Cha dượng
-
Chương 14:
Triệu Tiệp đứng dậy khỏi người An Dịch. Cậu ta kéo quần thể dục lên, dương vật cương cứng sung huyết, vừa thô vừa to, đũng quần rộng thùng thình vẫn nhô lên thành một đống lớn như trước.
Tiểu huyệt đầy tinh dịch chưa được lau đi, An Dịch đã đứng dậy kéo quần lót ren màu trắng lên. Vừa nãy cô bị kích thích đến mức cả người toàn là mồ hôi, dính dính nhớp nhớp, phía dưới lại có thêm mùi tinh trùng giống đực của chàng trai, cực kì khó ngửi. Cô nhân lúc trời đã tối, vội vàng kéo quần lên.
“Anh… rất xin lỗi…” Triệu Tiệp xấu hổ nhìn An Dịch. Bởi vì lần đầu nóng vội nên cậu ta đã bắn đầy lên chân An Dịch.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Sao anh lại phải xin lỗi?” An Dịch chỉnh lại quần áo xong thì nhặt cặp sách bị vứt ở một bên lên.
“Không phải… nhưng…” Triệu Tiệp còn chưa nói xong đã bị An Dịch ngắt lời.
“Lần sau cố giữ lâu hơn chút nhé!” Trong đêm tối, giọng điệu của An Dịch vừa mê người vừa tùy ý.
“Mẹ nó! Lần sau nhất định sẽ đâm vào!” Triệu Tiệp thầm thề trong lòng.
Cậu ta không nói gì, có thể là do áy náy chuyện mình ra sớm. An Dịch hôn cậu ta một cái rồi nói: “Trời tối rồi, em về trước nhé.”
Về tới nhà thì đã thấy có một chiếc xe đỗ ở trong sân, An Dịch vốn nghĩ rằng vì chuyện tối hôm qua nên người đàn ông nhất định sẽ về lại trong quân doanh nhưng ngoài ý muốn, anh không đi. Cô cực kì vui mừng, cơ hội tốt như vậy mà không chớp lấy thì biết khi nào mới câu được người đàn ông đó.
“Chu Hậu Đông!” An Dịch gọi cả họ lẫn tên nhưng không có ai trả lời.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô cẩn thận đẩy cửa phòng ngủ ra, cởi giày. Cô nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm, dục vọng dụ hoặc, đánh sâu vào lý trí, cô đang tưởng tượng ra dương vật lớn đầy tính dục dưới háng người đàn ông đó. Chỉ vậy thôi mà tiểu huyệt vừa mới bị ma sát đã ngứa ngáy khó chịu.
Cởi quần dính đầy tinh dịch xử nam ra, ném trên sàn nhà, An Dịch kéo quần lót ren trắng tuyền ra khỏi đôi chân dài thẳng tắp trắng nõn, mảnh đất tam giác chỉ có chút lông lưa thưa giữa hai chân lộ ra. Cô nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm mà kẹp chặt hai chân lại, tiểu huyệt mẫn cảm co lại.
Trong phòng tắm, Chu Hậu Đông đang tắm. Anh mới tập luyện xong, muốn tắm qua một chút, thân hình cường tráng đầy cơ bắp có màu đồng, đôi chân dài rắn rỏi đầy mạnh mẽ, bên mép bắp đùi rắn chắc là một lớp lông chân rậm rạp. Anh rên rỉ sảng khoái, nước ấm chảy từ trên đầu xuống, dọc theo tấm lưng rộng lớn chảy xuống bờ mông ngạo nghễ ưỡn lên.
An Dịch đẩy cửa kính trong nhà tắm ra. Cô đang trần như nhộng, toàn thân trần trụi, đi chân trần vào, hai bầu ngực tròn trịa vểnh lên. Toàn thân cô trắng mịn, thân thể gợi cảm mà không mất đi sự thanh thuần của thiếu nữ. Cô vứt bỏ lòng tự trọng mà nhào đến, ôm chặt người đàn ông từ phía sau.
Trong nháy mắt bị người ôm lấy, lông tơ trên người Chu Hậu Đông dựng lên, cảm nhận được bầu ngực non mềm của thiếu nữ ở sau lưng, anh lập tức nắm chặt cổ tay của An Dịch.
“Buông ra.” Giọng nói của Chu Hậu Đông hùng hậu, không hề giận mà vẫn có uy.
Nhưng An Dịch vẫn nhận ra được sự run rẩy trong giọng nói. Cô không biết xấu hổ mà quấn lên thân thể của người đàn ông này, vươn lưỡi ra liếm lưng anh. Vì sao cô nhất định phải quyến rũ anh? Còn không phải là do người đàn ông đáng ghét này quá mức hấp dẫn sao. Mỗi ngày cô đều bị tra tấn đến nóng lên, từng giây từng phút đều muốn khuất phục dưới háng người đàn ông này. Đúng thế, cô rất đê tiện, là cô chủ động quyến rũ anh, nhưng anh thật sự không động tâm sao?
“Chú Chu, sao chú có thể nhẫn tâm như vậy! Tôi đã như vậy rồi mà chú còn từ chối tôi nữa.” An Dịch cố tình dùng giọng nghẹn ngào, một tay khác không ngoan ngoãn mà nắm chặt gậy thịt dưới háng.
“Cháu có biết như vậy đê tiện lắm không hả!” Chu Hậu Đông không ngăn cảm cô nữa. Anh nhìn cây gậy tím đen bị nắm lấy, nội tâm xuất hiện một sự xúc động liều lĩnh, một bản thân khác đang nóng nảy nói với anh: “Con nhóc thiếu thốn này, ngày nào cũng cố tình quyến rũ mình, phải chơi chết mới được.”
“Chú Chu, tôi muốn làm, chẳng lẽ chú không dám làm tôi sao?” An Dịch nắm lấy cự vật thô to rồi tuốt, cô sợ hãi kích cỡ dọa người của người đàn ông, lần này còn thô to hơn lần trước.
“Tôi cho cháu một cơ hội cuối cùng. Mau ra ngoài đi.” Chu Hậu Đông đã nhẫn nhịn đến giới hạn.
“Chú Chu, tôi sẽ không nói với ai đâu, cũng sẽ không kể cho An Cầm Lệ biết đâu.” An Dịch kích thích người đàn ông.
Gân xanh trên trán Chu Hậu Đông nổi lên, vẻ mặt anh dữ tợn nhưng trong thâm tâm đã buông thả. Cô gái này đã câu dẫn anh rất nhiều lần, làm cho phòng tuyến vững chắc của anh bị phá hủy. Anh là một người đàn ông khỏe mạnh bình thường, nhưng có nhu cầu cao hơn so với người thường, lúc đối mặt với sự cám dỗ, anh đã kiên trì, đã kháng cự cô. Nhưng giờ anh đã mất phương hướng, cô gái này lại liên tục khiêu khích khiến anh có kích thích chưa từng có. Đối với đàn ông, làm tình rất cần thiết, nhưng làm tình mà có sự câu dẫn thì lại giống như ma túy vậy.
“Cháu rất muốn tôi làm cháu?!” Chu Hậu Đông cắn răng, hung tợn nói.
Anh đã không còn lý trí nữa rồi. Giờ anh chỉ là một con súc vật, muốn hung ác chơi chết thứ dâm đãng này, không phải vì anh muốn mà chỉ là để thỏa mãn cô. Giống đực chỉ muốn làm tình, trong mắt anh giờ chỉ còn lại tiểu huyệt của giống cái.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook