Cha dượng
Chương 20:

An Cầm Lệ không nghĩ tới tội phạm cưỡng hiếp lại là tên nhóc nhỏ hơn cô ta mười mấy tuổi, là một học sinh giỏi mà mọi người thường khen, hàng xóm mà cô ta nhìn từ nhỏ đến lớn, rốt cuộc thì tại sao lại thế này, thế giới này điên rồi sao?


Không ở lại quê nhà nữa, thu dọn hành lý xong liền vội vàng mua vé máy bay về Đài Bắc, cô ta không dám báo cảnh sát, càng không dám đối mặt với chàng trai kia, loại chuyện ghê tởm này dù thế nào cũng không thể nói ra.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

An Cầm Lệ bỗng nhiên trở về khiến An Dịch và Chu Hậu Đông trở tay không kịp, đặc biệt là An Dịch, cô hận chết An Cầm Lệ, sớm không về, muộn không về, lại về vào lúc này, cô sợ người đàn ông này thấy An Cầm Lệ về sẽ không để ý mình nữa, chẳng phải là bao nhiêu công sức đều đổ sông đổ biển hết sao.


Ban ngày An Dịch không dám nói nhiều với người đàn ông, cô tránh bên này né bên kia tới tận buổi tối mới dám nói chuyện.


Chu Hậu Đông lại khác, làm ra vẻ như chẳng có gì cả, vào lúc cô trêu chọc anh, anh cũng chỉ hung hăng trừng mắt một cái, vờ đứng đắn, nhưng giống như yêu đương vụng trộm kích thích khiến cho anh thấy phấn khích, nhớ lại tư vị huyệt nhỏ của cô, phía dưới liền sưng lên khó chịu. Tuy nhiên trong hai ngày này, bọn họ cơ bản không có bất kì tiếp xúc thân thể gì, nhiều nhất chỉ là giao lưu ánh mắt.


Thứ bảy là ngày An Dịch tập múa, Triệu Tiệp gọi điện thoại tới nói muốn đón cô, An Dịch nhớ đến hai ngày nay, người đàn ông giả bộ đứng đắn đối xử lạnh nhạt với mình, cô liền tức giận, nếu đã ra vẻ xa cách với cô, thì cô cũng phải cho người đàn ông này biết mặt, cô cũng không phải không có bạn trai.



Khi Triệu Tiệp tới đón cô, Chu Hậu Đông vừa vặn đang đánh răng ở trong sân, thấy cô gái và chàng trai đi cùng nhau, anh cũng không nói gì.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

An Dịch bị làm cho tức giận, người đàn ông đáng chết này vậy mà không ngăn cô lại, trên giường thì có quan hệ, dưới giường lại muốn phân ra rõ ràng với cô đúng không, được lắm! Phân thì phân.


An Dịch là một cô gái có tính cách, trong lòng cô rất muốn nắm chặt người đàn ông này nhưng kinh nghiệm lại quá ít, mặc dù biết cách quyến rũ, nhưng việc tình cảm đối với cô vẫn còn non nớt.


Chu Hậu Đông lại là người đàn ông thành thục, anh có hôn nhân của mình, cô còn là con gái kế của anh, mối quan hệ của hai người anh sẽ cư xử một cách lý trí, hơn nữa là cô chủ động quyến rũ trước, bây giờ lại muốn dùng mánh khóe của nữ sinh để giữ chân anh, ngoài thấy phiền ra, anh còn có chút không nỡ.


Tới lớp nhảy múa, An Dịch để Triệu Tiệp đi trước, cô rất phiền não, bây giờ không biết nên làm sao, Triệu Tiệp hỏi cô bị sao vậy, cô cũng không nói, vẫn một mực rầu rĩ không vui.


Triệu Tiệp đương nhiên không đi, anh qua quán net ở bên cạnh, chờ đến chiều An Dịch tập xong mới đi ra khỏi quán net, An Dịch thấy cậu ta, vẫn là dáng vẻ chưa lấy lại được tinh thần.


“Sao anh không đi?” An Dịch còn đang mặc chiếc váy múa ba lê trên người, lúc nãy cô vừa bị giáo viên hung hăng mắng một trận, tâm trạng không tốt, cô lười thay đồ, chỉ đổi giày múa thành giày thể thao.


“Chờ em chứ sao! Thấy em không vui nên không dám đi.” Triệu Tiệp mặt dày mày dạn đi đến ôm cô.


Hôm nay An Dịch mất tinh thần nguyên ngày, lúc múa không tập trung thiếu chút nữa là trật chân, bị chàng trai dùng sức ôm lấy, cô cũng không từ chối.



“Sao vậy? Nói với anh đi, anh sẽ làm cho em dễ chịu chút!” Triệu Tiệp nhẹ nhàng xoa lưng của An Dịch.


Đây không phải lần đầu tiên An Dịch cảm nhận được sự dịu dàng của chàng trai, cô ôm lại cậu ta rồi nói: “Không có gì.”


“Thật sao?”

“Anh đúng là nói nhiều thật đấy!” An Dịch không kiên nhẫn.


“Hôm nay em muốn ăn gì, anh mời.” Triệu Tiệp sảng khoái nói.


An Dịch không muốn ăn gì hết, nhưng chàng trai đã nói mời, cô cũng cho là thật, nhét tay vào túi muốn lấy tiền, nhưng lại nắm được một thứ bằng nhựa.


“Gì đây?” An Dịch móc ra.


“Đừng.” Triệu Tiệp buông cô ra, khẩn trương đoạt lại thứ đồ chơi kia.



An Dịch né tránh, cô lắc lắc thứ ở trong tay, nhìn về phía chàng trai: “Bao cao su?”


“Không phải!” Triệu Tiệp xấu hổ gãi đầu.


“Không phải gì chứ, rõ ràng là bao cao su.” An Dịch cười, nụ cười phóng túng.


Lúc này Triệu Tiệp lại không phát huy ưu điểm da mặt dày nữa, cậu ta thật sự xấu hổ.


An Dịch đi qua, đầu dựa vào cằm chàng trai, phả ra hơi thở trêu ghẹo, nhét áo mưa vào lại túi, cô cố ý nói: “Anh muốn làm hả?”


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương