Cha nuôi Cầm thú : Bảo bối,Đừng sợ!

Chương 64 : Sự thật (1)

"Anh đang chọn áo cho con gái à?"

"Ừ"

Hắn chỉ đáp vỏn vẹn một tiếng,nghĩ đến cái gì đó liền cười khẽ một tiếng,tiếp tục chọn áo.

Tiểu Ngạo suy nghĩ một chút,mím môi.

Có lẽ,chị nên biết tất cả sự thật.

"Chị,em muốn cái áo chú đang cầm"

"Không được,cái áo đó nhỏ lắm,em mặc không vừa đâu"


Tiểu Ngạo làm ra vẻ mặt buồn rầu,đôi mắt tròn xoe nhìn chiếc áo đó.

"Lãnh tổng,ngài có thể..."

"Xin lỗi,chiếc áo này chỉ còn một cái"

Tiểu Ngạo nắm nắm váy cô,làm ra vẻ mặt vô cùng đáng thương khiến lòng cô muốn hoá thành nước,liền đi đến trước mặt hắn,thương lượng.

"Dù sao cái thai của Lãnh phu nhân cũng mới 7 tháng,cái áo này chắc sẽ không vừa,anh có thể nhường cho Tiểu Ngạo không?"

"Không"

Hắn nhẹ nhàng đáp,đôi mắt yêu nghiệt nhìn cô,tỏ ra khí thế bứt người.đưa cái áo lên cao.

"Đây là của con gái đầu lòng tôi,chiếc áo này là của con bé"


"Cái gì cũng là con gái của tôi,con gái của tôi.Vậy thì con trai của tôi,A Đãng.Nó không đáng sống trên đời sao?"

Cô lạnh lẽo nhìn hắn,tim tựa như đã chai sần với những vết thương mà hắn đã ban cho cô.Cả đời này,dù có muốn cũng không thể gạt qua được.

Không tính đến chuyện đứa bé,chỉ mỗi chuyện hắn tàn sát Hoắc gia là đã đủ khiến cô hận hắn cả đời.

Đời này,cô và hắn coi như có duyên mà không phận,giống như hai đường vòng cung,chỉ gặp được một lúc tại tâm điểm rồi mỗi người một hướng.
1

Kiếp này,cô và hắn hữu duyên vô phận.Nếu trách,chỉ trách là số phận trớ trêu.

"Đứa bé đó,vốn không nên được sinh ra!"

"Anh nói cái gì? Nó khác gì với cái thai của Dương Vũ Ngạn chứ? Đều là giọt máu của anh mà!"

"Nếu em bắt tôi chọn giữa em và đứa bé.Tôi thà rằng mất đứa bé chứ không thể mất em được.Tôi...tôi yêu em!"

Hết chương 64




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương