104.

Giường đủ rộng không?

Mùi vị gió biển càng lúc càng mặn, Đổng Đông dốc sức đuổi theo trên bãi cát, tạo thành một chuỗi dấu chân cực sâu.

Nó đuổi theo chiếc du thuyền không thể bắt kịp, cuối cùng liền bổ nhào xuống dòng nước biển buốt giá, dùng hết sức lực toàn thân bơi về phía du thuyền.

Nước biển tràn vào phổi, dồn nén đoạt lấy số lượng không khí không nhiều lắm, Đổng Đông đã không còn phân biệt nổi, vị mặn chát trong miệng là nước mắt của mình, hay là nước biển thật sự.

Thời điểm lại một lần nữa ngẩng đầu lên từ con sóng biển, ngay cả đuôi du thuyền cũng không còn thấy đâu nữa, Đổng Đông ngỡ ngàng ngừng lại.

Nó tận mắt thấy Thẩm Yểu, dần xa cách như người của hai thế giới, vĩnh biệt mối tình đầu năm mười tám tuổi vĩnh viễn chẳng thể bắt đầu.

Đổng Đông lơ lửng trên mặt biển.

Lần đầu tiên gọi tên thật của Thẩm Yểu:

“Thẩm Yểu ——!!”

Nhưng chỉ nhận lại được tiếng vang, giống như tự đáp lời bản thân.

*

Quan Thù đứng bên cạnh Thẩm Yểu, thu hồi tầm mắt khỏi mặt biển, quái gở nói một câu: “Nó cũng thật lòng thích cậu đấy.”

“Vậy ư?”

Trên mặt biển rộng lớn mạnh mẽ, đường lui của Thẩm Yểu đã hoàn toàn bị chặt đứt, ngập trong tầm mắt chỉ là biển xanh không bờ bến.

Vẻ mặt Thẩm Yểu thoạt nhìn thật bình tĩnh, cậu nhìn Quan Thù hỏi: “Vậy so ra thì ai thích tớ nhiều hơn, là cậu ta hay là cậu?”

“Hay là ngài?”

Ánh mắt cậu dừng trên người Yến Tri Hành một lúc ngắn ngủi, sau đó lại chuyển sang hỏi Từ Ý Bạch: “Hay là anh yêu em nhất vậy?”

Trước lúc bọn họ mở lời, Thẩm Yểu giành trước mở miệng nói:

“Không sao, đi du thuyền từ nơi đây trở về cần thời gian một tháng. Chúng ta có rất nhiều rất nhiều thời gian, mọi người có thể từ từ quyết định. “

Thứ bọn họ thiếu là sự ràng buộc duy trì quan hệ, hòa bình tạm thời vĩnh viễn là tạm bợ, sẽ không thay đổi trở thành hòa bình thật sự.

Trải qua một tháng trên du thuyền, cậu hẳn sẽ rất bình yên.

“Có chút lạnh.”

Thẩm Yểu chuẩn bị rời khỏi boong tàu chòng chành, đi vào trong phòng ấm áp.

Tại một giây cậu đặt chân vào.

Tuyến thể của cậu một lần nữa bắt đầu mơ hồ phát nhiệt, hô hấp nóng rực phun ra từ khoang mũi, mồ hôi trên trán không thể khống chế tuôn chảy.

Cảm giác quen thuộc khuếch tán trong thân thể, mãnh liệt hơn bất cứ lần nào trước đây.

“Phịch——!”

Dục vọng vừa mới áp chế đột nhiên bất ngờ dâng lên, chân Thẩm Yểu mềm nhũn, đầu gối quỳ sụp xuống boong tàu.

“Thẩm Yểu!”

Bên tai lập tức truyền đến một hồi tiếng bước chân hỗn loạn, còn có âm thanh lo lắng hoảng hốt. Thẩm Yểu đã không còn quan tâm đến sự đau đớn trên đầu gối, cũng chẳng đếm xỉa là ai đang đỡ cánh tay cậu.

Thẩm Yểu run rẩy đưa tay, bịt lên tuyến thể của mình. Âm thanh cùng hô hấp nóng bỏng phát ra:

“...... Đau.”

Trên tuyến thể, ký hiệu thuộc về Quan Thù còn chưa tiêu tan.

Nhưng khi ngửi được pheromone Alpha bất đồng trong không khí, tuyến thể đau đớn lại biến thành ngứa ngáy, khao khát răng nanh Alpha dùng sức cắn lên, xuyên thủng tuyến thể.

Tay Quan Thù đặt lên vai cậu, Thẩm Yểu lại hất tay hắn ra, ngả người sang bên cạnh, ngã vào trong lồng ngực Từ Ý Bạch, bị hương hoa chuông xanh nồng đượm vây quanh.

Tuyến thể càng ngứa ngáy dữ dội, Thẩm Yểu nửa quỳ trên mặt đất, hoàn toàn lơ là hai Alpha khác, không ngừng rúc vào trong lòng Từ Ý Bạch, thậm chí còn vươn tay, tùy tiện lột quần áo anh, sờ mó lung tung.

Từ Ý Bạch bị cậu đè ngã trên mặt đất, bị Thẩm Yểu sờ mó đến toát một lớp mồ hôi mỏng kiềm nén. Anh không có thói quen để người bên ngoài nhìn khi làm tình, trở tay nắm lấy cổ tay Thẩm Yểu.

Hai chân anh hoàn toàn bao bọc Thẩm Yểu bên trong, thời điểm Từ Ý Bạch thuận lực ôm lấy eo Thẩm Yểu, liền hất tung bàn tay gồ gân xanh đang vươn tới của Quan Thù ra.

Trí nhớ của Từ Ý Bạch vẫn chưa hoàn toàn rõ ràng, anh dùng ánh mắt như thấy kẻ địch nhìn xoáy vào Quan Thù, buông ra những lời mà dựa theo tính cách trước đây tuyệt đối sẽ không nói:

“Cậu thò tay chạm vào vợ tôi làm gì đấy?”

Quan Thù ghen tuông đến sắp nổi điên, Thẩm Yểu chẳng những không thèm nhìn hắn một cái, mà còn hết mực ỷ lại vào Từ Ý Bạch.

Cảm giác thiên lệch mạnh mẽ này làm cho Quan Thù sắp sửa mất lý trí, nhưng vì sự bất thường của Thẩm Yểu, mới cưỡng chế đè cơn kích động khó chịu đựng kia xuống.

Đối với Omega đang trong kỳ phát tình Alpha đích xác có lực hấp dẫn trí mạng, nhưng Thẩm Yểu lại chỉ dính lên người Từ Ý Bạch, như thể nghiện pheromone của anh.

Yến Tri Hành rõ ràng cũng đã nhận ra sự bất thường của cậu: “Giản Nhiên!”

Vì đủ loại nguyên nhân, Giản Nhiên vẫn luôn đi theo Yến Tri Hành, thời điểm nghe tiếng gọi, anh lập tức chạy xuống dưới.

Trên du thuyền xa hoa cũng có trang thiết bị y khoa cực kỳ hoàn thiện, dùng để đối mặt đủ loại tình huống đột phát, thậm chí còn có mấy bác sỹ sẵn sàng đợi lệnh bất cứ lúc nào.

“Không......”

Thẩm Yểu lại vẫn không chịu buông tay, toàn thân dính lên người Từ Ý Bạch, cuối cùng Quan Thù nghiến chặt răng, trực tiếp dùng tay ôm vòng lấy eo Thẩm Yểu, như trút giận lôi cậu ra khỏi người Từ Ý Bạch.

*

Thẩm Yểu mơ màng mở mắt ra, liền nhìn thấy Giản Nhiên đã lâu không gặp.

Mu bàn tay cậu đang cắm kim truyền, từng giọt lạnh buốt theo ống truyền dịch tiến vào thân thể cậu, là nguyên nhân giúp cậu duy trì được sự bình tâm trấn tĩnh hiện tại.

Giản Nhiên đẩy kính mắt trên sống mũi, anh không nhịn được thở dài, mở miệng nói: “Căn cứ vào báo cáo kiểm tra sức khoẻ của cậu trước kia, tuyến thể của cậu bẩm sinh khiếm khuyết, lại thêm cuộc phẫu thuật lúc sau, khiến cậu không thể bị Alpha ký hiệu vĩnh viễn.”

Thẩm Yểu gật đầu, xem như phụ họa. Giác quan thứ sáu hiện lên, tay Thẩm Yểu vô thức tóm lấy chiếc chăn, kim truyền trên tay thiếu chút nữa rơi ra, cậu mơ hồ cảm nhận được một chút bất ổn.

“Trong khoảng thời gian này, cậu một mực tiêm thuốc giúp cậu ngụy trang thành công thành Beta. Song cũng chính thứ thuốc này, tạo thành  ảnh hưởng cực lớn với thân thể cậu, làm cho pheromone của cậu bị rối loạn ở mức độ thấp.”

“Thuốc ức chế đối với cậu mà nói cũng mất tác dụng.”

“Nói cách khác......”

“Cạch ——”

Ngay lúc này cánh cửa vừa vặn bị người từ bên ngoài mở ra, tầm mắt Giản Nhiên bất giác ngẩng lên khỏi tài liệu trong tay, đặt vào người Alpha.

Bề ngoài cùng tính cách của bọn họ hoàn toàn bất đồng, ánh mắt cùng tập trung trên người Thẩm Yểu lại có điểm tương tự.

Giản Nhiên gắng hết sức dùng phương thức uyển chuyển nhất để nói với Thẩm Yểu:

“Omega khác trong kỳ động dục chỉ cần có được ký hiệu từ Alpha của mình, nhưng đối với cậu mà nói, những Alpha từng ký hiệu cậu vĩnh viễn, đều biến thành Alpha của cậu.”

Thẩm Yểu dùng thời gian rất lâu để tiêu hóa hết lời anh nói, cuối cùng không thể khống chế nâng mắt lên, con ngươi đột ngột co rụt lại, cất cao âm điệu hỏi ngược lại:

“Anh đang nói đùa phải không?”

“Không......”

Đại khái là bởi vì cảm thấy sự thật quá mức hoang đường, cậu hiếm khi mất lý trí, bộc lộ cảm xúc như vậy ra ngoài.

Thẩm Yểu nhếch khóe miệng, dùng giọng điệu không có cảm xúc nói thẳng thừng ra, giận dữ cười nói:

“Vậy ý của anh là, mỗi một kỳ động dục sau này, tôi đều phải lên giường với mỗi người bọn họ một lần sao?”

“Làm sao thì phù hợp đây, xếp hàng từng người một, hay là dứt khoát làm cùng lúc đi?”

“Giường đủ rộng không vậy?”

————————

An tâm là đủ:)))

Các nương nương toàn nhà mặt phố bố làm to COCC tiền tiêu chẳng hết, King size không vừa thì order thiết kế Emperor size luôn nhé:)))

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương