nút, đem ánh mắt người đọc hấp dẫn đến dấu hôn lộ ra bên ngoài, Tỉ Hà Di đứng phía sau càng làm cho quan hệ hai người trở nên mờ ám.
Bối Bối lệ rơi đầy mặt……
Bi thương muốn dùng đầu đập vào sách báo, có người đi ngang qua cô, rút ra một tờ tạp chí trên quầy, sau đó đi tính tiền.
Dì Đinh nhìn đến tờ tạp chí [Tìm hiểu sự thật] trong tay người nọ, hưng phấn muốn chết, miệng bô bô không ngừng: “Cô cũng xem [Tìm hiểu sự thật] ư, tôi nói cho cô hay, tạp chí kì này đầu đề là Biện Bối Bối, người của công ty chúng ta đó nha, không cần mua tuần san này đâu! Tôi nhìn là đã biết Biện Bối Bối, cô gái này có tướng làm phu nhân, đôi tay cô ấy thon dài, trắng nõn xinh đẹp cực kì.”
Bối Bối 囧
Thuận tay cầm theo một chai nước chanh xếp hàng phía sau người nọ.
Lại nghe thấy đối phương cười nhạo: “Dì Đinh, dì đừng nói khoác đi! Người ta là hạng người nào, sao có thể tùy tiện cho dì nắm tay được?!”
Dì Đinh nổi giận, nét mặt già nua, bùng lên ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, nổi giận: “Sao tôi lại chưa từng chạm qua tay cô ấy?! Trước đây, mỗi ngày cô ấy đều tới siêu thị mua một phần cơm nắm cá ngừcalivà một bình nước chanh, lúc tính tiền tôi đã chạm vào tay cô ấy! Bối Bối có bị đốt thành tro tôi cũng nhận được ra đôi tay ấy, nếu hiện tại người đến tính tiền, tôi vừa chạm tay đã nhận ra ngay!”
Bối Bối囧
Sau đó đem nước chanh trả về chỗ cũ, xám mặt chạy khỏi siêu thị, phía sau còn vang lên giọng nói đắc ý của dì Đinh: “Cô có biết con gái của tôi không?! Nó đang làm trợ lý cho luật sư tầng 16, con bé có văn kiện có chữ ký của Biện Bối Bối đó!”
“Được rồi, dì Đinh, dì nói gì nhận ra tay của Biện Bối Bối tôi thừa nhận, nhưng mà cũng không thể thổi phồng như vậy được nha. Con gái dì ở tầng 16 làm việc, cũng không phải nhân viên của Thánh Thế, sao có thể có chữ kí của Biện Bối Bối được?!”
“Tại sao không thể có?! Con bé dùng gì đó trao đổi với cấp dưới của Biện Bối Bối, chính là cô bé trông rất giống con lai ý!”
Đại Mật Nhi!!
Bối Bối thẳng tiến tầng 38, một cước đá vong cửa phòng làm việc, ba người cấp dưới đều tập trung đông đủ.
Tiền Trinh ánh mắt sắc bén, liếc mắt một cái liền nhìn thấy một viên kim cương lớn xuất hiện trên tay trái Bối Bối, cô liền chạy đến giữ chặt lấy tay sếp, hét to: “Oa…… Viên kim cương thật lớn! Thật hiếm thấy! Thật đẹp nha!”
Tiểu Tôn và Tiểu Đại nghe được cũng xông qua, ba người chậc chậc tán thưởng, vây quanh tay trái của Bối Bối.
Tiểu Đại choáng váng, vươn tay che kín hai mắt chỉ để lộ một kẽ hở, lén nhìn viên đá: “Mù, mù, tôi muốn mù!”
“Sếp Bối, Boss cầu hôn chị rồi sao?!” Tiểu Tôn nhìn chằm chằm, bày ra ánh mắt ngưỡng mộ, hâm mộ không chịu được!
“Sếp Bối, hôn lễ của chị nhất định phải mời bọn em đó nha!” Tiền Trinh nắm chặt tay, hai mắt sáng lên: “Em muốn tranh hoa cô dâu, em cũng muốn được hạnh phúc……”
“Hoa cưới là của tôi!” Tiểu Tôn nhìn Tiền Trinh hét lớn.
“Cô đã có đại sói xám, con thỏ nhỏ không cần hoa cưới!” Tiền Trinh╮(╯▽╰)╭
“Tôi vào công ty trước cô, phải đem hoa cưới nhường cho tiền bối!” Tiểu Tôn kéo áo người bên cạnh.
……
Hôn lễ còn chưa định ngày, các cô ấy đã bắt đầu tranh hoa cưới của cô dâu!
Bối Bối = =
Tiểu Đại rốt cuộc buông tay che mắt xuống, lôi kéo tay trái đeo nhẫn kim cương của Bối Bối, tay phải làm bộ đang cầm microphone vui vẻ hát ca: “Kim cương kim cương sáng trong suốt, giống như ngôi sao trên trời hái xuống… Trên trời hái xuống ngôi sao nhỏ, cũng không bằng kim cương giá trị hoàng kim…… La la la…….”
Bối Bối = =
Nhìn cô gái đang rung đùi đắc ý, lại nghĩ đến cô ta chính là đại gian tế ‘Ta là Keroro’, hơn nữa vừa rồi còn nghe được người ta dùng chữ kí của mình đổi lấy thứ gì đó….
Thù mới thêm hận cũ!
Bỗi Bối không nói lời nào tiến lên nắm lấy hai bên má Tiểu Đại, ra sức kéo!
“Còn không đi làm việc cho tôi!”
Tiểu Tôn & Tiền Trinh nhìn bộ dáng sếp muốn phun hỏa, lại nhìn Tiểu Đại thê thảm, ngoan ngoãn trở về đi làm.
Một lát sau, Tiểu Đại xoa nắn hai bên má sưng đỏ, u ám trốn vào góc tường.
“Sếp Bối, em vẽ một vòng tròn to nhất vũ trụ nguyền rủa chị!”
U oán gió thu ở phía sau cô kết thành lốc xoáy, bất thình lình xuất hiện tập giấy A4……
***
Khu mộ ở Tề Thọ Viên, có lẽ hiện tại đã không còn gọi là khu mộ viên nữa, mà là chuyên khu.
Maybach đỗ ở bên đường, Tỉ Hà Di xuống xe đỡ lấy Bối Bối, hai người tay trong tay đi về phía đình nhỏ.
Bối Bối đặt hoa hồng trắng xinh đẹp cùng hoa quả tươi mới trước phần mộ, quỳ gối trước mặt cha mẹ, mắt ngấn lệ nói: “Ba mẹ, con gái rốt cuộc cũng có gia đình của mình, hôm nay con mang con rể hai người tới ra mắt.”
Tỉ Hà Di tiến lên, hai đầu gối quỳ xuống, dập đầu một cái nói: “Ba, cám ơn ba mươi ba đóa hoa hồng trắng của ba đã tạo ra một sinh mệnh mang tên Bối Bối!”
“Lại dập đầu một cái: “Mẹ, cảm ơn mẹ cho con cơ hội chăm sóc Bối Bối cả đời!”
“Đi thôi……” Bối Bối ở bên cạnh đánh anh một cái: “Ít làm bộ đi, mẹ em khi nào thì cho anh cơ hội chứ?!”
Anh giữ lấy tay cô, nắm chặt, mỉm cười: “Lúc mà em vẫn còn mải chơi đùa.”
= =
Lúc này yêu nghiệt đang ngủ mơ ư……
Bối Bối nhăn mũi, khinh bỉ nhìn anh xem thường.
“Cô không phải vị tiểu thư lần trước tìm không thấy mộ cha mẹ sao?”
Hai người quay lại nhìn, là quản lí đại thúc, ông lại chỉ hướng Tỉ Hà Di nói: “A…. Cậu không phải vị tiên sinh mua lại toàn bộ nơi này sao?”
Dọa người…..
Bối Bối quay đầu, trợn mắt há mồm nhìn anh, nửa ngày hỏi: “Từ khi nào thì anh bắt đầu thích em hả?!”
Anh nhìn vẻ mặt ngơ ngác của cô, vỗ nhẹ lá khô rơi trên vai áo: “Rất sớm, đến nỗi em cũng nhớ nổi!”
_ _
Nhìn quanh cảnh bốn phía, cô hít sâu hai ngụm, lấy dũng khí hỏi: “Anh phung phí hết bao nhiêu tiền?”
Khóe miệng anh cong lên, không trả lời. Quản lí viên bên cạnh thật ra đã trả lời thay: “Mua toàn bộ khu mộ lớn như vậy, cộng thêm tu sửa, còn có cảnh vật non nước xung quanh, ít nhất cũng phải gần trăm vạn đi!”
囧
“Tỉ Hà Di, anh điên rồi! Khi đó em chưa hề đối xử tốt với anh, có tiền cũng không cần lãng phí như vậy? Anh nói xem ba mẹ em sao có thể thừa nhận được?!” Cô kéo áo anh quát.
Bối Bối muốn ngất xỉu, thật sự rất xa xỉ, số tiền đó có thể mua một căn hộ hai phòng ngủ.
Tỉ Hà Di vươn ngón trỏ đặt trên môi cô, ngăn cản cô sẽ tiếp tục nói những lời làm anh tức giận, ánh mắt sâu kín thổ lộ: “Cha mẹ tuyệt đối có thể thừa nhận! Anh cảm thấy nếu không phải mẹ mất quá sớm, anh làm thế này còn chưa đủ!”
Cô nghi hoặc nhìn anh, trong lòng lại có một tầng cảm giác lạ trồi lên……
***
Tiệc tối, trong phòng tiệc cao cấp của khách sạn, khách khứa đông đủ, tụ hội ăn uống linh đình.
Mỗi người tham dự đều mặc lễ phục xinh đẹp, cửa lớn được phục vụ viên đẩy ra, hai người bước vào.
Người đàn ông dáng người cao gầy, âu phục cắt may càng làm tôn thêm vẻ anh tuấn bất phàm của anh. Mà khuỷu tay anh khoác theo tay một cô gái mặc lễ phục dài chấm đất, dáng vẻ dịu dàng mê người, lay động tâm hồn.
Hai người mỉm cười đón nhận ánh mắt của mọi người, hơi hơi nghiêng đầu nói chuyện với nhau.
“Anh xác định đây là địa điểm công khai rất tốt ư?”
“Đúng thế! Đầu năm nay Trình tổng có hợp tác cùng với ông nội. Vừa rồi ông ta tới Mĩ còn được ông nội mời đi chơi golf.”
“Hà Di, chuyện lớn như vậy nếu không nói cho ông nội một tiếng, khẳng định ngài sẽ tức chết!” Bối Bối kiễng mũi chân nói nhỏ vào tai anh, tay trái đặt trên vai anh lấp lánh ánh sáng kim cương.
Anh nhìn gần đó có một vị phóng viên trông rất quen mắt đang cầm camera, cúi đầu chào, vô cùng thân thiết nói: “Yên tâm, ông nội có sóng gió gì là chưa từng trải qua?! Nói không chừng chiêu ‘mượn đao giết người’ lần này là muốn xem biểu hiện của chúng ta! Như vậy không bằng thuận theo ý người đi!”
Bối Bối vô cùng thân thiết nhéo nhẹ mũi anh: “Một người là tiểu yêu nghiệt, một người là đại yêu nghiệt!”
Anh ôm sát eo nhỏ của cô, thuận tay đưa qua một ly rượu: “Bảo bối, em cũng biến thành xấu!Tayem nếu còn nhích tới nhích lui, đừng nói làm đám phóng viên đó hoa mắt chóng mặt, anh cũng mau bị em mê hoặc!”
Cô cười khanh khách run cả người, nhẫn kim cương theo tay lay động phát ra ánh sáng chói mắt……
Đây không phải là đôi nam nữ gần đây có chuyện xấu đồn xa hay sao?!
Trình tổng lắc lắc đầu, trong lòng ai thán, người trẻ tuổi hiện tại thật không biết suy nghĩ cái gì!
Ông dẫn theo vài người bạn tiến đến, cười chào hỏi Tỉ Hà Di: “Hà Di, chú còn nghĩ cháu sẽ không tới!”
Tỉ Hà Di nhìn ông, hơi khom người hồi lễ: “Chú Trình đã mời, cháu làm sao có thể không đến được?!”
“Thằng bé này, khó trách mỗi lần cùng Tỉ gia nói chuyện phiếm, không quá hai câu đều nhắc đến cháu!”
Xung quanh vài người có máu mặt trên thương trường cũng gật đầu đồng ý với Trình tổng, cười đến tròng mắt đều không thấy, híp mắt nhìn về phía Bối Bối, không biết nên xưng hô thế nào: “Vị tiểu thư xinh đẹp này là……”
Tỉ Hà Di dắt tay Bối Bối giới thiệu: “Đây là vợ cháu, Biện Bối Bối, buổi sáng hôm nay chúng cháu vừa trở thành vợ chồng hợp pháp!”
b( ̄▽ ̄)d
Phốc……
Không khí xung quanh hỗn độn. Một bên phóng viên đang dựng thẳng lỗ tai nghe ngóng chân cũng run run, cố gắng chống đỡ, bám lấy bàn.
Trình tổng lắp bắp hỏi: “Hà Di, quốc tịch của cháu là quốc tịch Mĩ mà? Muốn lấy giấy chứng nhận kết hôn thủ tục rất phiền phức, đúng không? Hai người không phải… này, vừa mới xuất hiện trên báo trí vài ngày trước? Thế nào, thế nào lại……”
“Chú đang thắc mắc, sự việc mới bị công khai chưa được bao lâu mà cháu đã lấy được giấy chứng nhận kết hôn sao?” Nhìn Trình tổng đang ngơ ngác gật đầu, Tỉ Hà Di cười cười nói: “Từ lâu cháu đã giao cho Hàn Triết qua Mĩ làm thủ tục kết hôn rồi! Lúc quan hệ của chúng cháu còn chưa sáng tỏ……”
Bối Bối cầm chén rượu tao nhã hướng Trình tổng làm lễ: “Chú Trình, xin chào. Cháu là Biện Bối Bối, thật vui khi được quen biết chú!”
o(╯□╰)o
Trước mắt là vị mỹ nhân cười khuynh quốc này…..
Cùng người phụ nữ tóc tai lộn xộn xuất hiện trên tạp chí……
Khóe miệng của Trình tổng run rẩy, khẩn cấp muốn tìm chỗ kín đáo gọi điện đường dài tới nước Mĩ!
Hội trường khách vẫn đông đúc như vậy, vẫn ăn uống linh đình, nhưng đó chỉ là che dấu bên trong đang nổi sóng, người người túm năm tụm ba thảo luận về cặp đôi bất phàm kia.
Hai giờ sau, Tỉ Hà Di gia nhập một đám ông chủ buôn bán nói chuyện phiếm, mà Bối Bối lại cùng mấy vị phu nhân đàm luận chuyện trang sức, quần áo.
“Tỉ phu nhân, chiếc nhẫn trên tay cô thật đẹp, là ai thiết kế vậy?”
“Một người bạn người Ý của chồng tôi.”
“A, không có nhãn hiệu sao?”
Bối Bối cười cười: “Không có! Antonio không thích để lại nhãn hiệu trên tác phẩm thiết kế cho bạn bè, anh ấy chỉ để lại một kí hiệu viết tắt Danha.T ở vị trí rất bí ẩn khó có thể nhìn thấy.”
Lời vừa nói ra làm đối phương lập tức ngậm miệng, nhà thiết kế người Ý nổi danh thế giới Antonio Traversa không phải là người tùy tiện thiết kế trang sức cho người khác!
Trong túi xách nhỏ truyền ra âm thanh rung động, Bối Bối tao nhã chỉ vào túi xách, thoát thân khỏi đám người đến một góc bên ban công.
Mở điện thoại ra mới thấy là một dãy số xa lạ, rõ ràng là đang gọi đường dài quốc tế.
Chẳng lẽ là lão yêu nghiệt gọi tới, chiêu này của Tỉ Hà Di vừa xuống tay, ông nội hắn nhất định sẽ đáp lại một lần.
Bối Bối kích động, vuốt vuốt tóc, khụ khụ hai tiếng, bày ra tư thế tao nhã mà tiếp điện thoại: “A lô, xin chào, tôi là Biện Bối Bối.”
Đối phương im lặng một hồi, một giọng nữ dịu dàng xuất hiện:
“Bối Bối, xin chào, dì là mẹ của Tỉ Hà Di.”
Phốc……
Mẹ chồng đại nhân?!
Bối Bối không giả vờ tao nhã được nữa!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook