Cậu Là Nam Thì Tôi Vẫn Yêu 2
-
Chương 151: Vẫn không xem là kết thúc
“Chuyện con cái…” dù rằng cậu không muốn trong thời gian mấu chốt này nhắc đến, nhưng cậu đã không có thời gian trốn tránh, An Tử Yến đứng dậy, nghiêng người sang Mạch Đinh đưa tay ra: “Em vẫn còn chưa hiểu sao? Nếu như muốn có con, anh chỉ muốn có con với em, mà không phải là cùng người khác.”
“Nhưng…”
“Ba mẹ bên kia anh sẽ đi nói chuyện rõ ràng.”
“Cho nên, thật ra là có thể giải quyết trọn vẹn sao?” Mạch Đinh túm lấy An Tử Yến đưa tay sang anh, được anh kéo lên, An Tử Yến nắm tay cậu: “Chuyện này không thể nào giải quyết trọn vẹn.”
Rất nhiều chuyện đến cuối cùng mới cảm thấy cũng không có khó như vậy, lúc đầu thì sao, lúc đầu cũng chỉ là lúc đầu, chúng ta không cách nào biết trước được kết cục, cũng không cách nào trốn tránh đau khổ bởi vì đau khổ và hạnh phúc có liên quan lẫn nhau, người không biết đau khổ cũng sẽ không biết hạnh phúc là gì.
Lúc ba Mạch Đinh nhìn thấy hai người, liền vặn nhỏ tiếng ti vi lại: “Mau gọi điện thoại cho mẹ con, bà ấy vừa mới đi mua đồ ăn, bảo bà ấy mua nhiều chút.” Mạch Đinh vừa gật đầu vừa lấy điện thoại ra, đợi sau khi gọi xong, cậu nhìn thấy An Tử Yến và ba Mạch Đinh đã nói chuyện với nhau, nhưng chỉ là nói chuyện công việc, Mạch Đinh bây giờ cũng không biết An Tử Yến phải nói làm sao với ba mẹ và dì, ba mẹ mình còn đỡ, cậu gần như sợ đối mặt với dì, bởi vì cậu đã đồng ý với dì, bây giờ cậu lại hối hận, Mạch Đinh không cách nào chịu được bất cứ ai bên cạnh mình rơi nước mắt. Trên người An Tử Yến đã không còn dấu vết của đêm qua, những đau buồn đó giống như không từng tồn tại. Mẹ Mạch Đinh một lát sau cũng trở về, xách theo một giỏ đồ ăn đầy ắp, vừa vào cửa đã trách mắng Mạch Đinh: “Tuy rằng là cuối tuần, nhưng con về nhà cũng phải nói trước một tiếng, lần trước đã nói với con rồi, sao con không chịu nhớ hả!” vừa mắng Mạch Đinh xong lại quay đầu sang liếc nhìn An Tử Yến với vẻ mặt ôn hòa: “Tiểu Soái, dì mua món ăn con thích nhất rồi nè.”
“Con thật ra nên lấy dì mới đúng.” Lời của An Tử Yến đối với phụ nữ trung niên có lực sát thương rất mạnh, mẹ Mạch Đinh cười đến hoa rung cây ngã, bình thường Mạch Đinh sớm đã phản bác, hôm nay lại yên lặng ngoài ý muốn, mẹ Mạch Đinh nhìn Mạch Đinh một cái, Mạch Đinh rất miễn cưỡng cười, bà để đổ ăn xuống: “Hai đứa hôm nay về đây là có chuyện muốn nói đúng không, nếu như là chuyện lần trước mẹ không phải đã nói rồi sao, không sao hết, tiểu Soái con cũng đừng để bụng, tiểu tử này khẳng định đã tố cáo với con, dì lúc đó chỉ là tâm trạng kích động mà thôi.”
“Dì hai người không có sai, con làm sao mà để bụng, có thể Mạch Đinh vẫn chưa nói hai người biết, chúng con vừa mới vay mua nhà, bây giờ mỗi tháng còn phải trả tiền thuê, cộng thêm Mạch Đinh đi làm vẫn chưa ổn định, tạm thời không có suy nghĩ đến chuyện con cái, suy cho cùng chúng con mới hơn hai mươi thôi, bây giờ vẫn còn quá sớm, có con thì sẽ có rất nhiều vấn đề trong cuộc sống cần phải dạy bảo, quyết định qua loa như vậy chỉ làm hại con cái.” Vẫn cho rằng An Tử Yến sẽ nói gì, anh chỉ là trơn miệng nói dối mà thôi, Mạch Đinh bây giờ đang nhìn thấy An tử Yến hoàn hoàn toàn toàn ở trong công ty.
“Con mua nhà rồi? Chuyện quan trọng như vậy sao không thương lượng trước với trong nhà!” ba Mạch Đinh nhìn Mạch Đinh trách mắng, An Tử Yến bên cạnh nói: “Con đã nói em ấy phải thương lượng với người trong nhà, ai ngờ em ấy lén con quyết định mua nhà.” Anh nói ngược rồi nha, Mạch Đinh vừa định bảo vệ mình, mẹ Mạch Đinh đã thở dài: “Đứa trẻ này đã khiến con bận tâm rồi, nó từ nhỏ đã làm việc lỗ mãng, tăng thêm cho con không ít phiền phức rồi, dì không ngờ đến ngay cả chuyện mua nhà mà nó…tiểu Soái, chuyện con cái, chúng ta…”
“Ba, mẹ.” An Tử Yến thay đổi xưng hô: “Hai người sau này đều do con đến bầu bạn, không biết có thể bù đắp sự tiếc hận của hai người không.” Ngay cả Mạch Đinh cũng bị An Tử Yến làm cảm động, mẹ Mạch Đinh cảm thấy chua mũi, liên tục gật đầu: “Đã đủ rồi.” Mạch Đinh tuy rằng không có cho bà ấy một đứa cháum nhưng lại mang đến đứa con giỏi nhất, có lẽ tận đáy lòng thỉnh thoảng cũng sẽ dâng lên chút tiếc hận, nhưng đời người ai mà không có chút tiếc hận, luôn nhìn người khác, con cái người khác kết hôn lập gia đình, nhưng vẫn có những người trung niên qua đời, thân mang trọng bệnh…vân vân, mẹ Mạch Đinh nhìn Mạch Đinh, bà có thể từ trong mắt Mạch Đinh nhìn thấy tình yêu nồng nhiệt, ở bên cạnh An Tử Yến nó vui vẻ như vậy, nó mạnh khỏe vui vẻ, mình còn có gì có thể bắt bẻ đây.
An Tử Yến cầm điện thoại của mẹ Mạch Đinh trên bàn trà lên, vừa nhập gì đó nhanh chóng lên trên vừa nói: “Con với Mạch Đinh bây giờ đều đi làm, có thể có lúc sẽ không cách nào bên cạnh hai người, nếu như hai người cảm thấy buồn chán, có thể tùy lúc gọi điện thoại cho mấy người này, bọn họ sẽ đến bầu bạn.” Mạch Đinh liếc nhìn điện thoại, số được bấm vào là của bọn Chu Cách, Mạch Đinh cảm thấy, may mà mình là người yêu An Tử Yến, bởi vì làm bạn của An Tử Yến là chuyện cực kỳ không hạnh phúc.
“Chuyện trong nhà hai đứa không cần bận tâm nhiều, đàn ông mà, phải chú tâm lên chuyện làm việc, là chúng ta không lưu ý đến khó khăn của hai con, đừng nói mấy chuyện này nữa, Mạch Đinh, đi giúp mẹ con làm cơm.” Ba Mạch Đinh nói xong, Mạch Đinh gật gật đầu.
Ba mẹ rất dễ dàng tiếp nhận, cũng không khó khăn, mình cùng bọn họ lúc bàn chuyện đều ầm ĩ, Mạch Đinh không cho rằng là ba mẹ bất công, lúc đó mình chỉ là một mực chất vấn bọn họ tại sao không giúp mình, cùng một chuyện giống nhau, cách xử lý khác nhau dẫn đến kết quả không giống nhau, nghĩ nghĩ vẫn là có chút không cam tâm, vẫn không bằng An Tử Yến, Mạch Đinh không hiểu sao rất thích mình được đối xử đặc biệt.
Sau khi thẳng thắn với ba mẹ, Mạch Đinh cảm thấy cần thời gian mấy ngày mới hồi phục, nhưng vừa ăn cơm xong cậu liền bị An Tử Yến kéo đến nhà Ngô Hinh, ở cửa Mạch Đinh vẫn không chịu đi vào.
“Qua mấy ngày nữa rồi hãy đến mà, trước tiên suy nghĩ phải nói với dì thế nào.”
“Kéo dài cũng không bằng nhanh chóng kết thúc, với người nghề nghiệp không ổn định tùy ý từ chức như em không có giống, anh chỉ có cuối tuần mới có thời gian.”
Bạn đang �
“Anh…” Mạch Đinh chỉ nói một từ liền bị An Tử Yến cưỡng chế đẩy vào trong, thái độ của anh đối với Mạch Đinh mà nói giống như muôn ngàn việc hệ trọng, xoay một cái liền thay đổi, nhìn đến nỗi Mạch Đinh hoa mắt chóng mặt.
“Nhưng…”
“Ba mẹ bên kia anh sẽ đi nói chuyện rõ ràng.”
“Cho nên, thật ra là có thể giải quyết trọn vẹn sao?” Mạch Đinh túm lấy An Tử Yến đưa tay sang anh, được anh kéo lên, An Tử Yến nắm tay cậu: “Chuyện này không thể nào giải quyết trọn vẹn.”
Rất nhiều chuyện đến cuối cùng mới cảm thấy cũng không có khó như vậy, lúc đầu thì sao, lúc đầu cũng chỉ là lúc đầu, chúng ta không cách nào biết trước được kết cục, cũng không cách nào trốn tránh đau khổ bởi vì đau khổ và hạnh phúc có liên quan lẫn nhau, người không biết đau khổ cũng sẽ không biết hạnh phúc là gì.
Lúc ba Mạch Đinh nhìn thấy hai người, liền vặn nhỏ tiếng ti vi lại: “Mau gọi điện thoại cho mẹ con, bà ấy vừa mới đi mua đồ ăn, bảo bà ấy mua nhiều chút.” Mạch Đinh vừa gật đầu vừa lấy điện thoại ra, đợi sau khi gọi xong, cậu nhìn thấy An Tử Yến và ba Mạch Đinh đã nói chuyện với nhau, nhưng chỉ là nói chuyện công việc, Mạch Đinh bây giờ cũng không biết An Tử Yến phải nói làm sao với ba mẹ và dì, ba mẹ mình còn đỡ, cậu gần như sợ đối mặt với dì, bởi vì cậu đã đồng ý với dì, bây giờ cậu lại hối hận, Mạch Đinh không cách nào chịu được bất cứ ai bên cạnh mình rơi nước mắt. Trên người An Tử Yến đã không còn dấu vết của đêm qua, những đau buồn đó giống như không từng tồn tại. Mẹ Mạch Đinh một lát sau cũng trở về, xách theo một giỏ đồ ăn đầy ắp, vừa vào cửa đã trách mắng Mạch Đinh: “Tuy rằng là cuối tuần, nhưng con về nhà cũng phải nói trước một tiếng, lần trước đã nói với con rồi, sao con không chịu nhớ hả!” vừa mắng Mạch Đinh xong lại quay đầu sang liếc nhìn An Tử Yến với vẻ mặt ôn hòa: “Tiểu Soái, dì mua món ăn con thích nhất rồi nè.”
“Con thật ra nên lấy dì mới đúng.” Lời của An Tử Yến đối với phụ nữ trung niên có lực sát thương rất mạnh, mẹ Mạch Đinh cười đến hoa rung cây ngã, bình thường Mạch Đinh sớm đã phản bác, hôm nay lại yên lặng ngoài ý muốn, mẹ Mạch Đinh nhìn Mạch Đinh một cái, Mạch Đinh rất miễn cưỡng cười, bà để đổ ăn xuống: “Hai đứa hôm nay về đây là có chuyện muốn nói đúng không, nếu như là chuyện lần trước mẹ không phải đã nói rồi sao, không sao hết, tiểu Soái con cũng đừng để bụng, tiểu tử này khẳng định đã tố cáo với con, dì lúc đó chỉ là tâm trạng kích động mà thôi.”
“Dì hai người không có sai, con làm sao mà để bụng, có thể Mạch Đinh vẫn chưa nói hai người biết, chúng con vừa mới vay mua nhà, bây giờ mỗi tháng còn phải trả tiền thuê, cộng thêm Mạch Đinh đi làm vẫn chưa ổn định, tạm thời không có suy nghĩ đến chuyện con cái, suy cho cùng chúng con mới hơn hai mươi thôi, bây giờ vẫn còn quá sớm, có con thì sẽ có rất nhiều vấn đề trong cuộc sống cần phải dạy bảo, quyết định qua loa như vậy chỉ làm hại con cái.” Vẫn cho rằng An Tử Yến sẽ nói gì, anh chỉ là trơn miệng nói dối mà thôi, Mạch Đinh bây giờ đang nhìn thấy An tử Yến hoàn hoàn toàn toàn ở trong công ty.
“Con mua nhà rồi? Chuyện quan trọng như vậy sao không thương lượng trước với trong nhà!” ba Mạch Đinh nhìn Mạch Đinh trách mắng, An Tử Yến bên cạnh nói: “Con đã nói em ấy phải thương lượng với người trong nhà, ai ngờ em ấy lén con quyết định mua nhà.” Anh nói ngược rồi nha, Mạch Đinh vừa định bảo vệ mình, mẹ Mạch Đinh đã thở dài: “Đứa trẻ này đã khiến con bận tâm rồi, nó từ nhỏ đã làm việc lỗ mãng, tăng thêm cho con không ít phiền phức rồi, dì không ngờ đến ngay cả chuyện mua nhà mà nó…tiểu Soái, chuyện con cái, chúng ta…”
“Ba, mẹ.” An Tử Yến thay đổi xưng hô: “Hai người sau này đều do con đến bầu bạn, không biết có thể bù đắp sự tiếc hận của hai người không.” Ngay cả Mạch Đinh cũng bị An Tử Yến làm cảm động, mẹ Mạch Đinh cảm thấy chua mũi, liên tục gật đầu: “Đã đủ rồi.” Mạch Đinh tuy rằng không có cho bà ấy một đứa cháum nhưng lại mang đến đứa con giỏi nhất, có lẽ tận đáy lòng thỉnh thoảng cũng sẽ dâng lên chút tiếc hận, nhưng đời người ai mà không có chút tiếc hận, luôn nhìn người khác, con cái người khác kết hôn lập gia đình, nhưng vẫn có những người trung niên qua đời, thân mang trọng bệnh…vân vân, mẹ Mạch Đinh nhìn Mạch Đinh, bà có thể từ trong mắt Mạch Đinh nhìn thấy tình yêu nồng nhiệt, ở bên cạnh An Tử Yến nó vui vẻ như vậy, nó mạnh khỏe vui vẻ, mình còn có gì có thể bắt bẻ đây.
An Tử Yến cầm điện thoại của mẹ Mạch Đinh trên bàn trà lên, vừa nhập gì đó nhanh chóng lên trên vừa nói: “Con với Mạch Đinh bây giờ đều đi làm, có thể có lúc sẽ không cách nào bên cạnh hai người, nếu như hai người cảm thấy buồn chán, có thể tùy lúc gọi điện thoại cho mấy người này, bọn họ sẽ đến bầu bạn.” Mạch Đinh liếc nhìn điện thoại, số được bấm vào là của bọn Chu Cách, Mạch Đinh cảm thấy, may mà mình là người yêu An Tử Yến, bởi vì làm bạn của An Tử Yến là chuyện cực kỳ không hạnh phúc.
“Chuyện trong nhà hai đứa không cần bận tâm nhiều, đàn ông mà, phải chú tâm lên chuyện làm việc, là chúng ta không lưu ý đến khó khăn của hai con, đừng nói mấy chuyện này nữa, Mạch Đinh, đi giúp mẹ con làm cơm.” Ba Mạch Đinh nói xong, Mạch Đinh gật gật đầu.
Ba mẹ rất dễ dàng tiếp nhận, cũng không khó khăn, mình cùng bọn họ lúc bàn chuyện đều ầm ĩ, Mạch Đinh không cho rằng là ba mẹ bất công, lúc đó mình chỉ là một mực chất vấn bọn họ tại sao không giúp mình, cùng một chuyện giống nhau, cách xử lý khác nhau dẫn đến kết quả không giống nhau, nghĩ nghĩ vẫn là có chút không cam tâm, vẫn không bằng An Tử Yến, Mạch Đinh không hiểu sao rất thích mình được đối xử đặc biệt.
Sau khi thẳng thắn với ba mẹ, Mạch Đinh cảm thấy cần thời gian mấy ngày mới hồi phục, nhưng vừa ăn cơm xong cậu liền bị An Tử Yến kéo đến nhà Ngô Hinh, ở cửa Mạch Đinh vẫn không chịu đi vào.
“Qua mấy ngày nữa rồi hãy đến mà, trước tiên suy nghĩ phải nói với dì thế nào.”
“Kéo dài cũng không bằng nhanh chóng kết thúc, với người nghề nghiệp không ổn định tùy ý từ chức như em không có giống, anh chỉ có cuối tuần mới có thời gian.”
Bạn đang �
“Anh…” Mạch Đinh chỉ nói một từ liền bị An Tử Yến cưỡng chế đẩy vào trong, thái độ của anh đối với Mạch Đinh mà nói giống như muôn ngàn việc hệ trọng, xoay một cái liền thay đổi, nhìn đến nỗi Mạch Đinh hoa mắt chóng mặt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook