Thịt huyệt co rút đến cực điểm tựa như có lực hút, sau khi Lục Từ mãnh liệt đâm vào nơi sâu nhất liền rút ra tòan bộ, dùng tay vuốt lên xuống vài lần, một dòng tinh dịch đặc quánh từ đỉnh trụ phun ra.

Ngực và bụng dưới Hứa Lê nhuốm đầy màu trắng đục, bởi vì Lục Từ đột nhiên rút ra, miệng hoa huyệt bị đâm không thể lập tức khép lại, tinh dịch trộn lẫn chút máu đỏ chậm rãi chảy ra, làm cho ga giường giờ đây trở thành một mớ hỗn độn.

Lục Từ nằm nghiêng bên cạnh Hứa Lê, hôn lên bờ vai nhẵn nhụi của cô.

Sau khi xong chuyện, mọi tế bào trên cơ thể anh đang kêu gào sảng khoái, khoái cảm tích lũy đến cực độ, sau một lần bộc phát như có dòng điện xẹt ngang, ngay cả đầu quả tim cũng theo đó mà tê dại run rẩy, thân thể cứng đờ trong phút chốc liền trở nên không còn sức lực.

Lúc này, Lục Từ ôm lấy thân thể mềm mại của Hứa Lê, cùng tận hưởng dư vị sảng khoái xa lạ.

Khi hơi thở của hai người cuối cùng cũng ổn định, Lục Từ lấy khăn giấy lau giúp Hứa Lê lau đi vết tích trên người, nhìn thân thể Hứa Lê thêm nữa sẽ bị kích thích mất.

Điều khiến cho Lục Từ dở khóc dở cười chính là, người phụ nữ này xong chuyện cứ vậy mà ngủ.

Uống rượu còn vận động trên giường lâu như vậy, vừa mệt vừa buồn ngủ, nhờ vào khoái cảm sau cao trào mà ngủ ngay lập tức.


Lục Từ cúi đầu nhìn hung khí dưới thân lại có chút ngẩng đầu lên, khẽ thở dài, không chút phàn nàn bế Hứa Lê vào phòng tắm.

Tắm rửa sạch sẽ xong, anh còn bế cô vào bồn tắm lớn ngâm một lúc, để cô không mảnh vải che thân ngồi trên người anh.

Đương nhiên anh đã thành công chiếm tiện nghi trong bồn tắm, không chỗ nào trên người Hứa Lê thoát khỏi móng vuốt của anh.

Lục Từ cảm thấy bản thân mình như vậy có chút đói khát? Lẽ nào đàn ông sau khi khai trai đều như vậy?
Hứa Lê thật sự rất mệt, làm thêm một lần cũng không tỉnh lại, trong suốt quá trình cũng chỉ khẽ rên vài tiếng, Lục Từ tìm một chiếc áo mặc lên cho cô, tuy anh thích cô không mặc gì hơn, nhưng sợ cô cảm lạnh, cẩn thận vẫn tốt hơn.

Lục Từ trước khi đi ngủ mở máy tính lên gõ một lúc, không biết viết cái gì, mãi đến khi nghe thấy tiếng Hứa Lê rầm rì bất mãn mới tắt đén đi ngủ.

Sau khi trút bỏ được dụng vọng tích tụ trong khoảng thời gian này, hôm sau Lục Từ tinh thần sảng khoái rời khoải giường, hoàn toàn không giống người đêm hôm qua vừa đắm chìm trong tinh dục điên cuồng.

Thu dọn ổn thỏa xong, anh đặt bữa sáng lên bàn, đi tới bên giường hôn Hứa Lê, ngắm cô một lúc rồi mới đóng cửa rời đi.

Thể lực Hứa Lê tiêu hao rất nhiều, ngủ thẳng đến mười một giờ, sau khi lăn vài vòng trên giường mới đau đắn thức dậy.


"A, đau quá!" Cô xoa xoa thắt lưng, rồi lại cảm giác thân dưới có chút không đúng, cảm giác đau đớn rõ ràng, ngay cả bụng dưới cũng ê ẩm.

"Chết tiệt! Chuyện gì vậy?" Cô hất chăn lên, quần áo đang mặc rất chỉnh tề nhưng không phải của cô, xung quanh cũng không phải khung cảnh quen thuộc.

Cô cố nhớ lại chuyện đã xảy ra tối qua: "Liên hoan, ca hát, sau đó về nhà!.

.

Lục Từ! ?"
Cô càng nghĩ càng đỏ mặt, tuy không tỉnh táo nhưng phần lớn đều rất rõ ràng, ngay cả chi tiết bảo Lục Từ làm cô sướng cũng có thể nhớ rõ, cô say thật sao?
"A a a a a! Muốn chết quá, muốn chết quá điiii!" Sao người khác say tỉnh dậy đều không nhớ gì, bản thân mình lại nhớ rõ như vậy? Vài phút sau cô cuối cùng cũng chấp nhận thực tế.

Cô, Hứa Lê, đã ngủ với đàn anh Lục Từ!.

.

! ! ! !.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương