Chân Ngắn Phi Thường
-
1: Nấm Lùn
Editor: Băng Tâm
- ----------------------------------
Âm nhạc bùng nổ, động cơ gầm rú, mùi rượu cay nồng trong bóng đêm, đốt cháy tất cả, âm thanh hò hét chói tai hết đợt này đến đợt khác.
Xe thể thao màu đỏ nhanh như một tia chớp nháy mắt vụt từ đầu này đến đầu kia, rẽ vào khúc cua với tốc độ cực nhanh, quét ngang đuôi ô tô vượt qua khúc cua, khói xe phun thẳng vào mặt nam nữ đang vây xem nhưng chỉ làm cho bọn họ càng thêm hưng phấn.
"Định mệnh, thiếu chút nữa tao cứ nghĩ sẽ bị đuôi xe đụng bay!"
"Quá lợi hại! Không hổ là công chúa đua xe đường phố Los Angeles! Tuyệt vời!"
"......"
Xe thể thao màu đỏ vững vàng dừng tại điểm xuất phát trong tiếng reo hò, cửa xe mở ra, một đôi chân thon dài xuất hiện, làm đám con trai hưng phấn huýt sáo không ngừng.
Vân Bối Na đóng sầm cửa xe, vẻ kiêu ngạo xuất hiện trên mặt, ngẩng đầu nhìn về phía Cù Dược Dương.
Lại phát hiện Cù Dược Dương không hề nhìn cô ta, mà cúi đầu nhìn một con bé nấm lùn.
Con bé nấm lùn kia ăn mặc bình thường quần bò áo thun giày vải bạt(1), sau lưng đeo balo, gương mặt tròn tròn như trái táo, thoạt nhìn khá non nớt, dáng vẻ này cùng lắm là học sinh cấp 3.
Nhưng "Người chồng quốc dân", "Doanh nghiệp tài trợ đội đua xe Jaguar" Cù Dược Dương mà cô ta luôn nghĩ tới lại nhìn con bé kia, vẻ mặt đen tối trước nay có chút bĩ khí(2) không đứng đắn dưới ánh sáng, lại là dáng vẻ hư hỏng mà dịu dàng.
(1)vải bạt: được làm từ sợi bông hoặc sợi lanh.
Có tính ứng dụng cao thường sử dụng phổ biến trong thời trang, dân dụng, y tế, giày, balo,...
(2) bĩ khí: dùng để nói đàn ông có ngoại hình, có gia thế, có năng lực nhưng không chín chắn, đĩnh đạc, khiêm tốn nhưng hay ngả ngớn, trêu đùa người khác...
Trong lòng muốn bốc hỏa, Vân Bối Na lạnh mặt nhanh chóng bước qua.
"Anh Cù, thấy thế nào, em vì anh mà trở về từ Los Angeles đấy? Kỹ thuật lái xe của em có lọt vào mắt anh được không?" Vân Bối Na cao giọng bước đến, âm thanh huýt sáo dần ngừng lại, từng đôi mắt nhìn theo, cuối cùng phát hiện Cù Dược Dương đứng chung một chỗ với Giản Tiểu Tinh.
"Này này này! Chẳng phải là người đó sao?! Cô ấy đến đây lúc nào?!"
"A a a a thật muốn được cô ấy ký tên!"
"Ai, chúng mày nói xem liệu hôm nay cô ấy có lên sân khấu chạy một vòng không? Tao có cơ hội ngồi ghế phó lái bên cạnh cô ấy không?"
Vân Bối Na nghe được mấy giọng nói bàn tán xung quanh, cau mày, hóa ra cô bé nấm lùn này lại là một tay đua xe sao? Hơn nữa xem ra có vẻ có chút tài năng, chẳng lẽ cũng là tay đua nữ muốn gia nhập đội đua Jaguar giống cô ta? Nghĩ đến điều này, địch ý trong ánh mắt càng sâu.
" Anh Cù, anh nói thật với em đi, em lái xe như thế nào?" Vân Bối Na đứng trước mặt hai người.
"Khá tốt." Cù Dược Dương trả lời có lệ một câu, tiếp tục nói chuyện với Giản Tiểu Tinh: "Tôi không phải cơ quan từ thiện, cô muốn có được cái gì thì phải trả giá cái đó......"
Quả nhiên là đối thủ cạnh tranh đến giành vị trí tay đua nữ duy nhất của đội xe Jaguar với cô ta! Vân Bối Na ngay lập tức kết luận, nhanh chóng nói với Giản Tiểu Tinh: "Anh Cù nói rất đúng, có một số chuyện không phải cứ mồm mép là có thể giải quyết, cho dù anh Cù đồng ý, không có thực lực cũng không thể làm mọi người phục."
Cù Dược Dương nhíu mày, nghi hoặc nhìn Vân Bối Na đột nhiên nhảy vào họng, không biết cô ta đang nói cái gì.
Chân mày Giản Tiểu Tinh cũng vừa nhíu, mắt to không kiên nhẫn liếc mắt nhìn cô ta, lại nhìn Cù Dược Dương, "Là anh gọi điện thoại cho tôi, anh định giở trò với tôi à?"
"Đương nhiên không phải giở trò với cô, ý của anh Cù đó là cô đến thi đấu với tôi trước, thắng rồi mới có tư cách nói chuyện." Vân Bối Na cướp lời.
Giản Tiểu Tinh nói: "Là ý này sao?"
Cù Dược Dương kéo Vân Bối Na lại, "Cô ở đây nói linh tinh cái gì đấy hả? Nhảy vào họng người khác làm gì? Không biết trời cao đất rộng, đứng qua một bên chơi đi."
Vân Bối Na lập tức tủi thân, "Anh coi thường em vậy à? Mấy năm nay du học ở Los Angeles em vẫn luôn rèn luyện kỹ thuật, đường phố Los Angeles có ai không biết em? Anh lại không cho em thi đấu so tài với cô ta một trận đã loại bỏ em sao?!" Cô ta cho rằng Cù Dược Dương vẫn coi thường tay nghề của cô ta như trước đây, không cho cô ta gia nhập đội xe của hắn.
Giản Tiểu Tinh xem như đã rõ, cô gái này đi theo bọn họ chỉ là ông nói gà bà nói vịt.
"Thi cái gì mà thi, có bệnh à, tránh ra, đừng cản trở nữa."
"Em không!" Ỷ vào quan hệ của Vân gia và Cù gia, tính tình công chúa của Vân Bối Na lại nổi lên, tức giận trừng mắt Giản Tiểu Tinh, "Cô, bây giờ lập tức thi đấu một trận với tôi!"
"Cô bây giờ không có tư cách thi đấu với tôi." Giản Tiểu Tinh nói.
Vân Bối Na chỉ cảm thấy đầu óc muốn nổ tung ngay lập tức, nhìn cô bé chiều cao không đến 155cm trước mắt, nấm lùn chỉ tới cổ cô ta, vậy mà dám dõng dạc nói năng như vậy, không lẽ điên rồi?! Hay đầu óc có bệnh?!!
"Cô biết tôi là ai không?!" Vân Bối Na chỉ vào mình, "Tôi, Vân Bối Na, Miley• Vân, được xếp là nữ tay đua bậc nhất đường phố Los Angeles, tay đua chuyên nghiệp mới được nhiều người quan tâm, sau mùa giải ít nhất tôi có thể lọt vào top 30! Cô có biết thành tích như vậy đối với tay đua nữ mà nói có ý nghĩa gì không?!"
Bởi vì môn thể thao đua xe không phân biệt nam nữ, mà tay đua nam không chỉ nhiều hơn tay đua nữ, hơn nữa nam giới sinh ra đã có ưu thế hơn hẳn, tay đua nữ có thể lọt vào top 30 của mùa giải không được mấy người, đây cũng là lý do vì sao bộ môn đua xe thể thao được cho rằng là môn thể thao chỉ dành cho nam giới.
Mà lần đầu tiên cô ta tham gia mùa giải đua xe chuyên nghiệp đã có thể lọt vào top 30, nghĩa là so với đại số nam giới cô ta xuất sắc hơn nhiều và chắc chắn sẽ là tay đua nữ được nhiều người săn đón.
"Ồ, vậy thì cô rất giỏi." trong lòng Giản Tiểu Tinh thực sự cảm thấy như vậy rất tuyệt, nhưng tâm trạng thực sự không tốt, cô không muốn đối phó với loại con gái chả hiểu sao cứ thích đến tìm ngược.
Nhìn về phía Cù Dược Dương, "Nếu anh nhàn rỗi không có chuyện gì gọi tôi đến để chơi thì tôi đi đây." Lấy điện thoại ra, chuẩn bị kéo Cù Dược Dương vào sổ đen.
"Từ từ......"
"Cô có ý gì!" Vân Bối Na lại lần nữa lên tiếng, Cù Dược Dương thật muốn tát cô ta một cái đá bay đến chỗ khác, người này từ nhỏ đã khiến hắn cảm thấy rất phiền phức, kết quả ra nước ngoài du học mấy năm trở về không tiến bộ chút nào, phiền muốn chết.
"Giọng điệu của cô là có ý gì? Cô vẫn còn coi thường tôi? Có bản lĩnh thì nói tên ra!" Vân Bối Na nổi giận đùng đùng nói.
Ngược lại cô ta lại muốn xem con bé này có tư cách coi thường cô ta.
Nhưng Giản Tiểu Tinh căn bản không quan tâm đến cô ta, đã đi được mấy bước, Cù Dược Dương đuổi theo.
Vân Bối Na tức giận tới mức dậm chân tại chỗ, đột nhiên nghe được một tiếng cười nhạo, bởi vì bốn phía xung quanh vô cùng yên tĩnh, mọi người đều ở trong một loại trạng thái khiếp sợ khó lòng giải thích, cho nên âm thanh cười nhạo này đặc biệt chói tai.
Vân Bối Na lập tức quay đầu sang nhìn, vừa nhìn mới phát hiện người cười là tay đua xe đường phố rất nổi tiếng KC Lý.
"Anh cười cái gì?" Vân Bối Na tức giận nói lớn, bộ dạng lớn lên xấu xí như vậy, vừa thấy đã không phải cái loại tốt lành gì!
"Tôi cười Vân tiểu thư thật can đảm, đã lâu rồi chưa thấy qua loại nghé con mới sinh không sợ cọp như cô đấy." KC Lý cảm thán nói.
"Anh có ý gì?"
"Nấm lùn nhỏ bé cô vừa mới khiêu chiến kia, cũng là tay đua xe chuyên nghiệp mới nổi năm ngoái, mùa thu năm ngoái là lần đầu tiên cô ấy tham gia mùa giải chuyên nghiệp, thực ra cô ấy không có lý lịch phong phú chói mắt như Vân tiểu thư, ở mùa giải cũng là phải thi đấu đến kiệt sức mới có một chút thành tựu .
Cô có thể lên mạng tra thử xem, cô ấy tên là Giản, Tiểu, Tinh." Trên mặt KC Lý lộ ra nụ cười xấu xa như đang xem kịch vui, có không ít những người xung quanh có biểu cảm giống hắn, mà những người này trước đó không lâu còn huýt sáo vỗ tay với cô ta.
Vân Bối Na lập tức lấy điện thoại ra tìm kiếm, nhưng đánh xong ba chữ "Giản Tiểu Tinh", còn chưa bấm tìm kiếm, Vân Bối Na lập tức nhớ tới cái tên này có chút quen tai, sau khi cô ta về nước đợt Tết Âm Lịch nghe được rất nhiều cái tên, biểu cảm trên mặt nhất thời dần dần biến mất......
Giản Tiểu Tinh, tay đua xe mới nổi năm trước, gia nhập đội xe đã giải tán Hồng Tinh của cựu thần Giản Phi Thần, lôi kéo các doanh nghiệp tài trợ, thay đổi vận mệnh đội đua đội sổ bị phỉ nhổ suốt 20 năm, khiến đội đua Hồng Tinh hồi sinh và đạt được thành tích xuất sắc trong mùa giải.
Còn danh hiệu cá nhân của Giản Tiểu Tinh......Nhà vô địch cá nhân mùa giải mùa thu thứ 23 năm, tay đua nữ đầu tiên trong lịch sử đất nước giành giải quán quân, đồng thời giành được vé tham dự giải đua Giải Vô Địch Thế Giới......
Vẻ mặt Vân Bối Na dần dần đỏ bừng, nóng ran, cảm thấy ngại ngùng hét lên một tiếng, lấy tay che mặt nhanh chóng chạy ra ngoài.
......
Tâm trạng Giản Tiểu Tinh không tốt, bởi vì sau một năm, bạn trai cô biến mất.
Nói ra sợ có người không tin, bạn trai cô tên Phong Đường, là chủ tịch tập đoàn Phong Thần, cao hơn cô có 32 centimet, là mỹ nam cái có mái tóc dài thẳng mượt như bước ra từ trong truyện tranh, tính cách rất xấu, cả ngày lấy việc trêu chọc cô làm niềm vui, còn là doanh nghiệp duy nhất tài trợ đội đua Hồng Tinh của cô.
Tết Âm Lịch trong lúc hắn dành vài ngày cùng cô về quê Lan Thị chơi mấy ngày đã bị bà nội gọi đi Nhật Bản, vốn dĩ vẫn đang rất tốt, gọi điện xuyên quốc gia nói chuyện ngọt ngào, đột nhiên nửa tháng trước không có tin tức gì.
Mà gọi điện thoại cho tài xế của Phong Đường, anh em có "Tình nghĩa vào sinh ra tử" Chu Khải, lại nhận được đáp án Phong Đường hiện tại không có ở Nhật Bản, quẳng bọn họ lại về nước trước, tình huống như thế nào bọn họ cũng không biết, tạm thời lão phu nhân không cho bọn họ về nước.
Giản Tiểu Tinh suy đoán khả năng có liên quan đến lão phu nhân, nếu không cháu trai mình nuôi lớn đột nhiên mất tích, sao bà ấy sao lại không cho người trở về tìm Phong Đường? Lấy tính cách và thủ đoạn của Phong Đường, chắc chắn không có khả năng bị cầm tù hay uy hiếp, trừ phi không thể đối kháng, nếu không khẳng định sẽ không đột nhiên biến mất như vậy.
Nhất định đã xảy ra chuyện gì.
Khi Giản Tiểu Tinh đang sốt ruột lo lắng vì bạn trai không thấy đâu, Cù Dược Dương gọi điện tới cho cô, nói là có tin tức của Phong Đường..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook