Tuy rằng lão Đại giao cho ta nhiệm vụ giải trừ “Cổ”, nhưng một khắc trước khi bị ba đứa con đóng gói đưa lên phi cơ, cũng đã bắt đầu thực khẩn trương chờ mong kế hoạch “hành động cuối cùng” kia.

Tiếp viên nhìn thấy ta trên toàn bộ lộ trình đều viết viết vẽ vẽ, phỏng chừng nghĩa ta là thương nhân hay nhà thiết kế đi. Đúng vậy, ta cũng như là nhà thiết kế, nhưng là thiết kế cái chết cho Sơn Hạ Hồng.

Phải thiết kế một kế hoạch hoàn mỹ, nếu không đủ tư liệu, căn bản khó có thể thành công. Ta tuổi trẻ đã có nhiều kỳ tích, trừ bỏ thông minh cùng vận khí bên ngoài, chuẩn bị công tác đầy đủ là nhân tố quan trọng.

Phải hiểu biết một loạt hành động bảo an của cánh sát Nhật Bản, sau đó nhờ Phùng Duệ Đường đến hỗ trợ. Nếu chúng ta lấy thân phận thật nhập cảnh Nhật Bản, sẽ dễ dàng để lại bằng chứng, cho nên nhập cảnh trái phép là tốt nhất. Nếu chờ Sơn Hạ Hồng vào trại giam, muốn trà trộn làm tay chân, sẽ có điểm nguy hiểm hơn vài phần. Nếu để Phùng Duệ Đường hỗ trợ lấy tư liệu, cư nhiên cũng có thể biết chuyến bay cụ thể của Sơn Hạ Hồng đến Nhật Bản. Hiện tai súng bắn tỉa có tầm bắn xa lại chính xác, ta cùng ba hài tử lại là cao thủ súng ống, chỉ cần tái luyện tập một chút, tuy rằng không bách phát bách trúng, nhưng mười phát trúng chín phát hẳn không có vấn đề. Cho nên, chỉ cần biết lộ tuyến từ sân bay đến trai tạm giam của Sơn Hạ Hồng là có thể trên đường chặn giết.

Tư Liệu: Phùng Duệ Đường.

Nhập cư trái phép: Lão Nhị có thể tìm người an tài.

Súng ống:?

Xem ra vấn đề hiện tại chính là đi nơi nào tìm súng ngắm cự ly xa chất lượng tốt. Nếu là tới Nhật Bản thật ra cũng không cần lo lắng. Nhưng nếu muốn mang theo vũ khí, còn muốn nhập cư trái phép thì có điểm hơi khó khăn. Mà nếu ở Nhật mua, nếu không có người quen giới thiệu, rất khó mua mặt hàng tốt cũng như dấu tung tích. Kế hoạch này, quả thật khó khăn là vì phải cùng cảnh sát Nhật Bản khiêu chiến, không thể khinh nhẹ thực lực cảnh sát Nhật Bản, nếu mua vũ khí lưu lại manh mối, muốn làm tốt kế hoạch này đến cùng quả thật có vấn đề.

Cho nên, nếu không thể qua Nhật Bản mua vũ khí, cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp mang qua.

Bước đầu tiên là hoạch định kế hoạch, sau đó là thực hiện. Có Phùng Duệ Đường ở bên trong bộ phận cấp cao nội ứng, thật sự không phải không có cách.

Thời điểm máy bay đáp xuống, ta không khỏi hơi hổ thẹn nghĩ: Bởi vì có Phùng Duệ Đường hỗ trợ, kế hoạch này căn bản không tính là phức tạp. Chỉ cần thực hiện theo kế hoạch, phỏng chừng Sơn Hạ Hồng không có cơ hội vào trại giam Nhật Bản.

Quá trình bỏ “Hồng Ti cổ” có chút phức tạp. Trên thực tế, thời điểm Đại sư phụ hạ cổ, ta hoàn toàn không có cảm giác gì, chính là cảm thấy ngón tay bị đau một chút, Đại sư phụ đã nói hoàn thành. Theo như lời hắn nói, chính là đem trứng trùng nhập vào cơ thể. Mà sau khi hắn “tĩnh tâm thi pháp thúc giục”, trứng trùng sẽ nở ra cùng máu ta lưu động đến “Nơi cần ở lại”, sau đó sẽ ở lại. Nếu có ngoại vật xâm nhập, nó sẽ từ nơi xâm nhạp tiến vào trong cơ thể sinh vật, sau đó bắt đầu sinh sôi nẩy nở hàng loạt, thẳng đến khi nơi ký sinh thứ hai tử vong.

Khi nghe Đại sư phụ nói đến “Nơi cần ở lại”, ta rất muốn hỏi đến tột cùng là địa phương nào. Mà sau khi hắn giải thích lại làm cho ta ngậm miệng. Ta nghĩ, ai cũng đón được đó là địa phương gì, sau đó cái gọi là “Chất dẫn” kia cũng biết là cái gì đi.

Hiển nhiên, nếu ta cùng Sơn Hạ Hồng thân thể tiếp xúc, phỏng chừng hắn sẽ chết kiểu này, độ thành công rất cao. Bất quá, nghĩ tới điều kiện tiên quyết là muốn ta cùng hắn.... Đối với ta mà nói, phương pháp này không thể sử dụng.

Đại sư phụ nói, “Hồng Ti cổ” trưởng thành trong cơ thể, trừ bỏ dựa vào máu tươi mà phát triển [bất quá sức ăn nó quá nhỏ, đối với thân thể không gây thiệt hại gì], còn cần nửa năm bổ sung thảo dược. Nếu đến thời gian, không uống dược thảo sẽ tự nhiên tử vong. Đây là cách duy nhất giải Hồng Ti. Bất quá ta nóng lòng giải độc, cách này không thể áp dụng.

Phương pháp thứ hai, liền có vẻ phiền toái. Bởi vì cổ trùng đã trưởng thành, cho nên phải dẫn nó đi ra, chỉ cần dùng “Chất dẫn.” Nói cách khác, dùng dịch thể nhập vào cơ thể, sau đó đem cổ trùng dẫn ra.

Nghe đại sư phụ giải thích xong, mặt của ta trở nên vô cùng khó coi. Đại sư phụ lại nói: “Ta biết ngươi cảm thấy phải dùng thứ đó của người khác phóng vào thân thể rất kì quái. Cũng may khi ta nghiên cứu phát hiện, cổ trùng trong cơ thể có thể nhận dịch thể của chính bản thân người sử dụng cổ hoặc của những người khác. Cho nên ngươi thử dùng của chính mình xem sao. Nếu không thể làm được, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp khác.”

Cũng may, cũng may lý luận thực tiễn của Đại sư phụ có thể thực hiện. Cụ thể quá trình diễn ra như thế nào, ta sẽ không tái kể lại. Tóm lại, trải qua một phen “thao tác” phức tạp rốt cuộc Hồng Ti cổ trong cơ thể cũng đã giải trừ.

“Cổ” một khi đã giải trừ, ta lập tức về nhà chuẩn bị thực hiện kế hoạch.

Rốt cuộc tiểu hài tử ta nuôi lớn, tất nhiên trong lúc đó có sự ăn ý tốt. Về đến nhà, ta đem kế hoạch nói cho bọn họ, cư nhiên mọi người đều nhất trí.

Sau đó, ta phân công: ta phụ trách hướng Phùng Duệ Đường lấy tư liệu. Lão Nhị tìm người an bài cho hắn nhập cư trái phép, vấn đề súng ống do lão Đại phụ trách, mà tiểu Tam tìm hiểu căn cứ Đông Kinh (Tokyo) thiết kế lộ tuyến rút lui hoàn mỹ.

Hết thảy đều dựa theo kế hoạch thuận lợi mà tiến hành. Hành động này, mọi chuyện đều đã xác định.

Buổi sáng ngày mai, bốn người chúng ta sẽ bay đến Thái Lan trước, sau đó buổi tối lên thuyền tiến vào Nhật Bản. 3 giờ sáng sẽ đến, vừa lúc đó là thời điểm phòng thủ lơ lỏng nhất, cũng dễ dàng để chúng ta tiến vào. Mà Sơn Hạ Hồng bị cảng sát áp giải lên phi cơ đến Nhật Bản lúc 11 giờ sáng, tới Đông Kinh phỏng chừng vào lúc 4 giờ. Tiểu Tam lúc đó sẽ xác định sân bay bọn họ đáp xuống, sau đó cho chúng ta biết. Căn cứ vào tính toán của tiểu Tam, phải tìm được ba điểm tối ưu phục kích. Ta cùng lão Đại, lão Nhị sẽ phục kích sẵn nơi đó. Nhiệm vụ một khi hoàn thành, lập tức phải rời khỏi nơi đó, tốt nhất xuất cảnh trái phép đi thuyền đến Thái Lan, sau đó hưởng thụ một ngày nghỉ, tái thoải mái về nhà.

Tắm rửa xong, nằm trên giường, ta một lần nữa nghĩ đến kế hoạch, xem trong đó có lỗ hổng gì hay không. Chỉ cần có thể thành công giết Sơn Hạ Hồng, không chỉ bóng ma nhiều năm bao phủ trong lòng có thể vứt bỏ, tài khoản ngân hàng ở Thụy Sĩ cũng có thể bỏ lệnh cấm. Chờ đến lúc ta cầm tiền trong tay.....

“Suy nghĩ cái gì a? Cười híp mắt?” Một đội tay ấp áp ôm ta.

“Lại không gõ cửa.” Ta thật sự không quá oán giận.

Lão Đại bật cười nói: “Chính là ngươi không đóng cửa, ta chỉ như vậy mà tiến vào. Như thế nào còn không ngủ?”

Ta đem lão Đại ôm vào lòng: “Ngủ không được, Nghĩ tới an bài ngài mai sẽ kết thúc như thế nào.”

Không biết bởi vì tính kỹ càng hay bởi vì căn bản xem không có chuyện gì nên không có áp lực, lão Đại phi thường thoải mái: “Lo lắng cái gì, kế hoạch đã được thông qua, không có vấn đề.”

Kế hoạch hoàn mỹ như thế nào, đều có khả năng vì một người ngoài ý muốn mà gặp phải cản trở. Nếu kế hoạch hoàn mỹ, kết quả cũng phải hoàn toàn hoàn mỹ, ta sẽ không giống như lúc trước thất thủ rơi vào tay Sơn Hạ Hồng. Cho nên, không thể nào không lo lắng.

“Nếu thời điểm nhập cư trái phép xảy ra vấn đề thì sao bây giờ? Nếu mang theo vũ khí mà kiểm lâm kiểm tra thì sao sao bây giờ? Nếu....”

Chưa nó xong đã bị lão Đại hôn xuống. Hơn nửa ngày mới buông ra. Ta nhìn đôi mắt sáng hữu thần của hắn: “Tin tưởng ta, không có việc gì.”

Lão Đại hôn, làm tâm ta mềm lại, lại làm cho địa phương kia cứng rắn lên.

Từ lần trước chúng ta “Đại chiến” đã qua hơn một tháng. Trong thời gian đó phát sinh bao nhiêu chuyện, làm cho thần kinh chúng ta căng thẳng, hoàn toàn không có thời gian nghĩ đến hắn. Mà nay nói động liền động, lão Đại ôn nhu hôn lại đem dục vọng gợi lên. Nghĩ đến ngày đó chúng ta bốn người triền miên, cảm giác như không còn ngày mai chìm trong khoái cảm cực hạn, liền khiến toàn thân một trận run rẩy.

Lão Đại ôm chặt ta cũng phát hiện ta có phản ứng. Hắn ngẩng nhẹ nhàng hôn lên vành tai ta, cười nói: “Lâu như vậy không có làm, có phải hay không rất muốn a?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương