Cha nuôi Cầm thú : Bảo bối,Đừng sợ!

Ngoại truyện : Quá khứ của hắn.

Mẹ hắn ngay từ đầu không yêu cha hắn.

Mẹ hắn bị bắt buộc,bị cưỡng ép sau đó trăm cay ngàn đắng sinh ra hắn.

Cha hắn,Lãnh Tước tính tình cũng như hắn,chỉ thích chiếm đoạt. Nhưng đến khi chiếm được rồi,lại bỏ xó ở một chổ.Không thèm ngó tới.

Vì Lãnh gia là đại gia tộc lớn có ảnh hưởng lớn đến thế giới ngầm.Mẹ hắn lại một thân nghèo nàn.Nên người trong gia tộc khi biết mẹ hắn có thai,thì đều muốn hại mẹ hắn sảy thai.Khi mẹ hắn mang thai,đã phải vừa uống thuốc độc,vừa lén đi tìm bác sỹ,uống thuốc giải rồi sau đó uống thuốc bổ. 9 tháng 10 ngày,mẹ hắn uống gần như là thay thuốc cho cơm.

Khi hắn ra đời,mẹ hắn đặt tên hắn là Hoan Dục.Hoan trong hân hoan,vui mừng.Dục trong vô dục vô cầu.Đại ý là mong hắn vui vui vẻ vẻ mà sống lên,không tham hư vinh như cha hắn.
1

Hắn 10 tuổi,chứng kiến cảnh cha và mẹ cãi nhau,đến nổi cầm súng chĩa vào đầu nhau.

"Nguyệt nhi,tên đó gì tốt hơn ta? Ta cho em mọi thứ,hư vinh,vị trí Lãnh gia đại phu nhân mà mọi người có đến mơ cũng ước,Hạnh phúc,ta làm mọi thứ để em cảm nhận được ta rất yêu em.Đứa bé? Tiểu dục là một đứa bé ngoan.Ta đến tận bây giờ,vẫn không hiểu tại sao em lại không chấp nhận tôi!"

"Anh không phải người tôi yêu.Người tôi yêu,là Hoắc Trường Vũ"


"Tên đó là con mẹ nó có vợ con rồi! Em vẫn luyến tiếc hắn đến vậy sao? Hoắc gia là một gia tộc nhỏ không bằng một góc của Lãnh gia. Nếu em gã cho tên đó,với thân phận hiện tại của em,em nghĩ họ sẽ tha cho em sao?"

"Vậy ở Lãnh gia,tôi sống tốt hơn sao?"

"Em....."

Lãnh Tước run rẩy rồi sau đó cười thống khổ,đưa súng lên đầu Nhạc Yên Nguyệt.

"Nếu ta giết em,em,vẫn không hối hận?"

"Không hối hận"

"Không được,mẹ!!"

"Pằng"

Một tiếng thê lương từ cây súng của Lãnh Tước,vết đạn đó trúng ngay vai của Nhạc Yên Nguyệt.
2

Hắn từ đằng sau cửa phòng xông vào,mặt sớm đã khóc một mảng,tại sao hai người này có thể nhẫn tâm như vậy? Bọn họ không nghĩ cho hắn một tý nào sao?


"Tiểu dục,ngoan,đừng khóc.Về sau,phải nhớ chăm sóc ông nội và ông ngoại.Lớn lên,phải chăm sóc người con gái con yêu.Là đại thiếu gia của Lãnh gia,không được yếu đuối,phải mạnh mẽ.Được không?"


Lãnh Tước kinh hoàng nhìn người con gái môi đã sớm tím bầm,lòng càng hoảng hốt khi nghe lời này từ Nhạc Yên Nguyệt.

Lãnh Tước cười gằng một tiếng.

"Nhạc Yên Nguyệt,đến cuối cùng em cũng quyết rời xa ta? Thà uống thuốc độc cũng không muốn ở bên tôi? Ta làm tất thảy mọi thứ.Em,vẫn thật sự không yêu ta sao?"

Nhạc Yên Nguyệt nhìn dáng vẻ điên cuồng của Lãnh Tước,yếu ớt nói.

"Tước nhi,xin lỗi"

Hắn nhìn màn đối thoại của hai người,lòng thầm thề sẽ đối xử thật tốt với người con gái hắn yêu thật lòng.

Nhưng hắn nào biết,một màn này,về sau sẽ tiếp tục tái diễn.

Nhạc Yên Nguyệt nhìn hai người,cười nhẹ một cái,nhắm mắt.

Sau đó tắt thở.

Ngày 24 tháng 12 năm Abcd,Đại phu nhân Lãnh gia - Nhạc Yên Nguyệt qua đời.

Hết Ngoại truyện


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương