Chân Mệnh
-
Chương 7
Đối với loại được tốt đặc biệt này không những không khiến cho Nhi vui mừng mà còn khiến cho cô kinh sợ. Sợ rằng con người đang đứng trước mặt cô vui buồn thất thường, sau này có thể đem những chuyện tốt này ra ép cô ở lại đây thêm vài năm nữa.
- đang nghĩ gì?
Huy đã đoán ra được tâm tư của Nhi nhưng không có ý định vạch trần, anh ta dường như rất dung túng cho sự ngốc nghếch của cô, cũng rất cưng chiều như một sự ngoại lệ trong cuộc đời mình.
Một cô gái ngoan ngoãn, đơn thuần dễ bị anh doạ sợ,nấu ăn lại rất hợp khẩu vị. Xem ra đêm hôm ấy giúp đỡ cho cô, bản thân không hề thiệt thòi, nói khách quan còn rất được lợi.
Nhi đột nhiên bị hỏi thì ấp úng không nói được lời nào, cô chỉ lắc đầu rồi cầm lấy điện thoại.
- biết sử dụng chưa?
Nhi lắc đầu.
- Chưa.
- qua đây...
Giọng nói này rất trầm nhưng không phải lạnh lẽo như thường ngày, cũng không biết phải miêu tả thế nào. Ánh mắt kia nhìn cô không còn như muốn hút đi lý trí của cô nữa, cái mà cô nhìn thấy là dịu dàng, là ôn nhu. Nhưng sau đó Nhi lại giật mình kinh sợ khi thấy tim mình đập loạn, tai cũng nóng hơn bình thường. Rồi bản thân vô thức bước về phía Huy.
Đứng ở trước mặt anh ta Nhi nói nhỏ.
- có chuyện gì vậy ạ?
Huy kéo Nhi lại gần, đặt cô ngồi lên đùi mình, giọng nói mang theo hơi thở lạnh thấu tim bên tai cô.
- giúp cô học cách sử dụng điện thoại.
Loại tiếp xúc thân mật này Nhi chưa từng trải qua trước đó, cô cử động qua lại khiến cho ai đó nhíu mày.
- không làm loạn.
Nhi ngay lập tức ngồi im, cô đâu có biết được hành động vừa rồi của mình khiến cho luồng khí nóng dưới bụng Huy trở nên mãnh liệt, có thể đem ra thiêu trụi cả một cánh rừng.
Có người đem đầu của mình đặt nhẹ lên tấm vai gầy, tay vòng ra phía trước ôm trọn lấy cơ thể mảnh mai kia, mỗi câu mỗi chữ đều khiến cho cô bé trong lòng mình run rẩy. Huy dường như rất thích tìm cảm giác thành tựu trên người Nhi,, không lập tức ăn ngay mà đem cô từ từ vờn đuổi.
- như thế này...biết chưa?
Nhi gật đầu, cô không biết cảm giác trong lòng mình lúc này là gì, chỉ biết suy nghĩ càng lúc càng trở nên mơ hồ, người đằng sau có nói gì cũng không còn nghe rõ.
- chiều nay muốn chơi trò gì?
Ở công ty xảy ra chuyện nhưng anh ta không thèm giải quyết, cũng bởi vì lời hứa cùng Nhi ở nhà chơi một ngày nên ngay lập tức trở về. Thứ anh ta không thể từ bỏ chính là lời hứa, nếu như không giữ lời hứa của mình thì loại phản bội ấy không bao giờ được anh ta tha thứ. Tuy vậy mọi động thái đều được báo cáo qua email, một chi tiết nhỏ nhất anh ta cũng cần được biết.
Không nghe tiếng Nhi trả lời, anh ta kiên nhẫn lặp lại.
- chiều nay muốn chơi gì?
Nhi thực sự nghĩ không ra nên chơi cái gì. Ánh mắt cô sau đó chạm vào bình hoa trên bàn, một ý nghĩ vui vẻ thoáng qua.
- trồng hoa có được hay không?
Trán anh ta nhăn thành một đường, đuôi mày cũng vì thế mà nheo lại.
- cô xem ra rất thích làm khổ bản thân mình. Mấy loại lấm lem bùn đất ấy có thể khiến cho cô thỏa mãn như vậy?
Nhắc tới trồng hoa Nhi không khỏi vui trong lòng. Cô trước đây luôn muốn tự mình trồng thành một vườn hoa đủ sắc màu rồi mỗi ngày chăm sóc ngắm nhìn nó, chỉ là chưa từng có cơ hội. Huy mặc dù không trực tiếp nhìn thấy ánh mắt cô lấp lánh như sao trên trời, nhưng có thể ở phía sau cô mà cảm nhận.
- tôi còn muốn trồng thêm rau cải xanh nữa.
- nói tôi nghe, làm như thế có ý nghĩa gì?
- chúng ta sẽ thả một hạt giống nhỏ bằng một hạt cát xuống đất, từ hạt giống nhỏ bé ấy sẽ nhô lên một cái mầm bé xíu, rồi qua vài ngày sẽ thành trồi. Sau đó ra lá, từng ngày từng ngày sẽ cao lên, cao lên. Chúng ta sẽ tưới nước cho nó, nhìn nó mạnh mẽ đón ánh nắng mặt trời.
- không phải cuối cùng cũng sẽ bị cắt rồi cho vào nấu chín sao?
Thanh âm nhạt nhẽo ấy cắt đứt mạch cảm xúc của Nhi không thương xót, cô nhăn mặt.
- mỗi loại thực vật đều có ý nghĩa. ít nhất trước khi trở thành thứ thực phẩm thiết yếu của con người thì nó cũng đã có những ngày vui vẻ.
Khóe môi ai đó khẽ nhếch lên tạo thành một đường cong hoàn hảo. Quả nhiên trêu đùa có cảm giác không tệ.
- có hạt giống chưa?
Nhi sau đó cảm thấy vô cùng hụt hẫng, cô đến cả 10k mua hạt giống cũng không có. Hai má lúc này phồng ra, nhìn vô cùng bất lực nhưng lại rất đáng yêu.
- tôi không có tiền mua.
- có nghĩa là sẽ không trồng nữa?
Nhi quay đầu lại, vừa nhìn Huy vừa dò xét.
- anh có tiền để mua đúng không?
Tay Huy chạm nhẹ vào tóc Nhi rồi gật đầu.
- có thể.
- anh đi mua đi, có được không?
- đợi một chút, tôi cần có lý do để làm chuyện đó.
- anh hứa sẽ chơi cùng tôi mà. Sau này anh sẽ không mất tiền mua hoa, lại còn được ăn rau sạch.
Miệng lưỡi cũng vô cùng lanh lợi, lại còn không thèm sợ anh, trực tiếp nói ra những thứ mà chưa ai dám nói. Còn tính toán lợi nhuận với anh, cảm giác thú vị này thật khiến cho người ta rất muốn duy trì.
- nghe cô nói tôi cảm thấy mình cũng rất có lợi, thôi được rồi. Trò này sẽ cùng cô chơi.
Huy lấy điện thoại gọi cho tài xế, chưa ₫ầy 2 giây anh ta đã nghe máy.
- em nghe ạ.
- mua tầm 20 loại hạt giống hoa với rau khác nhau rồi mang tới đây. Nhớ mua loại nào có tương lai một chút.
- em biết mua ở đâu bây giờ?
- cần tôi cho địa chỉ?
- không...không cần. Em lập tức đi mua ngay.
Huy gọi điện xong cũng là lúc Nhi lấy xong đồ làm vườn. Một cuốc một xẻnh còn có cả dao, Huy nhìn thấy cảnh tượng trước mặt nhất thời không biết nói gì. Trên đời này lại có kiểu người như thế, không muốn hưởng thụ chỉ thích vẽ việc ra làm. Nhưng Huy lại rất thích.
- bắt đầu như thế nào?
- chúng ta sẽ trồng hoa dọc theo đường mòn đi ra cổng. Còn rau sẽ trồng ở thùng xốp đặt sát tường. Anh thấy có được không?
Sắp xếp của đầu bếp cũng không tệ. Nhưng tưởng tượng chẳng bao lâu nữa căn nhà này sẽ ngập trong mấy màu xanh xanh đỏ đỏ, tự nhiên anh ta muốn đổi ý. Nhưng đứng trước cái vẻ mặt háo hực kia, vẫn là không nỡ.
Anh ta trước giờ đâu có khác gì một người tới từ địa ngục, đâu đâu cũng thấy lạnh buốt u ám. Người bên cạnh anh ta còn chẳng muốn gần nói gì tới cây cỏ cần được chăm sóc.
Huy và trong phòng thay đồ thể thao, lần đầu tiên thấy anh trong bộ dáng thoải mái như thế, Nhi có chút không quen.
Nhi chỉ chỗ nào Huy cuốc chỗ ấy, thùng xốp thùng giấy trong kho cũng được anh vận chuyển ra ngoài vườn xếp ngay ngắn.Lúc anh tài xế tới nhìn thấy, thiếu chút nữa là đứng hình tim ngừng đập.
- mua được rồi?
- vâng.
- hết việc của cậu rồi.
- vâng.
Huy quay đi làm việc, vài phút sau quay lại vẫn thấy anh tài xế đứng bất động ở đó.
- vẫn chưa đi?
Anh tài xế giật mình, sau vài giây ngơ ngác cũng nhận ra đây không phải vị trí mà bản thân nên đứng. Quá sai lầm rồi. Anh ta ngay sau đó rời khỏi, nhanh hơn một cơn gió cấp 13.
Nhi đem hạt giống gieo xuống đất, sau đó tưới nước, còn cẩn thận phủ đất lên trên. Thời gian cứ thế trôi đi, cho đến khi mặt trời khuất sau mái nhà.
- chơi đủ chưa? Tối rồi.
- còn một hàng nữa, anh vào nhà đi tôi vào sau.
Huy không nói gì trực tiếp cầm lấy túi hạt giống đem trồng, sau đó ôm Nhi vào trong nhà, đặt cô xuống trước cửa nhà tắm.
- mau tắm đi.
- nhưng...tôi còn chưa lấy đồ.
- tôi lấy cho cô.
Người nào ₫ó bị đẩy vào bên trong, cánh cửa cũng không thương tiếc mà đóng lại.
Huy lướt qua tủ quần áo của Nhi rồi lấy cho cô chiếc váy màu hồng, sau đó như phát hiện ra chuyện gì đó khuôn mặt anh ta chuyển qua màu đỏ. Còn đồ lót, sao có thể giúp cô lấy?
Huy sau đó lại đứng trước cửa phòng tắm.
- cô mặc gì ra lấy đi. Tôi xuống phòng sách có việc. Cho cô 15 phút.
Mới vừa nãy còn bảo lấy giúp, cô còn cởi đồ chưa xong đã đổi ý. Anh ta định lấn sang lĩnh vực bán bánh tráng à, lật nhanh thế. Nhi vừa nghĩ vừa thầm cảm thán trong lòng, cái tốc độ này của anh ta sau một năm nữa cô cũng không có cách nào theo kịp.
Nhi mặc lại đồ rồi đi ra ngoài, lấy từ trong tủ ra chiếc váy xòe có nơ. Có lẽ cô phải quay về nhà một chuyến, đồ đạc của cô cũng còn nhiều thứ muốn mang đi.
- đang nghĩ gì?
Huy đã đoán ra được tâm tư của Nhi nhưng không có ý định vạch trần, anh ta dường như rất dung túng cho sự ngốc nghếch của cô, cũng rất cưng chiều như một sự ngoại lệ trong cuộc đời mình.
Một cô gái ngoan ngoãn, đơn thuần dễ bị anh doạ sợ,nấu ăn lại rất hợp khẩu vị. Xem ra đêm hôm ấy giúp đỡ cho cô, bản thân không hề thiệt thòi, nói khách quan còn rất được lợi.
Nhi đột nhiên bị hỏi thì ấp úng không nói được lời nào, cô chỉ lắc đầu rồi cầm lấy điện thoại.
- biết sử dụng chưa?
Nhi lắc đầu.
- Chưa.
- qua đây...
Giọng nói này rất trầm nhưng không phải lạnh lẽo như thường ngày, cũng không biết phải miêu tả thế nào. Ánh mắt kia nhìn cô không còn như muốn hút đi lý trí của cô nữa, cái mà cô nhìn thấy là dịu dàng, là ôn nhu. Nhưng sau đó Nhi lại giật mình kinh sợ khi thấy tim mình đập loạn, tai cũng nóng hơn bình thường. Rồi bản thân vô thức bước về phía Huy.
Đứng ở trước mặt anh ta Nhi nói nhỏ.
- có chuyện gì vậy ạ?
Huy kéo Nhi lại gần, đặt cô ngồi lên đùi mình, giọng nói mang theo hơi thở lạnh thấu tim bên tai cô.
- giúp cô học cách sử dụng điện thoại.
Loại tiếp xúc thân mật này Nhi chưa từng trải qua trước đó, cô cử động qua lại khiến cho ai đó nhíu mày.
- không làm loạn.
Nhi ngay lập tức ngồi im, cô đâu có biết được hành động vừa rồi của mình khiến cho luồng khí nóng dưới bụng Huy trở nên mãnh liệt, có thể đem ra thiêu trụi cả một cánh rừng.
Có người đem đầu của mình đặt nhẹ lên tấm vai gầy, tay vòng ra phía trước ôm trọn lấy cơ thể mảnh mai kia, mỗi câu mỗi chữ đều khiến cho cô bé trong lòng mình run rẩy. Huy dường như rất thích tìm cảm giác thành tựu trên người Nhi,, không lập tức ăn ngay mà đem cô từ từ vờn đuổi.
- như thế này...biết chưa?
Nhi gật đầu, cô không biết cảm giác trong lòng mình lúc này là gì, chỉ biết suy nghĩ càng lúc càng trở nên mơ hồ, người đằng sau có nói gì cũng không còn nghe rõ.
- chiều nay muốn chơi trò gì?
Ở công ty xảy ra chuyện nhưng anh ta không thèm giải quyết, cũng bởi vì lời hứa cùng Nhi ở nhà chơi một ngày nên ngay lập tức trở về. Thứ anh ta không thể từ bỏ chính là lời hứa, nếu như không giữ lời hứa của mình thì loại phản bội ấy không bao giờ được anh ta tha thứ. Tuy vậy mọi động thái đều được báo cáo qua email, một chi tiết nhỏ nhất anh ta cũng cần được biết.
Không nghe tiếng Nhi trả lời, anh ta kiên nhẫn lặp lại.
- chiều nay muốn chơi gì?
Nhi thực sự nghĩ không ra nên chơi cái gì. Ánh mắt cô sau đó chạm vào bình hoa trên bàn, một ý nghĩ vui vẻ thoáng qua.
- trồng hoa có được hay không?
Trán anh ta nhăn thành một đường, đuôi mày cũng vì thế mà nheo lại.
- cô xem ra rất thích làm khổ bản thân mình. Mấy loại lấm lem bùn đất ấy có thể khiến cho cô thỏa mãn như vậy?
Nhắc tới trồng hoa Nhi không khỏi vui trong lòng. Cô trước đây luôn muốn tự mình trồng thành một vườn hoa đủ sắc màu rồi mỗi ngày chăm sóc ngắm nhìn nó, chỉ là chưa từng có cơ hội. Huy mặc dù không trực tiếp nhìn thấy ánh mắt cô lấp lánh như sao trên trời, nhưng có thể ở phía sau cô mà cảm nhận.
- tôi còn muốn trồng thêm rau cải xanh nữa.
- nói tôi nghe, làm như thế có ý nghĩa gì?
- chúng ta sẽ thả một hạt giống nhỏ bằng một hạt cát xuống đất, từ hạt giống nhỏ bé ấy sẽ nhô lên một cái mầm bé xíu, rồi qua vài ngày sẽ thành trồi. Sau đó ra lá, từng ngày từng ngày sẽ cao lên, cao lên. Chúng ta sẽ tưới nước cho nó, nhìn nó mạnh mẽ đón ánh nắng mặt trời.
- không phải cuối cùng cũng sẽ bị cắt rồi cho vào nấu chín sao?
Thanh âm nhạt nhẽo ấy cắt đứt mạch cảm xúc của Nhi không thương xót, cô nhăn mặt.
- mỗi loại thực vật đều có ý nghĩa. ít nhất trước khi trở thành thứ thực phẩm thiết yếu của con người thì nó cũng đã có những ngày vui vẻ.
Khóe môi ai đó khẽ nhếch lên tạo thành một đường cong hoàn hảo. Quả nhiên trêu đùa có cảm giác không tệ.
- có hạt giống chưa?
Nhi sau đó cảm thấy vô cùng hụt hẫng, cô đến cả 10k mua hạt giống cũng không có. Hai má lúc này phồng ra, nhìn vô cùng bất lực nhưng lại rất đáng yêu.
- tôi không có tiền mua.
- có nghĩa là sẽ không trồng nữa?
Nhi quay đầu lại, vừa nhìn Huy vừa dò xét.
- anh có tiền để mua đúng không?
Tay Huy chạm nhẹ vào tóc Nhi rồi gật đầu.
- có thể.
- anh đi mua đi, có được không?
- đợi một chút, tôi cần có lý do để làm chuyện đó.
- anh hứa sẽ chơi cùng tôi mà. Sau này anh sẽ không mất tiền mua hoa, lại còn được ăn rau sạch.
Miệng lưỡi cũng vô cùng lanh lợi, lại còn không thèm sợ anh, trực tiếp nói ra những thứ mà chưa ai dám nói. Còn tính toán lợi nhuận với anh, cảm giác thú vị này thật khiến cho người ta rất muốn duy trì.
- nghe cô nói tôi cảm thấy mình cũng rất có lợi, thôi được rồi. Trò này sẽ cùng cô chơi.
Huy lấy điện thoại gọi cho tài xế, chưa ₫ầy 2 giây anh ta đã nghe máy.
- em nghe ạ.
- mua tầm 20 loại hạt giống hoa với rau khác nhau rồi mang tới đây. Nhớ mua loại nào có tương lai một chút.
- em biết mua ở đâu bây giờ?
- cần tôi cho địa chỉ?
- không...không cần. Em lập tức đi mua ngay.
Huy gọi điện xong cũng là lúc Nhi lấy xong đồ làm vườn. Một cuốc một xẻnh còn có cả dao, Huy nhìn thấy cảnh tượng trước mặt nhất thời không biết nói gì. Trên đời này lại có kiểu người như thế, không muốn hưởng thụ chỉ thích vẽ việc ra làm. Nhưng Huy lại rất thích.
- bắt đầu như thế nào?
- chúng ta sẽ trồng hoa dọc theo đường mòn đi ra cổng. Còn rau sẽ trồng ở thùng xốp đặt sát tường. Anh thấy có được không?
Sắp xếp của đầu bếp cũng không tệ. Nhưng tưởng tượng chẳng bao lâu nữa căn nhà này sẽ ngập trong mấy màu xanh xanh đỏ đỏ, tự nhiên anh ta muốn đổi ý. Nhưng đứng trước cái vẻ mặt háo hực kia, vẫn là không nỡ.
Anh ta trước giờ đâu có khác gì một người tới từ địa ngục, đâu đâu cũng thấy lạnh buốt u ám. Người bên cạnh anh ta còn chẳng muốn gần nói gì tới cây cỏ cần được chăm sóc.
Huy và trong phòng thay đồ thể thao, lần đầu tiên thấy anh trong bộ dáng thoải mái như thế, Nhi có chút không quen.
Nhi chỉ chỗ nào Huy cuốc chỗ ấy, thùng xốp thùng giấy trong kho cũng được anh vận chuyển ra ngoài vườn xếp ngay ngắn.Lúc anh tài xế tới nhìn thấy, thiếu chút nữa là đứng hình tim ngừng đập.
- mua được rồi?
- vâng.
- hết việc của cậu rồi.
- vâng.
Huy quay đi làm việc, vài phút sau quay lại vẫn thấy anh tài xế đứng bất động ở đó.
- vẫn chưa đi?
Anh tài xế giật mình, sau vài giây ngơ ngác cũng nhận ra đây không phải vị trí mà bản thân nên đứng. Quá sai lầm rồi. Anh ta ngay sau đó rời khỏi, nhanh hơn một cơn gió cấp 13.
Nhi đem hạt giống gieo xuống đất, sau đó tưới nước, còn cẩn thận phủ đất lên trên. Thời gian cứ thế trôi đi, cho đến khi mặt trời khuất sau mái nhà.
- chơi đủ chưa? Tối rồi.
- còn một hàng nữa, anh vào nhà đi tôi vào sau.
Huy không nói gì trực tiếp cầm lấy túi hạt giống đem trồng, sau đó ôm Nhi vào trong nhà, đặt cô xuống trước cửa nhà tắm.
- mau tắm đi.
- nhưng...tôi còn chưa lấy đồ.
- tôi lấy cho cô.
Người nào ₫ó bị đẩy vào bên trong, cánh cửa cũng không thương tiếc mà đóng lại.
Huy lướt qua tủ quần áo của Nhi rồi lấy cho cô chiếc váy màu hồng, sau đó như phát hiện ra chuyện gì đó khuôn mặt anh ta chuyển qua màu đỏ. Còn đồ lót, sao có thể giúp cô lấy?
Huy sau đó lại đứng trước cửa phòng tắm.
- cô mặc gì ra lấy đi. Tôi xuống phòng sách có việc. Cho cô 15 phút.
Mới vừa nãy còn bảo lấy giúp, cô còn cởi đồ chưa xong đã đổi ý. Anh ta định lấn sang lĩnh vực bán bánh tráng à, lật nhanh thế. Nhi vừa nghĩ vừa thầm cảm thán trong lòng, cái tốc độ này của anh ta sau một năm nữa cô cũng không có cách nào theo kịp.
Nhi mặc lại đồ rồi đi ra ngoài, lấy từ trong tủ ra chiếc váy xòe có nơ. Có lẽ cô phải quay về nhà một chuyến, đồ đạc của cô cũng còn nhiều thứ muốn mang đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook