CHÀNG CÓ TIỀN, NÀNG CÓ ĐAO


Mí mắt của Lâm Tùy An giật giật, ánh mắt như điện bắn tới.

Nhìn thấy một nam tử mắt nhỏ khoảng hơn ba mươi tuổi trong tộc nhân La thị cười như không cười nói:
- Còn không phải là ngươi dẫn sói vào nhà hại chết a gia của mình sao, còn không biết xấu hổ mà ở đây giả vờ khóc?
Mạnh Mãn giận tím mặt:
- La Lục Lang, câm miệng!
- Sao? Ta nói sai chắc?
La Lục Lang phủi phủi quần áo đứng dậy:
- Nếu không phải La Khấu cứ nhất định muốn cướp vị hôn phu của người khác thì gia chủ sẽ chết sao?
- Đúng vậy, làm hỏng nhân duyên của người khác, ắt phải chịu báo ứng.

Lại một tộc nhân La thị khác cũng lên tiếng.

Những lời này giống như một tín hiệu, càng ngày càng nhiều tộc nhân La thị nhao nhao hùa theo.


- Luôn miệng đòi gả cho lang quân của người ta, buộc họ phải hủy hôn ước, kết quả lại đổi ý không gả, đối với bất kỳ nam nhân nào mà nói cũng là một điều vô cùng nhục nhã!
- Nếu là ta, ta cũng nhịn không được!
- Chính mình không rõ ràng, còn lôi kéo a gia nhà mình xuống nước, hại lang quân người ta tức giận giết a gia, một mình mình hại chết hai người, còn ở đây giả vờ vô tội đòi sống đòi chết, khóc cho ai xem đây?
- Chậc chậc chậc, đúng là không biết liêm sỉ!
- Các ngươi đang nói cái gì vậy?!
Mạnh Mãn hét lớn:
- Câm miệng! Câm miệng lại!
- Ôi, thấy chưa, còn có một nam nhân hết lòng với nó nữa kìa.

La Lục Lang cười trào phúng:
- La Khấu ngươi thật cao tay.

Mạnh Mãn bước đến kéo cổ áo La Lục Lang vung quyền định đánh thì bị mấy tôi tớ bên cạnh La Lục Lang bắt lấy, hung hăng đè trên mặt đất.

La Lục Lang chỉnh lại vạt áo, từ trên cao nhìn xuống Mạnh Mãn:
- Chỉ là một nghĩa tử, ngay cả tư cách vào gia phổ của La tộc cũng không có, còn dám ở đây hô to gọi nhỏ với ta, thật là không coi ai ra gì!
La thị tộc nhân thấp giọng cười trộm.

La Khấu ngừng khóc, ngơ ngác nhìn mọi người trong tộc La thị, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch tràn đầy tuyệt vọng, toàn thân không kiềm chế được mà run lên.

Mọi người đều bị biến cố trước mắt làm cho sợ ngây người, đồng loạt lui ra ngoài linh đường, âm thầm trao đổi tin tức với nhau, ánh mắt nhìn La Khấu càng thêm do dự.

Lâm Tùy An híp mắt đảo qua mặt đám người La thị, bọn họ mặc tang phục, buộc dây tang, nhưng trên mặt nào có nửa phần bi thương, ánh mắt còn lóe lên ánh sáng, khóe miệng cười đắc ý giống hệt như những con sói hoang nhìn thấy miếng thịt dê béo ngậy.

.

Mục Trung lạnh lẽo cười:
- Đúng là không có lợi thì không chịu dậy sớm ha.


La Lục Lang nhìn xung quanh, vẻ mặt sáng lên như ráng chiều:
- Hôm nay là ngày đại tang của La gia chỉ, người nhà La Thi muôn phần bi thương, nguyên nhân gia chủ chết phức tạp, nhưng suy cho cùng đều là do nữ nhân bất hiếu La Khấu gây ra, La thị ta tuyệt đối không dễ dàng để nữ tử này gánh vác trọng trách lớn của gia chủ, hôm nay xin mời mọi người làm chứng, tái tuyển lại gia chủ La thị!
Móng tay của Lâm Tùy An cắm chặt vào lòng bàn tay.

Hay cho một đám tộc nhân La thị, thi cốt của La gia chủ còn chưa lạnh, bọn họ đã nhe nanh múa vuốt chuẩn bị tuyệt hậu nhà người ta luôn rồi.

- Về việc tái chọn gia chủ, chư vị có đề nghị gì không?
La Lục Lang cao giọng hỏi.

Lời hắn còn chưa dứt thì trong đám người trong tộc La thị đã có người đáp:
- Lục Lang có thể làm gia chủ mới!
- Đúng vậy, Lục Lang là con trai trưởng của huynh trưởng La Thạch Xuyên, nếu không phải năm đó còn nhỏ thì Lục Lang mới là người nên kế thừa vị trí gia chủ, hiện giờ tiếp nhận vị trí gia chủ thì coi như trở về đúng vị trí rồi.

- Đúng vậy, thương đội do Lục Lang dẫn đầu vốn có danh tiếng, hắn rõ ràng là thiên tài trong việc kinh thương.

- Lục lang đức tài đầy đủ, rất thích hợp lên làm gia chủ.

- Lục lang nếu có thể kế vị gia chủ thì là phúc của La thị ta!
- Ta chọn Lục Lang.

- Ta tán thành.


- Ta tán thành.

Chỉ trong chốc lát, quần chúng trong linh đường đều trở nên kích động, giống như việc La Lục Lang thống lĩnh La thị thăng tiến chỉ là chuyện trong tầm tay mà thôi.

Chỉ là Lâm Tùy An để, đám người trong tộc ủng hộ La Lục Lang chiếm ước chừng hai phần ba, còn có một phần ba người trong tộc vẫn chưa có thái độ rõ ràng.

- Ăn nói hàm hồ!
Mạnh Mãn chợt thoát khỏi sự áp chế của đám tôi tớ, đỏ mắt quát:
- Thương đội do La Lục Lang dẫn đầu ba năm thua lỗ liên tục, còn làm giả sổ sách lừa gạt gia chủ, gia chủ từ lâu đã có ý thu hồi thương đội dưới danh nghĩa hắn rồi, nếu giao vị trí gia chủ vào tay của hắn thì toàn bộ La thị coi như xong rồi!
Lời vừa nói ra một phần ba người trong tộc chưa tỏ thái độ lập tức thay đổi thần sắc:
- La Lục Lang, có đúng như Mạnh Mãn nói không?
- Người làm nghề coi trọng nhất là liêm chính, làm sổ sách giả là điều tối kỵ nhất của thương nhân! Nếu ngươi thật sự có làm giả sổ sách thì La thị tuyệt đối không thể giao cho ngươi.

Hành động như thế chẳng khác nào muốn hủy căn cơ của La thị ta!


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương