Cậu Là Ánh Sáng Của Cuộc Đời Tôi
-
1: Định Mệnh Gặp Được Cậu Ấy
" Dạ Hàn , chúng ta chia tay đi.
Tôi mệt rồi "
* sững * " Em không đồng ý.
", ánh mắt cậu trở nên sắc lạnh hơn bao giờ hết ..
" Có phải chị thích người khác rồi đúng không ? " , cậu giận run người ..
" Hà...ha..Đúng là không thay đổi.
Cậu vẫn chỉ biết ghen tuông vô cớ ..
Tôi thật sự ngu ngốc khi nghĩ rằng dù là quá khứ hay hiện tại thì mọi thứ có thể sẽ khác nhưng mà hình như là tôi đã sai rồi "
" Chị nói vậy là sao ? "
Dạ Hàn nghẹn ngào " Không phải, chính chị nói lời yêu em sao ? "
Tiêu Dao nhàn nhạt nói " Đúng vậy! Nhưng thời gian sẽ làm thay đổi mọi thứ và đặc biệt là tình cảm "
" Không phải tôi thay lòng mà là do cậu không hiểu "
Tiêu Dao cười khổ " Một lần nữa chính cậu đã tự hủy hoại điều đó "
" Chị...tại sao chứ ! Em chỉ vì..
rất yêu chị mà.
Sao hết lần này tới lần khác chị đều muốn rời bỏ em vậy hả ? Chị ..em biết mình có lỗi ! Chị trách mắng hay chửi rủa em cũng được .."
" Nhưng em xin chị...đừng bỏ rơi em được không ? Em không thể sống thiếu chị được " , trên gương mặt chàng thiếu niên ấy ướt đẫm những giọt nước mắt tuyệt vọng đau đớn ..
" 8 năm ..Có lẽ từng ấy thời gian chính là những kí ức đẹp đẽ của tôi khi được quen biết cậu "
" Tình yêu giống như một bài toán khó vậy, nếu không hiểu bản chất thì mãi mãi chúng ta sẽ không giải được nó cũng như yêu một người mà không có sự tin tưởng lẫn nhau thì điều đó chỉ là vô ích "
Cô rời đi đầu không ngoảnh lại như thật sự tuyệt vọng rồi , đôi đồng tử trong mắt cô trở nên đen sẫm lại đến vô hồn nghĩ " Chắc có lẽ dù là 10 năm hay 20 năm đi chăng nữa tôi sẽ không bao giờ quên tôi đã từng yêu cậu.."
" Trong tình yêu không có ai sai cả , người sai chính là người đã quá tin tưởng vào tình yêu "
Dạ nặng trĩu người , ngẩn người chỉ dám đứng nhìn Tiêu Dao mặc dù khoảng cách rất gần nhưng dường như cậu không còn cản đảm đến với tới người đó , cậu sợ thật rồi , lẩm bẩm " Vậy là chấm dứt rồi sao ? "
...Bắc Thành - 5 năm trước...
Tại thành phố đô thị với đông đúc người qua lại đang ngước nhìn lên xem một mà hình lớn đang chiếu về giải đấu Esports - trận đấu chung kết dành chức vô địch thế giới.
Người đi đường cứ đến ào ào dần chật kín người xem .
Một trong số đó có một cô gái với dáng người mảnh khảnh trông có vẻ 16, 17 tuổi, có mái tóc óng mượt hình lượn sóng màu vàng kim , cùng với cách ăn mặc thời thượng đó là một chiếc áo hoodie màu trắng cùng với áo khoác đen và chiếc quần túi ống rộng màu đen .Cô ấy đang bơ phờ bước đi chậm chạp với đôi mắt đen sẫm buồn - Cô ấy tên Tiêu Dao
Và rồi tiếng hò reo của mọi người thôi thúc cô ấy bất chợt ngước lên nhìn màn hình trận đấu.
Trên màn hình trận đấu là 4 tuyển thủ game Esport đang càn quét địch bằng những đòn tấn công vô cùng hoàn hảo ko cho đối thủ kịp trở tay, sự áp đảo mạnh mẽ của họ là nhờ đội trưởng trẻ tuổi - Thiếu niên tên Dạ Hàn.
Với sự nhạy bén thông thạo mọi đường lối , cách chơi vô cùng mượt mà cùng với gương mặt ko cảm xúc đã nhiều lần Trouble Kiu , Double Kiu ; khiến cả khán đài gào thét..
Khoảnh khắc ngước nhìn trận đấu đó , nó dường như đã hút hồn cô khiến cô không thể rời mắt khỏi trận đấu ấy.
Sự bức rức , buồn bực với một cuộc sống chả mấy sung sướng dường như khiến cô dần suy sụp..
Nhưng đặc biệt người khiến cô không thể rời mắt chính là sự toả sáng của chàng trai ấy - Dạ Hàn , cùng với sự ngưỡng mộ hò hét của người xem , khiến cô phần nào cũng nhận được niềm vui trong cuộc sống , sự ngưỡng mộ mạnh mẽ đối với Dạ Hàn.
Thật chân trọng biết bao trong khoảnh khắc người ấy đã toả sáng khiến cô đắm chìm.
Bằng thực lực cùng khí chất lạnh lùng đã dành chiến thắng khiến người xem phải khâm phục .
Cô chăm chú xem và mải mê các thao tác chiến đấu của Dạ Hàn.
Đột nhiên trên màn hình đã xuất hiện từ *WIN* sự hò reo ấy của mọi người đang xem trước màn hình và cả khán đài xem trực tiếp càng mạnh mẽ đến nhường nào , lúc đó bỗng chợt cô mừng rỡ nghĩ
"Hay quá , một chiến thắng thật hào nhoáng " .
Và ban tổ chức thi đã công bố nhà vô địch của năm nay đội Z® với 4 thành viên : Đội Trưởng Ero , Kyz , Rou , Santa .
Dù đó là lần đầu cô biết và xem một trận đấu trong giải đấu Esports- một tựa game thực chiến.
Trong lòng cô đang có sự nôn nao vui sướng không thành lời , cô suy nghĩ diễn tả cảm giác ấy Thật thần kì một trận đấu tuyệt vời khiến mình không thể rời mắt
Rồi cô lại ngước nhìn Dạ Hàn , cùng với đó máy quay cũng hướng về phía cậu ấy , khoảnh khắc ánh mắt cậu ấy nhìn thẳng vào máy quay thì như là một ranh giới qua màn hình lớn đó là sự liên kết thế giới riêng của hai người đang đối mắt nhìn nhau.
Cảm giác ấy đã khiến cô nỡ một nhịp * thịch *
Sau đó được một lúc mọi người cũng giải tán nghe thoáng đâu đó có thể lạ họ đi ăn mừng vì chiến thắng lần này ...
Trên con phố buổi tối se lạnh cô ko còn cái cảm giác cô đơn khi đi một mình nữa mà giờ đây tâm trí cô luôn đặt vào tựa game thực chiến đó, suy nghĩ dâng trào đến háo hức muốn gặp người đó , người tựa là ánh sáng khiến cô có nghị lực hơn trong cuộc sống .
Điều khiến tôi nghĩ đến sự nghị lực chính là cảm giác được làm chính mình.
Cảm giác hào hứng ấy đã lan truyền niềm tin, niềm vui giúp tôi cảm nhận được thì ra trong cuộc sống này ko nhạt nhẽo đến vậy
Nhìn vào ánh mắt của cậu ấy như là một nguồn sáng lớn reo hy vọng mãnh liệt thu hút mọi ánh nhìn của người xem.
Sự chiến thắng của cậu ấy như sức mạnh thôi thức niềm sung sướng của mọi người .
Bỗng cô thốt lên đến cô cũng không tự chủ nói :" Mình muốn được gặp cậu ấy quá ".
Rồi cô lại dập tắt suy nghĩ trong giây lát " Phải chăng như vậy thì tốt quá !! ".
Có vẻ cô ấy có sự tự ti về hoàn cảnh của mình hoặc lo sợ thân phận mình không đủ tư cách để gặp được cậu ấy.
Một loạt những tâm tư đau buồn lại ùa về trong tâm trí cô rồi đột nhiên cô bất giác dừng lại ở một quán net .
Sau một hồi nhìn chăm chú khoảng 10 phút.
Cô quyết định bước vào *đẩy cửa*.
Có vẻ như là lần đầu tiên vào quán net nên cô vẫn rụt rè , e ngại nhìn ngó xung quanh giống như một con mèo hoang vậy .
Bỗng có một tiếng *phụt hahaha..*
Một ông chú khoảng U30 đang ở trước quầy nhìn cô bé nói lời trêu đùa " Hây , nhóc muốn vào ko ?! "
Cô đáp :" Cháu có vào , vậy làm phiền ạ ! " *cúi đầu*.
Cô lúng túng đến nỗi nói lắp " Vậy , vậy bao nhiêu tiền ạ ! ".
Ông chú nhịn cười đến nỗi mặt ửng đỏ vì bộ dạng hề hước của cô bé hỏi " Cháu tên gì ?"
" Tiêu Dao ", cô ấy nói một cách nhỏ nhẹ nhưng dáng vẻ khá lúng túng khiến ông chú cười phá lên nói :
" Ta tên Lan Thù , lần sau đến cứ gọi vậy còn bây giờ tùy í tìm một chỗ, ta cho miễn phí hôm nay nhưng lần sau phải giả nhé ".
Tiêu Dao ngây ngốc nói " Cảm ơn " và suy nghĩ " Một ông chú kì lạ " .
Cô khẽ chân bước và nhìn những người xung quanh đang chơi những tựa game khác nhau cảm giác bừng bừng thôi thúc cô phải chăng là sự tò mò hay là giải toả tâm trạng của mình .Cô bước đến hàng ghế ko có người ngồi , nhẹ nhàng kéo ghế ra và ngồi xuống.
Trong đầu cũng nhiều suy tư nhưng mục đích đến đây của cô là muốn biết về cậu ấy.
Cô nghĩ một lát rồi nhớ lại " Cậu ấy tên là gì nhỉ ?! Hình như là Ero " ..
Thoáng chợt cô ấy gõ tên cậu ấy và tìm kiếm ...Trên màn hình máy tính xuất hiện rất nhiều thông tin về Ero - Dạ Hàn - 15 tuổi.
Một đội trưởng trẻ tuổi trong Z® với vẻ ngoài đẹp trai lạnh lùng chiếm trọn nhiều trái tim bao bạn nữ.
Không chỉ là một năng hiếm có được thế giới biết đến mà còn là con trai của Chủ tịch tập đoàn lớn nhất nhì thế giới ..vv
Tiêu Dao đọc một cách chăm chú với ánh mắt sáng rực như sự ngưỡng mộ khâm phục trong đầu nảy số nghĩ " Cậu ấy thật hoàn hảo đúng là sinh ra đã ngậm thìa vàng ".
Rồi cứ vậy cô cũng tìm hiểu tựa game thực chiến và xem các live của Dạ Hàn xem thành thục học hỏi các thao tác của cậu ấy cả một đêm.
{ Tiêu Dao dù là người hướng nội nhưng cô có một não bộ siêu việt ..
}
Sáng hôm sau, *ngáp* cô ngáp nhẹ , cả người uể oải , mắt cuồng thâm đứng dậy ...
Ông chú nhìn vậy nói " Về rồi sao ?! Học hỏi được gì chưa ? Có gì lần sau quay lại nhé " rồi mỉm cười nhè nhẹ...
Cô mỉm cười tươi rói " Cháu cảm ơn.
Lần sau cháu sẽ lại đến " *cúi đầu chào* * ra về*..
Sau khi về đến nhà , không khí căn nhà lạnh tanh vắng bóng người : " Chắc chú và cô lại đi du lịch hzzz.."
Cô thở dài mệt mỏi vào phòng nằm úp mặt xuống giường nghĩ " Lúc nào cũng vậy lợi dụng mình để lấy số tiền của người đó "
*ngồi dậy* *mở máy tính*
Cô loay hoay một hồi đăng nhập nick game Zero.
Màn hình xuất hiện [ người mới lv0 - trang phục thường cho người bắt đầu ] .Sau đó chuyển tiếp xuất hiện một loạt các bang hội Bang hội .
" Muốn tham gia bang hội của Ero là “ DẠ LÃNH HỘI ” - đứng đầu top các bang, mình cần đánh bại 1 hội viên kì cựu trong bang và phải có kĩ năng kinh nghiệm thực chiến để không kéo chân mọi người trong hội "
Vì không để í cô kéo con chuốt ấn vào nút tham gia Hội viên DẠ LÃNH HỘI .
" Ế....Ấn nhầm rồi "
/ Một trong những quy tắc vào Dạ lãnh Hội đánh bại kì cựu, lv trên 50 /
Tiêu Dao suy nghĩ " Không phải trường hợp mình sẽ vào điều khoản 1 ở quy tắc đó chứ ""
[ Diễn Đàn Hội viên DẠ LÃNH HỘI ] trên máy tính
* Thách Đấu *
Satan : @mọinguoi có người mới muốn thách đấu vào hội .
2emn: uây uây người mới chơi sao lv0 , ko trang bị , ko vũ khí nâng cấp chiến đấu kiểu gì ?! .
TP-Link : hóng đê, sắp có trò vui rồi đây !!
Ranij : Ai sẵn sàng nhận thách thức của người mới vậy !!!!..
Wiki : Chắc cũng được mà người mới thôi mà ..
Basy: Lương tay cho bạn đấy nhé không người ta sợ vãi ak..
vvvv ...
[ Diễn Đàn thế giới - bao gồm tất cả các bang hội ]
Zịg : Hot hot đây một người mới chơi gửi lời thách thức muốn vào Bang [ DẠ Lãnh Hội ]
Kìn : Zì zậy ai mà kinh zậy, lính mới mà dám thách đấu với hội viên top 1 các bang hội sao !
Dane : Ngồi hóng ăn dưa đê
Haf : Chắc t cười ẻ với trận này mất .
Ganeu : Ko biết có ra gì ko nhưng chắc lính mới đấy thua thảm bại rồi .
Cứ thế sự bùng nổ mạnh mẽ ở diễn đàn vì có 1 lính mới dám thách thức với hội viên DẠ LÃNH HỘI ...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook