(xã trưởng = trưởng câu lạc bộ, vì ở TQ, câu lạc bộ còn được gọi là xã đoàn)

“Xã trưởng hảo!”

Trừ bỏ Tân Thuần trợn mắt há hốc mồm, toàn thể hội viên đều cúi chào Quý Anh Diễm.

“Các vị sao hôm nay ngoan như thế nha.”

Quý Anh Diễm đi vào cười cười nhìn mọi người, ánh mắt đảo qua thấy Tân Thuần đứng như pho tượng ở bên kia.

“Thảo nào! Nguyên lai cả đám đang diễn cho tân hội viên xem nha.”

“Hoan nghênh ngươi, Tân Thuần.”

Quý Anh Diễm đến gần Tân Thuần, vươn tay ra bắt tay với Tân Thuần.

Sao hắn biết tên mình vậy cà? Choáng váng, Chẳng phải trên đơn đăng ký có hình sao, khó trách được thông qua nhanh như thế, xem ra là muốn xử đẹp hắn rồi.

Tân thuần dại ra cúi đầu xuống. Không đúng, phải bắt tay! Tân Thuần ngẩng đầu, nhanh chóng bắt tay Quý Anh Diễm. Chính là hắn muốn rút tay lại cũng không rút được. Cứ vậy bị Quý Anh Diễm sờ tới sờ lui.

“Đừng khẩn trương nha!”

Quý Anh Diễm sờ soạng Tân Thuần một hồi mới buông ra. Quả nhiên là sắc lang nha! Tân Thuần âm thầm kêu khổ, mình sao lại vài loại Câu Lạc Bộ này chứ. Loại Câu Lạc Bộ này sao có thể xuất hiện ở trường học chứ! Không đúng, xã trưởng còn là Hội trưởng Hội học sinh mà, vậy Câu Lạc Bộ này có nếu có người muốn dẹp cũng không dám dẹp a!

“Người mới phải dạy dỗ, liền giao cho ta đi.”

Quý Anh Diễm dùng ánh mắt nóng rực lia tới săm soi Tân Thuần. Không ổn, có cảm giác dương nhập lang khẩu (dê vào miệng sói). Xem ra hắn muốn vận dụng hình phạt riêng với mình! Tân Thuần mồ hôi lạnh ứa ra, biết vậy chẳng gia nhập. Sớm biết vậy, hắn đã tham gia cái gì Câu Lạc Bộ cờ vây, Câu Lạc Bộ nấu nướng hoặc là Câu Lạc Bộ làm vườn ! Vậy hiện tại còn kịp hồi lại không ta?

“Xã. . . Xã trưởng.”

Tân Thuần trong lòng run sợ kêu Quý Anh Diễm một tiếng.

“Chuyện gì?”

Quý Anh Diễm lại sờ sờ thắt lưng Tân Thuần.

“Xin hỏi. . . Ta hiện tại. . . hiện tại. . .”

Tân Thuần nhìn con ngươi đen của Quý Anh Diễm, càng nhìn càng cảm thấy Quý Anh Diễm suất khí, ngay cả lời nói cũng lắp bắp không liền lạc, xong đời.

“Hiện tại xảy ra chuyện gì?”

Đầu Quý anh diễm lại cúi thấp hơn nữa, thở ra hơi ấm ngay tại bên mặt Tân Thuần.

Không được, không thể nhìn hắn. Bằng sẽ nói không nên lời.

“Ta hiện tại có thể rút lui khỏi Câu Lạc Bộ không?”

Thật vất vả, Tân Thuần mới lên tiếng được.

“Rút lui khỏi Câu Lạc Bộ?”

Quý Anh Diễm cười cười mê người,

“Ngươi không thấy dòng cuối trong tờ cuối cùng củađơn xin gia nhập sao?”

Dòng cuối cùng của tờ cuối cùng? Trời ơi có nhìn đâu. Hắn cũng chỉ nhìn mấy phần của trang đầu tiên thôi, mấy cái khác đơn giản chính là cái gì mà nôi quy Câu Lạc Bộ nha, giới thiệu vắn tắt linh tinh gì đó về Câu Lạc Bộ nha. Mấy thứ này không phải sau khi gia nhập thì sẽ biết sao, nên ta cần xem đâu. Tân Thuần lắc đầu.

“Tờ cuối cùng viết:  sau khi xã trưởng phê chuẩn gia nhập Câu Lạc Bộ, nếu muốn rút lui, trừ phi chuyển trường!”

Quý Anh Diễm hảo tâm nhắc cho Tân Thuần.

Hôn mê! Nguyên lai chính mình tự ký khế bán mình! kiếp sống trung học mệnh khổ của hắn nha ! Mệnh khổ sinh hoạt Câu Lạc Bộ nha! Quên đi, dù sao đều là chết, vậy cứ chết tại “câu lạc bộ Sắc lang” này đi!

Chấp nhận số mệnh,  Tân Thuần đành phải biết Câu Lạc Bộ này rốt cuộc là hoạt động cái gì.

“Vậy phạm vi hoạt động của Câu Lạc Bộ là gì ?”

Hy vọng không phải lên núi đao, xuống chảo dầu! (ô, không, không đâu em :D)

“Không có phạm vi gì hết, chỉ làm những gì mình muốn làm là tốt rồi. Bất quá có một điều phải phù hợp.”

Quý anh diễm thần bí đối Tân Thuần phóng điện.

“Là cái gì?”

Tân Thuần ngơ ngác lại không hề cảm giác.

“Nhất định phải phù hợp ‘Sắc’ “

Quý Anh Diễm cười cười không có hảo ý.

“Sắc?”

Tân thuần khó có thể lý giải. Sắc cái gì? Trường học đích xác không hề thiếu nữ sinh có sắc. Tựa như ngày đó khi đi tìm Phương Tiểu Vũ  thì nhìn thấy nữ sinh đó. Tân thuần mặt mày lộ ra vui mừng. Đúng rồi, đây là “Sắc lang câu lạc bộ” mà!

“Lang” thì phù hợp rồi , tiếp theo khẳng định phải có “Sắc” ! Hoàn hảo, cùng với ý muốn của mình cũng không sai biệt ! ( By Ngữ Tịch: kỳ thật khác rất xa a! )

(Lang: sói, còn một nghĩa là chỉ người con trai, vd: ngũ lang: người con trai thứ năm trong nhà, em Thuần hiểu theo nghĩa thứ 2)

( Sắc: nghĩa phổ thông là màu sắc, ngoài ra còn có nghĩa là sắc đẹp hoặc sắc dục, e Thuần đang nghĩ đến nghĩa sắc đẹp, còn a Diễm thì đương nhiên là Sắc zục :D)

(Bắt đầu từ chương này, khái niệm ‘Sắc’ được dùng rất nhiều và thường xuyên, các nàng tự hiểu theo nghĩa mà Diễm ca nghĩ nha) 

(em cứ nghĩ Câu Lạc Bộ này dạy cua gái a, lầm rùi, lầm chêk rùi)

“Từ hôm nay trở đi, ta sẽ dạy ngươi dùng ‘Sắc’ “

Quý Anh Diễm lại đặt tay lên thắt lưng Tân Thuần xoa lên xoa xuống. Ân, dáng người không tồi, phù hợp yêu cầu của hắn.

“Sau này chiều ngày nào có lịch sinh hoạt Câu Lạc Bộ đều phải đến đúng giờ. Nếu muốn xin phép vắng, phải báo trước, đến báo cho ta.”

“Ân!”

Tân Thuần thành thật gật đầu. Muốn học ‘Sắc ’ mà, đương nhiên phải đến.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương