Chân Tình Người Một Đời Không Quên
-
Chương 2: Nụ Hôn Trêu Người
Bà Giang nhận thấy không thể ngăn cản con trai tiến lên phía trước.
Anh quả thực bị ngũ tiểu thư Hoa gia làm cho hiếu kỳ.
Nghe đâu từ nhỏ cô đã đi theo lão phu nhân nhà họ Hoa đến sống ở núi Chung Thúy, ngoại hình khó coi lại còn bị nói lắp. Thế nhưng cô lại vừa nói chuyện rất lưu loát, chẳng lẽ tin đồn là sai?
Mang theo lòng hiếu kỳ và sự hứng thú thôi thúc, Giang Lưu từ tốn bước lên sân khấu.
Toàn bộ khách khứa lúc này đều bất ngờ, trố mắt đứng nhìn.
Ngũ tiểu thư mở lời: "Mục sư, hôn lễ có thể tiếp tục rồi ạ."
Nghe ở khoảng cách gần mới thấy giọng nói của cô rất trong trẻo dễ nghe, cảm giác không thể là một cô gái vừa xấu xí vừa nói lắp được.
"Chuyện này..." Mục sư vốn được nhà họ Tạ mời đến nên lúc này nghe cô dâu nói vậy thì không biết nên làm thế nào cho phải.
"Theo lời cô ấy đi. Mời ngài tiếp tục." Giang Lưu mỉm cười nhìn về phía người bạn trăm năm đang đứng trước mặt mình.
"Tiên sinh họ gì?" Rõ ràng vị mục sư không hề biết thân phận của chú rể dự bị tạm thời này.
"Họ Giang, tên một chữ duy nhất là Lưu." Người đàn ông trả lời rất tự nhiên thẳng thắn.
Một câu nói bề ngoài như chẳng hề gì nhưng lại khiến dưới sân khấu một lần nữa xôn xao...
Giang Lưu? Hầu như thành phố này không ai không biết đến cái tên này.
Nhà họ Giang vốn là đứng đầu trong tứ đại gia tộc, đã giàu sang từ nhiều đời. Mấy đời Giang gia đều chỉ có một người con trai, đến đời Giang Lưu cũng vậy, chỉ có duy nhất một người con trai này kế thừa gia sản.
Tiền của nhà họ Giang nhiều cỡ nào? Có bao nhiêu chứ?
Nói thế này nhé, ba đại gia tộc kia cộng lại cũng không phải là đối thủ của nhà họ Giang.
Vị trí hội trưởng hội liên minh thương nhân hiện giờ cũng là do ba Giang Lưu - Giang Tổ Văn đảm nhiệm.
Đó là lí do mà mọi người cảm thấy thật khó tin khi nghe chú rể dự bị đang đứng trên sân khấu chính là Giang Lưu.
Thế nhưng cô dâu dường như lại rất bình tĩnh.
Mục sư cũng cảm thấy lúng túng, thuận theo yêu cầu mà đọc theo giấy hôn thú đang cầm trên tay.
"Anh Giang Lưu, xin hỏi anh có nguyện ý cưới cô gái xinh đẹp như hoa trước mặt làm vợ không? Khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, sẽ yêu thương và tôn trọng suốt đời không?"
Giang Lưu do dự hai giây sau đó thản nhiên trả lời: "Đồng ý."
"Đứa nhỏ này... Sao có thể liều lĩnh như vậy chứ?" Dưới bục, bà Giang khi thấy con trai bất thình lình bước lên sân khấu kết hôn cùng một người thì cảm thấy máu không ngừng dồn lên não, huyết áp cũng tăng vọt.
Người nhà họ Tạ mặc dù cảm thấy thật hoang đường nhưng theo lý là nhà họ sai, vì thế đương nhiên không dám lên tiếng.
Dù sao cũng là do cậu hai nhà họ đào hôn trước, trên màn hình lớn lại có video nóng nữa. Chuyện hai nhà liên hôn vốn tốt đẹp vậy mà giờ lại biến thành trò hề như thế này.
Mục sư nhìn cô dâu qua lớp khăn che mặt màu trắng rồi hỏi: "Cô Hoa Sanh, xin hỏi cô có nguyện ý gả cho người đàn ông trước mắt này, chấp nhận lấy anh ấy làm chồng? Khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, sẽ yêu thương và tôn trọng suốt đời không?"
Cô dâu sau vài giây liền đáp lại: "Tôi đồng ý."
"Tốt. Vậy tôi tuyên bố kể từ ngày hôm nay, anh Giang Lưu và cô Hoa Sanh chính thức là vợ chồng. Từ nay vợ chồng sát cánh, tôn trọng lẫn nhau. Xin mời toàn hội trường người thân cùng bạn bè vỗ tay chúc phúc cho họ."
Phải ba giây sau hội trường mới vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Rất dễ hiểu, mọi người dường như còn đang bất ngờ không có cách gì để thích ứng.
"Ông à, chuyện này... chuyện này..." Bà Hoa cũng không ngờ rằng sự việc sẽ diễn biến tới mức này, quả thực bà cũng không biết phải nói cái gì cho phải.
Ngược lại vẻ mặt ông Hoa lại rất bình tĩnh, dù sao cũng đã trải qua nhiều phen sóng gió nên thầm động viên vợ: "Chúng ta không hề lỗ. So với gả cho cậu hai nhà họ Tạ thì gả cho Giang Lưu tốt hơn rất nhiều. Cậu hai kia chẳng qua chỉ là công tử bột lười biếng vô tích sự. Còn Giang gia thì lại không như thế, nhà họ chỉ có duy nhất một đứa con trai, về sau chắc chắn Giang Lưu sẽ là người kế thừa đại nghiệp. Cuộc mua bán này là nhà họ Hoa chúng ta được lợi."
Là một người cha nhưng trong ngày kết hôn của con gái, điều mà ông ta quan tâm không phải là hạnh phúc của con mình về sau mà là lợi nhuận kiếm được trong cuộc mua bán này. Dạng cha như ông ta quả thực có phần hơi quá mưu mô nhưng đây chính là danh môn.
Lúc này trên sân khấu, tiếng mục sư lại vang lên: "Mọi người bên dưới hãy vỗ tay nhiệt liệt để cô dâu và chú rể trao nhau nụ hôn hạnh phúc, làm chứng cho tình yêu của hai người bọn họ."
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng giờ phút này Giang Lưu vẫn thấy hơi căng thẳng...
Hơn hai mươi năm qua, đây là lần đầu tiên anh và một cô gái hôn môi thân mật. Đúng vậy, đây chính là nụ hôn đầu đời của Boss Giang.
Anh quả thực bị ngũ tiểu thư Hoa gia làm cho hiếu kỳ.
Nghe đâu từ nhỏ cô đã đi theo lão phu nhân nhà họ Hoa đến sống ở núi Chung Thúy, ngoại hình khó coi lại còn bị nói lắp. Thế nhưng cô lại vừa nói chuyện rất lưu loát, chẳng lẽ tin đồn là sai?
Mang theo lòng hiếu kỳ và sự hứng thú thôi thúc, Giang Lưu từ tốn bước lên sân khấu.
Toàn bộ khách khứa lúc này đều bất ngờ, trố mắt đứng nhìn.
Ngũ tiểu thư mở lời: "Mục sư, hôn lễ có thể tiếp tục rồi ạ."
Nghe ở khoảng cách gần mới thấy giọng nói của cô rất trong trẻo dễ nghe, cảm giác không thể là một cô gái vừa xấu xí vừa nói lắp được.
"Chuyện này..." Mục sư vốn được nhà họ Tạ mời đến nên lúc này nghe cô dâu nói vậy thì không biết nên làm thế nào cho phải.
"Theo lời cô ấy đi. Mời ngài tiếp tục." Giang Lưu mỉm cười nhìn về phía người bạn trăm năm đang đứng trước mặt mình.
"Tiên sinh họ gì?" Rõ ràng vị mục sư không hề biết thân phận của chú rể dự bị tạm thời này.
"Họ Giang, tên một chữ duy nhất là Lưu." Người đàn ông trả lời rất tự nhiên thẳng thắn.
Một câu nói bề ngoài như chẳng hề gì nhưng lại khiến dưới sân khấu một lần nữa xôn xao...
Giang Lưu? Hầu như thành phố này không ai không biết đến cái tên này.
Nhà họ Giang vốn là đứng đầu trong tứ đại gia tộc, đã giàu sang từ nhiều đời. Mấy đời Giang gia đều chỉ có một người con trai, đến đời Giang Lưu cũng vậy, chỉ có duy nhất một người con trai này kế thừa gia sản.
Tiền của nhà họ Giang nhiều cỡ nào? Có bao nhiêu chứ?
Nói thế này nhé, ba đại gia tộc kia cộng lại cũng không phải là đối thủ của nhà họ Giang.
Vị trí hội trưởng hội liên minh thương nhân hiện giờ cũng là do ba Giang Lưu - Giang Tổ Văn đảm nhiệm.
Đó là lí do mà mọi người cảm thấy thật khó tin khi nghe chú rể dự bị đang đứng trên sân khấu chính là Giang Lưu.
Thế nhưng cô dâu dường như lại rất bình tĩnh.
Mục sư cũng cảm thấy lúng túng, thuận theo yêu cầu mà đọc theo giấy hôn thú đang cầm trên tay.
"Anh Giang Lưu, xin hỏi anh có nguyện ý cưới cô gái xinh đẹp như hoa trước mặt làm vợ không? Khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, sẽ yêu thương và tôn trọng suốt đời không?"
Giang Lưu do dự hai giây sau đó thản nhiên trả lời: "Đồng ý."
"Đứa nhỏ này... Sao có thể liều lĩnh như vậy chứ?" Dưới bục, bà Giang khi thấy con trai bất thình lình bước lên sân khấu kết hôn cùng một người thì cảm thấy máu không ngừng dồn lên não, huyết áp cũng tăng vọt.
Người nhà họ Tạ mặc dù cảm thấy thật hoang đường nhưng theo lý là nhà họ sai, vì thế đương nhiên không dám lên tiếng.
Dù sao cũng là do cậu hai nhà họ đào hôn trước, trên màn hình lớn lại có video nóng nữa. Chuyện hai nhà liên hôn vốn tốt đẹp vậy mà giờ lại biến thành trò hề như thế này.
Mục sư nhìn cô dâu qua lớp khăn che mặt màu trắng rồi hỏi: "Cô Hoa Sanh, xin hỏi cô có nguyện ý gả cho người đàn ông trước mắt này, chấp nhận lấy anh ấy làm chồng? Khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, sẽ yêu thương và tôn trọng suốt đời không?"
Cô dâu sau vài giây liền đáp lại: "Tôi đồng ý."
"Tốt. Vậy tôi tuyên bố kể từ ngày hôm nay, anh Giang Lưu và cô Hoa Sanh chính thức là vợ chồng. Từ nay vợ chồng sát cánh, tôn trọng lẫn nhau. Xin mời toàn hội trường người thân cùng bạn bè vỗ tay chúc phúc cho họ."
Phải ba giây sau hội trường mới vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Rất dễ hiểu, mọi người dường như còn đang bất ngờ không có cách gì để thích ứng.
"Ông à, chuyện này... chuyện này..." Bà Hoa cũng không ngờ rằng sự việc sẽ diễn biến tới mức này, quả thực bà cũng không biết phải nói cái gì cho phải.
Ngược lại vẻ mặt ông Hoa lại rất bình tĩnh, dù sao cũng đã trải qua nhiều phen sóng gió nên thầm động viên vợ: "Chúng ta không hề lỗ. So với gả cho cậu hai nhà họ Tạ thì gả cho Giang Lưu tốt hơn rất nhiều. Cậu hai kia chẳng qua chỉ là công tử bột lười biếng vô tích sự. Còn Giang gia thì lại không như thế, nhà họ chỉ có duy nhất một đứa con trai, về sau chắc chắn Giang Lưu sẽ là người kế thừa đại nghiệp. Cuộc mua bán này là nhà họ Hoa chúng ta được lợi."
Là một người cha nhưng trong ngày kết hôn của con gái, điều mà ông ta quan tâm không phải là hạnh phúc của con mình về sau mà là lợi nhuận kiếm được trong cuộc mua bán này. Dạng cha như ông ta quả thực có phần hơi quá mưu mô nhưng đây chính là danh môn.
Lúc này trên sân khấu, tiếng mục sư lại vang lên: "Mọi người bên dưới hãy vỗ tay nhiệt liệt để cô dâu và chú rể trao nhau nụ hôn hạnh phúc, làm chứng cho tình yêu của hai người bọn họ."
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng giờ phút này Giang Lưu vẫn thấy hơi căng thẳng...
Hơn hai mươi năm qua, đây là lần đầu tiên anh và một cô gái hôn môi thân mật. Đúng vậy, đây chính là nụ hôn đầu đời của Boss Giang.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook