Cặp Đôi Cầm Thú
-
Chương 21: Giang Bươm Bướm tức giận
*
Giang Thánh Trác ngồi ở ghế sô pha trong phòng làm việc, thong thả uống trà, không thèm nhìn đến hai người đối diện.
Bạch Khởi Hùng tự biết mình sai, nói thẳng vào vấn đề, "Cháu gái còn trẻ không hiểu chuyện, hy vọng cậu Giang không nên tính toán với nó".
"Trẻ tuổi không hiểu chuyện? Cô ta?!" - Giang Thánh Trác khoa trương mở to hai mắt, vẻ mặt rất ngạc nhiên, cố ý nhìn Bạch Tân Tân từ trên xuống dưới mấy lần, giống như đang xác nhận xem lời của Bạch Khởi Hùng nói có đúng là người trước mặt không.
Sau đó cười nói với ông ta, "Tôi thấy cô ta còn hiểu chuyện không ít đó chứ. Con bé Nhạc Hi còn bị cô ta gài bẫy, hay là mí mắt của tôi nằm bên dưới, không ngờ là vậy, Giang Thánh Trác này mấy năm nay lăn lộn ngoài đời thiệt là thiếu hiểu biết, tôi thật khâm phục vô cùng. Đúng rồi, xin hỏi ông đây tìm tôi làm gì, tôi là người ngoài, tôi thấy nếu không ông đi qua thăm nhà họ Kiều một chuyến để cả nhà cùng hòa thuận, thế nào? Ông không biết là cái cô gái đó làm hai nhà đau đầu như thế nào đâu, tôi mà đụng tới cô ta, mấy ông anh của cô ta chạy tới đánh tôi không ít, đúng rồi, không phải ông Bạch theo phụ tá ông của cô ta mười mấy năm sao, ông già bên đó tính tình thế nào chắc ông rõ ràng nhất, đúng không?"
Giang Thánh Trác nửa đùa nửa thật, tự mình nói bóng nói gió mấy câu khiến cho mặt mũi Bạch Khởi Hùng càng thêm nhăn nhó, quay qua nói, "Cậu Giang......."
Bạch Khởi Hùng biết, vụ này chỉ có bên Giang gia ra mặt, sợ rằng bên nhà họ Kiều còn vui vẻ không biết chuyện gì, ông cũng không ngu chạy qua họng súng bên đó, chỉ có thể cố gắng từ Giang Thánh Trác.
Giang Thánh Trác lại ung dung mở miệng tiếp, "Thật ra thì cũng nói thật với ông, cũng may đây là cháu gái, nếu như là cháu....... Tôi thật sự rất ngại sẽ đánh phụ nữ, bất quá da mặt tôi dày, không biết có ngày nào đó sẽ ra tay hay không, ông nên nói cô ta nhất định phải biết tự kiềm chế bản thân".
Bạch Tân Tân muốn nói gì lại bị ánh mắt Bạch Khởi Hùng ngăn lại, quay sang nhìn Giang Thánh Trác cười, "Cậu Giang, vậy cậu nói chuyện này phải giải quyết như thế nào?"
Giang Thánh Trác nặng nề đặt ly trà trên bàn, gương mặt lạnh lùng, "Tôi không muốn dính đến chuyện này, chuyện như vậy ai làm thì người đó chịu trách nhiệm, xúc phạm tới ai thì tìm người đó xin lỗi. Tổng giám đốc Bạch đi thong thả, không tiễn".
Bạch Khởi Hùng biết có nói nhiều cũng vô ích, chỉ có thể bỏ đi, trong lòng khó kìm nén nhưng không cách nào khác đành phải dằn xuống.
Giang Thánh Trác lạnh lùng nhìn hai bóng lưng đi khỏi, trong đôi mắt đen tối không rõ.
Đến buổi chiều, Kiều Dụ gọi điện thoại cho cậu.
"Chuyện gì xảy ra vậy? Hôm nay tôi nghe nói cậu không buông tha cho Bạch gia? Ông ta chạy chọt đến tìm tôi đây này, đang đúng lúc bọn họ đang đứng đợi bên ngoài gặp tôi. Cậu không tức giận tôi cùng nói chuyện với ông ta chứ, nhiều một chuyện còn không bằng ít hơn một chuyện".
Chỉ câu nói này đã khiến Giang Thánh Trác phun khói, "Anh cũng không hỏi xem bên đó đã làm gì em gái bảo bối nhà anh! Nhạc Hi hiểu chuyện nên mới không nói với mấy người, mấy người cũng không thèm quan tâm! Người ta đem em gái của anh đi chỉnh tả tơi, anh còn tới nói giúp dùm họ? Thật không biết anh làm anh trai cái kiểu gì nữa!"
Nói xong liền cúp điện thoại.
Kiều Dụ thấy cơn giận của Giang Thánh Trác không giống như những lần trước, nhưng có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra.
Giang Thánh Trác và Kiều Nhạc Hi từ nhỏ tới lớn giống như đôi oan gia vui vẻ, hôm nay xoắn tóc của cô, ngày mai bắt sâu lông hù cô, nhưng chắc chắn một điều, cậu ta sẽ không cho phép ai làm đau Kiều Nhạc Hi. Người khác mà làm cô đau một sợi tóc, cậu thế nào cũng đập chết người đó mới chịu bỏ qua.
Kiều Dụ đang suy nghĩ, thư ký gõ cửa đi vào, "Kiều bộ trưởng, Tổng giám đốc Bạch còn đang chờ, có gặp không ạ?"
Kiều Dụ tươi cười, từ từ trả lời, "Nói cho ông ta biết, hôm nay tôi bận rộn nhiều việc, không có thời gian gặp, để bọn họ đi đi. Đúng rồi, sáng nay có nhóm văn kiện của công ty Bạch gia đưa tới khoan hãy gửi đi, chờ hai ngày nữa rồi tính".
Thư ký nhìn thấy nụ cười của Bộ trưởng hôm nay khác với bình thường, dạ một tiếng rồi ra ngoài.
Giang Thánh Trác ngồi ở ghế sô pha trong phòng làm việc, thong thả uống trà, không thèm nhìn đến hai người đối diện.
Bạch Khởi Hùng tự biết mình sai, nói thẳng vào vấn đề, "Cháu gái còn trẻ không hiểu chuyện, hy vọng cậu Giang không nên tính toán với nó".
"Trẻ tuổi không hiểu chuyện? Cô ta?!" - Giang Thánh Trác khoa trương mở to hai mắt, vẻ mặt rất ngạc nhiên, cố ý nhìn Bạch Tân Tân từ trên xuống dưới mấy lần, giống như đang xác nhận xem lời của Bạch Khởi Hùng nói có đúng là người trước mặt không.
Sau đó cười nói với ông ta, "Tôi thấy cô ta còn hiểu chuyện không ít đó chứ. Con bé Nhạc Hi còn bị cô ta gài bẫy, hay là mí mắt của tôi nằm bên dưới, không ngờ là vậy, Giang Thánh Trác này mấy năm nay lăn lộn ngoài đời thiệt là thiếu hiểu biết, tôi thật khâm phục vô cùng. Đúng rồi, xin hỏi ông đây tìm tôi làm gì, tôi là người ngoài, tôi thấy nếu không ông đi qua thăm nhà họ Kiều một chuyến để cả nhà cùng hòa thuận, thế nào? Ông không biết là cái cô gái đó làm hai nhà đau đầu như thế nào đâu, tôi mà đụng tới cô ta, mấy ông anh của cô ta chạy tới đánh tôi không ít, đúng rồi, không phải ông Bạch theo phụ tá ông của cô ta mười mấy năm sao, ông già bên đó tính tình thế nào chắc ông rõ ràng nhất, đúng không?"
Giang Thánh Trác nửa đùa nửa thật, tự mình nói bóng nói gió mấy câu khiến cho mặt mũi Bạch Khởi Hùng càng thêm nhăn nhó, quay qua nói, "Cậu Giang......."
Bạch Khởi Hùng biết, vụ này chỉ có bên Giang gia ra mặt, sợ rằng bên nhà họ Kiều còn vui vẻ không biết chuyện gì, ông cũng không ngu chạy qua họng súng bên đó, chỉ có thể cố gắng từ Giang Thánh Trác.
Giang Thánh Trác lại ung dung mở miệng tiếp, "Thật ra thì cũng nói thật với ông, cũng may đây là cháu gái, nếu như là cháu....... Tôi thật sự rất ngại sẽ đánh phụ nữ, bất quá da mặt tôi dày, không biết có ngày nào đó sẽ ra tay hay không, ông nên nói cô ta nhất định phải biết tự kiềm chế bản thân".
Bạch Tân Tân muốn nói gì lại bị ánh mắt Bạch Khởi Hùng ngăn lại, quay sang nhìn Giang Thánh Trác cười, "Cậu Giang, vậy cậu nói chuyện này phải giải quyết như thế nào?"
Giang Thánh Trác nặng nề đặt ly trà trên bàn, gương mặt lạnh lùng, "Tôi không muốn dính đến chuyện này, chuyện như vậy ai làm thì người đó chịu trách nhiệm, xúc phạm tới ai thì tìm người đó xin lỗi. Tổng giám đốc Bạch đi thong thả, không tiễn".
Bạch Khởi Hùng biết có nói nhiều cũng vô ích, chỉ có thể bỏ đi, trong lòng khó kìm nén nhưng không cách nào khác đành phải dằn xuống.
Giang Thánh Trác lạnh lùng nhìn hai bóng lưng đi khỏi, trong đôi mắt đen tối không rõ.
Đến buổi chiều, Kiều Dụ gọi điện thoại cho cậu.
"Chuyện gì xảy ra vậy? Hôm nay tôi nghe nói cậu không buông tha cho Bạch gia? Ông ta chạy chọt đến tìm tôi đây này, đang đúng lúc bọn họ đang đứng đợi bên ngoài gặp tôi. Cậu không tức giận tôi cùng nói chuyện với ông ta chứ, nhiều một chuyện còn không bằng ít hơn một chuyện".
Chỉ câu nói này đã khiến Giang Thánh Trác phun khói, "Anh cũng không hỏi xem bên đó đã làm gì em gái bảo bối nhà anh! Nhạc Hi hiểu chuyện nên mới không nói với mấy người, mấy người cũng không thèm quan tâm! Người ta đem em gái của anh đi chỉnh tả tơi, anh còn tới nói giúp dùm họ? Thật không biết anh làm anh trai cái kiểu gì nữa!"
Nói xong liền cúp điện thoại.
Kiều Dụ thấy cơn giận của Giang Thánh Trác không giống như những lần trước, nhưng có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra.
Giang Thánh Trác và Kiều Nhạc Hi từ nhỏ tới lớn giống như đôi oan gia vui vẻ, hôm nay xoắn tóc của cô, ngày mai bắt sâu lông hù cô, nhưng chắc chắn một điều, cậu ta sẽ không cho phép ai làm đau Kiều Nhạc Hi. Người khác mà làm cô đau một sợi tóc, cậu thế nào cũng đập chết người đó mới chịu bỏ qua.
Kiều Dụ đang suy nghĩ, thư ký gõ cửa đi vào, "Kiều bộ trưởng, Tổng giám đốc Bạch còn đang chờ, có gặp không ạ?"
Kiều Dụ tươi cười, từ từ trả lời, "Nói cho ông ta biết, hôm nay tôi bận rộn nhiều việc, không có thời gian gặp, để bọn họ đi đi. Đúng rồi, sáng nay có nhóm văn kiện của công ty Bạch gia đưa tới khoan hãy gửi đi, chờ hai ngày nữa rồi tính".
Thư ký nhìn thấy nụ cười của Bộ trưởng hôm nay khác với bình thường, dạ một tiếng rồi ra ngoài.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook