Cậu Là Nam Thì Tôi Vẫn Yêu 2
-
Chương 157: Ngứa ngứa, nóng nóng
Không có cách nào, chỉ có thể lại tìm Bạch Tiểu Tư, tuy rằng các đồng nghiệp đều cho rằng mình vứt bỏ Bạch Tiểu Tư, nhưng Bạch Tiểu Tư đến văn phòng tìm An Tử Yến cũng mấy lần, bọn họ chắc cũng đoán mò quan hệ hai người, nếu như Bạch Tiểu Tư là bạn gái An Tử Yến vẫn là cực kỳ đáng tin, dù sao bọn họ cũng đã đoán rất nhiều, cũng không phân được thật giả, rất dễ dàng gạt cho qua chuyện. Nghĩ đến đây, Mạch Đinh vộ ivàng chạy ra cửa chính thay giày: “EM đi ra ngoài một lúc, đem đồ đạc của em tạm thời gửi qua nhà Bạch Tiểu Tư.”
“Không ai muốn biết.”
“Em nói chuyện với không khí có được không.” Mạch Đinh thở hổn hển xách một túi lớn dùng chân đá cửa, thật không dễ dàng gì mới đến nhà Bạch Tiểu Tư, cậu mệt thở không ra hơi, dùng sức gõ cửa, Bạch Tiểu Tư đầu bù tóc rối mở cửa, dường như còn chưa tỉnh ngủ, mặc áo ngủ không ngừng ngáp, một chút cũng không có dáng vẻ con nhà khuê các.
“Mạch Mạch?”
“Cũng sắp tối rồi, cô còn ngủ sao?”
“Tan ca về nhà mệt không được sao, có chuyện gì?”
“Tôi để chút đồ ở nhà cô.” Bạch Tiểu Tư để cậu vào cửa sau đó đi vào phòng bếp, lấy ra bánh mì và sữa, nhìn thấy dáng vẻ nôn nóng của Mạch Đinh, còn cho rằng cậu đặt xong đồ đạc thì sẽ đi, nhưng Mạch Đinh đứng cách cô không xa, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn chằm chằm mình.
“Cậu muốn làm gì?”
“Tiểu Tư, cậu là bạn tốt nhất của tôi, cũng là bạn vui vẻ giúp đở người khác, là bạn có lòng nhân từ nhất, bọn Lí Minh, Chu Cách cùng cô quả thật không phải là cùng một đẳng cấp, cô là tiên nữ, bọn họ là vũ phu.”
“Dừng lại, đừng có xu nịnh tôi, tôi chịu không được, có lời nói mau.” Mạch Đinh chà hai tay mặt cười haha nói: “Tôi muốn nhờ cô giả làm bạn gái An Tử Yến.” cậu vừa nói xong lời này, Bạch Tiểu Tư tăng cao âm lượng: “Cậu coi tôi thành cái gì hả, bạn gái chung của cậu và An Tử Yến sao?!” Mạch Đinh giả vờ cười: “Lời nói này quá khó nghe rồi, cô có kinh nghiệm mà, là bạn gái chuyên nghiệp, nếu không tìm người khác thì rất không hay rồi.”
“Cậu đã khai thông với chồng trước rồi?”
“Không có, thuyết phục cô trước rồi lại thuyết phục anh ấy.”
“Tôi thấy cậu làm sai thứ tự rồi, không thể nào, nếu như chồng trước không đồng ý, tôi chấp nhận đề nghị của cậu, tôi cũng sẽ gặp họa, chồng trước chỉnh người không phải là chuyện đùa đâu.”
“Cô đừng sợ anh ấy, không phải còn có tôi sao?”
“Cậu? Cậu có thể cái rắm đó.” Bạch Tiểu Tư ăn ngay nói thẳng, nói thật thà, Mạch Đinh đã không còn bao nhiêu lòng tự trọng để có thể tổn thương nữa, đa số lòng tự trọng của cậu sớm đã vỡ thành từng mảnh dưới chân An Tử Yến, lời của Bạch Tiểu Tư đối với cậu không tạo nên đả kích, Mạch Đinh tiếp tục khuyên nhủ: “Tôi cũng là có nỗi khổ, An Tử Yến sẽ hiểu, anh ấy sẽ không nói gì, chỉ cần một ngày mà thôi, là ngày mai.”
“Không được, ngày mai tôi có việc.” Mạch Đinh nhíu chặt chân mày, đau khổ nói: “Vậy…” cậu lập tức lên kế hoạch, tìm một cái túi, bắt đầu đem vật phẩm cá nhân của Bạch Tiểu Tư chọn ra vài món bỏ vào túi, nói người khác đến nhà cậu cũng đều không xem mình như người ngoài, cậu đến nhà người khác không phải cũng vậy sao?
“Này, Mạch Mạch, cậu làm ăn trộm cũng quá to gan rồi.”
“Đừng để ý mấy thứ nhỏ nhặt làm gì, chúng ta đã quá quen rồi, mượn một ngày mà thôi, lấy thêm mấy bộ quần áo của cô đến.”
“Hay là quần lót, áo lót và băng vệ sinh cũng cho cậu một ít?”
“Không, không cần.” Mạch Đinh vội vàng nói, Bạch Tiểu Tư không vui vẻ đi vào phòng ngủ, Mạch Đinh chỉ đứng bên ngoài, phòng ngủ con gái là nơi không thể tùy tiện vào. Bạch Tiểu Tư đem quần áo ném lên người Mạch Đinh, Mạch Đinh cho rằng quần áo con gái đều thơm tho, nhưng quần áo Bạch Tiểu Tư hình như mùi gì cũng không có, vì xác nhận chuyện không chút cần thiết này, cậu đem váy của Bạch Tiểu Tư đưa lên trước mũi ngửi ngửi, sau đó nghe thấy tiếng chụp hình của điện thoại vang lên, Bạch Tiểu nhìn mà hình điện thoại không chút cảm thán nói: “Quá giống biến thái.”
“Đó là hiểu lầm!”
“Đừng có giải thích với tôi, cậu vẫn nên đi giải thích với chồng trước đi.”
“Anh ấy cũng không biết.”
“Anh ấy bây giờ đã biết rồi.” Bạch Tiểu Tư sau khi bấm nút gửi tin nhắn, đem màn hình điện thoại quơ quơ trước mặt Mạch Đinh, Mạch Đinh túm điện thoại qua muốn xóa tin nhắn, tin nhắn của An Tử Yến đã trả lời lại.
<Kêu tên biến thái đó lập tức về nhà.>
Mạch Đinh bắt chước giọng điệu của Bạch Tiểu Tư trả lời: <Chồng trước, góc độ bức hình có vấn đề, Mạch Mạch không phải là biến thái, là lỗi của em, muốn chỉnh anh, để anh tức giận với Mạch Đinh.>
<Họ Mạch kia, chiêu này không có tác dụng với anh.>
“Sao lại bị vạch trần chứ!” Mạch Đinh không hiểu, mình rõ ràng gửi theo giọng điệu của Tiểu Tư mà. Bạch Tiểu Tư lấy điện thoại mình lại nhìn nhìn tin nhắn Mạch Đinh gửi, cười nhạo: “Cậu thật quá ngốc mà, tôi chỉnh chồng trước làm sao mà sẽ thừa nhận là mình, tôi muốn tìm chết sao?”
“Hóa ra không thể thừa nhận, tôi mỗi lần đều bị ép thừa nhận.”
Nguồn:
“Cho nên cậu là muốn tìm chết, cậu làm sao còn không đi.”
“Biết rồi! Tôi đi trước, nếu như ngày mai cô đột nhiên rãnh, gọi điện thoại tôi, tôi…”
“Không có rãnh đâu.” Bạch Tiểu Tư đóng cửa lại. Mạch Đinh lại chạy không ngừng nghỉ về nhà, vừa vào cửa An Tử Yến chế nhạo, tập kích cậu: “Tư duy biến thái quả nhiên không giống, đặc biệt chạy đi ngửi quần áo nhà con gái?”
“Là hiểu lầm!”
“Anh nghĩ không ra có gì hiểu lầm có thể thúc giục em ngửi.”
“Đây…em còn có chuyện.” Mạch Đinh đáng trống lảng bắt đầu đem đồ của Bạch Tiểu Tư bày khắp trong nhà, An Tử Yến vô cùng buồn chán nhìn cậu, vẫn không đợi An Tử Yến hỏi, Mạch Đinh liền mở miệng trước: “Phải nhớ giả định, anh có một bạn gái tương thân tương ái, anh đối với cô ấy đến chết không đổi, cô ấy chỉ là thỉnh thoảng sẽ ở lại, nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng đến tình cảm giữa hai người, cô ấy cần cù ngay thẳng, hiền lành quan tâm, anh vô cùng thương cô ấy.”
“Giả định ngu ngốc.”
“Nguyên bản bạn gái anh chính là em, nhất định phải khen em.”
“Khen em?” An Tử Yến đánh giá Mạch Đinh từ trên xuống: “Có chút khó khăn.”
“Anh nói cho rõ ràng, tìm ưu điểm trên người em khó như vậy sao?”
“Anh không phải đã nói rất rõ rồi sao.”
“Anh cho rằng đây đều là vì ai, nếu không phải anh tự mình đồng ý bọn họ đến nhà, em sẽ mệt như vậy sao?” Mạch Đinh chỉ An Tử Yến kêu gào, An Tử Yến đổi tư thế nhìn càng tăng thêm lười biếng: “Trực tiếp nói bọn họ biết không phải xong sao, bây giờ bộ phận quan hệ xã hội do anh quản, bọn họ cũng sẽ không nói lung tung ra ngoài.”
“Em biết, nhưng bọn họ sau khi biết nhất định sẽ tùy nơi tùy thời lấy em ra làm trò đùa, hơn nữa…” Mạch Đinh vẻ mặt nhăn nhó, dường như không muốn nói ra.
“Hơn nữa cái gì?” An Tử Yến khăng khăng không bỏ qua cho cậu, vẫn cứ muốn truy hỏi, Mạch Đinh là người nếu bị truy hỏi, sẽ nói huỵch toẹt ra toàn bộ: “Hơn nữa em sẽ không có cách nào lặng lẽ độc chiếm anh, chỉ có hai người chúng ta ở bộ phận quan hệ mới biết được bí mật này, tự nhiên khiến em cảm thấy mình rất đặc biệt.”
“Em còn không đủ đặc biệt sao. Bỏ đi, bị người ta biết anh cũng cảm thấy chơi không vui.”
“Đừng chỉ nghỉ đến chơi! Tuy rằng suy nghĩ chúng ta kém nhau rất xa, nhưng hiếm khi ý kiến tương đồng, cứ duy trì như vậy tiếp đi, cho đến khi không cách nào che giấu nữa. Anh sẽ nghe em chứ?”
“Xem tâm trạng.”
“Đừng chỉ luôn xem tâm trạng, em chịu không được anh xem tâm trạng làm việc.”
“Em chịu không được liên quan gì đến anh?”
“Anh biết mình rất độc ác không hả?”
“Không biết.”
“Vậy em nói cho anh biết!” Mạch Đinh nhào sang An Tử Yến, An Tử Yến né người qua, Mạch Đinh nhào xuống chụp ếch, cắm trong sofa, cậu ngẩng mặt lên: “Anh cũng không nghĩ muốn đỡ lấy em?”
“Quả thật không nghĩ qua.”
“Em sớm muộn gì cũng có một ngày bị anh làm tức chết.”
“Phải không?” An Tử Yến cong ngón tay thon dài dán lên mũi Mạch Đinh, Mạch Đinh chỉ cảm thấy sống mũi ngứa ngứa, nóng nóng.
“Không ai muốn biết.”
“Em nói chuyện với không khí có được không.” Mạch Đinh thở hổn hển xách một túi lớn dùng chân đá cửa, thật không dễ dàng gì mới đến nhà Bạch Tiểu Tư, cậu mệt thở không ra hơi, dùng sức gõ cửa, Bạch Tiểu Tư đầu bù tóc rối mở cửa, dường như còn chưa tỉnh ngủ, mặc áo ngủ không ngừng ngáp, một chút cũng không có dáng vẻ con nhà khuê các.
“Mạch Mạch?”
“Cũng sắp tối rồi, cô còn ngủ sao?”
“Tan ca về nhà mệt không được sao, có chuyện gì?”
“Tôi để chút đồ ở nhà cô.” Bạch Tiểu Tư để cậu vào cửa sau đó đi vào phòng bếp, lấy ra bánh mì và sữa, nhìn thấy dáng vẻ nôn nóng của Mạch Đinh, còn cho rằng cậu đặt xong đồ đạc thì sẽ đi, nhưng Mạch Đinh đứng cách cô không xa, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn chằm chằm mình.
“Cậu muốn làm gì?”
“Tiểu Tư, cậu là bạn tốt nhất của tôi, cũng là bạn vui vẻ giúp đở người khác, là bạn có lòng nhân từ nhất, bọn Lí Minh, Chu Cách cùng cô quả thật không phải là cùng một đẳng cấp, cô là tiên nữ, bọn họ là vũ phu.”
“Dừng lại, đừng có xu nịnh tôi, tôi chịu không được, có lời nói mau.” Mạch Đinh chà hai tay mặt cười haha nói: “Tôi muốn nhờ cô giả làm bạn gái An Tử Yến.” cậu vừa nói xong lời này, Bạch Tiểu Tư tăng cao âm lượng: “Cậu coi tôi thành cái gì hả, bạn gái chung của cậu và An Tử Yến sao?!” Mạch Đinh giả vờ cười: “Lời nói này quá khó nghe rồi, cô có kinh nghiệm mà, là bạn gái chuyên nghiệp, nếu không tìm người khác thì rất không hay rồi.”
“Cậu đã khai thông với chồng trước rồi?”
“Không có, thuyết phục cô trước rồi lại thuyết phục anh ấy.”
“Tôi thấy cậu làm sai thứ tự rồi, không thể nào, nếu như chồng trước không đồng ý, tôi chấp nhận đề nghị của cậu, tôi cũng sẽ gặp họa, chồng trước chỉnh người không phải là chuyện đùa đâu.”
“Cô đừng sợ anh ấy, không phải còn có tôi sao?”
“Cậu? Cậu có thể cái rắm đó.” Bạch Tiểu Tư ăn ngay nói thẳng, nói thật thà, Mạch Đinh đã không còn bao nhiêu lòng tự trọng để có thể tổn thương nữa, đa số lòng tự trọng của cậu sớm đã vỡ thành từng mảnh dưới chân An Tử Yến, lời của Bạch Tiểu Tư đối với cậu không tạo nên đả kích, Mạch Đinh tiếp tục khuyên nhủ: “Tôi cũng là có nỗi khổ, An Tử Yến sẽ hiểu, anh ấy sẽ không nói gì, chỉ cần một ngày mà thôi, là ngày mai.”
“Không được, ngày mai tôi có việc.” Mạch Đinh nhíu chặt chân mày, đau khổ nói: “Vậy…” cậu lập tức lên kế hoạch, tìm một cái túi, bắt đầu đem vật phẩm cá nhân của Bạch Tiểu Tư chọn ra vài món bỏ vào túi, nói người khác đến nhà cậu cũng đều không xem mình như người ngoài, cậu đến nhà người khác không phải cũng vậy sao?
“Này, Mạch Mạch, cậu làm ăn trộm cũng quá to gan rồi.”
“Đừng để ý mấy thứ nhỏ nhặt làm gì, chúng ta đã quá quen rồi, mượn một ngày mà thôi, lấy thêm mấy bộ quần áo của cô đến.”
“Hay là quần lót, áo lót và băng vệ sinh cũng cho cậu một ít?”
“Không, không cần.” Mạch Đinh vội vàng nói, Bạch Tiểu Tư không vui vẻ đi vào phòng ngủ, Mạch Đinh chỉ đứng bên ngoài, phòng ngủ con gái là nơi không thể tùy tiện vào. Bạch Tiểu Tư đem quần áo ném lên người Mạch Đinh, Mạch Đinh cho rằng quần áo con gái đều thơm tho, nhưng quần áo Bạch Tiểu Tư hình như mùi gì cũng không có, vì xác nhận chuyện không chút cần thiết này, cậu đem váy của Bạch Tiểu Tư đưa lên trước mũi ngửi ngửi, sau đó nghe thấy tiếng chụp hình của điện thoại vang lên, Bạch Tiểu nhìn mà hình điện thoại không chút cảm thán nói: “Quá giống biến thái.”
“Đó là hiểu lầm!”
“Đừng có giải thích với tôi, cậu vẫn nên đi giải thích với chồng trước đi.”
“Anh ấy cũng không biết.”
“Anh ấy bây giờ đã biết rồi.” Bạch Tiểu Tư sau khi bấm nút gửi tin nhắn, đem màn hình điện thoại quơ quơ trước mặt Mạch Đinh, Mạch Đinh túm điện thoại qua muốn xóa tin nhắn, tin nhắn của An Tử Yến đã trả lời lại.
<Kêu tên biến thái đó lập tức về nhà.>
Mạch Đinh bắt chước giọng điệu của Bạch Tiểu Tư trả lời: <Chồng trước, góc độ bức hình có vấn đề, Mạch Mạch không phải là biến thái, là lỗi của em, muốn chỉnh anh, để anh tức giận với Mạch Đinh.>
<Họ Mạch kia, chiêu này không có tác dụng với anh.>
“Sao lại bị vạch trần chứ!” Mạch Đinh không hiểu, mình rõ ràng gửi theo giọng điệu của Tiểu Tư mà. Bạch Tiểu Tư lấy điện thoại mình lại nhìn nhìn tin nhắn Mạch Đinh gửi, cười nhạo: “Cậu thật quá ngốc mà, tôi chỉnh chồng trước làm sao mà sẽ thừa nhận là mình, tôi muốn tìm chết sao?”
“Hóa ra không thể thừa nhận, tôi mỗi lần đều bị ép thừa nhận.”
Nguồn:
“Cho nên cậu là muốn tìm chết, cậu làm sao còn không đi.”
“Biết rồi! Tôi đi trước, nếu như ngày mai cô đột nhiên rãnh, gọi điện thoại tôi, tôi…”
“Không có rãnh đâu.” Bạch Tiểu Tư đóng cửa lại. Mạch Đinh lại chạy không ngừng nghỉ về nhà, vừa vào cửa An Tử Yến chế nhạo, tập kích cậu: “Tư duy biến thái quả nhiên không giống, đặc biệt chạy đi ngửi quần áo nhà con gái?”
“Là hiểu lầm!”
“Anh nghĩ không ra có gì hiểu lầm có thể thúc giục em ngửi.”
“Đây…em còn có chuyện.” Mạch Đinh đáng trống lảng bắt đầu đem đồ của Bạch Tiểu Tư bày khắp trong nhà, An Tử Yến vô cùng buồn chán nhìn cậu, vẫn không đợi An Tử Yến hỏi, Mạch Đinh liền mở miệng trước: “Phải nhớ giả định, anh có một bạn gái tương thân tương ái, anh đối với cô ấy đến chết không đổi, cô ấy chỉ là thỉnh thoảng sẽ ở lại, nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng đến tình cảm giữa hai người, cô ấy cần cù ngay thẳng, hiền lành quan tâm, anh vô cùng thương cô ấy.”
“Giả định ngu ngốc.”
“Nguyên bản bạn gái anh chính là em, nhất định phải khen em.”
“Khen em?” An Tử Yến đánh giá Mạch Đinh từ trên xuống: “Có chút khó khăn.”
“Anh nói cho rõ ràng, tìm ưu điểm trên người em khó như vậy sao?”
“Anh không phải đã nói rất rõ rồi sao.”
“Anh cho rằng đây đều là vì ai, nếu không phải anh tự mình đồng ý bọn họ đến nhà, em sẽ mệt như vậy sao?” Mạch Đinh chỉ An Tử Yến kêu gào, An Tử Yến đổi tư thế nhìn càng tăng thêm lười biếng: “Trực tiếp nói bọn họ biết không phải xong sao, bây giờ bộ phận quan hệ xã hội do anh quản, bọn họ cũng sẽ không nói lung tung ra ngoài.”
“Em biết, nhưng bọn họ sau khi biết nhất định sẽ tùy nơi tùy thời lấy em ra làm trò đùa, hơn nữa…” Mạch Đinh vẻ mặt nhăn nhó, dường như không muốn nói ra.
“Hơn nữa cái gì?” An Tử Yến khăng khăng không bỏ qua cho cậu, vẫn cứ muốn truy hỏi, Mạch Đinh là người nếu bị truy hỏi, sẽ nói huỵch toẹt ra toàn bộ: “Hơn nữa em sẽ không có cách nào lặng lẽ độc chiếm anh, chỉ có hai người chúng ta ở bộ phận quan hệ mới biết được bí mật này, tự nhiên khiến em cảm thấy mình rất đặc biệt.”
“Em còn không đủ đặc biệt sao. Bỏ đi, bị người ta biết anh cũng cảm thấy chơi không vui.”
“Đừng chỉ nghỉ đến chơi! Tuy rằng suy nghĩ chúng ta kém nhau rất xa, nhưng hiếm khi ý kiến tương đồng, cứ duy trì như vậy tiếp đi, cho đến khi không cách nào che giấu nữa. Anh sẽ nghe em chứ?”
“Xem tâm trạng.”
“Đừng chỉ luôn xem tâm trạng, em chịu không được anh xem tâm trạng làm việc.”
“Em chịu không được liên quan gì đến anh?”
“Anh biết mình rất độc ác không hả?”
“Không biết.”
“Vậy em nói cho anh biết!” Mạch Đinh nhào sang An Tử Yến, An Tử Yến né người qua, Mạch Đinh nhào xuống chụp ếch, cắm trong sofa, cậu ngẩng mặt lên: “Anh cũng không nghĩ muốn đỡ lấy em?”
“Quả thật không nghĩ qua.”
“Em sớm muộn gì cũng có một ngày bị anh làm tức chết.”
“Phải không?” An Tử Yến cong ngón tay thon dài dán lên mũi Mạch Đinh, Mạch Đinh chỉ cảm thấy sống mũi ngứa ngứa, nóng nóng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook