Đừng thức đêm viết luận văn, sẽ trở nên bất hạnh..

.

.Khi An Lan lần thứ một trăm lẻ một mở ra video tổng hợp thì cô không bao giờ ngờ rằng mình sẽ xuyên qua.Chỉ một tích tắc choáng váng đầu, cảnh tượng trước mắt liền từ màn hình máy vi tính biến thành bờ sông màu vàng.

Trong không khí nồng nặc mùi hôi, gió nóng rực tốc lên cát đất đổ ập về phía cô.An Lan giãy một cái..

.

.


không giãy ra.Thị giác rất thấp, lay động rất có tần suất, phần gáy truyền đến cảm giác kéo căng và ẩm ướt, cơ hồ có thể cảm giác hình dạng răng xỉ, hẳn là cô bị dã thú nào đó ngậm đi.

Cô bị buộc ngẹo cổ, trong phạm vi tầm nhìn chỉ có lùm cây liên tục lùi ra sau và hai thú con lông xù lảo đảo đi theo.Là sư tử.Xem hình thể thì hai bé thú con này không thể nào lớn hơn bốn tháng tuổi, trên người có lấm tấm rõ ràng.

Một con có cái bớt đen sau tai to hơn chút, một con khác thì đuôi ngắn hơn.

Chúng nó không chỉ hoạt bát hiếu động, còn nói nhiều, dọc đường đi chúng cứ kêu grừ grừ biểu đạt bất mãn.Rất khó nói chúng nó bất mãn với cái gì.Có lẽ là phàn nàn thời tiết khô đến mức có thể khiến xoang mũi rạn nứt, hoặc càu nhàu đất đai dưới chân bị mặt trời chiếu nóng bỏng, hoặc là bất mãn vì mẹ không công bằng, tất cả cùng là anh chị em chung mẹ, dựa vào cái gì một đứa được ngậm đi, hai đứa khác chỉ có thể đi theo bằng bốn chân?An Lan tự suy đoán tìm niềm vui, cái đuôi nhẹ đong đưa.Không biết đi bao lâu, đi đến khi cô hơi buồn ngủ thì mẹ ngừng lại cạnh một cái cây.Đi bằng bốn chân và đi bằng hai chân có khác biệt về mặt bản chất, lúc An Lan bị thả xuống dưới đất thì suýt móc chân vào nhau té ngã.

Dường như ngại cô té chưa đủ đau, đuôi ngắn từ bên cạnh đánh lén cô, giơ chân ôm đầu của cô.Thú con chơi đùa không biết nặng nhẹ, nào là vồ nào là cắn, may mắn mới sinh ra nên răng và móng vuốt chưa đủ sắc bén, bị chạm trúng chỉ cảm giác ngứa.Cảm giác ngứa đó khiến An Lan theo bản năng huơ tay tát.Đuôi ngắn lăn ra sau, cũng không ý thức được chính mình bị đánh, nó lại hào hứng xông lên, cho rằng đây là trò chơi mới, sau đó lại bị tát.

Đuôi ngắn lúc lắc đầu, tội nghiệp nhìn hướng anh em của mình.Tiếc rằng nó đã trông mong sai thú rồi, tai đen không thèm nhìn bên này, sự chú ý hoàn toàn bị cục tròn ở phần đuôi của sư tử trưởng thành hấp dẫn, nó vồ cái đuôi vỗ nhẹ dưới đất của đối phương giống như mèo con bắt bướm.Mẹ bâng quơ dùng đuôi quất nhẹ nó, liếm mũi và khóe miệng.Đây là một con sư tử cái thời kỳ trưởng thành, ước chừng năm tuổi, mũi còn là màu hồng rất tươi mới, trên mặt ít vết sẹo.

Nhưng thoạt nhìn tinh thần của nó không được tốt lắm, bụng teo lại, túi nguyên thủy* rũ xuống, ít nhất đã ba ngày nó không ăn cơm.(*) Da, lông và mỡ là lớp bảo vệ gọi là túi nguyên thủy, nằm dọc chiều dài bụng tới trước chân sau của họ mèo, khi chúng đi thì phần này thõng xuống.

Có ba giả thuyết về túi nguyên thủy.

Lưu trữ thực phẩm: Mèo có thể lưu trữ chất béo trong chiếc túi này và đây là một cách dự trữ năng lượng trong trường hợp mèo không có thức ăn trong thời gian dài.

Tạo điều kiện thuận lợi cho việc di chuyển: Vì là da thừa nên mèo có thể co giãn dễ dàng hơn, với phần bụng đàn hồi tốt hơn.


Lớp bảo vệ: Lớp da và mỡ thừa này dùng để bảo vệ phần bụng trong trường hợp đánh nhau với mèo hoặc động vật khác.

Không chỉ mèo nhà có túi nguyên thủy, mèo lớn như sư tử và hổ cũng có.An Lan rất lo lắng.Khi sư tử cái sắp sinh con thường sẽ rời đi đàn sư tử, một mình nuôi thú con đến hai, ba tháng tuổi, sau đó mang con về để được bầy đàn che chở.

Còn một khả năng khác là chúng nó đã quay về đàn sư tử, nhưng sư tử đực đầu đàn vừa lúc bị sư tử đực lang thang đánh bại, vì tránh cho con nhỏ bị giết, 11n mang theo sư tử con trốn đi.An Lan rất hy vọng là giả thuyết đầu.Mùa khô vốn đã thiếu thức ăn, tích lũy sữa mẹ vốn là việc vô cùng tốn sức lực và tinh lực, nếu sư tử cái không thể ăn no thì ba sư tử con có lẽ đều sống không nổi.

Nếu thân thể sư tử con chết, có lẽ linh hồn của cô.

.

.Suy nghĩ của An Lan bị tiếng vang đột ngột ngắt ngang.Chỉ thấy sư tử cái đã nằm xuống, đuôi ngắn và tai đen đang xô đẩy, chen lấn nhau, hy vọng chiếm được vị trí tốt để bú sữa đến no.An Lan: ".

.


.

"Với linh hồn loài người thì chuyện như vậy thật sự là rất xấu hổ, nhưng cô không chút do dự gia nhập vào cuộc chiến lớn giành vị trí, dùng tay chân còn chưa theo sự điều khiển của mình đẩy hai ‘anh em’ chen ra một con đường.Vì càng có thể sống tốt trong hoang dã, An Lan bú ừng ực, hy vọng trong hai, ba năm tới mình có thể khỏe mạnh hơn.Xuyên qua đã thành kết cục không thể thay đổi, nhăn nhó oán trời trách người cũng vô dụng, sinh tồn mới là việc ưu tiền hàng đầu hiện nay.Các câu chuyện về sư tử cái truyền kỳ thoáng hiện trong óc An Lan: Red dã tính, Lady Liuwa mạnh mẽ, Ma di Tau dũng cảm, Charm cứng cỏi, Carrie dịu dàng.

.

.

Chúng nó đều tìm được chỗ đứng cho mình trong hoang dã, có con thậm chí đối đầu với sư tử đực, làm nữ hoàng không ngai trong đàn sư tử.Có lẽ một ngày nào đó loài người của thế giới này sẽ đặt cho cô một cái tên bất hủ, chỉ cần cô sống sót, sống lâu một chút, sống khỏe mạnh một chút.An Lan ôm tâm nguyện như vậy, dần trầm tĩnh lại..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương