Cậu Thật Đáng Yêu
3: Là Gay Bị Toàn Trường Phỉ Nhổ 2


Đại học X rất lớn, chỉ là từ rừng cây nhỏ đi đến phòng ngủ liền tốn thời gian 20 phút, tuy rằng mới đầu hạ nhưng vẫn rất nóng, đặc biệt là nguyên chủ còn mặc quần dài, càng là nóng khiến Tô Tô chịu không nổi.
Này 20 phút đi đường, Tô Tô cứ cách vài phút lại phải tiếp thu ánh mắt của người khác, chỉ chỉ trỏ trỏ, tựa như đang xem giống loài thần kì, loại cảm giác này thật không xong.
Dựa theo tính cách vốn có của nguyên chủ, còn như vậy đi tiếp, sớm muộn gì cũng sẽ hậm hực mà chết.
Trong phòng ngủ, ba bạn cùng phòng đều ở, hôm nay trời nóng, lại không có tiết học, cả đám độc thân đều nằm ườn trong phòng ngủ ôm máy tính, chơi di động, trạch nam đều là như vậy mà trôi qua một ngày không có khóa học.
Chờ Tô Tô từ cửa tiến vào, ba người chỉ theo bản năng nghe tiếng nhìn lại, nhìn thấy là Tô Tô, trên mặt hiện lên tia chán ghét, sau đó lập tức liền quay đầu trở về, không hề để ý đến cậu.
Từ lúc Hoàng Tinh công bố nhật kí của nguyên chủ cho hả giận, ba người bọn họ ở trong phòng liền coi Tô Tô là người trong suốt, tuy rằng thường thường giữa mày bày ra cảm xúc chán ghét, nhưng mặt khác lại cũng không nói lời nói mang tính công kích gì, vẫn luôn lấy bạo lực lạnh xử lý.
Nguyên chủ tuy rằng khổ sở, lại cảm thấy như vậy là tốt nhất, bởi vì nếu lúc đó người cậu thích luôn nói những lời độc ác mắng chửi cậu, chỉ sợ là cả trường học to như thế cũng sẽ không ai chứa chấp nổi cậu.
Một lần nữa cảm nhận được sự kì diệu của nguyên chủ, Tô Tô đi đến tủ quần áo, chuẩn bị lấy quần áo đi tắm rửa, nhìn đến kiểu dáng trong tủ cùng quần áo trên người đều không sai biệt lắm, Tô Tô có chút câm nín, cuối cùng vẫn là lung tung lấy một bộ, liền đi vào phòng tắm.
Dòng nước ấm áp cọ rửa thân thể, thanh niên thân hình gầy yếu mơ hồ có thể thấy được, Tô Tô sờ sờ thân thể này, tất cả đều là xương, vài chỗ còn nổi cộm lên rõ ràng.

Tuy rằng ba mẹ nguyên chủ đều có đưa phí sinh hoạt cùng học phí, nhưng nguyên chủ vô cùng không có cảm giác an toàn, cho rằng chỉ có tiền mới có thể theo mình vĩnh viễn, cho nên trừ bỏ chi phí sinh hoạt tất yếu, cậu đem mỗi một phân tiền đều cất giữ kĩ, mỗi ngày đều sẽ lấy ra thẻ ngân hàng ra sờ một cái, làm chính mình an tâm.
Thanh niên mẫn cảm, yếu ớt, nội tâm tràn ngập ảo tưởng về tình yêu đáng thương!
Tô Tô đóng vòi hoa sen, tóc tai ướt sũng đứng ở trước gương, cậu đem đầu tóc dài vuốt ra sau, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp, phần đại lễ của hệ thống cuối cùng phát huy tác dụng, tại khoé mắt nguyên chủ vốn dĩ không có nốt ruồi son, nhưng hiện tại lại xuất hiện.

Cùng khuôn mặt trước kia của cậu giống nhau như đúc, nốt ruồi son lộng lẫy yêu dị, khắc trên da thịt tái nhợt, vì gương mặt tăng thêm vài phần hoa lệ cho nhan sắc.
Cậu buông tay, đầu tóc ướt đẫm nháy mắt che đậy con ngươi long lanh ánh nước cùng nốt ruồi son.
Chỉ là không có hơi thở tối tăm, mặc dù khuôn mặt bị che đậy cũng sẽ không khiến người chán ghét.
Tô Tô cũng không vội vã đi công lược Lục Tử Ngọc, cậu cảm thấy ít nhất đem chính mình trước sửa soạn lại, như vậy không nói người khác, chính mình nhìn cũng vui vẻ.
Ra khỏi cửa phòng tắm, vừa vặn đụng phải Hoàng Tinh bưng ly đi đổ nước, Tô Tô lùi lại, khăn lông che đậy đầu mình, cậu cúi đầu, không nhìn sắc mặt Hoàng Tinh.
Bàn học nằm sát bàn Hoàng Tinh, sau khi xảy ra chuyện đó, cậu liền không còn dùng đến bàn học.
Tô Tô cầm máy tính ngồi trên giường chính mình, cậu lên Taobao chọn lựa một chút quần áo, sau đó lại đi dạo diễn đàn trường học Teiba, sự kiện nhật ký còn treo trên trang đầu của diễn đàn, nguyên chủ nhát gan yếu đuối, xảy ra chuyện, căn bản không dám nhìn Teiba, chỉ là tránh ở trong phòng không ra khỏi cửa.

Sau lại nhìn thấy ba bạn cùng phòng bởi vì cậu tồn tại, mỗi lần đều dùng vẻ mặt ghét bỏ mà ngủ ở phòng người khác, trong lòng nguyên chủ không yên liền lựa chọn chính mình đi ra ngoài.
Tô Tô gãi gãi đầu, ngón tay quá mức trắng nõn nổi bật giữa một đầu tóc đen nhánh, có một loại kinh diễm nhàn nhạt.
Kỳ thật nguyên chủ là một thanh niên tốt luôn vì người khác suy nghĩ, chỉ là không ai biết suy nghĩ từ đáy lòng cậu.
Lời nói trên diễn đàn Teiba tuy rằng nhìn có chút ghê người, nghiêng về phía mắng chửi, mặc dù bạn học không cùng hắn tiếp xúc, cũng sẽ bị ngôn luận dẫn dắt, mà nói ra một ít lời khó nghe.
Tô Tô từ tận đáy lòng sinh ra đồng cảm, nguyên chủ là một tên biến thái đáng khinh.


Trong tình huống như thế, khó trách vì sao nguyên chủ chỉ vì một lời nói của Lục Tử Ngọc mà động lòng yêu mến.
Cậu ta chết đột ngột, trừ bỏ hưng phấn quá độ, còn bởi vì tinh thần bị áp lực lâu dài, này thân hình gầy yếu, ở đủ loại bất công chồng lên nhau, tạo thành một hồi bi kịch.
Tô Tô tắt đi Teiba, xoa xoa huyệt thái dương, Hoàng Tinh tạo thành thương tổn cho nguyên chủ lại là không có cách nào đền bù, nhưng nguyên chủ lại không hận hắn, chỉ tự trách mình vô dụng, làm Tô Tô thầm thở dài một tiếng.

Cậu lau khô tóc, liền nằm xuống ngủ trưa, lượng tin tức quá nhiều khiến cậu cảm thấy mệt mỏi.
Một giấc ngủ dậy, Tô Tô sờ sờ di động, đã ba giờ chiều, đánh một cái ngáp, xoa xoa đôi mắt, tóc quá dài che đậy tầm mắt cậu, có chút châm chít làn da, Tô Tô duỗi tay gãi gãi, thực mau trên mặt xuất hiện vài vết đỏ, cậu nghĩ, nên đi cắt tóc trước, tóc quá dài, cũng quá bất tiện!
Cậu trèo xuống giường, trong phòng ngủ ba người như cũ ngồi trước máy tính chơi trò chơi, xem tiểu thuyết, ngẫu nhiên nói vài câu, đem Tô Tô hoàn toàn bài trừ bên ngoài.
Lúc trước nguyên chủ nhìn đến tình cảnh như vậy, cũng có chút khổ sở, Tô Tô lại hoàn toàn không thèm để ý, bất quá chỉ là người xa lạ thôi, còn hy vọng xa vời cậu vì người xa lạ mà bỏ qua những tổn thương!?
Cậu mang theo tiền cùng chìa khoá ra cửa, chuẩn bị đi phố buôn bán trường học cắt tóc.
"Hệ thống, có quy định không thể OOC hay không?"
[ Không có, ta chỉ quan tâm kết quả, quá trình không quan trọng.]
Tô Tô câu môi cười "Ta thích ngươi, đủ thông tình đạt lý!"
Hệ thống thẹn thùng che mặt [ Cảm ơn!]

Trong phòng ngủ, Hoàng Tinh duỗi người, vươn vai xoay cổ, phát ra tiếng vang, thời gian ngồi quá lâu, bả vai đều mỏi!
"Các cậu có cảm thấy hôm nay tên kia có điểm quái dị, giữa trưa tự nhiên trở lại, còn tắm rửa ngủ trưa?"
Lưu Dịch nhai cá khô, không chút để ý nói "Như thế nào? Tuy rằng tên kia viết vài thứ ghê tởm, nhưng cũng may cậu ta tự mình hiểu lấy, trước nay không đối với chúng ta làm mấy cái hành động kỳ quái, bằng không, tôi cũng sẽ không giống hiện tại đơn giản như vậy liền buông tha cậu ta."
Ngô Khải Tư đẩy đẩy mắt kính, ánh mắt lưu luyến từ tiểu thuyết chuyển dời đến trên mặt hai người "Tôi cảm thấy cậu ta cũng rất đáng thương, trước kia có bao nhiêu người hỏi qua sự tình nhà cậu ta, cậu ta lúc đó liền khóc, làm hại tôi ngượng ngùng không dám hỏi nữa, sợ đụng đến miệng vết thương của cậu ta.

Tôi cảm thấy có thể bởi vì hoàn cảnh gia đình, cậu ta mới có thể biến thành như vậy.

Nhiều tiểu thuyết cũng viết như thế."
"Thôi dẹp đi!" Lưu Dịch trợn trắng mắt, "Chỉ số thông minh của cậu đều bị mấy cuốn tiểu thuyết ăn mòn hết rồi, dù sao tôi cũng cảm thấy ghê tởm." Lưu Dịch là trai thẳng, trong lòng chỉ yêu mến nữ thần hệ giáo hoa, sau khi sự tình của Tô Tô bại lộ, không ít người đều hỏi hắn cùng đồng tính luyến ái sinh hoạt chung cảm giác như thế nào.
Lưu Dịch vốn dĩ không chán ghét Tô Tô, chỉ là học sinh trong trường vẫn luôn đem chuyện này lấy ra nói, còn hỏi hắn ở cùng với tên đồng tính luyến ái lâu rồi, có phải hay không cũng biến thành tên đồng tính.

Một lần hai lần, Lưu Dịch tức giận chồng chất tất cả đều hướng Tô Tô phát tác.
Hoàng Tinh có chút buồn bực gãi đầu "Tuy rằng Tô Tô xác thật làm tôi có chút ghê tởm, nhưng qua lâu như vậy, mỗi ngày nhìn thấy cậu ta, lại cảm thấy cắn rứt lương tâm, sớm biết như vậy tôi cũng không thèm nói giỡn." Hắn ngay từ đầu đã cảm thấy tên bạn cùng phòng thật ảo diệu a! Là cái tên đồng tính luyến ái, còn giống như đám con gái viết tiểu thuyết YY, tùy tay liền đem sự việc nói ra ngoài.
Ngô Khải Tư thật bình tĩnh "Nói thật, nếu cậu ta là gay, tôi cũng cảm thấy không sao cả, cùng phòng ngủ lâu như vậy, cũng không phát hiện cậu ta làm ra hành động gì kỳ quái với chúng ta, ngược lại là hiện tại thấy chúng ta giống như chuột thấy mèo.

Hơn nữa bạn học bên ngoài thường xuyên cười nhạo cậu ta, cậu ta so với chúng ta khổ sở hơn nhiều."

Lưu Dịch phi một tiếng "Kia còn không phải do cậu ta tự tìm!" Dù sao cỗ tức giận kia hắn nuốt không trôi.

Hoàng Tinh mang tai nghe, tiếp tục chơi trò chơi "Không nói nữa, chờ một thời gian nữa lại nói đi."
Trong tiệm cắt tóc, thợ cắt tóc sờ sờ đầu tóc Tô Tô, có chút kinh ngạc "Bạn học, cậu đã bao lâu không cắt tóc rồi?"
Tô Tô nhấp nhấp môi "Tôi quên mất!"
"Vậy cậu muốn cắt kiểu tóc nào?" Thợ cắt tóc vén phần tóc mái phía trước lên, trong gương phản chiếu lại khuôn mặt xinh đẹp của Tô Tô, làm thợ cắt tóc kinh ngạc cảm thán "Cậu lớn lên nhìn đẹp như vậy, tại sao lại để quả đầu bù xù thế này che lại? Thật lãng phí của trời!"
Tô Tô chỉ nói "Anh thấy kiểu tóc nào thích hợp, liền cắt kiểu đó đi!"
"Được rồi!"
Một giờ sau, Tô Tô nhìn chính mình trong gương, không bị tóc mái ngăn trở đường nét gương mặt rõ ràng xuất hiện trong tầm mắt mọi người, đôi mắt đen láy, trong sáng sinh động, quanh năm tràn ngập hơi nước, da thịt có chút tái nhợt quá mức, khiến cho nốt ruồi son nơi khoé mắt liền có thể dễ dàng đoạt tầm mắt người.
Thợ cắt tóc thở dài "Nhìn một cái, như vậy thật đẹp, không biết có thể mê chết bao nhiêu nữ sinh.

Đúng rồi, cậu cũng nên thay đổi quần áo, bằng không thật lãng phí gương mặt này!"
Tô Tô cười cười, cánh môi mềm mại khẽ nâng, khiến con mắt cũng hơi hơi cong lên, như trăm hoa đua nở, dẫn tới không ít khách đến cắt tóc liên tiếp nhìn cậu, đây là ai a? Lớn lên đẹp như vậy, như thế nào trong trường học chưa từng gặp qua?
- --------------------------------
Chương sau là màn lột xác, dụ dỗ tất cả mọi người của bạn trẻ..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương